Những bà mẹ… bất đắc dĩ
Bà Huấn dựa lưng vào tấm phên cũ nát, thở dài,’ kiếp trước vận mệnh cướp đi mọi thứ của tôi, sao kiếp này vẫn không buông tha. Đời tôi khổ vì con, nay cháu tôi lại vì con tôi mà khốn khổ…’.
Ảnh minh họa (IT)
Bà Nguyễn Thị Huấn chua chát khi nghĩ đến tương lai của hai đứa cháu. Lắm lúc bà Huấn sống gồng mình, sống gấp gáp, làm mọi thứ một cách vội vàng, bà giải thích… đó là bà đang chạy đua với thời gian. Bà sợ quỹ thời gian càng ngày càng ngắn sẽ không còn cơ hội bù đắp những thiệt thòi mà cháu mình đang phải chịu.
Những ngày đầu vợ chồng con trai bà Huấn vào tù vì tội “Mua bán trái phép chất ma túy”, mấy bà cháu chới với vô cùng, một tuần liền bà ốm liệt giường. Bà tưởng bận đó, bà “không từ mà biệt” với con cháu, nhưng rồi khi sắp bước chân vào cửa tử, bà đã nghĩ đến hai đứa trẻ bơ vơ, bà không thể. Trốn tránh thống khổ là bản năng của con người, nhưng một khi không có người thay bà “che mưa chắn gió” thì bà phải tự bảo vệ chính mình, bảo vệ người thân. Nhìn hai đứa trẻ ngơ ngác chưa hiểu chuyện đời, bà cố hết sức mới có thể làm trái tim đang đập những nhịp yếu ớt kia quay về tiết tấu vốn có. Bà cứ vậy mà buộc mình phải sống.
Hai cháu nội của bà, đứa trai lớn 5 tuổi, đứa gái nhỏ mới hơn 3 tuổi. Ban ngày, có thể vì tác động của ngoại cảnh chúng ít quấy bà nhưng đêm về với bà mà nói là cả một cực hình. Thiếu hơi cha mẹ, tiếng khóc ngặt mỗi đêm chẳng khác nào ai cầm dao đâm thẳng vào tim bà, lòng như bị xát muối. Rồi những hôm chúng bệnh, bà không ăn, không ngủ cứ vậy mà túc trực thâu đêm, thương cháu đứt ruột mà không thể làm gì hơn.
Bà Huấn nói, “20 năm nữa cha mẹ chúng mới về, hai đứa sẽ lớn lên như thế nào. Tôi dẫu có thương, có lo nhưng làm sao bằng tình cảm cha mẹ dành cho con. Lắm lúc nghe anh em chúng nói chuyện tôi như đứt từng khúc ruột. Tôi nay đã già, bệnh tật vây lấy thân, liệu còn bao nhiêu thời gian cho chúng”. “Làm mẹ của cháu”, bà Huấn phải vất vả bằng năm, bằng mười trước đây. Không có vốn làm ăn, bà đi nhặt ve chai, lúc rảnh rỗi bà làm giúp việc theo giờ để kiểm tiền nuôi cháu. Mệt lắm, tủi thân lắm nhưng bà chỉ cho phép mình yếu đuối, cho phép mình rơi nước mắt khi chỉ có một mình.
Công bằng mà nói, ở tuổi của bà Huấn đáng lẽ được nghỉ ngơi, vui niềm vui bên con cháu. Vậy mà giờ đây bà phải làm thay trách nhiệm của những đứa con đã trưởng thành. Ở góc độ những đứa trẻ, xét cho cùng, dù được bà yêu thương chăm sóc đến đâu, cũng không thể hạnh phúc hoàn toàn nếu thiếu sự quan tâm của cha mẹ. Cho nên, chỉ cần nghĩ đến những điều này, bà Huấn đã xót xa bội phần.
Cùng cảnh với bà Huấn là bà Lê Thị Thuyên năm nay đã gần tuổi 70. Gia cảnh bà Thuyên nghèo có tiếng. Chồng bà làm nghề đánh cá, một lần ra biển rồi đi mãi không về, bà thành góa phụ một mình nuôi con trai, cũng từ đó lăn lộn trong nghèo đói. Sơn- con trai bà lớn lên vì nghèo nên “đánh rơi” con chữ khá sớm. Đánh giày, phụ hồ, lơ xe… việc gì Sơn cũng làm qua nhưng lại chẳng theo được lâu dài. Người ta nói, “nghèo không phải là cái tội” nhưng với Sơn, nghèo khó dường như đã chặn mọi nẻo đường của anh ta. Làm gì cũng trầy trật, bao gồm cả lập thất. Người đàn bà đến với Sơn vội vàng rời đi không một lời giải thích để lại đứa con trai 24 tháng tuổi cùng với nỗi buồn chồng chất.
Vứt đi những tháng ngày buồn chán, nhìn vào đứa con nhỏ dại, Sơn quyết tâm “sống vì con” với hy vọng đời con mình sẽ khác. Vậy nhưng, gánh nặng cơm áo cho gia đình, rồi đối diện với sự trống trải cô đơn… Sơn đã đánh rơi niềm hy vọng vốn mong manh ấy. Sơn đã sa vào con đường nghiện ngập, rồi buôn bán ma túy để kiếm tiền và tất nhiên con đường chờ Sơn phía trước chính là cảnh cổng trại giam.
Vậy là, không chờ không đợi mà đến, bà Thuyên cũng bất đắc dĩ trở thành mẹ của con Sơn. 7 tuổi, con trai Sơn còn quá nhỏ để hiểu hết sự mất mát và những khó khăn trên chặng đường phía trước của cuộc đời mình. Nỗi lo cơm áo gạo tiền, nuôi cháu thay con… lại một lần nữa xoay vòng bà Thuyên trong cảnh khó. “Lắm lúc nghe cháu nói, ‘con nhớ ba lắm, đã lâu con không được gặp ba. Con nghe nói ba đi tù, nhưng đi tù là đi đâu? Lúc nào ba mới về hả bà, hay bà cũng cho cháu đi tù với ba’…, tôi đau lắm, đau vô cùng. Không biết cuộc đời bà cháu tôi sẽ ra sao”, bà Thuyên nghẹn ngào.
Đã gần hai năm, bà Nguyễn Thị Hay cho rằng đã quen nhưng giờ bà mới biết bà cũng không kiên cường như mình nghĩ. Bà vẫn chưa hết đau lòng cũng chưa hết mềm yếu. Bà từng tự trách, cuộc đời bà là những chuỗi dài khốn khổ, cho nên cuối cùng vận khổ ấy lại ứng lên con trai và các cháu của bà. Bà vì xuất thân nghèo khó nên không nghĩ đến chuyện gá nghĩa cùng ai, đến lúc “quá lứa lỡ thì” bà tự túc một đứa con để nương cậy tuổi già.
Niềm tin, sự kỳ vọng của bà đặt lên đứa con trai quá lớn nên khi nhận lại hiện thực làm bà tuyệt vọng vô cùng. Nguyễn Văn Hiếu, con trai bà lớn lên đi qua 3 cuộc hôn nhân có dư nhưng cuối cùng vẫn không có lấy một người đàn bà nào bên cạnh. Đáng nói, trong số những người đàn bà đó, đã có người bỏ lại cho Hiếu hai đứa con nhỏ, một trong hai đứa ấy tật nguyền. Đương nhiên, bà Hay là người làm tất cả những việc đáng ra Hiếu phải làm. Bà Hay kể trong nước mắt, “20 ngày tuổi đứa trẻ khát sữa, thiếu hơi mẹ tưởng đã mấy bận chết đi. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đành phải gửi đứa lớn vào trại trẻ mồ côi để có thời gian chăm đứa tật nguyền”.
Cháu của bà Hay không đến ngày, đến tháng thì… lẫy, bò, hay lò dò tập đi như những đứa trẻ khác. Cho nên cái sự vất vả của bà là không thể nào đo đếm. Hiếu cũng vì hận người đàn bà bên cạnh ngoại tình mà rước họa vô thân. Giờ Hiếu đi tù, bà Hay lại lay lắt theo cháu. Bà cũng đã nhiều lần nghĩ đến hai chữ “buông tay” nhưng bà đã không làm được. Bởi vì bây giờ bà không còn sống vì bản thân, vì con trai mà bà đang sống vì đứa trẻ đáng thương kia.
Video đang HOT
Những người phụ nữ hết lòng vì con lại đến vì cháu chẳng biết nỗi khổ cực ấy bao giờ mới dừng lại, thực chẳng có một chút công bằng. Những năm tháng cha, mẹ chúng ở tù thừa thời gian để một đứa trẻ trưởng thành nhưng liệu chúng có được hạnh phúc? Ngần ấy năm đủ để mọi thứ thay đổi nhưng những người bà trở thành những người mẹ bất đắc dĩ có đủ thời gian để chờ con?
Những câu hỏi ấy thực sự như đáy ngọn nguồn của tầng tầng đắng chát. Nó khiến những người phụ nữ đáng thương kia cứ quấn riết trong vòng luẩn quẩn “vì quá đau đớn mà bất tỉnh, rồi lại từ trong đau đớn mà tỉnh lại”…
(Tên của nhân vật đã được thay đổi)
Mọi thứ bắt đầu từ duyên phận, kết thúc cũng lại do duyên phận
Mối lương duyên của người với người là từ kiếp trước vì thế trong cuộc đời này khi ta gặp và yêu thương một ai đó đều có lý do riêng cả.
Mối lương duyên của người với người là từ kiếp trước vì thế trong cuộc đời này khi ta gặp và yêu thương một ai đó đều có lý do riêng cả.
Người yêu quý bạn mang đến cho bạn sự ấm áp và lòng can đảm - dũng khí.
Người bạn yêu quý sẽ khiến bạn học được thế nào là yêu thương và nâng niu gìn giữ.
Người bạn không ưa lại dạy bạn có lòng khoan dung và biết cách tôn trọng.
Kẻ không ưa bạn sẽ giúp bạn trưởng thành, khiến bạn tự dè dặt, tự mình xem xét lại chính mình.
Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn cả, sự xuất hiện của mỗi người đều có nguyên do, đều đáng được cảm kí.
Mọi thứ bắt đầu từ duyên phận, kết thúc cũng lại do duyên phận. Khó có ai trong đời chưa một lần thốt lên cái câu quen thuộc: "Thôi thì cái duyên cái số", hay "Duyên phận đã định rồi".
Có phải thực sự duyên phận đã được trời định rồi hay không, hay tất cả là do con người tự tạo?
Khi đầy yêu thương, người ta thường nói "có duyên" để tìm cơ hội gần gũi. Lúc đã cạn tình cảm, người ta lại nói "hết duyên" để lấy cớ dứt tình.
Thực ra gặp gỡ được nhau thì đúng là thiên duyên, còn vui hay buồn, hợp hay tan, gần hay xa, đi hay ở, nắm hay buông, nâng lên hay đặt xuống, đón nhận hay chối bỏ, phải chăng đều là do trần định, đều nằm trong chính nhân thế lòng người.
Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người khác đi cũng chỉ một đoạn đường đời.
Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho được người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?
Mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm của một đời người, cũng chỉ là một đoạn đường.
Chúng ta chỉ có thể có duyên cùng đi với nhau chỉ một đoạn nào đó thôi, đừng nhầm lẫn cố chấp, sở hữu.
Khoảnh khắc hiếm hoi nào còn duyên, có được, chúng ta nên quan tâm, cho ra hơn là nghĩ người khác phải tuân thủ theo kiểu của mình.
Như thế, sẽ không bị nhận hiểu sai lầm, biết tôn trọng và giúp đỡ người khác, đưa đến một cuộc sống tích cực, vui tươi, không làm khổ mình và người.
Người sống ở trên đời
Bởi vì xem nhẹ, cho nên vui vẻ.
Bởi vì xem nhạt, cho nên hạnh phúc.
Giữa đất trời, chúng ta đều chỉ là những hành khách qua đường, rất nhiều người đời và sự tình chúng ta không cách nào có thể làm chủ nổi cho được. Ví như thời gian đã trôi qua, ví như người đã rời xa!
Bạn càng muốn nắm giữ lấy nó, thói thường nó lại càng rời xa bạn nhanh nhất.
Tất cả tùy duyên, duyên sâu đậm thì quấn quýt đoàn tụ, duyên nhạt nhẽo thì tùy nó rời đi.
Đời người, có thể xem nhẹ, xem nhạt được bao nhiêu thì thống khổ sẽ càng rời cách xa bạn bấy nhiêu.
Người người đều lo sợ bản thân có lúc không minh mẫn thanh tỉnh, mong sao tự tâm mình được sáng như gương. Kỳ thực đời người sao lại cần phải quá tỉnh táo?
Cháo nấu cần phải 3 phần gạo, 7 phần nước.
Trong xử sự cần 3 phần vì mình, 7 phần vì người.
Đối với bạn bè cần 3 phần nhận biết chân tình, 7 phần khoan dung.
Đối với gia đình cần 3 phần yêu thương, 7 phần trách nhiệm.
Đọc văn chương cần đặt 3 phần là hình thức, 7 phần ở chất lượng nội dung.
Uống rượu thì cần 3 phần say, 7 phần tỉnh.
* 3 phần... 7 phần... đúng là phân lượng của cuộc sống.
Trong kinh, đức Phật đã nói bốn loại nhân duyên.
Tất cả chúng ta có mặt với nhau ở đây không phải tự nhiên mà do có nhân duyên với nhau nhiều đời nên nay mới gặp.
Có người mình chưa bao giờ biết, nhưng vừa gặp thì thấy thân thiện, quen quen, như đã gặp ở đâu rồi. Có người vừa mới gặp là đã thấy ghét.
Đó là dấu hiệu cho thấy mình đã có duyên với nhau từ nhiều kiếp trước, bây giờ mới gặp lại đây. Người mình từng mang ơn thì vừa trông thấy liền cảm mến.
Người đã tạo oán thì trông thấy liền bực mình. Con người chúng ta do tạo các nhân duyên thiện ác lẫn lộn nên sanh ra ở cõi ta bà phải kham nhẫn này.
Từ duyên mà lại, cũng từ duyên mà tan. Đủ duyên thì còn, hết duyên thì hết. Khi nhân duyên còn thì có phá phách cỡ nào cũng không hỏng được, khi duyên hết rồi thì có níu kéo kiểu nào cũng bị rã tan.
Bất đắc dĩ cho chồng 'tìm cảm giác lạ', tôi định nhắm mắt bỏ qua nhưng vẫn không khỏi bàng hoàng trước người đàn ông nằm trong phòng ngủ Hóa ra, chồng tôi còn muốn nhiều thứ hơn là tình dục. Chẳng biết từ bao giờ mà tôi trở nên lãnh cảm và thờ ơ với tình dục. Tôi còn trẻ, mới 32 tuổi thôi, tầm này bạn bè đồng trang lứa vẫn đang rất "dồi dào" và nhiệt huyết. Thậm chí, đứa bạn thân của tôi còn suốt ngày khoe, kể...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trong bữa ăn sinh nhật bố vợ, mẹ vợ nói 1 câu khiến tôi nghẹn họng

Nghỉ hưu không phải là già: 4 thói quen giúp cụ ông U70 sống an yên, hạnh phúc

Lấy vợ ham làm giàu, tôi toát mồ hôi hột khi nghe cuộc gọi từ ngân hàng

Về làm dâu hai tháng, tôi sốc nặng khi mẹ chồng tiết lộ "nếp nhà" độc lạ

Một câu nói qua tin nhắn đã vạch trần toàn bộ sự thật về vợ tôi

Con dâu quên đám giỗ mẹ chồng vì bận đưa thú cưng đi làm đẹp

Mẹ vợ cấp cứu nằm viện, lời chồng nói khiến tôi cay đắng trào nước mắt

Về ở nhà con gái sau khi nghỉ hưu, tôi nhận ra lòng tốt của con rể ẩn chứa mục đích khác

Vô tình phát hiện dấu son trên áo chồng, âm thầm theo dõi vợ biết được sự thật động trời

Đưa vợ đi ăn cùng vài người bạn mà tôi muốn độn thổ, sau buổi đó, có người còn rỉ tai nói với tôi một câu xấu hổ tới cực điểm

Tôi là dâu út nhưng được mẹ chồng giao cho giữ thẻ ngân hàng, hai chị dâu biết tin liền chặn đường nói một câu khiến tôi sốc

Chồng đi công tác, tôi nhận được đơn ship hàng về tận nhà, mở ra mới biết anh đã sống hai cuộc đời
Có thể bạn quan tâm

Bắt gặp cặp đôi Vbiz công khai ôm nhau giữa sự kiện: Nắm tay không rời, phim giả tình thật khó chối cãi
Hậu trường phim
08:20:44 21/08/2025
5 phim 18+ học đường cực hay không thể bỏ lỡ: Phim Sex Education rất đỉnh nhưng thua xa siêu phẩm này
Phim âu mỹ
08:15:28 21/08/2025
Chuẩn hóa kỹ thuật phần mềm ký số, bảo đảm an toàn giao dịch điện tử
Thế giới số
08:12:21 21/08/2025
Smartphone chống nước, cấu hình 'khủng', pin 7.000mAh, giá gần 8 triệu đồng
Đồ 2-tek
07:56:50 21/08/2025
Ai là người hại Thanh Hằng?
Tv show
07:39:51 21/08/2025
Sự giàu có không thể giấu của "ngọc nữ" VFC sinh năm 1999
Netizen
07:32:35 21/08/2025
Ronaldo 'thắng' Messi ở Hong Kong
Sao thể thao
07:25:49 21/08/2025
Nàng sẽ chọn girly hay preppy cho diện mạo trẻ trung?
Thời trang
07:06:55 21/08/2025
Báo động tình trạng Britney Spears: Hết nhảy múa với dao, đăng ảnh khỏa thân, giờ lại có hành vi bất thường gây sốc
Sao âu mỹ
06:53:23 21/08/2025
Lộ diện xe bán tải cỡ nhỏ hoàn toàn mới của Toyota
Ôtô
06:16:02 21/08/2025