Nhớ một mùa lá tre về
“… Và vẫn chiếc áo nâu sờn khâu bao lần chỉ, một tay cầm chổi rễ cùn, tay kia bà kéo lê chiếc bao tải cũ mèm len lỏi khắp các búi tre. Bà luồn bàn tay nâu sạm, đầy những đường gân vơ từng chiếc lá. Tôi chạy theo bà, thi thoảng cũng bẻ được vài cành củi rồi lại biến tót ngay để mặc bà nhặt mùa thu mang về…”
Quê tôi có nhiều loại cây lắm: Cây mít, cây trôi, cây quéo… Mỗi độ bão tràn về, thế nào sáng ra cũng có dăm cây cổ thụ đổ vật xuống, chắn kín đường làng. Tôi hỏi bà tôi: “Bà ơi! Sao chúng lại bị đổ hả bà?”. Bà bảo tôi rằng: “Vì chúng chỉ đứng đơn độc cháu ạ!”. Tôi “À” một tiếng rõ to rồi phóng mắt nhìn ra xa, rặng tre ngoài kia quấn chặt lấy nhau vẫn đứng hiên ngang trong gió.
Cây tre quê tôi cao vút, được ghép lại bởi hàng chục đốt xanh ngắt mỡ màng nhưng cũng có khi vàng óng ả. Lũ trẻ chúng tôi phân loại từng rặng tre: Búi tre ông Nghi, búi tre ông Đản, tre ngộc, tre hóp…Búi tre ông Nghi gày xơ xác. Nó thấp lè tè nhưng chắc đến đanh lại. Cứ mỗi mùa quả đay đến vụ, quả xoan ương sắp chín hay thậm chí sang cả mùa cơm nguội, trưa nào lũ trẻ chúng tôi cũng rình mò, lén lút đâu đó quanh khóm tre ít ỏi.
Chỉ lơ một cái, y rằng một cây cũng bị chặt phéng ngay đem về chia nhau làm súng hóp. Thằng nào chẳng may bị bắt, mặt nó xanh lét đến thảm hại bởi ông Nghi, chủ nhà, đã từng nổi tiếng vì thành tích chặt đứt đuôi con bò nhà thằng Tưởng chỉ vì dại dột liếm vài cái lá tre.
Búi tre ngộc được biết đến nhiều hơn cả. Tôi còn đặt cho nó cái tên tre tây. Vì nghe bà kể bọn tây hồi xưa cũng to như tre ngộc vậy. Muốn nhìn thấy ngọn, tôi phải khum khum hai tay, nheo mắt lại. Trên đó chim kéo về hàng đàn vì chẳng mấy khi có người trèo lên được. Mo tre ngộc to như cái quạt nan, vàng xộm, đem bán cho các nhà đan nón phải đắt gấp hai tre thường. Mỗi độ thu về, nhiều đứa có khi chỉ vì tranh nhau cái mo tre mà choảng nhau sứt đầu mẻ trán.
Mùa lá tre về luôn là những thời khắc tuyệt vời của lũ trẻ. (Ảnh: Internet)
Tôi hay sang nhà thằng Tưởng lân la xem ông nó làm mọi thứ bằng tre. Khoảng tháng tư, tháng năm hàng năm, lúc bão bắt đầu tràn về, ông ngả bớt những cây tre rìa búi sắp đổ. Sau đó ông ngâm xuống ao đến vụ cá đầu đông. Vào những ngày giá rét, hai thằng tôi ngồi xem ông cắt khúc cây tre như cắt khúc một con lươn khổng lồ vừa kéo được dưới ao lên. Chỉ từ vài khúc tre như vậy ông đã biến hoá ra bao nhiêu thứ: Cái rổ, cái giá, cái giần, cái sàng…
Tôi và nó tích cóp để mua cho ông một cút rượu nhờ ông đan cho cái đó. Nhiều khi, tôi cứ bần thần nghĩ giá như ông tôi còn sống, tôi sẽ mua rượu cho ông tôi chứ nhất định không mua rượu cho ông thằng Tưởng. Mà biết đâu, tôi chả cần phải mua cho ông cút rượu như thằng Tưởng, ông vẫn đan cho tôi cả cái giậm cơ.
Video đang HOT
Mùa lá tre về, đâu đâu cũng giăng mắc bao chiếc thuyền cong cong, xoay trong gió. Lá tre rụng ào ào như trút, rụng triền miên. Cây tre trút đi chiếc áo để mùa đông đứng xo ro chịu rét.
Và vẫn chiếc áo nâu sờn khâu bao lần chỉ, một tay cầm chổi rễ cùn, tay kia bà kéo lê chiếc bao tải cũ mèm len lỏi khắp các búi tre. Bà luồn bàn tay nâu sạm, đầy những đường gân vơ từng chiếc lá. Tôi chạy theo bà, thi thoảng cũng bẻ được vài cành củi rồi lại biến tót ngay để mặc bà nhặt mùa thu mang về.
Tôi nhớ nhất cái dáng ngồi đun bếp của bà. Bếp thì nhỏ lại ọp ẹp. Mùa hè khói quyện đặc, cay xè mắt. Thế mà bà vẫn ngồi còng gập trên chiếc ghế con đủn đều đặn từng nắm lá tre dọc theo năm tháng. Mùa đông bà dậy từ tinh mơ bắc bếp nhẩn nha luộc cho tôi nồi khoai củ mật. Nhớ ngày ấy, mỗi sáng vùng dậy, tôi không bao giờ chịu mặc quần áo rét ngay mà đánh chiếc quần cộc lao vù qua sân xuống bếp bó gối tựa lưng vào người bà. Ngồi buồn, tôi kiếm cành rào nhỏ phá bĩnh bếp lửa, lúc thì tranh bà đủn lá tre, lúc thì lấy tàn than giết lũ kiến xung quanh. Bà giơ cao que bời cháy nham nhở dứ dứ, tôi chạy biến.
Tay bà thì run run ghê lắm. Ấy thế mà bà băm rau lang nấu cám cho lợn lại chẳng bao giờ bị đứt tay như tôi. Bà bảo tôi: “Nó có cữ rồi”. Tôi gật gật dẫu chẳng biết “cữ” là gì cả. Nhưng bữa cơm bà chan canh khó thực. Nước cứ sóng sánh trực trào ra bên ngoài. Tôi bất ngờ reo lên: “A! Bà chan canh không có cữ nhớ”. Bà bật cười móm mém: “Cha bố anh!”.
Quê tôi ngày ấy tre nhiều vô kể. Tre mọc hàng hàng dãy dãy thành bờ thành bụi che kín khu vườn nhà. Tre mọc chen chúc nhau ở bờ ao hay thậm chí nó còn xô lấn ra mãi phía bờ máng, bờ dộc. Những ngày hanh hao nắng, lá tre rụng tơi bời, ấy là khi cái rét bị xô dạt đi đâu mất. Bà xăng xái moi trong khe chạn bát cái túi nhỏ buộc túm một đầu. Bà bảo “Hôm nay bà cháu mình đi bắt cua”, thế là tôi nhảy tâng tâng, con cón chạy theo bà ra mé Đình.
Bắt cua mùa đông không như những ngày hè nắng đổ lửa. Mùa đông cua đóng mà nằm im thít trong hang. Dọc con máng lệt sệt bùn, những hang cua được bịt kín bằng lớp đất mới vàng tươi chạy một hàng dài. Bà vén ống quần, nhón chân, lội lụp thụp dưới bùn. Tôi hết chạy lăng quăng lại quì gối bên sườn máng xem bà cẩn trọng bóc lớp mà cua, thọc tay vào bên trong. Hoa cỏ may xơ xác ghim kín ống quần tôi. Bàn tay xương xương của bà thoăn thoắt, miệng bỏm bẻm nhai trầu, bà nhẩn nha kể chuyện cho tôi nghe. Nào là chuyện bãi Gia có ma. Bà bảo ngày xưa nhà ông Thắm ở đó, đêm đến là bị dựng ngược giường dậy sau đành phải bỏ vào ở trong làng. Hay chuyện sân Đình thường có ma chơi xanh lét chân dài như cái nạo cỏ…Những câu chuyện vu vơ như thế mà chả bao giờ tôi quên được.
Ai cũng tưởng tre không có hoa. Nhưng không phải, tre cũng có hoa như bao loài cây khác. Hoa nó vàng li ti, cằn cỗi như chính cái tên của nó. Nếu muốn nhìn thấy hoa tre, chắc con người ta phải sống đến hàng thế kỉ.
Bà nội tôi đã yếu không còn đi quét lá tre được nữa. Mỗi lần về quê, thấy người ta đã chặt hết từng búi tre, tôi chợt nhớ da diết một mùa lá tre về.
Theo Dân Trí
Cái giá cho gái trẻ muốn đổi đời bằng 'vốn tự có'
Choáng ngợp trước sự đổi đời mà không mất gì theo suy nghĩ của tôi, nên tôi bằng lòng bước vào nghề "buôn vốn tự có" do chị Hoài dẫn mối. Một bước lên bà vì tôi trẻ, đẹp lại học được nhiều chiêu chiều khách, tiền tôi kiếm được khiến cuộc sống của tôi thăng hoa đủ đầy đến ngất ngây.
Ảnh minh hoạ: Internet
Đang chán vì bọn bạn cùng lứa đứa đỗ đại học này, đứa đỗ trường cao đẳng kia khiến bố, mẹ chúng nở mày, nở mặt, còn tôi cố gắng hết sức mà vẫn trượt trường trung cấp tài chính, lại nghe mẹ vào ra ca cẩm với bố là tốn cơm nuôi tôi những 12 năm mà tôi chẳng làm nên trò trống gì. Vậy là tự ái nổi lên, tôi âm thầm, lặng lẽ chuẩn bị đồ đạc, cùng ít tiền tôi tích cóp được bấy lâu chờ dịp bố, mẹ nguôi ngoai tôi sẽ xin phép rời làng vào thành phố kiếm việc tự nuôi thân.
Có lẽ do mẹ buồn, mẹ giận khi tôi không theo nghiệp học hành để có tương lai như mẹ nghĩ, chứ đến khi nghe tôi trình bày ý định xa nhà, mẹ khóc mấy đêm liền vì lo, vì thương tôi sẽ bơ vơ, sẽ gặp khó khăn ở nơi lạ nước, lạ cái không người thân thuộc.
Để làm yên lòng bố, mẹ tôi hứa sẽ tìm công việc an toàn, chăm chỉ làm lụng và giữ mình không đua đòi, hư hỏng. Tôi còn quả quyết với mẹ rằng tôi sẽ thành đạt rồi mới về quê để bố, mẹ mát lòng, mát dạ để bố, mẹ được tự hào với xóm giềng, họ hàng...
Đúng là tấm lòng bố, mẹ dành hết cho con, khi vào đến thành phố, giở túi đồ để xếp cho ngăn nắp trong phòng trọ, tôi mới biết mẹ lén bỏ vào túi áo khoác của tôi rồi kéo khóa cẩn thận một số tiền đủ để tôi chi tiêu thời gian đầu khi chưa tìm được việc. Cầm trong tay những đồng tiền còn phảng phất mùi mồ hôi cực nhọc, một nắng, hai sương của bố mẹ, tôi cùng quyết tâm phải có việc làm, phải bám trụ, phải đổi đời ở thành phố để đền đáp công sinh thành, dưỡng dục của bố, mẹ.
Tôi không phải mất nhiều công sức vì ngay hôm đầu tiên đi xin việc, bà chủ của tiệm bán quần áo may sẵn đã nhận tôi vào làm với mức lương theo tôi là sống được.
Cùng ca bán hàng với tôi có chị bạn tên Hoài cũng quê từ Bắc vào. Chị Hoài hơn tôi tới 3 tuổi nhưng mỗi lần đứng quầy chị son, phấn, váy áo thời trang thiệt bắt mắt, khiến tự so sánh tôi thấy mình mới bước vào tuổi 19 mà có khi còn già hơn chị.
Mang tâm sự thổ lộ với chị, chị Hoài lởi xởi bảo tôi rồi chị sẽ bày vẽ cho tôi cách ăn mặc, cách trang điểm nhất định tôi sẽ xinh đẹp, sẽ nổi trội vì tôi trẻ trung, tôi có nét mặc ưa nhìn, dáng người cao ráo, nước da lại trắng trẻo...
Mới nghe chị Hoài hứa mà tôi đã mường tượng mình sành điệu, mình quyến rũ thật thích thú...Để dành được 3 tháng lương, trừ hết tiền nhà trọ, tiền cơm bụi, tiền chi vặt tôi đưa hết cho chị Hoài để chị giúp tôi "lên đời" như tôi mộng ước.
Đang làm cùng có chị, có em thì bỗng chị Hoài bỏ việc, chị không nói lí do. Nhưng chỉ sau mấy tháng bất ngờ tôi gặp chị bước ra từ một khách sạn hoành tráng trong phố, nếu chị không gọi tôi, có lẽ tôi không bao giờ nghĩ đó là chị vì chị lộng lẫy như một bà hoàng. Đi cùng chị là một người đàn ông giàu sang lịch lãm mở cửa xe ôtô đón chị lên, sau khi chị cho tôi số điện thoại mới và hẹn tôi giờ liên lạc với chị...
Không biết tôi nhận bao nhiêu cuộc gọi từ chị Hoài, chị kiên nhẫn rót vào tai tôi toàn những lời đường mật, rồi bỏ công đến tận cửa hàng đón tôi về căn phòng sang trọng của chị để tôi thấy cuộc sống vương giả của chị cũng sẽ là trong tầm tay với tôi nếu tôi theo nghề của chị...
Choáng ngợp trước sự đổi đời mà không mất gì theo suy nghĩ của tôi, nên tôi bằng lòng bước vào nghề "buôn vốn tự có" do chị Hoài dẫn mối. Một bước lên bà vì tôi trẻ, đẹp lại học được nhiều chiêu chiều khách, tiền tôi kiếm được khiến cuộc sống của tôi thăng hoa đủ đầy đến ngất ngây.
Muốn "đối tác" vui lòng mở hầu bao tôi phải làm theo mọi yêu cầu của họ, và cái gì đến phải đến khi tôi hầu như không được dùng biện pháp phòng bị, bảo vệ những lần "chiều" khách, khiến cho tôi mắc phải căn bệnh thế kỉ. Do một lần bị ốm dai dẳng mà không thuốc nào đáp ứng tôi đã đến bệnh viện để khám mới phát hiện được. Tiền nhiều bây giờ cũng chẳng giúp gì được cho tôi khi mà sức khỏe, rồi nhan sắc ngày càng đi xuống. Không lẽ tôi mang tấm thân tàn tạ về quê làm khổ bố, mẹ? Rồi bố, mẹ sống thế nào với dị nghị của làng xóm khi có con gái từ thành phố trở về mang trong người căn bệnh do ăn chơi, sa đọa?
Tác giả: AN TRÍ
Nguồn tin: Báo Tiền Phong
Cay đắng khi biết 200 triệu vợ dùng cứu tôi là cái giá của cuộc đổi chác "tình tiền" Còn chưa hết mừng vì thoát khỏi cơn khủng hoảng do vỡ nợ, tôi lại chết lặng người khi biết số tiền vợ có được để cứu tôi là sự đánh đổi của cô ấy với tay sếp già háo sắc ở công ty. Thì ra, khoản tiền mà cô ấy có được là thù lao cho một bản hợp đồng làm người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Đi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bên

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm
Có thể bạn quan tâm

Khung ảnh cực hot: Hội bạn F4 Hà thành của Chi Pu - Quỳnh Anh Shyn "kề vai áp má" sau 5 năm chia phe!
Sao việt
10:32:13 10/03/2025
Lý do Kanye West muốn vợ khoả thân trước công chúng
Sao âu mỹ
10:29:06 10/03/2025
"Rắn độc" hủy hoại các nhóm nhạc Kpop: Hwayoung phá tan tành T-ara, 1 "nạn nhân" bị lật tẩy là thủ phạm
Sao châu á
10:27:13 10/03/2025
Khoảnh khắc: 1 người bật khóc triệu người bật cười, sao tuổi thơ ai cũng có giây phút lầm lỡ này?
Netizen
10:25:27 10/03/2025
Netizen Hàn nghĩ sao về màn hợp tác của Park Bo Gum và IU?
Hậu trường phim
10:23:58 10/03/2025
Bùa ngải kinh dị Thái Lan quay trở lại màn ảnh rộng
Phim châu á
10:20:22 10/03/2025
Đây là những thứ được miễn phí trong 2 tour du lịch đang hot ở Bắc Ninh, du khách cũng cần lưu ý điều này
Du lịch
10:16:35 10/03/2025
Triglyceride máu cao cũng làm tăng nguy cơ đột quỵ và bệnh tim
Sức khỏe
10:07:38 10/03/2025
Sophia Huỳnh Trần và Trương Vinh Hiển: Cặp đôi hot nhất làng pickleball, trên sân ăn ý ngoài đời yêu đương
Sao thể thao
09:51:54 10/03/2025
Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân
Tin nổi bật
09:07:49 10/03/2025