Những cách giúp teen tránh bạo lực học đường
Thời gian đi học khó có ai luôn hài hòa với mọi người mà không xảy ra xích mích gì. Đôi khi, còn gặp phải những tay “anh chị” hung tợn. Thế nên, hãy “sắm” cho mình những cách xử lí, tránh điều đáng tiếc xảy ra nhé.
Đừng hỏi tại sao mình… bị ghét (!)
Không hẳn cứ phải làm gì sai trái hay gây hấn với người khác thì người ta mới không thích bạn. Thỉnh thoảng, có những lí do hết sức buồn cười kiểu: “Bỗng dưng thấy ghét”. Đó cũng là một trong những chuyện “họa vô đơn chí” mà nhiều bạn vô tình gặp phải.
Thế nhưng phổ biến nhất để có thể dẫn đến đ.ánh n.hau là những chuyện nhạy cảm như: tình cảm, hiểu lầm, tranh giành, nói xấu… Và tất nhiên, nếu không biết cách xử lí khéo léo, bạn sẽ trở thành người “no đòn” hoặc sống trong sự lo lắng kéo dài, chưa biết đến bao giờ sẽ dứt.
Câu chuyện về những cô bạn, cậu bạn hot teen… bỗng dưng bị ghét cũng thường giống như vậy. Đôi khi, chỉ cần bạn nổi bật, có điều kiện tốt hơn người khác cũng dễ khiến bạn vướng phải rắc rối nếu không biết cách cư xử cho phù hợp. Còn những chuyện khoe mẽ hay thích đem chuyện người khác để bàn tán, nhận xét, thì… bị ghét là đương nhiên.
Không chỉ thế, trong cuộc sống, bạn rất khó để làm hài lòng tất cả mọi người. Vì thế, đừng nên chăm chăm cho mình câu hỏi: “vì sao bị ghét”. Tốt nhất là khi cảm thấy người khác không hài lòng, bạn nên tránh đụng chạm, hạn chế va chạm sẽ giúp bạn “bớt” gặp những rắc rối hơn.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
Im lặng vẫn là vàng
Tất nhiên, trước khi bạn bị ghét đến độ có thể bị “xử đẹp” thì những cuộc cãi vã thường xảy ra với tần suất liên tục. Thậm chí bạn chẳng cần đụng chạm, người ta cũng có thể đến tìm và kiếm chuyện “chọc điên” mình. Việc một người thọc ngang, một người đ.âm dọc, chỉ khiến cho mọi chuyện xấu hơn. Thậm chí chuyện bạn cho rằng mình cố gắng bảo vệ bản thân thì việc đôi co lại như vậy là không phải cách.
Đừng nghĩ rằng mình im lặng là mình thiệt thòi, bởi “một điều nhịn là chín điều lành”. Nhất là trong khi đối thủ đang muốn tìm cớ gây sự. Lời ra, tiếng vào sẽ rất dễ dẫn đến chuyện “đòn oan”. Ngay cả khi bạn muốn giải thích để tránh hiểu lầm. Cũng không nên “tò tò” mang ra nói khi “bên kia” đang muốn kiếm chuyện.
Video đang HOT
Tốt nhất, nếu muốn giải thích, bạn nên viết thư hay hẹn nói chuyện và luôn ở thế dưới. Bởi điều bạn cần là người kia lắng nghe để hiểu. Nếu lúc nào cũng nói chuyện “như sếp người ta”, thì dù là bạn có lí lẽ, người khác cũng… khó mà lọt tai. Lúc đó, thù thêm thù, oán thêm oán, người ta cũng chẳng thèm quan tâm đến đúng sai gì nữa.
Đừng nghĩ đến chuyện tìm người để “đ.ánh giúp”…
Nhiều bạn chọn cách “lấy oán trả oán, lấy ân trả ân”, hay khi bị người khác hù dọa thì tìm ngay người khác để “đ.ánh dằn mặt giúp mình”. Thế nhưng đây không những không phải cách hay mà còn là một cách thức rất tệ. Bởi việc đó sẽ khiến bạn nghiễm nhiên trở thành người có lỗi, hay ít nhất là bên kia cũng không có sai gì khi đ.ánh trả lại bạn.
Không chỉ thế, khi lạc trong vòng tròn luẩn quẩn của việc đ.ánh qua đ.ánh lại thì bạn chẳng bao giờ thoát ra được. Đó là chưa nói đến, lúc những sự việc phức tạp hơn xảy ra, khó lòng tránh được những chuyện xui rủi chẳng ai nghĩ đến. Lúc đó, ân hận cũng không còn kịp.
Nhiều bạn cứ ỉ i, đã tức lên thì thích “ăn miếng trả miếng”. Thế nhưng như vậy, chỉ khiến bạn chứng tỏ được rằng mình cũng chẳng hơn gì bên kia và… xứng đáng để ăn đòn. Ngay cả khi bạn tự tin rằng mình có người “bảo kê” giúp thì đâu phải họ lúc nào cũng kè kè đi bên bạn. Và tất nhiên, trong thời gian đó, bạn cũng phải sống trong sự nơm nớp lo sợ.
Nên nhờ người lớn can thiệp
Đừng lo lắng người lớn sẽ ầm ầm giận dữ hay la mắng khi biết bạn có xích mích. Thậm chí, vẫn cần nói khi trường hợp xấu nhất đã xảy ra. Việc giấu diếm của bạn chỉ khiến sự việc kéo dài mà kết quả cuối cùng cũng chỉ có người lớn mới giúp bạn giải quyết được. Nếu không có thói quen chia sẻ với phụ huynh, bạn có thể chia sẻ với thầy cô hay ít nhất cũng là người thân trong gia đình mình. Đừng cố đứng ra giải quyết những việc như vậy hay cố giấu vì bị hù dọa. Một khi bạn còn ôm những chuyện này thì bạn khó có thể giải quyết nó êm xuôi.
Đừng sợ người khác nói rằng bạn “núp sau bóng gia đình”. Những lời như vậy chỉ mang tiếng khích bác. Nhất ở độ t.uổi đi học, thử hỏi có mấy ai không sống dưới bóng gia đình? Những chuyện gây hấn với nhau hay bị người khác “lăm le”, ghét bỏ thậm chí hù dọa rất mệt mỏi. Thế nên, đừng quá vô tư trong cách cư xử và khi gặp rắc rối hãy báo ngay cho người lớn xin giúp đỡ nhé.
Theo PLXH
Giao lộ 'ma ám'?
Những người già trong thôn kể lại: hàng chục năm về trước, một người đàn ông vì ngủ quên trên đường sắt bị tàu hỏa cán không toàn thây nên thường xuyên "hiện hồn" về "rủ" những người đi đường theo cùng.
Điểm giao nhau giữa đường liên xã và đường sắt tại thôn Phú Sơn (xã Các Sơn, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa) là một "điểm đen" về tai nạn giao thông: chỉ vài năm gần đây đã có hàng chục người khi băng qua đường sắt đã bỏ mạng vì tàu hỏa húc phải. Cùng với lời phán của một ông thầy bói trong làng: "Giao lộ đã bị ma ám", những lời đồn này đã gây hoang mang cho người dân, xáo động cả một vùng quê yên tĩnh.
Lời đồn giao lộ "ma ám"
Trong câu chuyện giữa những người dân ở thôn Phú Sơn trò chuyện với nhau hàng ngày, đề tài được nhắc đến nhiều nhất, tranh cãi nhiều nhất là chuyện những vụ tai nạn "tự mình đ.âm đầu vào tàu hỏa".
Người dân kể lại, rạng sáng ngày 26/6/2010, một người dân ở xã bên đi chợ sớm, khi đến đoạn đường trên thì gặp tàu hỏa sắp băng tới. Dù nhóm người trong xã cùng đi đã nghe thấy tiếng còi tàu từ xa nên đứng lại trước đường ray nhường đường cho tàu nhưng người đàn ông này vẫn cố tình băng qua, còn cười và ngoảnh đầu lại nói to: "Các bác đừng có đùa. Em có nghe, có thấy gì đâu". Khi đến giữa đường ray thì chiếc xe của ông c.hết máy. Chưa kịp lao ra khỏi xe thì đoàn tàu đã lao tới, húc ông b.ắn xuống ruộng cách đó hàng chục mét. Nạn nhân c.hết trên đường đưa tới bệnh viện cấp cứu, chiếc xe máy trở thành đống sắt vụn.
Cái c.hết của một người dân ở thôn bên vài năm trước đây cũng là một tai nạn được người dân trong thôn bàn tán nhiều. Gia đình của nạn nhân kể lại, khác với ngày thường, bỗng dưng sáng hôm đó ông dậy tắm rửa từ sớm, ăn mặc tươm tất rồi dắt xe nói đi chợ mua đồ ăn. Đến gần đường sắt, ông vù ga phóng vượt lên bỏ mặc những người phía sau kêu la cảnh báo: "Tàu đến". Thế rồi chỉ nghe đ.ánh "rầm" một cái, nạn nhân bị đoàn tàu húc b.ắn lên trời, mắc vào dây điện và văng xuống ruộng. Khi người làng chạy đến vớt ông lên thì ông còn rất tỉnh táo. Có người hỏi: "Sao ông không dừng lại theo lời chúng tôi?" thì người đàn ông trả lời: "Tôi thấy ai đó vẫy, gọi tôi đi nhanh qua...". Nạn nhân được đoàn tàu chở luôn ra thành phố Thanh Hóa cấp cứu nhưng đã tử nạn trên đường đi. Sau tai nạn này, người trong vùng càng thêm sợ hãi, tin đồn có "ma" càng lan xa hơn.
Thực hư về "ma bắt người" ở giao lộ như thế nào thì chưa rõ, nhưng hậu quả của những đồn đại này thì trước tiên những gia đình sống gần khu vực đó phải gánh chịu. Anh Phạm Văn Bốn, người sống gần đường tàu nhất cho biết: "Tôi và vợ con tôi đều đóng kín cửa mỗi khi đêm xuống. Có khi nghe tiếng động ngoài đường ray cũng không dám ra". Thế là hàng đêm, những gia đình quanh đường ray ấy nuôi được con gà, con lợn bị bắt trộm liên tục mà không ai dám ra ngoài đuổi bắt. Còn cánh trẻ con trong thôn, cứ đứa nào khóc, nghe người lớn hù doạ là im thin thít. Lợi lộc nhất là mấy thầy bói trong vùng tung tin người này, người kia đi qua đoạn đường ấy vào giờ xấu, giờ trùng bắt... nếu không mời thầy giải hạn e rằng khó thoát. Người trong vùng nghe tin thì sợ hãi, bán thóc gạo sắm mâm xôi con gà, bỏ phong bì vài trăm nghìn nhờ thầy "giải hạn" mà lòng vẫn chưa yên.
Lý giải của những người thoát c.hết
Để tìm hiểu sự thật, chúng tôi đã có cuộc gặp gỡ những nhân chứng thoát c.hết trong những vụ tai nạn ở giao lộ trên.
Ông Đậu Văn Thức, 59 t.uổi, thôn trưởng thôn Lạn, một người từng thoát c.hết tại "điểm đen" giao thông này kể lại: Buổi sáng hôm ấy ông đi họp trên xã và lấy t.iền chính sách, t.iền lương cho bà con trong thôn. Khi về đến khu vực này, do đã có chút hơi men trong người nên cứ thế đi không quan sát. Lúc đến giữa đường ray mới phát hiện tàu đang đến, ông luống cuống chẳng biết làm gì nên bị đoàn tàu húc văng xuống ruộng, mặt úp xuống bùn. Ông thoát c.hết nhưng bị gãy 9 xương sườn, gãy chân... mất sức lao động với tỉ lệ 71%. Ông Thức khẳng định: "Do có hơi men, tầm nhìn ở đoạn đường này lại bị che khuất bởi cây cối nên dễ gặp tai nạn chứ làm gì có ma".
Lý giải cho việc nhiều xe máy, công nông khi đi đến giữa đường sắt thường c.hết máy, anh Phạm Văn Thêu, ngụ thôn Lạn, người lái công nông từng bị tàu húc văng xuống bụi dứa cho biết: "Đường giao nhau với đường sắt là một đoạn khá dốc, xe của những người đi chợ, hoặc xe công nông lại thường là những chiếc xe "nát" nên khi leo dốc có thể bị c.hết máy là chuyện thường. Chiếc xe công nông tôi điều khiển cũng vậy, do chở nặng, máy yếu, phải dồn ga nên sặc xăng và kẹt lại ở đường sắt. Không may gặp ngay lúc tàu chạy tới nên tai nạn khiến tôi văng vào bụi dứa".
Chiếc công nông bị biến thành đống sắt vụn sau một vụ tai nạn tại "giao lộ ma ám"
Anh Lường Văn Lý, ngụ thôn Phú Sơn, là người thoát c.hết trong vụ tai nạn ngày 15/10 vừa qua cũng có chung nhận định này. Anh kể lại: "Hôm đó tôi cùng một người hàng xóm đi chợ sớm. Trên đường đi, 2 người trò chuyện, trêu đùa nhau cho đỡ buồn ngủ. Khi lên đến đỉnh dốc thì do xe chở nặng nên c.hết máy. Thấy tàu đến, tôi bỏ xe lại đó rồi nhảy ra lề đường thoát chết". Anh Lý bình an vô sự, chiếc xe máy của anh bị cản tàu hất ra lề đường nhưng may mắn cũng chỉ bị vỡ phần yếm. Anh giải thích: "Chẳng qua là do đường chắn không đèn báo, không barie nên người đi đường sơ ý không biết tàu đến chứ bản thân tôi chẳng thấy con ma nào cả".
Cột biển báo đã bị mờ
Anh Lê Văn Tòng, 43 t.uổi, nhà sát với đường sắt, là người đã chứng kiến hầu hết các vụ tai nạn tại đây nói: "Đến tôi là người cảnh giác cao độ nhưng nhiều lúc qua đường sắt cũng bị giật mình vì các đoàn tàu thường đến bất ngờ. Cột biển báo thì mờ, lại không mấy người chú ý nên tai nạn là không tránh khỏi".
Khẩn cầu lập barie "trừ ma"
Theo quan sát của chúng tôi, đường liên xã qua nút đường sắt nói trên thoáng, rộng khiến người đi đường chủ quan không giảm tốc độ. Hơn nữa, một số nhà dân đã che mất tầm nhìn nên khi xe leo lên giữa đường tàu mới phát hiện ra đoàn tàu đang đến gần, nên không xử lý kịp. Chỉ có duy nhất một chiếc biển báo giao nhau với đường sắt cắm bên đường nhưng theo như lời anh Lê Văn Tòng: "Biển báo thì bé, nằm ở góc khuất, mà người dân ở quê lại thường không có thói quen nhìn biển báo như ở thành phố. Hơn thế, vào buổi tối thì chiếc biển báo này hoàn toàn vô tác dụng".
Ông Lê Văn Tiến, Chủ tịch UBND xã Các Sơn khẳng định: "Những vụ tai nạn nói trên xảy ra do đoạn giao nhau với đường sắt không có barie, còi kéo và đèn báo hiệu chứ chẳng có con ma nào như lời đồn thổi".
Ông Tiến cho biết UBND xã đã làm công văn gửi ngành đường sắt nêu thực trạng và đề nghị cơ quan này lắp barie, đèn báo hiệu, chuông cảnh báo để hạn chế tai nạn nhưng công văn của xã gửi đi vẫn chưa có hồi âm.
Ông Tiến cho biết, đây là đoạn đường này huyết mạnh trọng yếu không chỉ đối với xã Các Sơn mà còn đường lưu thông của huyện, xã lân cận. Ông Tiến nói: "Tôi mong ngành đường sắt thấu hiểu nỗi khổ vì đường ngang này của hàng ngàn hộ dân tại địa phương. Nếu cơ quan chức năng lập barie báo tàu đến tại đây thì không chỉ giảm thiểu tai nạn, bảo vệ tính mạng của người dân mà còn dẹp luôn được tin đồn "giao lộ có ma".
Theo Đời sống & Pháp luật
Coi chừng “bằng chứng tình yêu”! Khi yêu nhau ai cũng muốn giữ cho mình những kỉ vật, chứng tích của tình yêu. Thế nhưng khi hết yêu rồi thì nhưng thứ đó đôi khi lại trở nên thật nguy hiểm. Khi yêu nhau ai cũng muốn giữ cho mình những kỉ vật, chứng tích của tình yêu. Thế nhưng khi hết yêu rồi thì nhưng thứ đó đôi...