Nhớ nhau cũng chỉ giữ trong lòng thế thôi
Tình cảm của con người có thể lúc thế này, khi thế khác. Chúng ta không phải lúc nào cũng có thể dành cho nhau một trái tim nồng nhiệt, nén bớt một chút để về sau tích lại đủ dùng, khi đó có thể chúng ta sẽ đi được xa hơn.
Thật ra thì đâu phải cứ nhớ mới chứng tỏ là yêu thật lòng? Khi chúng ta đều có cuộc sống của riêng mình, có những thứ phải lo, những trách nhiệm phải gánh, những mối bận tâm khác. Và cả những người cũng yêu thương em nữa, em không thể bỏ quên họ để rồi cứ dành toàn bộ thời gian của mình chỉ để nhớ anh.
Thế nên, nhớ nhung chỉ cần giữ trong lòng thế thôi, hoặc thi thoảng có thể bộc lộ ra bên ngoài, nhưng không phải cứ vồ vập lấy nhau là chứng minh tình yêu sâu đậm. Chỉ cần thật sự quan tâm lo lắng cho nhau, như thế đã là đủ rồi. Mình cứ yêu nhau bền lâu, còn chẳng cần cháy bùng bùng để rồi ngay sau đó tắt lịm.
Cuộc sống này đâu chỉ có tình yêu, nó còn muôn thứ màu sắc khác. Yêu nhau nhiều lúc cũng là dành cho nhau những khoảng riêng, không phải lúc nào cũng kè kè sát cạnh bên để chứng tỏ. Đó chính là phương thức duy trì tình cảm tích cực chứ không phải là tạo khoảng cách đẩy nhau xa hơn.
Nhớ nhau cũng chỉ giữ trong lòng thế thôi, để bù đắp tình yêu trong trái tim thật chặt, để những giây phút bên nhau sẽ thật trân trọng, sẽ ấm áp, sẽ thổn thức như ngày đầu mới yêu.
Vậy em sẽ san ra và cất nỗi nhớ đi một nửa, có nghĩ đến thật nhiều cũng chỉ giữ trong lòng. Không thể cứ mãi quanh quẩn cân nhắc suốt ngày để rồi lại thành ra phản tác dụng, lại lo lắng, bất an những chuyện đâu đâu.
Video đang HOT
Nhớ nhau cũng để trong lòng thế thôi, để rồi thể hiện ra cho nhau bằng hành động. Có thể sẽ là sự quan tâm và san sẻ, cũng có thể là sự bảo vệ và chở che.
Tình cảm của con người có thể lúc thế này, khi thế khác. Chúng ta không phải lúc nào cũng có thể dành cho nhau một trái tim nồng nhiệt, nén bớt một chút để về sau tích lại đủ dùng, khi đó có thể chúng ta sẽ đi được xa hơn.
Tại sao khi yêu con người ta thường nhớ nhau da diết đến thế nhỉ? Có ai lý giải nổi việc trong đầu cứ hiện lên mãi hình ảnh của một người, làm gì cũng không nổi, muốn bắt tay vào làm bất cứ chuyện gì cũng không xong?
Thôi thì nhớ nhau cũng cứ để trong lòng vậy, bởi vì trên đời này đâu chỉ có mỗi tình yêu? Dùng nhớ nhung làm động lực, em nghĩ chúng ta sẽ mạnh mẽ và trưởng thành lên thôi!
Theo VNE
Đến tán cô chị, lại yêu cô em
Và bây giờ, quyết định của tôi là cưới cô em làm vợ dù rằng việc này có thể khiến hai chị em họ xích mích, không nhìn mặt nhau.
Nhưng tình cảm thật sự của tôi là dành cho người em gái đó, còn cô chị, đó là chỉ cảm xúc đầu tiên khi gặp gỡ, và cũng là người khiến tôi muốn bước chân vào gia đình ấy để tìm hiểu. Tuy nhiên, qua quá trình tiếp xúc, tôi cảm thấy, cô em mới chính là người mà tôi yêu thương thật lòng.
Ngày đó, tôi có gặp cô chị tình cờ, qua sự giới thiệu của một người bạn. Nói chuyện vài câu, chúng tôi làm quen rồi xin số điện thoại. Thấy cô này hay hay, nói chuyện có vẻ cũng hấp dẫn, chúng tôi đã liên lạc với nhau thường xuyên. Tuy nhiên, ban đầu chỉ là bạn bè chứ tôi chưa hề có ý định gì.
Sau một thời gian, cô ấy mời vài người bạn, trong đó có tôi đến nhà chơi. Chúng tôi được dịp gặp bố mẹ và nói chuyện với gia đình cô ấy. Đặc biệt, sự xuất hiện của cô em gái cô ấy khiến tôi ngạc nhiên. Em gái đó là một người rất xinh đẹp, hiền thục và có vẻ nho nhã. Nhìn em trẻ và khéo léo, rất tự nhiên và vô tư nữa. Nói chung, vài lần gặp tôi thấy, trong con người em vừa hiện đại, vừa truyền thống, vừa cá tính lại vừa nhu mì. Tôi cảm thấy rất gần gũi với em.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ.(ảnh minh họa)
Biết tôi là bạn của chị gái nên em nhiệt tình tiếp đón mỗi lần tôi tới nhà chơi. Lâu dần, tôi giống như người trong nhà em vậy, thi thoảng chị em hay nhờ mang thứ này, thứ khác tới, và thi thoảng cũng nhờ tôi giúp mấy việc như giới thiệu người quen cho bố mẹ em khám bệnh chẳng hạn. Nói chung, tôi cảm thấy gần gũi với gia đình em từ lâu. Có việc gì, em cũng hay nhờ tôi này kia, không cần thông qua chị em nữa.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ. Nhưng hình như cô chị đang có ý đồ với tôi. Chỉ là do tôi chưa mở lời nên cô chị không dám nói gì. Có lẽ, chuyện tôi thích cô em sẽ khiến cô ấy thực sự sốc.
Thời gian trôi đi, nhiều khi tôi muốn nói với em rằng, tôi thực sự yêu em nhưng lại sợ làm tổn thương người chị gái của em. Tôi hiểu, cô ấy đã đem lòng yêu tôi từ lâu, nên tôi không phải là người nhẫn tâm làm tổn thương cô ấy. Chỉ là, bây giờ không nói ra thì sẽ muộn, càng để lâu mọi chuyện càng phức tạp hơn, nhất là khi bố mẹ em cũng nghĩ, tôi và cô chị có tình ý với nhau. Tôi vốn là bạn của cô chị nên chuyện người ta nghĩ tôi thường xuyên lui tới nhà vì cô ấy cũng không có gì sai. Nhưng khổ tâm thay, người tôi yêu lại chính là cô em và tôi chỉ sợ, nếu thổ lộ muộn, cô ấy không dám đón nhận tình cảm này.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. (ảnh minh họa)
Ngay sau khi tôi nói chuyện, cô ấy đã khóc và nói cũng đã thầm thương trộm nhớ tôi. Vậy là, không mất quá nhiều thời gian, chúng tôi trở thành một cặp và tạm thời giấu giếm gia đình em. Chỉ đến khi bố mẹ em có gọi tôi nói thẳng chuyện hai đứa (tức là với chị gái em), tôi mới thú nhận mình yêu cô em gái. Nghe thì rất phức tạp nhưng thật sự chẳng có gì. Phức tạp vì cô chị luôn nghĩ, tôi là người đem lòng yêu cô ấy.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. Dù sao thì phải chiến đấu vì tình yêu. Bởi nếu không phải là em, tôi cũng không yêu cô chị. Thế nên, chẳng có lý gì mà chia rẽ tình yêu của chúng tôi cả. Nhưng em sợ, nếu làm vậy em sẽ không còn dám nhìn mặt chị mình nữa dù em chẳng gây ra tội gì.
Khổ tâm thật, tôi bây giờ thật sự đang đau đầu, căng thẳng vì mối quan hệ này. Tôi không biết rồi mọi chuyện có tốt đẹp được không? Nếu không, tôi sẽ đưa em về sống cùng dù là không được sự đồng ý của bố mẹ em. Vì tôi thật tình rất yêu em...
Theo VNE
Chồng lén lút nhìn trộm hàng xóm thay đồ Một lần rón rén đi theo chồng lên ban công, tôi như chết đứng khi thấy anh như đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ nhà cô ta. Kể ra chuyện này có lẽ nhiều người sẽ trách tôi nhỏ nhen, hay để ý vặt và chấp nhặt với chồng những chuyện cỏn con,...