Nhờ em gái lên chăm sinh nở, 2 tháng sau em có bầu sốc nặng khi biết bố đứa trẻ
Tôi vừa bế con vừa bần thần nhìn cái bụng đứa em gái, nó đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi. Nếu giữ cái thai thì gia đình tôi sẽ tan cửa nát nhà, nhưng nếu bỏ đi thì…
“Tôi biết phải làm sao với nó bây giờ, nó còn trẻ, còn cả một tương lai phía trước…” (Ảnh minh họa: IT)
Học đại học xong, tôi may mắn kiếm được việc làm ổn định ở thành phố. Anh cũng là người tỉnh lẻ, đam mê kinh doanh nên trụ lại mảnh đất phồn hoa này để lập nghiệp. Cưới nhau hơn một năm, chúng tôi dồn tiền riêng của hai vợ chồng và đôi bên nội ngoại giúp đỡ để mua một căn hộ chung cư ở nội thành. Cuộc sống yên bình như thế cho đến ngày tôi sinh bé Kem để rồi kéo theo câu chuyện đau lòng.
Bé Kem là con đầu cháu sớm nên nội ngoại ai cũng quý, sinh bé xong là mẹ chồng tôi lên chăm rồi đến mẹ đẻ. Dưới tôi còn có 1 cô em gái tên Ngọc, năm nay vừa tốt nghiệp cấp III đang chờ kết quả đại học, thế là cả mẹ và Ngọc lên với tôi một thời gian. Mới ở được vài ngày thì bố tôi ở nhà trở bệnh nên mẹ về chăm bố, để Ngọc ở lại đỡ đần tôi.
Từ khi có Ngọc căn nhà nhỏ vui vẻ và gọn gàng hơn hẳn. Ngoài việc trông cháu, giặt tã, ngày nào trong nhà cũng có cơm ngon canh ngọt. Chồng tôi cũng rất tâm lý, anh luôn dành thời gian cho hai chị em tâm sự ríu rít, không hề có ý coi Ngọc như ô sin, việc cơm nước, giặt giũ cũng xắn tay vào làm cùng. Nhiều khi phải đi mua bỉm sữa cho con mà lóng ngóng không biết mua là anh lại kéo Ngọc đi cùng.
Thi thoảng dịp cuối tuần, anh chở Ngọc ra phố mua chè sầu riêng, nem chua rán về ăn để bù đắp cho cả tuần Ngọc vất vả giặt giũ, cơm nước. Nhiều khi nghe chồng vui vẻ trêu em: “Ngọc đâu, lên xe anh chở ra phố xem có tóm cổ được thằng Hà Nội nào không?” là tôi cũng thấy vui vì biết anh quý Ngọc như em gái ruột của mình.
Dạo ấy, công việc của chồng tôi phải đi tiếp khách nhiều, có hôm về khuya mà người say mềm thì tôi và Ngọc lại thêm phần vất vả. Nếu con ngủ thì tôi pha nước giải rượu rồi nấu bát mì, bát cháo cho anh; nhưng hôm nào con quấy khóc phải bế hãm dỗ dành hay thấy tôi ngủ thiếp đi sau khi cho Kem bú thì Ngọc lại lụi hụi một mình dậy xem anh thế nào rồi pha nước, nấu mì.
Nếu cứ giữ cái thai, thì gia đình tôi sẽ sống tiếp thế nào đây? (Ảnh minh hoạ)
Lâu lâu, thấy em gái vất vả, có lúc lại thẫn thờ như trên mây trên gió nên khi Ngọc bảo nhớ nhà, muốn về thăm bố mấy hôm thì tôi cũng vui vẻ và không nghĩ ngợi gì.
Sáng hôm ấy, tôi dậy sớm ra chợ mua ít đồ gửi về quê cho bố mẹ. Về đến nhà lại không thấy Ngọc đâu, tưởng em vội ra bến xe cho kịp giờ nên tôi đi tìm thì thấy em đang trong nhà vệ sinh. Nhưng lạ thay, tôi nghe thấy tiếng em khóc sụt sùi, nhiều lúc nấc nghẹn lên thành tiếng. Năm bảy phút trôi qua mà em vẫn nức nở, hoang mang quá nên tôi đẩy mạnh cửa xông vào.
Tôi lặng người khi thấy em đang ngồi rũ rượi trong góc nhà tắm, đôi vai run lên, trên tay buông hờ cái que thử thai hiển hiện 2 vạch rất rõ. Ruột gan tôi rối bời, em tôi có thai ư? “Ngọc ơi, em làm sao thế này, là ai, là ai hả?”. Nhưng càng hỏi nó càng khóc tu tu như một đứa trẻ bị oan.
Ôm con trong tay, tôi bần thần nhìn đứa em gái bé bỏng với gương mặt sầu não và đôi mắt sưng húp. (Ảnh minh hoạ)
Video đang HOT
Tôi lớn giọng quát “là ai làm hả?”. Nó gục đầu vào lòng tôi rồi òa khóc nức nở:”Là anh rể, chị ơi”. Tôi chết lặng người như sét đánh ngang tai, Em tôi cho biết, hơn một tháng trước, hôm chồng tôi say rượu, em tôi dậy pha cho chồng tôi cốc nước…
Đầu óc tôi như hoảng loạn, không nghĩ được điều gì khác ngoài việc phải bỏ cái thai. Ngay lập tức, tôi chở Ngọc (bế Kem) đến phòng khám. Sau khi khám và siêu âm, bác sĩ cho biết cái thai được 5 tuần, nhưng nếu bỏ có nhiều khả năng gây biến chứng vô sinh vì cấu tạo niêm mạc tử cung của em tôi có vấn đề.
Ôm con trong tay, tôi bần thần nhìn đứa em gái bé bỏng với gương mặt sầu não và đôi mắt sưng húp. Tôi biết phải làm sao với nó bây giờ, nó còn trẻ, còn cả một tương lai phía trước, bỏ cái thai đi có lẽ là lựa chọn đúng đắn nhất lúc này nhưng mai sau, nếu may mắn không mỉm cười với nó, nếu nó không có con thì tôi sẽ ân hận suốt đời. Mà nếu cứ giữ cái thai, thì gia đình tôi sẽ sống tiếp thế nào đây, Ngọc sẽ ra sao, chồng tôi sẽ phải làm thế nào, bố mẹ tôi sẽ đau khổ biết bao, và còn cả tôi nữa?
Theo Phununews
Phản bội đại ca thả đứa bé gái 10 tuổi trốn thoát
Nhìn đứa bé gái có đôi mắt giống hệt em gái mình ngày xưa, không hiểu sao Huy lại nảy sinh ra suy nghĩ sẽ phản bội lại bang hội của mình.
ảnh minh họa
Bố mẹ mất sớm, Huy gia nhập vào băng đảng nhỏ có tên đại ca khét tiếng là độc ác làm chủ. Bản chất hiền lành, Huy vốn không thích chốn giang hồ như thế này nhưng vì miếng cơm nên chẳng còn cách nào khác.
Nhưng anh luôn tự nói với chính mình rằng, chỉ cần chuyện gì trái với lương tâm thì có đánh chết Huy cũng không làm. Cho đến một ngày nọ, anh nhận được lệnh đi canh chừng một đứa bé gái mặt non choẹt chắc độ 10, 12 tuổi gì đó.
Thấy mắt em sáng long lanh ngập nước nhưng mang đầy vẻ sợ hãi xen lẫn ngạc nhiên tột độ, chẳng hiểu sao, Huy bất giác nghĩ đến cô em gái tội nghiệp của mình ngày xưa.
Nhận nhiệm vụ đưa đồ ăn cho cô bé đó, mấy ngày đầu em còn sợ hãi chẳng dám ăn uống gì nhưng về sau chắc đói nên khi thấy Huy vừa mang hộp cơm đến liền vội vàng túm lấy mà ăn lấy ăn để.
- Kìa, từ từ thôi. Không ai ăn tranh của em đâu.
- Không nói chuyện với anh, người xấu!!
- Thế em có thấy người xấu nào lại cho em ăn, cho em uống mấy ngày hôm nay không??
- Anh không phải người xấu thì thả em ra đi. Cho em về nhà, em nhớ mẹ lắm.
- Anh... xin lỗi em, anh không thể. Anh mà thả em ra chắc anh cũng không sống được ở đây mất.
- Huhu, em xin anh, họ tự dưng bắt em, em không quen họ. Em sợ lắm, anh thả em ra đi.
Dù không muốn nhìn thấy cảnh đau lòng này nhưng anh đành phải giằng tay cô bé ra rồi đứng lên đi ra ngoài. Để rồi, đêm hôm đó, chỉ còn lại Huy với Chiến được phân công trực đêm, thấy không có ai xung quanh nên Huy đánh bạo hỏi:
- Này, thế vụ này là sao đấy mày. Con bé kia sao lại bị bắt về đây??
- ... Tao nói với mày nhưng đừng nói cho ai biết nhé, nghe nói lão đại tính cưới nó đấy.
- Cái gì?? Cưới một đứa bé mới lên 10, hắn bị điên à.
- Be bé cái mồm mày lại cho tao. Cưới thôi chứ có hiếp nó đâu mà mày sợ. Tao nghe mấy đứa thân tín nói chuyện, con bé này có người đứng đằng sau chống lưng nên hắn tính ép cưới để dùng nó để uy hiếp ấy mà. Số khổ, mới tí tuổi đã dính phải mấy cái vụ này, sau này lớn lên biết sống thế nào.
- Không ngờ hắn bệnh hoạn thế. Thằng điên.
- Mày im mồm vào, thôi đừng nói gì nữa. Kệ đi, chúng mình chỉ là tép riu, không nên can thiệp quá sâu, giữ mạng đi. Mày hiểu chứ.
Huy biết thằng Chiến có ý tốt nhắc nhở mình nên cũng im lặng không nói thêm gì nữa. Trời càng về đêm càng lạnh, thằng Chiến dựa vào tường ngủ thiếp đi, còn lại mình Huy.
Những lời thằng Chiến nói lúc nãy khiến anh không quên được. Huy nhớ đến đứa em gái bạc phận của mình, nếu không phải bị ông bố cờ bạc của anh bán cho tên chủ sòng làm gái, chắc giờ nó cũng 14, 15 tuổi rồi.
Anh không muốn chứng kiến cảnh tượng ấy thêm 1 lần nào nữa nên nhân lúc thằng Chiến ngủ say không để ý. Huy lẻn vào trong nhà, gọi cô bé kia dậy:
- Này, tỉnh dậy, tỉnh dậy đi.
- Ư... chuyện gì thế??
- Dậy đi, anh đưa em đi trốn, anh cứu em ra khỏi đây. Bé tiếng thôi.
- Thật chứ?? Anh cho em về nhà với mẹ thật sao??
- Ừ, đi theo anh, nhanh lên không họ tỉnh dậy mất bây giờ.
Huy cõng cô bé đó chạy thật nhanh vào sâu trong rừng, nhìn theo địa chỉ khắc trên miếng vòng cổ của cô đeo. Huy thả em xuống tận cổng nhà rồi nói:
- Vào nhà đi, sau này phải cẩn thận, đừng để bị bắt lại nữa.
- Anh ơi, bây giờ anh đi đâu?? Anh cứu em thì phải cho em trả ơn chứ.
- Anh phải trốn thôi. Phản bội đại ca chỉ có nước chết. Thôi, ơn nghĩa gì, em vào nhà đi, có duyên chúng ta sẽ gặp lại, lúc ấy trả cũng được.
Huy trốn chui trốn lủi suốt 5 năm, cho đến một ngày, anh bị đám băng đảng của mình tóm được, chúng đuổi đánh đến tận chân tường không tha:
- Thằng chó, mày chạy nữa đi cho ông xem, mày có biết vì mày mà ông mất đi cuộc làm ăn lớn không??
- Ông mới là tên khốn, đi ép một đứa bé gái 10 tuổi làm vợ. Đồ điên.
- À, mày giỏi lắm. Để thằng điên này tiễn mày lên trời làm anh hùng rơm luôn thể.
Nhìn cái mã tấu chuẩn bị chém xuống người mình, Huy nhắm chặt mắt chờ đón cái chết sắp sửa tới với mình. Nào ngờ, một tiếng keng vang lên, anh nghe thấy lão đại hét lớn: "Khốn kiếp, bọn bang Chim Ưng tìm đến nhanh thế. Chạy thôi. Lần này tao tha cho mày, đừng có để bọn tao gặp lại!!"
Bỏ lại câu nói đó rồi bỏ đi mất dạng khiến Huy không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đến khi mở mắt ra thì sững sờ khi thấy cô gái nhỏ 5 năm trước mà anh đã thả ở cổng nhà đang đứng nhìn mình cười rạng rỡ, Huy ngây ngốc
- Rốt cuộc, em là ai thế?? Tại sao họ lại bắt cóc em chứ??
- Không biết em là ai mà anh vẫn dám phản bội đại ca của mình sao?? Chẳng biết anh có phải là đồ ngốc hay không?? Em là con gái của đại ca bang hội lớn nhất đất này. Lần này gặp lại nhau, anh để em báo ơn được không?? Đi theo em về đi, em sẽ chăm sóc anh.
Không ngờ lai lịch phía sau cô gái nhỏ này lại lớn đến như vậy, bảo sao, đại ca suốt 5 năm cho người truy sát anh. Hóa ra, Huy thật sự đã làm hỏng việc lớn của hắn thật. Nhìn đôi tay bé nhỏ của em giơ ra với mình, anh bất giác nắm chặt lấy, Huy biết nhất định cô sẽ cho anh một cuộc sống tốt hơn gấp trăm lần cuộc sống địa ngục này.
Theo blogtamsu
Sự thật đằng sau việc chồng tôi đòi ra ở riêng Nhà chồng tôi có hai anh em, chồng tôi là con trai duy nhất. Vậy nên sau khi cưới chúng tôi phải sống chung với mẹ chồng cũng là chuyện đương nhiên. Thời gian đầu làm dâu của tôi cũng khá khó khăn. Khó không phải bởi mẹ chồng mà là cô em chồng chua ngoa và quá quắt. ảnh minh họa Em...