Những anh chồng có lá gan ‘chuột nhắt’
Lỡ lời chê vợ dốt, anh Hoàng bị vợ thẳng tay tát cho một cái ‘cháy má’.
Nhìn mấy ông bạn hét ra lửa khiến vợ sợ sệt, khúm núm, anh Văn (Đống Đa, Hà Nội) lại trầm trồ nể phục và phong cho bạn mình 4 chữ “cao thủ, lợi hại”. Anh vẫn thầm trách ông trời sao đã để anh làm đàn ông mà lại cho anh lá gan bé thế để bây giờ lấy vợ, anh được thay tên đổi họ thành “Văn sờ vợ” (Văn sợ vợ).
Anh kể, chị Phương vợ anh vốn là người cao to, phốp pháp, tính nóng như lửa. Trước đây, chị cũng từng là dân giang hồ, tiếng tăm lừng lẫy, đánh đấm chẳng thua kém gì phái mạnh. Anh vì nể phục và mang ơn chị đã ra tay cứu giúp trong một lần bị bọn đầu gấu đuổi đánh mà dần dần cảm mến rồi yêu chị. Anh có biết đâu từ ngày lấy chị về làm vợ thì cuộc đời anh bước sang một trang mới.
Anh là công chức nhà nước, công việc nhàn nhã nhưng lương ba cọc ba đồng. Còn chị lại có sạp buôn bán ở chợ, bận bịu suốt ngày vì gánh nặng kinh tế đè lên vai chị. Và vì thế, anh Văn sẽ là người phải lo luôn việc nội trợ, chăm con, đưa đón con đi học, và đưa cơm cho vợ. Có hôm vì mải chè chén với bạn mà anh quên luôn việc đưa cơm cho vợ, gọi điện mãi không được, tưởng ở nhà có chuyện gì, chị vội đóng cửa hàng chạy về. Mặt chị biến sắc khi trông thấy chồng đang lè nhè chén chú, chén bác. Tức khí, chị chạy lại lật tung cả bàn tiệc, cả đám bỏ chạy tán loạn. Riêng anh thì bị chị rượt cho chạy bán sống bán chết khắp phố.
Tiếng “lành” đồn xa, từ đấy anh có biệt danh là “Văn sợ vợ”, lâu dần thành “Văn sờ vợ”. Cũng từ hôm đó, anh bị vợ “chấn chỉnh” đủ đường mà không dám ho he nửa lời. Thế nhưng anh vẫn rất tự hào về vợ: “Chẳng ai lại ’sư tử’ được như vợ tớ, một mình trông coi sạp hàng mà chẳng sợ thằng nào dọa nạt. Thậm chí mấy thằng nghiện vào xin đểu còn bị bà ấy đuổi cho chạy đến nỗi ngất xỉu”. Bạn bè khích bác cho anh là nhát gan sợ vợ lại còn hay “ngụy biện” thì anh vênh mặt lên: “Tớ sợ vợ tớ chứ có sợ vợ hàng xóm đâu mà phải ngại”. Rồi anh ngân nga: “Kính vợ đắc thọ, sợ vợ thì sống lâu, nể vợ bớt u sầu, để vợ lên đầu là trường sinh bất tử”.
Cùng cảnh sợ vợ, anh Hoàng (Tây Hồ, Hà Nội) lại buồn bã khi lấy phải cô vợ như “sư tử Hà Đông”: “Hở cái là nàng lại thích đụng tay đụng chân”. Theo anh, chị Nhung – vợ anh vốn rất yêu thương, chiều chuộng chồng con nhưng chị lại có tính “hỏa” và còn hay ghen. Cứ thấy cô nào tươi cười nói chuyện với chồng là chị không cần biết đúng sai gì, lao vào cấu xé anh Hoàng cho hả giận. Nhiều lần anh khốn khổ, “muối mặt” với bạn bè vì vợ.
Anh có thanh minh, góp ý thì chị lại cho là anh “có gì thì mới bênh nó chằm chặp thế”. Đã thế, chị lại còn nhớ dai. Hễ khi nào hai vợ chồng xích mích, chị đều đem chuyện cũ ra đay nghiến, chỉ trích chồng. Lâu dần anh đâm ra “sợ” vợ. Có lần hai vợ chồng đang bàn chuyện cho con đi học trường nào, anh thì muốn A, chị thì muốn B. Lời qua tiếng lại hai vợ chồng chị thành ra cãi nhau. Bực mình, anh quát chị: “Đã dốt không biết gì lại cứ hay nói”. Không ngờ chị lao ra tát cho anh một cái “cháy má”. Sau lần đó, cứ nghĩ tới những cơn thịnh nộ của vợ là anh lại thấy rùng mình và chán ngán.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Video đang HOT
Chồng bạo lực, vợ cũng nên học "ngang cơ"
Đàn ông chỉ hùng hổ với kẻ yếu hơn mình, chứ gặp phải vợ "ngang cơ" thì biết điều ngay.
Chào chị Xuân Hồng - Nạn nhân "ăn" tát "cháy má"!
Đọc những tâm sự của chị, nói thật, tôi thấy chị đáng trách hơn là thương cảm. Cũng là phụ nữ, nhưng tôi thấy chị quá yếu đuối và chẳng chút bản lĩnh nào. Chị nhu nhược quá thế, bảo sao chồng chị càng được thể càng lấn tới.
Theo tôi, nếu muốn được tôn trọng, phụ nữ nói chung và chị Xuân Hồng nói riêng phải biết đấu tranh theo nguyên lý "mồm miệng thắng chân tay". Còn khi mình đã nói lý lẽ hết mà chồng vẫn giở trò bạo lực thì "Anh có tay, tôi có chân".
Chân tay phụ nữ yếu mềm không chống lại được chồng thì hãy cậy nhờ hội phụ nữ, công đoàn... Đâu đâu cũng có hội và có người bảo vệ phụ nữ cả. Tôi chẳng rao giảng lý thuyết suông đâu. Bởi chính tôi cũng đã giành được sự tôn trọng của chồng vì biết trân trọng giá trị bản thân.
Từ nhỏ, tôi được bố mẹ cưng chiều nhất nhà. Bố mẹ cho tôi học bơi, làm đẹp và học cả Aikido để bảo vệ bản thân. Hồi học sinh, tôi là cô nàng ngổ ngáo lắm. Mãi đến khi vào đại học, nhìn các cô gái nữ tính bên cạnh, tôi bị lây nét yêu kiều, mềm mại của đám bạn.
Khi yêu, tôi đã biến thành con người khác hẳn: nhạy cảm, hiền dịu nhưng vẫn cá tính. Tôi và anh ấy yêu nhau suốt 4 năm. Chúng tôi khá trái ngược tính cách. Anh ít nói mà cục tính. Tôi bướng bỉnh và nhí nhảnh.
Dù là trí thức nhưng anh nóng tính và hay ghen. Có lần bạn anh khen đôi chân tôi "ngon". Người yêu tôi đã cho người bạn lĩnh trọn cú đấm vào mặt để chừa thói "loạn ngôn".
Dáng người tôi khá chuẩn nên tôi thích mặc đồ sexy để tôn đường cong cơ thể. Anh nhiều lần trách cứ tôi. Anh muốn người yêu "kín cổng cao tường" giữa đám đông. Chỉ được hở hang trước mặt anh.
Anh thật là cố chấp. Nhưng tôi mặc kệ, người ta đẹp nên phô ra, chứ xấu thì phải đạy lại rồi. Mấy lần, anh đã giơ tay cao muốn tát tôi vì không nghe lời anh. Anh dọa: "Em cứ kiểu này về làm vợ anh thì no đòn". Tôi cười nhạt: "Cứ chờ xem, rồi có khi anh mới là người phải thay đổi ấy chứ".
Lúc tuổi 27 gõ cửa tôi, anh giục cưới. Tôi hãnh diện vì có được người yêu tâm lý. Ai dè, tâm lý của anh rất phức tạp. Kết hôn rồi tôi mới biết anh ưa "động tay động chân".
Vừa thức dậy sau đêm tân hôn, anh tát tới tấp vào má vợ. Anh hầm hầm nói: "Dâu mới gì mà ngủ nướng tới 6 giờ sáng mới dậy hả?". Tôi khóc hết nước mắt vì giận chồng. Tôi ức lắm.
Hôm trước tôi còn phải rửa mấy chục mâm cỗ tới tận khuya. Chồng thì lăn ra ngủ. Giờ dậy sớm hơn vợ được vài chục phút đã nổi đóa lên. Tôi dặn lòng: Đây là cái tát đầu tiên và cũng là cuối cùng mà chồng trút xuống vợ.
Được vài tháng sau cưới, chồng tôi đột ngột vào phòng đòi vợ đưa của hồi môn để đi chơi chứng khoán. Tôi nghĩ thời buổi kiếm từng đồng khó khăn, muốn đầu tư phải suy tính kỹ càng. Thấy chồng nóng vội, tôi từ chối.
Anh giơ tay lên định tát vợ. Nhanh như thoát, tôi túm lấy tay chồng nói: "Anh lại giở thói vũ phu à?". Anh chẳng nói đạp cửa, trở xuống phòng khách.
Tối hôm ấy, tôi mua tặng chồng chiếc ví mới. Anh có vẻ thích lắm. Tôi kể cho anh nghe chuyện những người bạn đang nợ chồng chất do làm ăn thua lỗ. Tôi mở kênh tài chính chứng khoán để hai đứa cùng xem. Sau khi nghe vợ phân tích, anh đã hiểu sự cẩn trọng của tôi là cần thiết. Gia đình tôi lại "cơm ngon canh ngọt".
Hai tháng trước, chồng tôi tự ý cho một người bạn cũ vay 40 triệu mà không bàn bạc với vợ. Nghe nói, anh bạn này thua cá độ. Nếu anh bạn ấy gặp khó khăn do hoàn cảnh xô đẩy mà vay tiền thì tôi chẳng nói làm gì. Đằng này con người đó quá "tệ nạn". Tôi yêu cầu chồng đi đòi nợ.
Chồng tôi lại nêu cao tình "Anh em bè bạn hoạn nạn có nhau". Sau hồi tranh luận, anh khùng lên cầm chiếc cốc trên bàn ném vào người vợ. Tôi nghiêng người né được.
Anh lớn tiếng chửi bố mẹ tôi không biết dạy con. Tôi giận quá nói: "Anh câm đi". Thế là chồng lao vào định "thượng cẳng chân hạ cẳng tay" với vợ. Tôi chạy vào phòng ngủ đóng then trong lại.
Đập cửa rầm rầm không ăn thua, chồng tôi phá cửa xông vào đánh vợ. Tôi túm lấy tay của anh ta bẻ ngoặt ra đằng sau. Tôi bảo: "Anh muốn sống yên ổn hay thích giở võ hổ?". Thấy yếu thế, ông xã tôi nín lặng.
Tôi tìm được việc làm nhân viên PR của một công ty liên doanh với nước ngoài. Thu nhập của tôi gần gấp 3 lương chồng. Tôi khéo léo mua quà tặng bố mẹ và em chồng. Cả nhà chồng nằm trong "liên minh gia đình" với tôi.
Vợ chồng tôi mà xảy ra bất đồng là y rằng mẹ và em chồng bênh tôi chằm chặp. Chồng tôi vì vậy mà sinh ra "nể vợ". Đàn ông chỉ hùng hổ với kẻ yếu hơn mình, chứ gặp phải vợ "ngang cơ" thì biết điều ngay mà.
Câu chuyện tôi kể trên đây chỉ xảy ra khoảng một năm đầu sau ngày cưới của chúng tôi thôi. Còn giờ đây, sau 8 năm, gia đình tôi sống rất hạnh phúc với hai con nhỏ.
Từ kinh nghiệm của chính mình, tôi thấy phụ nữ nên biết bảo vệ bản thân trước bạo lực gia đình. Chị em không sợ yếu, chỉ lo thiếu tính cứng rắn thôi. Hạnh phúc gia đình nằm chính trong tay các chị em đấy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Đứng đực mặt" nhìn vợ ngoại tình Biết rõ mười mươi vợ ngoại tình... ngay tại nhà mình, nhưng anh "bình chân như vại", sống lầm lũi và vẫn chăm sóc vợ con như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Muôn vàn lý do vợ ngoại tình Khánh và Hạ lấy nhau được 6 năm. Có với nhau một đứa con xinh xắn nhưng gia đình họ không hạnh...