Nhớ nơi café đợi

Theo dõi VGT trên

Tôi sợ cô đơn! Nhưng cô gái đó thích cà phê, lại thích ngồi ở một góc nhỏ trầm ngâm, tĩnh tại trong lòng Hà Nội.

Đó không phải là quán cà phê sang trọng nhất, đẹp nhất nhưng là quán cà phê của thời gian, của năm tháng, của riêng em. Có lẽ cà phê chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là thứ thuộc về đám đông, ồn ào và vội vã. Càng một mình, cà phê càng ngon, càng đen, càng đắng, càng sâu. Và tôi gọi em là Cà phê! Cà phê của riêng tôi!

Lá thư trong tuần: Em và ly café đắng (Trần Thu Thảo)

Chiều nay, lòng thành phố lác đác mưa bay. Nơi quán ” Nhớ”, nâng tách café nóng trong tay, anh lại nhớ về cô, người con gái mang đến cho anh niềm vui lẫn đau khổ. Cũng nơi này, anh và cô gặp nhau lần đầu tiên.

Là một giám đốc trẻ, anh luôn tất bật với cuộc sống bon chen nơi phố thị. Điều đó khiến anh mệt mỏi, chỉ muốn tìm một nơi yên bình để nhấm nháp từng ngụm café đắng mỗi chiều chủ nhật như một thói quen. Mùi café nồng bay xộc cánh mũi xua tan mọi mệt mỏi. Vị đăng đắng của café đối với anh là ngọt lịm từ đầu lưỡi cho đến trái tim. Anh say mê cái hương vị đặc biệt ấy và sẵn sàng rũ bỏ tất cả đến thưởng thức cái dư vị này.

Rồi định mệnh cho cô đến bên anh. Định mệnh khiến xuôi trái tim khóa chặt gần ba mươi năm của anh hé mở vì một cô sinh viên nhỏ. Cô vô tư ngồi vào bàn anh mà không một lời xin phép, vô tư mỉm cười với anh không một lý do rồi vô tư giả vờ làm bạn với anh khi có một chàng trai bước đến. Lúc ấy anh chỉ biết đờ người nhìn cô đang đóng kịch để che mắt thiên hạ. Trên đời này sao lại có người vô tư đến thế nhỉ, anh tự hỏi rồi lắc đầu không có câu trả lời. Sau khi đã cắt đứt được cái đuôi bám theo, cô mới quay lại nhìn anh vô tư xin lỗi. Anh chỉ biết nhếch miệng cười chứ nói gì đây, xem cô như chưa từng xuất hiện, một con chim nhỏ từ đâu bay đến cất tiếng hót líu lo phá vỡ không gian yên tĩnh. Và, cô huyên thuyên với anh đủ thứ chuyện trên đời giống hệt như đang nói với một người bạn lâu ngày gặp lại. Anh không nhớ cô nói gì nữa bởi lúc đó anh chẳng hề để tâm đến một người xa lạ.

Nhớ nơi café đợi - Hình 1

Phải chăng “hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, vài tuần sau, cô lại xuất hiện ngay tại phòng làm việc của anh với vai trò một cô thư kí thực tập. Anh thoáng đau đầu trong khi cô lại hí hửng. Hằng ngày, cô làm việc chăm chỉ, nhờ anh chỉ dẫn, hay lén nhìn anh mỉm cười và đợi anh cùng ra về mỗi khi anh nán lại làm xong công việc. Đó cũng là lúc anh bắt đầu để ý đến cô. Định mệnh một lần nữa để cô vô tư bước vào trái tim anh tự lúc nào không biết. Anh từ từ nói chuyện nhiều hơn, cười nhiều hơn và cảm nhận được cảm giác hạnh phúc mà lâu nay chưa từng xuất hiện. Đó là tình yêu.

Thật nhiều lần, cô cùng anh uống café đắng mỗi chiều chủ nhật. Cô vô tư hát ngêu ngao cho anh nghe thật nhiều bản nhạc tình yêu thật buồn. Anh hỏi vì sao. Cô chỉ mỉm cười thật tươi và bảo rằng: “Đơn giản vì em thích” . Thế nhưng anh lại thoáng thấy trong mắt cô một nỗi buồn vời vợi đọng thành một hạt nước trong veo rơi xuống má. Cô thôi hát, im lặng. Anh càng im lặng hơn.

Tối kia, cô chủ động mời anh café nhưng hai người lại lang thang trên đường. Cô dẫn anh đi thật lâu đến một nơi yên tĩnh, nơi dành cho những cặp tình nhân hò hẹn. Sự im lặng bất thường của cô khiến lo lắng trong anh nỗi dậy. Anh muốn hỏi nhưng cớ sao miệng chẳng thốt nên lời. Vẻ oai phong, tự tin của một giám đốc trẻ chẳng còn. Anh chợt nghe tiếng nấc thật khẽ, thấy bờ vai run run của cô trong bóng tối đau đến xé lòng. Cô khóc, trái tim anh cũng nhói lên, cô đau thì lòng anh đau gấp trăm lần kìa. Nụ cười của cô làm bình minh trong anh rực sáng. Nước mắt của cô làm thế giới sụp đổ dưới chân anh. Tình yêu anh dành cho cô thật nhẹ nhàng, không một lời hứa chỉ âm thầm. Vậy mà giờ đây nhìn cô khóc anh chỉ biết trách mình nhu nhược chẳng làm được gì. Một bàn tay muốn đặt lên bờ vai người con gái mình thương cũng không dám. Vậy là thế nào? Một lúc lâu sau, cô thôi khóc, gạt nước mắt nhìn anh mỉm cười như ngày nào. Nụ cười ấy thật gượng, nụ cười ấy như muốn bảo với anh rằng cô không sao. Ấy mà đáy mắt cô vẫn nhạt nhòa nước. Cả hai lại chìm vào im lặng.

Nhớ nơi café đợi - Hình 2

Anh không hỏi cô đã xảy ra chuyện gì chỉ biết âm thầm yêu, âm thầm động viên cô mà thôi. Cô làm sao biết được trong trái tim anh, cô quan trọng thế nào.

Rồi ngày kia, cô bỗng chạy ùa đến anh, cười thật tươi nói rằng: “Anh ơi! Người em yêu cuối cùng đã yêu em rồi. Chỉ cần biết anh ấy có yêu em là quá đủ rồi. Từ đây về sau em sẽ không khóc nữa. Em hứa đấy!”

Trời ơi! Tại sao cô lại vô tư đến thế? Vô tư đến vô tâm, vô tình, đến tàn nhẫn. Người con trai ấy làm cô phải khóc, cớ sao cô vẫn cứ yêu? Yêu một người làm cho mình đau khổ à? Cô và anh khờ khạo y như nhau. Tình yêu của anh, làm sao cô biết được đây khi nhịp đập trái tim cô chẳng hướng về anh?

Phải chi cô đừng xuất hiện, đừng mỉm cười vì anh, đừng quan tâm anh sống thế nào, đừng vì anh mà uống café và đừng khen café đắng rất ngọt thì có lẽ anh chẳng phải lún sâu như bây giờ. Vị ngọt của café đã bị cô lấy mất đi rồi còn đâu.

Ai sẽ đem trả lại vị ngọt thuở xưa tại nơi này cho anh nữa đây?

Truyện ngắn: Nhớ nơi café đợi (Hàng Xóm)

Gặp Hà Nội trong những ngày thu đang gói ghém mình đi về phía xa!

Hà Nội rất đẹp, thi vị và hơn hết Hà Nội rất tình. Hà Nội rất say. Hà Nội khiến người đi xa rất nhớ thương. Giữa một sớm mai ẩm ướt hơi sương, giữa bàng bạc mây khói thời gian, giữa những ngày gió mùa tràn về gọi cửa và giữa phố phường vẫn đông người lại qua.

Gặp Hà Nội trong những ngày thu đang gói ghém mình đi về phía xa!

Gặp Hà Nội trong những ngày đông lững thững ôm gió mùa bước tới!

Gặp Hà Nội trong những tiếng còi xe inh ỏi, tiếng leng keng nơi cuối phố!

Gặp Hà Nội trong những góc quán cà phê cổ bình lặng nép mình giữa những tòa nhà cao tầng hiện đại và đồ sộ. Tôi đã gặp em, gặp Hà Nội đó trong cái hương vị “sắc”, “khét” và “thanh thanh” đến lạ nhưng rất quyến rũ, rất nồng ở Lâm. Lâm có từ những năm 50 được biết đến như một trong những quán Cà phê cổ nhất của Hà Nội. Qua năm, qua tháng, những bức tường ở Lâm đã được mài mòn và phủ kín bằng tranh về con người và phố phường Hà Nội, những bức chân dung tự hoạ kèm bút tích, những bản thảo văn chương chép tay nằm yên lặng trong không gian của quán với đủ sắc màu kích cỡ của các họa sĩ: một Bùi Xuân Phái vừa cổ kính vừa hiện thực; một Tô Ngọc Vân thả hồn dân tộc vào sơn dầu; một Dương Bích Liên phảng phất ánh nhìn cô đơn; và tiêu biểu của sơn mài truyền thống không thể không nhắc đến Nguyễn Tư Nghiêm … Tất cả đều hiện hữu ở đó trên nền thời gian của Lâm như để đếm độ dài của năm tháng, của những quên nhớ giữa đời.

Nhớ nơi café đợi - Hình 3

Người ta vẫn tìm đến cà phê với những lý do, với những cảm xúc và trạng thái khác nhau. Có những người vì “nghiện”, có người vì “thói quen”, có người gọi đó là “thú” có người vì muốn “tỉnh”, có người là để “hẹn”, họ hẹn việc, hẹn tình, hẹn chuyện và hẹn chính mình hay đơn giản là họ yêu cái chất men say ấy chẳng vì lý do cụ thể nào cả. Uống cà phê không phải chỉ là để giải khát, để thưởng thức một thứ ăn chơi tao nhã, uống cà phê dần dà đã trở thành một nét văn hóa, để nói dăm ba câu chuyện làm thức quà, để làm cái cớ gặp nhau, để thả mình vào mùi hương phảng phất cho gió bay đi và để tìm về với những hồi ức có khi chót ngủ quên, có khi chót đánh rơi ở một nơi nào đó xa lắm.

Tùy từng người mà ly cafe đó mang tên của espresso, cappuccino, mocha, Latte macchiato hay chỉ đơn giản là một tách cà phê pha phin. Phụ thuộc sở thích mỗi người, người ta có thể cho thêm một chút đường hay sữa để giảm bớt vị đắng của cà phê hoặc thêm một chút đá lạnh. Với tôi cà phê không chỉ là một món đồ uống thông thường mà nó như một người tình không hò hẹn, tôi vốn không thích vị đắng của cà phê bởi uống cà phê vào sẽ gây mất ngủ, và một khi đã nghiện cái thức uống đậm đà này thì khó mà cưỡng lại được, không hẳn vì trong cà phê có chứa caffeine mà ngồi uống cà phê một mình dễ khiến con người ta thấy cô đơn.

Nhớ nơi café đợi - Hình 4

Tôi sợ cô đơn! Nhưng cô gái đó thích cà phê, lại thích ngồi ở một góc nhỏ trầm ngâm, tĩnh tại trong lòng Hà Nội. Đó không phải là quán cà phê sang trọng nhất, đẹp nhất nhưng là quán cà phê của thời gian, của năm tháng, của riêng em. Có lẽ cà phê chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là thứ thuộc về đám đông, ồn ào và vội vã. Càng một mình, cà phê càng ngon, càng đen, càng đắng, càng sâu. Và tôi gọi em là Cà phê! Cà phê của riêng tôi!

Cà phê luôn ngồi ở đó và chỉ với một mình, tôi chưa từng thấy cô ấy đến đây cùng ai, mỗi ngày tới Lâm cô ấy đều mang theo một cuốn sách với đủ các thể loại trên đời. Mặc kệ những ánh mắt có chút hiếu kì của người ngồi xung quanh, Cà phê say sưa vào từng trang sách hiện hữu trước mắt mình. Cô ấy thường ngồi đó lặng yên làm bạn bên một ly cà phê. Màu đen huyền sóng sánh đang nhỏ từng giọt, từng giọt trong khi khói nóng đang bốc lên nghi ngút và rồi em nhấp từng ngụm nhẹ nhàng như một thói quen có khi quên không cho đường. Nhưng có lẽ vì ngại đứng lên mà em vẫn tiếp tục uống cho hết ly. Không biết từ khi nào, tôi bắt đầu có thói quen dừng lại ở Lâm mỗi khi đi ngang chỉ để được nhìn thấy em, một cô gái xa lạ và rồi thưởng thức thứ uống đắng nghét mà cô ấy hay dùng.

Nhớ nơi café đợi - Hình 5

Quán nhỏ đơn sơ, mang đậm dấu ấn Tràng An nét dung dị không thể trộn lẫn giữa lòng phố. Người ta khó có thể tìm thấy một nơi như thế này, Lâm đã lặng lẽ bảo tồn, gìn giữ cái bình yên Hà Nội giữa những khắc nghiệt trong nhịp chảy của xô bồ, của guồng quay cuộc sống hiện đại và của thời gian trong sự thay đổi của phố phường theo từng nhịp qua. Người ta yêu Lâm bởi hương vị quyến rũ đặc trưng chỉ riêng quán nhỏ này mới có, từ khâu chọn cà phê, từ cách rang xay, cho tới khâu pha trộn hạt để cho ra một ly cà phê đậm đà, có chút khen khét nhưng là cái khen khét khoan thai dễ chịu. Đó là lí do vì sao người ta có thể chạy xe một vòng quanh thành phố chỉ để được chạm đầu lưỡi hương vị cà phê yêu thích.

Cạch.

Tách cà phê đổ xuống loang lổ một góc bàn. Đặt cuốn tiểu thuyết sang bên cạnh, Cà phê với người, cúi nhặt những mảnh vỡ và ngăn cho nước khỏi lênh láng trên mặt bàn. Tôi vội tiến lại gần, lần đầu tiên tôi đến gần Cà phê thế nhanh tay nhặt trước. Cà phê bối rối ngẩng đầu, mỉm cười và cảm ơn tôi.

- Em không sao chứ?

Cà phê không trả lời câu hỏi của tôi.

Có lẽ đôi lần em thấy tôi nhăn mặt khi uống cà phê, thật ra tôi không hề thích cà phê nhưng từ khi nhìn thấy em, tôi lại muốn thử cảm giác đắng, thử cảm giác mà một người con gái xa lạ đã mang đến cho tôi. Em kéo tôi lại gần với cà phê hơn.

- Tại sao em lại thích cà phê?

- Anh hãy để ý cốc nước nóng, hết nóng nó sẽ nguội,và chỉ là một cốc nước không hương không vị. Nhưng khi anh bỏ vào đó chút cà phê, nước có cà phê bỗng trở nên rất đậm đà và thơm hơn.

- Nhưng nước cà phê rất đắng? Tôi thắc mắc.

- Nhưng chắc chắn nó sẽ giúp anh nhớ rằng đã có lần mình uống phải một thức uống rất đắng và đó là cà phê.

Phải! Những cái gì ngọt ngào có thể khiến người ta cảm giác thích thú ban đầu nhưng lâu dần họ sẽ nhanh chóng quên đi, đã từng nếm trải vị đắng sẽ khiến người là nhớ lâu hơn, thậm chí cái bao lâu đó còn là suốt đời. Con gái thật ra cũng giống như cà phê. Có ngọt ngào như cà phê sữa. Có đắng ngắt như cà phê đen. Có người cầu kỳ như Chocolaccino, Eiskaffee, Kaffee Kirsch… Còn em lại giống như một ly cà phê đen. Đơn giản nhưng đắng và thật sự rất khó uống với những ai chỉ mới thử lần đầu.

Nhớ nơi café đợi - Hình 6

Tôi đã yêu cà phê, không biết từ bao giờ, có lẽ từ lần đầu tiên nhìn thấy em. Tôi đã nhiều lần mất ngủ vì cà phê. Cà phê đích thị là thứ khiến người ta say, đích thị là thứ gây nghiện bởi một khi đã quen rồi chỉ thấy mùi là muốn uống mãi. Người nghiện cà phê thường chỉ thích một loại cà phê cố định như một người tình chung thủy, anh ta có thể thử nhiều loại nhưng khi đã tìm được thứ mình thích thì anh sẽ yêu nó cả đời. Không biết Sake ở Nhật có khó uống như thế này không? Tôi không sợ chất men trong Sake kia sẽ làm tôi say, hẳn cái đậm đà trong cà phê sẽ chẳng thua kém gì hương vị trong Sake, chỉ khác là Sake hoàn toàn có thể hâm nóng thậm chí là ngon hơn khi uống nóng giữa cái lạnh đến vài độ của Tokyo và rằng xứ xở Anh đào ấy sẽ đưa tôi rời xa em.

Nhắc đến cà phê, Sài Gòn có cà phê vợt, Hà Nội có cà phê phin. Dù là cách pha chế khác nhau thì người uống vẫn phải đợi chờ. Đợi chờ có khi làm người ta khó chịu, ít ai thích thú với việc phải đợi chờ nhưng hãy coi đó là một loại hương liệu mà nếu thiếu đi cà phê của bạn sẽ không phải là một ly cà phê hoàn hảo. Tinh yêu cung đơn gian như cà phê phin vây, từ tốn và nguyên chất, nêu muôn co môt ly cà phê ngon bạn chi con cach chơ đơi. Cả tình yêu và cà phê, đều cần thời gian.

- Ngày mai, anh sẽ không còn đến đây nữa! Anh sang Nhật theo chương trình nghiên cứu trong 4 năm.

- Anh sẽ trở về chứ?

- Nhất định là thế và anh muốn ngày ấy sẽ vẫn còn thấy em ở Lâm.

- Anh biết tại sao em lại thích đến đây uống cà phê mỗi ngày không? Em vốn không thích cà phê càng không thích ngồi một mình uống cà phê. Em đến đây là để đợi người, cũng 4 năm rồi nhưng người ấy chưa bao giờ trở về cả.

Nhớ nơi café đợi - Hình 7

Mỗi giọt cà phê tí tách rơi là mỗi giọt chạm vào sâu thăm thẳm của những tâm sự cất chất chứa trong tim. Tôi yêu Cà phê, còn Cà phê – cô ấy lại yêu một chàng trai mang tên Lâm, yêu theo cách riêng của mình là chờ một sự trở về. Cuộc đời bỗng nhiên nằm gọn trong một cốc cà phê. Cốc cà phê ở Hà Nội không giống với bất cứ nơi nào khác, nó dường như cô đơn hơn, lặng lẽ hơn bởi những không gian chật hẹp, bởi những bàn ghế không thể bé hơn được nữa, bởi những phút lắng lòng mình. Người ta thấy cuộc đời dường như chỉ còn lại một thứ, là quên lãng, là đằm mình với hơi thở chậm rãi của thời gian. Nhấc cốc cà phê lên, nhấp 1 ngụm và chợt nhận ra rằng, cà phê của bạn chưa có đường hay cần thêm một chút sữa để giảm đi độ đắng. Thế nhưng vì ngại đứng dậy, vì muốn nếm trải, bạn tiếp tục ngồi đó và uống nốt cốc cà phê. Khi cà phê đã gần hết, bạn mới phát hiện ra rằng đường đã không tan ra và dính ở đáy hoặc một vỉ sữa nhỏ ngay bên cạnh mà vô tình vì mải mê lật giở trang sách kia bạn lại không để ý đến nó. Thật ra, cà phê đắng mới là cà phê ngon, và những ai thích cái đắng mới gọi là người mê cà phê. Từ khi yêu em, chẳng hiểu sao cái hương vị này lại khiến tôi say mê luẩn quẩn và thành thói quen trong suốt thời gian dài. Tôi đã yêu, yêu rất nhiều không phải vì caffeine mà vì có một người khác cũng thích nó. Đừng chỉ vì vội vàng nhấp ngụm đầu thấy đắng, mà bỏ lỡ hương vị ngọt ngào phía sau. Cà phê luôn luôn đắng nhưng lớp sữa thì ngọt ngào. Chỉ cần chú ý một chút, khuấy đều hòa lẫn sữa và cà phê, thì chắc chắn bạn sẽ có một ly cà phê sữa hoàn hảo, bạn sẽ vẫn cảm nhận được vị đắng, nhưng nó đã bị lấn át bởi vị ngọt ngào thơm lừng kia.

Cà phê nguội nếu hâm nóng lại thì cà phê sẽ mất hết mùi vị và gây ra vị đắng. Uống không ngon và sẽ có mùi khét. Nhưng tôi lại thích hâm nóng cà phê theo cách của riêng mình bởi cái vị đắng chát của nó làm cho người ta rất nhớ. Khẽ trút tiếng thở dài như để tiễn mùa đi xa để không thôi nhớ thương về người con gái ấy. Cà phê và em chất chứa những nỗi nhớ! Tôi sẽ trở về! Nhất định sẽ trở về.

Theo blogradio.vn

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ

Có đôi khi hạnh phúc đang ở ngay bên cạnh nhưng chúng ta không hề nhận ra, cho đến khi hạnh phúc ấy vuột mất. Người ta vẫn luôn nhắc nhớ đến người cũ mà vô tình lãng quên người ở hiện tại.

Người cũ có thể có rất nhiều lý do khiến bạn yêu và nhớ, nhưng bạn biết không, người ở hiện tại mới là người luôn bên cạnh quan tâm đến bạn, mới là người bạn nên yêu thương và trân trọng. Hãy cất người yêu cũ vào một ngăn nào đó của ký ức, cũ kỹ vốn là để cất đi. Hãy để cho họ đi qua cuộc đời bạn một cách tự nhiên nhất.

"Có đôi khi yêu thương đã ở bên em rất gần rồi vậy mà em cũng để tuột mất. Người thương em, em lại vô tình, người em thương lại vô tình với em. Người ta cứ luôn tự khiến bản thân mình đau khổ nhưng vẫn không nỡ buông tay phải không anh?"

Vậy là cuối cùng hôm nay em cũng chính thức trở thành vợ tôi, điều mà tôi luôn khao khát đã trở thành hiện thực.

Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên gặp em, dáng người mỏng manh với chiếc váy trắng suôn dài, em ngồi bên tảng đá đưa mắt nhìn về phía biển. Ánh mắt ấy xa xăm luôn ám ảnh tâm trí tôi, đằng sau ánh mắt ấy tôi dường như thấy cả một nỗi niềm đau khổ được em cất giấu kĩ càng. Kể từ giây phút ấy tôi đã dặn lòng mình sẽ bảo vệ em đến suốt cuộc đời.

Thế là tôi dùng mọi cách tìm hiểu tất cả về em từ tên, tuổi, công việc, gia đình, bạn bè, sở thích, thậm chí tôi còn tìm hiểu những nơi em hay lui tới. Những lúc rảnh rỗi em sẽ cùng bạn thân đi siêu thị mua sắm vài thứ đồ linh tinh, cuối tuần lại ghé quán cafe bên đường Nguyễn Thị Minh Khai nhâm nhi ly cappuccino thường thức quyển sách nhỏ luôn mang theo. Mỗi khi buồn em hay ra biển ngồi thẩn thờ một mình chẳng biết nghĩ ngợi điều gì mà đôi lúc nước mắt khẽ rơi, những lúc như thế tôi chỉ muốn lao ngay đến bên cạnh ôm em vào lòng. Không biết từ bao giờ hình ảnh của em luôn hiện diện trong trí óc quấn lấy tâm thức tôi khiến tôi chẳng thể nào tập trung làm bất cứ việc gì. Có lẽ tôi đã yêu em rồi chăng?

Sau những ngày đắn đo tôi quyết định theo đuổi em, cố tình tạo ra nhiều cuộc gặp gỡ tình cờ, vài câu trò chuyện vu vơ quanh những quyển sách mà em đọc tôi đã có được số điện thoại và nghiễm nhiên trở thành bạn bè với em. Điều đó làm tôi sung sướng ngày ngày cầm điện thoại viết vài dòng tin nhắn rồi lại xóa, rồi lại viết nhiều lần lấy hết can đảm mới dám gửi, không phải tôi là thằng con trai nhát gan chỉ sợ bản thân vồ vập quá lại làm em sợ hãi. Mỗi lần được em hồi âm là tôi lại ngồi cười như một kẻ điên dại. Ừ thì là kẻ điên dại này đã yêu em say đắm mất rồi!

Cảm giác lần đầu yêu một ai đó thật đặc biệt. Chỉ cần một câu nói của đối phương cũng đủ khiến ta một kẻ thầm thương trộm nhớ phải thức bao đêm dài suy nghĩ vẩn vơ, chỉ cần một nụ cười vô tình cũng đủ khiến từng tế bào cơ thể lâng lâng trong niềm hạnh phúc.

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 1

Có lần chúng tôi định ra về sau khi uống cafe cùng nhau thì trời mưa rả rích, thấy không ổn tôi ngỏ lời đưa em về và em cũng đồng ý. Ba mẹ em sau khi gặp tôi đã hỏi rất nhiều thứ chủ yếu xoay quanh về công việc, gia đình, hình như họ rất hài lòng về tôi.

Một năm sau chúng tôi chính thức hẹn hò sau tôi đã tỏ tình vào dịp lễ tình nhân. Chúng tôi bên nhau những lúc vui buồn, kể cho nhau nghe những câu chuyện đời thường, đi dạo cùng nhau vào dịp cuối tuần hay rãnh rỗi như bao cặp tình nhân khác. Em là một người ít nói, thông minh, hiểu chuyện, em chẳng bao giờ đòi hỏi từ tôi bất cứ điều gì chỉ lặng lẽ ở bên cạnh tôi. Tình cảm của em không mãnh liệt, không dữ dội, không ồn ào chỉ bình lặng như thế nhiều lúc tôi vẫn hay suy nghĩ vẩn vơ liệu em có yêu tôi như tôi yêu em không? rồi lại gạt phăng suy nghĩ ấy đi vì nếu không yêu em đã không nhận lời làm bạn gái tôi rồi.

Chúng tôi yêu nhau được ba năm thì cưới vì ba mẹ hai bên thúc giục dữ dội quá. Tôi vẫn nhớ em đã rất bất ngờ đến mức ngây người khi tôi quỳ xuống cầu hôn, sau vài phút ngẩn người ấy em đã gật đầu. Tôi và em chính thức về chung một nhà.

- Em tắm trước đi, cũng mệt cả ngày rồi!

Tôi bước ra nói với em sau khi đã chuẩn bị nước ấm đầy đủ, em uể oải gật đầu đi vào phòng tắm. Biết em đang rất mệt nên tôi tranh thủ dọn đồ của hai vợ chồng cho vào máy giặt rồi mới đi tắm.

Nhìn người con gái đang ngủ say bên cạnh tôi thấy mình thật hạnh phúc, yêu em và lấy được em là điều tôi không chắc chắn khi còn tìm mọi cách để theo đuổi. Tôi nhẹ nhàng vòng tay qua eo ôm chặt em rồi cuối xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng, tôi không nghĩ ngợi gì khác cũng không bận tâm rằng hôm nay là đêm tân hôn, tôi biết em mệt và tôi cũng không còn đủ sức để xảy ra chuyện khác. Nhưng tôi đã bất ngờ trước phản ứng của em, ngay khi tôi cuối xuống hôn em đã đẩy mạnh tôi ra, bật dậy hoảng hốt.

- Đừng, xin anh!

Ôm đầu nhăn nhó vì em đẩy mạnh quá khiến đầu tôi đập vào thành giường, không biết nên nói gì tôi chỉ nhìn em trong lòng chợt buồn bã hóa ra em vẫn còn sợ tôi, đề phòng tôi nên chỉ cần tôi chạm nhẹ em đã phản ứng gay gắt đến thế.

- Anh không có ý gì khác!

- Em xin lỗi, em chưa thực sự sẵn sàng!

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 2

Dường như nhận ra biểu hiện của tôi em nhẹ giọng, tôi chỉ cười chúc em ngủ ngon rồi nằm xuống quay mặt sang hướng khác. Tôi không giận có lẽ em lo lắng tôi hiểu và thông cảm cho em, tôi sẽ không ép buộc nếu như em không thích, cái tôi cần là sự cam tâm tình nguyện, tôi bằng lòng chờ.

Cuộc sống sinh hoạt của chúng tôi vẫn bình thường như bao cặp vợ chồng khác, hôm nào em mệt tôi sẽ tranh thủ dậy sớm làm bữa sáng, đưa em đến nơi làm việc rồi mới đến công ty.

Đang làm việc tôi nhận được điện thoại từ mẹ bảo rằng mai có tiệc liên hoan kêu hai vợ chồng tôi sang chơi, tôi vui vẻ đồng ý.

Hôm đó mọi người đều rất vui vẻ, ăn uống no say, nói đủ thứ chuyện, mẹ hối thúc hai vợ chồng tôi mau sinh cho ông bà đứa cháu nội, em cười buồn nhìn tôi, ba mẹ tôi không biết kể từ lúc kết hôn đến giờ đã một năm nhưng chúng tôi chưa hề xảy ra quan hệ.

Tôi và em đều bị mọi người chuốc rượu, em say đến nỗi đi không vững may mà tôi còn đủ tỉnh táo để lái xe về nhà. Dìu em về phòng tôi vừa mới bật đèn em đã vòng tay qua ôm tôi thật chặt, đôi môi hôn tôi say đắm hơi men cùng mùi hương cơ thể phía trước khiến tôi như bị thôi miên không thể kháng cự cũng không muốn kháng cự. Tôi cũng ra sức ôm em, hôn em trong lúc quấn quýt bàn tay tôi đưa lên chuẩn bị cởi cút áo chợt khựng lại vì bên tai truyền đến giọng nói của em và một cái tên xa lạ được em gọi khẽ.

- Bao giờ anh mới trở về, Thiên Bảo, em nhớ anh!

Tôi thừa nhận mình đang say nhưng không đến mức quên mất tên của bản thân mình, phải tôi tên Đức Long không phải Thiên Bảo. Động tác của tôi cứng đờ, đôi tay vô thức buông thỏng xuống, tôi lao nhanh ra khỏi phòng tâm trí rối bời, lòng quặn thắt. Hóa ra lâu nay em chưa hề yêu tôi, hóa ra người em chờ lại là một người khác.

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 3

Những ngày sau đó là chuỗi ngày trốn chạy, mỗi lần đối diện với em tôi lại thấy khổ sỡ vô cùng vì thế tôi chọn cách mỗi sáng đi làm thật sớm, tối lại về rất muộn có hôm tôi ngủ hẳn ở công ty. Nhiều lúc nhớ em muốn phát điên lên những vẫn không có can đảm về nhà gặp hay gọi điện tỉ tê nỗi nhớ của mình với em như ngày xưa, tôi biết điều đó đã trở nên thừa thãi. Thói quen hình thành thì dễ đến khi muốn dứt bỏ lại khó vô cùng, yêu là thói quen, nhớ cũng là một loại thói quen, hằng ngày lặp đi lặp lại trở thành điều hiển nhiên.

Nhưng trước khi trái tim tôi kịp yếu mềm đi vì nhớ mong thì đã vô tình phát hiện ra một bí mật. Trong lúc tìm hồ sơ quyển nhật kí của em chợt rơi xuống, tôi sẽ không để ý nhiều nếu như tấm hình kia không rời khỏi vị trí vốn dĩ được cất giấu cẩn thận. Tôi chăm chú nhìn ngắm nụ cười trong veo trong tấm hình lòng lặng đi vài giây, em chưa bao giờ cười một cách đầy hạnh phúc với tôi như thế, mặt sau là vài dòng kỷ niệm "Thiên Bảo - Tuyết Nhi, em mãi yêu anh!". Từng trang nhật kí là lời tâm sự nhuốm đầy đau khổ của em khi tình đầu rời bỏ em mà đi không một chút tin tức. Ra là vậy, em yêu cậu ấy 7 năm rồi, bao gồm cả 5 năm bên cạnh tôi. Niềm hi vọng cuối cùng bỗng chốc cũng vỡ tan tành như bọt nước. Đêm đó khi gặp đối tác tôi đã cố tình uống thật say, em dìu tôi ra khỏi taxi, trong hơi men tôi siết chặt em ra sức hôn, tôi như một kẻ điên loạn chỉ muốn có được em nhưng những lời cầu xin và giọt nước mắt đau lòng ướt đẫm vai áo đã khiến tôi dừng lại.

- Thật ra trong 5 năm qua đã có một giây phút nào em từng yêu anh chưa?

Tôi gục đầu lên vai em che giấu giọt lệ trực rơi nơi khóe mắt.

Một tuần dài trôi qua đối với tôi và em như địa ngục trần gian, chúng tôi chẳng ai nói với ai câu nào, cứ giày vò nhau trong sự im lặng, căn nhà vốn dĩ đã lạnh lẽo từ lâu nay càng tĩnh mịch, u ám. Cuối cùng tôi cũng đưa ra được quyết định, không dễ dàng và đau đến tâm can. Ly hôn!

Đặt tờ giấy ly hôn trên bàn tôi dừng lại chầm chậm mở lời.

- Có lẽ đến lúc anh phải giải thoát cho em thôi, anh không thể ích kỉ giữ em bên cạnh trong khi không thể khiến em hạnh phúc. Em ký đi, tháng sau anh đi công tác ở Đức về chúng ta sẽ hoàn tất hết thủ tục.

Quay lưng rời khỏi, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời xanh thẳm tôi cười nhẹ một cái,tất cả đã kết thúc rồi phải không?

***

Hôm nay tôi cưới, ở cái tuổi 26 lấy được một người chồng vừa giỏi giang, hiền lành, công việc lại ổn định là niềm mơ ước của biết bao người con gái. Nhưng chính giây phút đeo chiếc nhẫn ấy vào tay tôi vẫn không cảm thấy hạnh phúc.

Tôi quen anh trong lúc bản thân đang vô cùng tuyệt vọng vì Thiên Bảo đột nhiên không liên lạc sau nhiều tuần ra nước ngoài. Anh ấy là tình đầu của tôi, là người tôi dùng hết nhiệt huyết, tâm sức của tuổi trẻ để yêu một cách chân thành nhất vậy mà sự chân thành đổi lại được gì ngoài hai chữ vô tình. Thế rồi ông trời đưa đẩy cho tôi gặp Đức Long, sự hiền lành, ân cần của anh khiến tôi muốn dựa dẫm. Anh rất tốt, tốt hoàn hảo, không rượu chè, không thuốc lá, không chơi bời trai gái tính tình lại dễ chịu và đặc biệt là anh ấy rất yêu tôi, từ cách anh ấy thể hiện tôi biết điều đó. Nhưng anh ấy càng tốt với tôi bao nhiêu lại khiến tôi hổ thẹn bấy nhiêu, tôi không yêu anh, lựa chọn trở thành bạn gái anh cũng chỉ vì sợ cô đơn nên sinh ra tâm lí muốn dựa dẫm, muốn chiếm hữu.

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 4

Ba mẹ tôi có vẻ rất hài lòng về anh, mỗi ngày họ điều nhắc tôi phải biết nắm giữ hạnh phúc mà ông trời đã ban cho này. Mẹ tôi nói con gái hơn nhau ở tấm chồng, dù ở ngoài xã hội sự nghiệp có thăng tiến đến đâu mà không tìm được bầu trời cho riêng mình, một người đàn ông yêu thương đáng để mình nương tựa cả đời thì cũng thua trong chính ván bài "số phận". Tôi đã suy nghĩ về lời mẹ nói rất lâu, tôi yêu Thiên Bảo, trước đây yêu bây giờ vẫn còn yêu nhưng anh giờ đang ở đâu chứ, anh nào có nhớ ở đây vẫn còn một người ngày đêm nhớ thương anh, tôi còn chờ đợi điều gì ở anh nữa. Vậy nên khi nhận được lời câu hôn của Đức Long dù đã bất ngờ nhưng rồi tôi cũng đồng ý.

Trở về sau hôn lễ thân thể tôi muốn rã rời, Anh cũng mệt mà vẫn không quên chuẩn bị nước ấm cho tôi, đồ cũng đem giặc hết, trong phút giây nào đó tôi thấy mình thật tồi tệ. Đêm nay là đêm tân hôn, tôi lo sợ nên giả vờ ngủ trước, tắm xong anh bước ra tắt đèn rồi nằm xuống bên cạnh tôi, vòng tay ấm áp cùng hơi thở phả vào cổ khiến tôi hoảng loạn đẩy mạnh anh ra. Nhưng anh không có ý định làm chuyện ấy chỉ là muốn ôm tôi ngủ, trong ánh đèn vàng mờ ảo tôi dường như thấy nét buồn bã trên gương mặt anh tuấn kia. Đêm đó tôi đã khóc vì hối hận, ban đầu tôi không nên nhận lời làm bạn gái anh, sự ích kỉ của tôi có lẽ sẽ khiến anh tổn thương nhiều lắm.

Không hiểu vì sao kể từ lần liên hoan ở nhà mẹ chồng về anh bận rộn hẳn, sáng khi thức dậy bên cạnh đã trống trơn, đến tận khuya anh mới về nhà. Những câu yêu thương thăm hỏi của anh cũng bớt dần, anh không còn quan tâm tôi nhiều như trước, không còn những bữa ăn sáng chuẩn bị sẵn khi thức dậy, không còn những lần đón đưa khi tan sở. Chẳng lẽ anh đã chán tôi chăng? Cũng phải chẳng ai yêu một người sớm tối lạnh nhạt với mình mãi được, chỉ là tôi ảo tưởng vị trí của mình trong lòng họ mà thôi với Thiên Bảo cũng vậy mà Đức Long cũng vậy. Tôi quên mất anh cũng là đàn ông mà đàn ông thì ai cũng như ai, lúc vẫn đang chinh phục thì đầy nhiệt tình khi có được rồi lại thấy chẳng còn gì mới mẻ.

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 5

Đêm ấy anh đã uống rất say, đến nỗi không còn tỉnh táo cứ ghì chặt tôi hôn đến đau đớn, tôi không chịu nổi chỉ biết khóc và xin anh buông mình ra. Cuối cùng anh ấy cũng mềm lòng buông tôi ra, gục đầu lên vai tôi hỏi một câu đầy vẻ tuyệt vọng. Hôm sau anh đặt lên bàn tờ giấy ly hôn, anh nói đó là sự giải thoát cho tôi, lúc bóng anh khuất dần sau cánh cửa tôi đã òa lên khóc nức nở, cuối cùng anh cũng như Thiên Bảo rời bỏ tôi, tôi sao thế này tôi đang đau lòng ư? Hà cớ gì tôi phải đau lòng, tôi có yêu người đàn ông đó đâu? Anh ta muốn ly hôn tôi phải thấy vui mới đúng... nhưng tôi lại không như thế, tận sâu trong đáy lòng tôi biết mình không muốn như thế! Tôi cứ khóc mãi cho đến khi lịm đi vì mệt.

Khi tôi tỉnh dậy đã là hai ngày sau đó, mẹ chồng bảo đã đưa tôi vào đây vì bà qua thăm và thấy tôi ngất, bà có vẻ rất lo lắng luôn miệng trách anh đi đâu mà ngay cả vợ ngất cũng không ở bên. Tôi cười hụt hẫng, bất giác thấy trống trải vô cùng.

Sau khi theo dõi thêm một ngày tôi được xuất viện, mẹ tôi gọi điện bảo tôi qua nhà ở vài hôm đợi anh về nhưng tôi từ chối. Không biết vì sao tôi không muốn rời khỏi ngôi nhà này. Không có anh cuộc sống của tôi vẫn diễn ra bình thường, tôi vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn làm việc. Chỉ là đôi lúc khi không còn bận rộn nụ cười của anh sẽ vô thức hiện lên, đôi lúc lại nghe tiếng anh thủ thỉ bên tai "Em đi làm về có mệt lắm không?", "Trời lạnh nhớ mặc thêm áo ấm nhé Vợ!", "Đừng buồn, anh ở đây, kể anh nghe đã xảy ra chuyện gì?"... thế đấy hằng ngày những điều vụn vặt ấy lại ùa về bủa vây lấy tâm trí tôi lâu dần tích tụ thành nỗi nhớ không thể diễn tả. Đúng là khắp căn nhà này đều tràn ngập hình bóng của anh chỉ cần tôi lơ đãng một chút lại mơ hồ thấy anh đứng đối diện chăm chú nấu ăn, chăm chú làm việc...

Hóa ra yêu là thương còn thương là nhớ - Hình 6

Tôi bỏ chiếc bút đỏ vừa tô tròn vào số 20 trên tấm lịch để bàn, kể từ ngày anh đi đến hôm nay vừa tròn 20 ngày, tôi đã đếm và nhớ không sai một ngày. Hôm nay tôi muốn đến một nơi, đẩy cửa bước vào cảnh vật trang trí vẫn như xưa, tôi chọn cho mình một bàn trống ở cạnh cửa sổ rồi gọi cho mình ly cappuccino quen thuộc. Tôi đưa mắt nhìn làn mưa trắng xóa ngoài khung cửa sổ bất giác lại quay mặt lại nhìn vào chiếc ghế trống phía đối diện, hình như vào một ngày mưa của 5 năm trước tôi và anh cũng ngồi ở đây. Rồi ký ức xưa cũ như thước phim quay chậm tua lại từng chút một trong đầu tôi, ký ức mang tên Đức Long. Khóe mắt không hiểu sao lại thấy cay xè, trái tim thì đau đớn đến ngạt thở. Trong phút giây ấy một ý nghĩ vụt qua tôi đứng dậy lao nhanh ra khỏi quán bắt taxi đến sân bay. Tôi cứ chạy về phía trước, thỉnh thoảng đụng phải ai đó đau điến nhưng vẫn không có cảm giác, tôi chỉ biết điều mình cần làm bây giờ chính là sang Đức. Ý nghĩ đó thôi thúc tôi mãnh liệt, cầm vé máy bay, tay tôi run run ấn một dãy số quen thuộc đầu dây bên kia ngân dài từng hồi chuông cuối cùng giọng nói thâm trầm ấy cũng vang lên.

- Alo!

Tôi mỉm cười thật tươi tựa như vén bỏ được màn sương bao phủ trước mắt bây lâu, sợ đầu dây kia dập máy tôi khẩn trương nói.

- Anh đang ở đâu?

Im lặng vài giây anh cất lời.

- Có chuyện gì sao?

Tôi lặp lại câu hỏi cổ họng nghèn nghẹn, nước mắt nhạt nhòa. Tôi thừa nhận rằng tôi nhớ anh muốn phát điên lên, thật ra trong 5 năm qua người tôi yêu là anh chứ không phải Thiên Bảo, chỉ là cái bóng quá khứ quá lớn, quá đẹp đẽ đến mức che khuất cả tầm nhìn nên tôi không nhận ra. Để đến khi anh rời khỏi rồi tôi mới thấy cô đơn, trông trải đến nhường nào.

- Anh đang ở đâu hả? Nói cho em biết bây giờ anh đang ở đâu đi! Làm ơn! Em nhớ anh lắm. Đức Long à! Anh hỏi trong 5 năm qua em có từng yêu anh không? Anh biết không thật ra người em yêu không ai khác chính là anh.

Cứ thế tôi òa lên khóc như một đứa trẻ mặc kệ bao ánh mắt đang xăm soi về phía mình. Rất nhanh tôi nghe thấy ngữ điệu gấp gáp truyền đến mang theo chút ấm áp len vào trái tim.

- Khách sạn Artotel Berlin. Anh cũng nhớ em nhiều lắm, vợ à!

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Bố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mấtBố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mất
09:27:42 22/01/2025
Giáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nóiGiáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nói
08:37:56 22/01/2025
Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khácChồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khác
08:32:48 22/01/2025
Mệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quênMệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quên
11:20:27 21/01/2025
Mẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 ngườiMẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 người
11:25:07 21/01/2025
Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệuKhen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu
08:51:59 22/01/2025
Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khácBiết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác
09:00:04 22/01/2025
Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũChồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ
09:16:48 22/01/2025

Tin đang nóng

Camera ghi cảnh đôi vợ chồng làm ngân hàng ngã ra sàn nhà sau khi nhận thưởng Tết, biết con số mà thèmCamera ghi cảnh đôi vợ chồng làm ngân hàng ngã ra sàn nhà sau khi nhận thưởng Tết, biết con số mà thèm
06:44:12 23/01/2025
Chuyến bay delay 3 tiếng khiến người phụ nữ tình cờ chứng kiến cảnh tượng kì lạ: Đây là ông bố bà mẹ hiếm có!Chuyến bay delay 3 tiếng khiến người phụ nữ tình cờ chứng kiến cảnh tượng kì lạ: Đây là ông bố bà mẹ hiếm có!
08:37:32 23/01/2025
Hà Nội: Đường dây mua bán bộ phận cơ thể người bị triệt phá như thế nào?Hà Nội: Đường dây mua bán bộ phận cơ thể người bị triệt phá như thế nào?
05:58:55 23/01/2025
Giáp Tết Lý Hùng vào thăm Trung tâm Dưỡng lão, lặng đi trước những mất mátGiáp Tết Lý Hùng vào thăm Trung tâm Dưỡng lão, lặng đi trước những mất mát
07:27:24 23/01/2025
Uyên Linh: Tôi và Quốc Thiên chưa một lần cãi vãUyên Linh: Tôi và Quốc Thiên chưa một lần cãi vã
05:59:52 23/01/2025
Vừa nhận lương Tết, bức ảnh màn hình của chàng trai đi làm 3 năm khiến nhiều người đau xótVừa nhận lương Tết, bức ảnh màn hình của chàng trai đi làm 3 năm khiến nhiều người đau xót
08:28:30 23/01/2025
Lý do hoa hậu Ngô Mỹ Uyên bất ngờ bán villa 1.000m2 trước TếtLý do hoa hậu Ngô Mỹ Uyên bất ngờ bán villa 1.000m2 trước Tết
07:32:26 23/01/2025
HIEUTHUHAI làm dậy sóng MXH nhờ món quà của Trường GiangHIEUTHUHAI làm dậy sóng MXH nhờ món quà của Trường Giang
07:02:20 23/01/2025

Tin mới nhất

Đi ăn Tất niên nhà bạn gái, tôi không ngờ gặp lại người yêu cũ, càng rối bời với câu tuyên bố lạnh lùng của cô ấy

Đi ăn Tất niên nhà bạn gái, tôi không ngờ gặp lại người yêu cũ, càng rối bời với câu tuyên bố lạnh lùng của cô ấy

10:12:06 23/01/2025
Trước đây, người yêu cũ thông báo với tôi chuyện bị chứng khó sinh con. Bây giờ cô ấy lại mang thai. Cách đây 4 năm, tôi và Quyên từng là người yêu của nhau.
Đưa mẹ chồng 10 triệu mua sắm Tết, chồng chê ít còn tỏ thái độ mỉa mai, tôi bình thản hỏi một câu mà anh cứng họng

Đưa mẹ chồng 10 triệu mua sắm Tết, chồng chê ít còn tỏ thái độ mỉa mai, tôi bình thản hỏi một câu mà anh cứng họng

10:08:12 23/01/2025
Chồng cứ tưởng mình oai, miệng chê bai vợ keo kiệt. Tôi đợi anh nói xong thì hỏi ngược một câu. Chồng tôi có bản tính sĩ diện quá cao.
Mẹ chồng vừa thấy mâm cúng ông Táo tôi bày ra liền chê trách rồi đòi "đổ cho mèo ăn"

Mẹ chồng vừa thấy mâm cúng ông Táo tôi bày ra liền chê trách rồi đòi "đổ cho mèo ăn"

10:04:22 23/01/2025
Khi sống cùng người không phải là ruột thịt, dù tôi muốn làm một cái cây yên lặng thì kết cục vẫn cứ bị tổn thương... 1 năm trước khi nhà chồng mang trầu cau đến hỏi cưới tôi.
Em chồng đến ở nhờ cả năm trời không góp nổi 1 đồng sinh hoạt phí nhưng lúc nào cũng tỏ thái độ hách dịch, hỗn láo với chị dâu

Em chồng đến ở nhờ cả năm trời không góp nổi 1 đồng sinh hoạt phí nhưng lúc nào cũng tỏ thái độ hách dịch, hỗn láo với chị dâu

10:00:14 23/01/2025
Chuyện hôn nhân đúng là may mắn, là phúc phần mà không phải ai cũng được hưởng. Tôi vừa mới gia nhập đội quân lấy chồng chưa nổi 1 năm đã bỏ chồng.
Mẹ tôi trao thưởng 1 tỷ nếu em dâu chịu sinh con, ngờ đâu một tờ xét nghiệm khiến cả nhà suy sụp

Mẹ tôi trao thưởng 1 tỷ nếu em dâu chịu sinh con, ngờ đâu một tờ xét nghiệm khiến cả nhà suy sụp

09:56:53 23/01/2025
Vợ chồng em trai tôi đều là công nhân, thu nhập thấp, sau cưới các em ấy chưa muốn sinh con vì muốn tập trung làm kinh tế vài năm nữa.
Ngày mẹ chồng nhập viện, em dâu vẫn bận rộn đi du lịch nhưng chỉ một câu nói của cậu con trai 16 tuổi, em ấy liền tỉnh ngộ

Ngày mẹ chồng nhập viện, em dâu vẫn bận rộn đi du lịch nhưng chỉ một câu nói của cậu con trai 16 tuổi, em ấy liền tỉnh ngộ

09:51:07 23/01/2025
Tôi không biết việc cho người làm nghỉ là tin vui hay buồn với mẹ tôi nữa? Em trai tôi là người đàn ông giỏi giang thành đạt, không chịu khép mình làm nhân viên dưới quyền.
Ám ảnh nỗi cô đơn tột cùng khi ở lại TP.HCM ăn Tết một mình

Ám ảnh nỗi cô đơn tột cùng khi ở lại TP.HCM ăn Tết một mình

09:42:51 23/01/2025
Tết Nguyên đán 2024 có lẽ sẽ mãi ám ảnh tôi bởi cảm giác cô đơn tột cùng, cái giá phải trả cho quyết định sai lầm: Không về quê mà ở lại TP.HCM ăn Tết một mình.
Họp gia đình cuối năm, con dâu suýt ngất khi bị bố chồng dọa từ mặt

Họp gia đình cuối năm, con dâu suýt ngất khi bị bố chồng dọa từ mặt

09:39:04 23/01/2025
Lời phê bình của bố chồng trong buổi họp họ khiến con dâu đau khổ chỉ muốn rời khỏi nhà chồng. Sau đám cưới, tôi ở nhà chồng đến nay cũng đã được gần 7 năm.
Làm lễ cúng ông Công ông Táo, tôi bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một chuyện khó tin

Làm lễ cúng ông Công ông Táo, tôi bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một chuyện khó tin

09:31:10 23/01/2025
Mặc cho tôi cố giải thích đó là chuyện ngoài ý muốn, mẹ chồng vẫn cho là tôi cố tình làm thế để trù ẻo bà. Còn một tuần nữa là Tết nhưng tôi lại đang rơi vào hoàn cảnh bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một sơ suất nhỏ.
Con dâu uất nghẹn trước yêu cầu vô lý trước Tết của mẹ chồng

Con dâu uất nghẹn trước yêu cầu vô lý trước Tết của mẹ chồng

09:25:44 23/01/2025
Thấy thái độ bàng quan của mẹ chồng mặc con dâu vất vả kiếm tiền, con trai thất nghiệp khiến tôi uất ức, chỉ muốn buông bỏ tất cả.
Vợ mua tour du lịch nước ngoài xuyên Tết, ép tôi không về quê với bố mẹ

Vợ mua tour du lịch nước ngoài xuyên Tết, ép tôi không về quê với bố mẹ

09:22:41 23/01/2025
Vợ nói đã trả tiền mua tour du lịch nước ngoài cho gia đình nhỏ, ép tôi từ bỏ kế hoạch ăn Tết với bố mẹ; tôi nói vợ con cứ đi, mình tôi về quê, vợ cũng không chịu.
Lấy cớ trời rét dịp Tết Nguyên đán, vợ tôi không chịu về quê chồng

Lấy cớ trời rét dịp Tết Nguyên đán, vợ tôi không chịu về quê chồng

09:19:30 23/01/2025
Vợ từ chối về quê chồng với lý do Tết này trời rét, cô ấy không chịu nổi cái rét nhói buốt của miền Bắc, nhưng tôi hiểu thật ra cô ấy sợ lễ nghi, phong tục quê tôi.

Có thể bạn quan tâm

Hoa hậu Trần Tiểu Vy xinh đẹp, cuốn hút trong bộ ảnh mới

Hoa hậu Trần Tiểu Vy xinh đẹp, cuốn hút trong bộ ảnh mới

10:21:24 23/01/2025
Theo nhiều nhận xét, Hoa hậu Trần Tiểu Vy đã có sự "lột xác" và thăng hạng ngoạn mục về nhan sắc lẫn khí chất. Hoa hậu Trần Tiểu Vy ngày càng thăng hạng về nhan sắc lẫn khí chất.
Nhân vật của Song Hye Kyo trong phim mới phá vỡ hình ảnh nữ tu truyền thống

Nhân vật của Song Hye Kyo trong phim mới phá vỡ hình ảnh nữ tu truyền thống

Phim châu á

10:21:23 23/01/2025
Vai diễn nữ tu của Song Hye Kyo cho thấy sự linh hoạt của cô với tư cách là một diễn viên và sự sẵn sàng đảm nhận những nhân vật đầy thử thách và phi truyền thống.
Chris Brown kiện Warner Bros. đòi bồi thường 500 triệu USD

Chris Brown kiện Warner Bros. đòi bồi thường 500 triệu USD

Sao âu mỹ

10:16:11 23/01/2025
Nguyên nhân khiến Chris Brown đâm đơn kiện là vì cáo buộc tấn công tình dục trong loạt phim tài liệu Investigation Discovery Chris Brown: A History of Violence .
Joker 2, Madame Web nhận đề cử Phim tệ nhất tại Mâm xôi vàng 2025

Joker 2, Madame Web nhận đề cử Phim tệ nhất tại Mâm xôi vàng 2025

Hậu trường phim

10:13:13 23/01/2025
Từng được dự đoán là những bom tấn trong năm 2024 nhưng phần 2 của Joker và Madame Web lại khiến khán giả và giới phê bình thất vọng.
Phản ứng của Hoa hậu Thanh Thủy trước câu hỏi về chuyện tình cảm

Phản ứng của Hoa hậu Thanh Thủy trước câu hỏi về chuyện tình cảm

Sao việt

09:12:51 23/01/2025
Tạm gác lại sự bận rộn của lịch trình những ngày cuối năm, Hoa hậu Huỳnh Thị Thanh Thủy đầy thư thái khi trò chuyện về một năm 2024 đáng nhớ vừa qua.
6 món đồ nhà bếp tôi khuyên bạn nên mua trước Tết: 100% không hối hận, tiết kiệm cả sức lẫn tiền

6 món đồ nhà bếp tôi khuyên bạn nên mua trước Tết: 100% không hối hận, tiết kiệm cả sức lẫn tiền

Sáng tạo

09:09:01 23/01/2025
Tôi cảm thấy quá đúng đắn khi rước 6 thứ này về nhà. Thực sự, tôi thấy thiết kế này vô cùng tiện lợi, không chỉ vào dịp Tết mà còn có thể sử dụng hàng ngày.
Steam tung khuyến mại lớn đầu năm, game thủ chán nản, ít ai mua gì vì một lý do

Steam tung khuyến mại lớn đầu năm, game thủ chán nản, ít ai mua gì vì một lý do

Mọt game

09:06:24 23/01/2025
Chương trình khuyến mại này của Steam dường như không mang tới quá nhiều niềm vui cho các game thủ. Steam luôn được biết tới với những chương trình khuyến mại giảm giá đặc biệt dành cho các game thủ.
Huyền thoại Scholes khuyên MU 'tống cổ' 8 cầu thủ, giữ lại Onana

Huyền thoại Scholes khuyên MU 'tống cổ' 8 cầu thủ, giữ lại Onana

Sao thể thao

09:05:33 23/01/2025
Paul Scholes, huyền thoại của MU đã thẳng thắn yêu cầu đội bóng cũ phải bán 8 cầu thủ, bao gồm Marcus Rashford, Matthijs de Ligt và Lisandro Martinez.
Trung Quốc khẳng định bảo vệ lợi ích quốc gia trong vấn đề thuế quan với Mỹ

Trung Quốc khẳng định bảo vệ lợi ích quốc gia trong vấn đề thuế quan với Mỹ

Thế giới

09:04:53 23/01/2025
Cũng theo người phát ngôn này, Trung Quốc sẵn sàng duy trì liên lạc với Mỹ nhằm giải quyết các khác biệt, mở rộng hợp tác cùng có lợi, cũng như thúc đẩy sự phát triển ổn định và bền vững trong mối quan hệ giữa hai nước.
Bổ sung vitamin và khoáng chất giúp ngăn ngừa tóc bạc sớm

Bổ sung vitamin và khoáng chất giúp ngăn ngừa tóc bạc sớm

Sức khỏe

09:03:12 23/01/2025
Tuy nhiên, cần lưu ý tình trạng thiếu hoặc thừa vitamin D đều có thể gây rụng tóc, thậm chí ảnh hưởng xấu đến sức khỏe. Do đó, cần bổ sung theo chỉ định của bác sĩ hoặc chuyên gia dinh dưỡng.
Có nên nhịn đói để giảm cân?

Có nên nhịn đói để giảm cân?

Làm đẹp

09:00:57 23/01/2025
Giảm lượng calo hấp thụ mỗi ngày có thể giúp giảm cân, tuy nhiên điều này không có nghĩa bạn nên ép cân thông qua các kỹ thuật nhịn đói. Việc giảm cân quá nhanh gây hại cho sức khỏe nhiều hơn là lợi.