Nhờ mây mang lời yêu đến cho anh
Ròm thương, Em âm thầm giữ tình yêu với anh cho riêng mình từ ngày đầu nhìn thấy anh. Đôi mắt rộng, sáng của anh nhốt em vào đó. Bản lĩnh, lạnh lùng và ngạo mạn như em mà đã phải có những ngày buồn đến buốt tim, nhưng đêm dài thao thức nhớ anh không ngủ được. Đi bên anh, nói cười cùng anh, hồn gửi vào anh mà lời yêu vẫn xa dịu vợi, vì bên anh đã có một người…
Yêu anh nhiều đến vô cùng nhưng em lại tự tin đến nỗi nghĩ rằng cho dù anh có ngồi gần em trong…phòng tối thì anh cũng đừng mơ có…án mạng xảy ra…(Và thực tế đã có lúc như thế rồi. Anh biết không, đó là chiến công khiến em tự hào nhất, và cũng khiến em yêu anh đến muôn đời. Khi mình ở trong “ thế kẹt”, và lòng em ngập tràn yêu thương, khao khát, nhưng em vẫn giữ cho mình vẻ bình thản, đoan nghiêm. Còn anh, chẳng hề bị “nữ sắc” cám dỗ, mặc cho có bao người ước mơ em. Anh an lành như một Thánh Nhân. Mấy ai trên đời vượt qua được chính mình như thế?) Em đã đi qua những tháng ngày của tuổi hai mươi như thế. Có phải vì thế không mà ngọn lửa trong em vẫn mãi mãi sáng trên mọi con đường chông gai em đi? Ròm thương, em nói với anh rằng ” Em không có được anh là may mắn, vì biết đâu có khi em muốn tự tử thì cũng còn có lý do để không làm thế, vì em còn một mục tiêu chưa đạt được mà”. Anh giữ hoài cái mail đó của em. Anh biết không, khi viết cho những dòng đó, nước mắt em cứ rơi hoài dù em không muốn thế, em đã nghĩ rằng đó là nhưng lời cuối cùng em viết cho anh. Năm năm đi qua, mình có nhau, rồi lại xa nhau. Em cũng không biết vì sao nữa. Em luôn cảm thấy rằng anh là em. Anh tan vào em nên dù chúng ta có thế nào em cũng không thể quên anh được.
Anh giống em như chính em soi thấy mình trong gương. Vài tháng nữa thôi, anh lấy vợ, em cưới chồng. Anh bảo: “Anh buồn”. Mình đi với nhau không còn nắm chặt tay như ngày xưa nữa. Nhưng anh vẫn làm tất cả cho em. Dù ta không còn là của nhau. Mỗi lần nghĩ đến anh, em lại thấy trong lòng dịu dàng ngân nga nhưng cung điệu bổng trầm thanh thoát, thấy lòng nhẹ nhàng lắng sâu. Nhiều khi, nỗi nhớ khiến những ngón tay em run rẩy khi cầm điện thoại nhắn tin cho anh. Anh là người duy nhất khiến những dây đàn tình yêu rung lên nhạc điệu trong em. Em tin, tình yêu là duy nhất. Em yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tìm lại ngày xưa
Anh yêu à có lẽ anh nghe câu này rất quen nhưng mà cũng phải từ lâu rồi em không gọi anh như thế nữa. Em rất muốn gọi như thế lúc nào cũng muốn gọi như thế nhưng anh đâu còn cho em gọi như thế.
Giờ chúng ta như hai người xa lạ gần nhau đấy mà có 1 cái gì đó vô hình đẩy chúng ta ra xa nhau. Chúng ta không thể nói với nhau những câu yêu thương ngọt ngào nữa vì sao ư? vì mọi thứ đã đổi thay, lòng người cũng đổi thay, vì cơm áo gạo tiền làm cho chúng ta thấy cuộc sống nghẹt thở và vất vả. Đã mất hết những lãng mạn những ngọt ngào và thay vào đó là sự bực bội, khó chịu của anh. Em vẫn tự hỏi em đã sai sao? sai khi yêu anh hay sai là không dời xa anh.
Mọi thứ đến với em như một giấc mơ ngọt ngào và hạnh phúc đến khi em không còn nhận ra em có bước sai không. Để rồi giờ đây khi em một mình em mới nhận thấy anh đã hoàn toàn đổi thay mà em không đủ dũng cảm để dời xa anh vì thế nên anh coi em không ra gì. Em đã đánh mất giá trị của em vì em quá cần anh. Em nhớ ngày xưa quá! ngày xưa nói ra thì bảo xa xôi chứ thực ra mới cách đây có 4 tháng là anh dổi thay mà thôi. Anh ngọt ngào, chăm sóc em chu đáo. Anh dỗ dành ẻm khi em giận, anh buồn anh khóc khi em khóc, anh gọi điện , nhắm tin với em liên tục như sợ em mất tích ấy.
Có lần em giận anh muốn anh bỏ em anh đẫ van xin em, tìm đén tận nhà em chỉ mong em tha thứ và nghĩ lại. Những lúc anh đi công tác anh không dời xa cái điện thoại vì anh sợ em cô đơn khi không có anh ở bên. Nhứng chuỗi ngày đó thật ấm êm hạnh phúc làm sao. Còn rất nhiều rất nhiều em vẫn nhớ như in và em thèm khát được quay lại tận hưởng nó vì em đang rất nhớ nó mà lại không thể quay lại hay có lại được. Anh thấy điều đó có đáng buồn không khi mình mất đi tất cả những ngọt ngào đó? Bây giờ thì sao anh? Anh bực bội, khó chịu với tất cả những việc em làm dù là những việc em quan tâm, em dành cho anh. Một câu nói nhẹ nhàng đầy tình cảm anh cũng không dnah cho em nữa.
Em muốn hỏi anh lý do vì sao anh lại thay đổi nhanh như thế hay em không còn là người anh yêu thương nữa?Em muốn hỏi anh rất nhiều điều nhưng anh không thể trả lời em hết được vì em bây giờ thật sự rất bơ vơ. Anh biết những mất mát em đã đánh đổi để đến với anh và em cũng thấu hiểu những mất mát của anh. Vậy chúng ta đã mất mát rất nhiều để đến với nhau vậy sao giờ để mất nhau như thế này hả anh?? Em đã khóc rất rất nhiều cho sự éo le của mình nhưng em lại vượt qua vì có anh bên cạnh nhưng giờ anh của em đi đâu rồi? Người xưa của em đi đâu rồi? Em muốn anh hãy trả lại cho em một người yêu chu dáo ân cần với em. Hãy trả lại anh cho Em....
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngày xưa ơi xin quay lại Tôi từng có một thời gian thật êm đềm và hạnh phúc khi có anh - người tôi yêu với tất cả chân thành nhưng tôi chưa hề cho anh biết. Thế nên bây giờ tôi mới có một niềm mơ ước là ngày ấy quay trở lại. Tôi và anh quen biết và yêu nhau gần ba năm, chính xác là hai...