Nhớ đến con người lạnh lùng
Thế là chuyện tình mình đã kết thúc thật rồi sao anh? Mỗi sáng thức dậy, em lại nghĩ đến anh. Thật kỳ lạ, nghĩ đến anh với sự lạnh nhạt, trách móc một con người lạnh lùng sắt đá. Em sợ rằng mình sẽ hết yêu anh theo thời gian mất thôi. Vì những gì anh đã mang đến cho em thật sự không thể khỏa lấp đi được.
Trong cuộc chiến hiện tại, tương lai, em phải tự cường đứng dậy và bước tiếp để chứng tỏ một ý chí kiên định, đứng dậy vì muốn để cho ai kia hiểu được bài học của giá trị về một tình yêu đích thực là thế nào.
Chẳng để anh quay về với em, chẳng để anh ghi nhận và nhớ đến em, đơn giản em muốn lòng mình thanh thản. Em đấu tranh vì giá trị của một con người dám nghĩ, dám làm và dám bảo vệ cho tình yêu của mình. Con người em là thế, em tự nhận mình thật đa đoan. Em mở lòng mình để đón nhận tất cả những cảnh đời, những số phận con người trong cuộc sống mà em thấy được, biết được và cảm nhận được. Đi trên đường thôi, nhìn thấy những người công nhân khổ cực trên đường lam lũ, nhìn những bán hàng rong, những người bơm xe bên đường,… Em lại chạnh lòng nghĩ đến anh. Em nhớ đến ngày anh kể cho em nghe về gia đình mình lúc khó khăn nhất phải vào thành phố để sinh nhai làm lại từ đầu. Lúc ấy trong lòng em lại đầy nỗi thương cảm. Em lại tự an ủi lòng mình bằng những lý do chính đáng cho anh khi anh muốn chia tay với em.
Video đang HOT
Có lẽ anh đang nghĩ đến cuộc sống sắp tới anh phải đối mặt. Anh thấy tương lai vô định phía trước vì khi quen em rồi, anh phải nghĩ tới một gia đình nhỏ của mình. Anh sợ mình cùng lúc không thể làm điều mình mong muốn cho hạnh phúc của em và anh trong lúc này. Có lẽ anh cho rằng thời gian không cho phép em phải đợi anh, có lẽ, và có lẽ em đã nghĩ nhiều lắm.
Có những lúc em cũng thấy căm giận anh lắm. Anh thờ ơ lạnh lùng với em như một người không quen biết. Vậy mà anh nói mình mãi là bạn sao anh? Làm sao được chứ, đối với em, kết thúc tình yêu và không bao giờ trở thành bạn được. Đường ai nấy đi đó là quan niệm và lẽ sống của em từ trước đến giờ. Em chưa hoàn thành tâm nguyện cũng như không chấp nhận một sự thật hờ hững dửng dưng của anh dành cho em. Em không thể đầu hàng số phận được.
Trong lúc này đây, trong đầu em luôn hiện ra những vẻ mặt, những thái độ hả hê, hào hứng thỏa mãn của họ, vì câu thách đố ngày ấy họ đã nói với em, họ muốn xem tình yêu của em và anh sẽ vượt qua như thế nào. Họ muốn xem em sẽ chia sẻ với anh như thế nào họ muốn xem em sẽ thua cuộc như thế nào. Anh ơi, nếu tình yêu của anh có thể tồn tại bất diệt trong em thì em sẽ làm tất cả để chứng minh với anh rằng, cuộc sống này anh không đơn độc, anh không chỉ có họ là duy nhất. Em không cần anh phải đền đáp. Em không cần sự quay lại của anh. Em cần sự tự nguyện. Có hay không đối với em không quan trọng. Họ không là gì để em phải đấu tranh với họ. Họ chẳng là gì để so sánh với em cả. Bởi em và họ là hai thế giới khác nhau. Tình cảm của họ không phải là thứ tương đồng để so sánh với tình cảm của em đâu. Em chỉ làm vì anh, vì gia đình, vì gia đình một người bạn cần sự giúp đỡ, vì sự tự ái bản thân và vì lòng tự trọng của em. Có chăng những con người ấy chỉ là những tác nhân thử thách thôi thúc em thực hiện chân lý của đời mình mà thôi. Em sẽ làm, sẽ hành động như những gì em đã nói với anh. Em sẽ thực hiện một cách âm thầm, không ồn ào bởi em là người có lòng tự trọng, có tri thức. Em không muốn ghen tuông vì sự ghen tuông ấy đã vô tình làm mất đi giá trị con người em và cả con người anh nữa. Mặt khác nó sẽ làm tổn thương đến những người ruột thịt của anh nữa. Em không thể làm thế được.
Em sẽ làm theo cách của em mặc dù có thể em sẽ là người bị thiệt thòi. Nhưng không sao cả, sự thiệt thòi đó có khi mang lại cho em sự thắng lợi lớn. Đó là em đã chiến thắng bản thân mình. Em có thể ngẩng cao đầu và đi lên phía trước. Vì cuộc đời này, gieo nhân nào gặp quả đó, trên cuộc đời này vẫn còn rất nhiều người tốt. Em không tin rằng mình mãi mãi bị tổn thương và thiệt thòi như thế đâu anh ạ. Sắp tới em đang dự định sẽ mua thuốc về cho mẹ anh. Với căn bệnh tiểu đường ấy biết phải điều trị suốt đời. Nhưng những món thuốc em biết có thể kéo dài sự sống của mẹ anh. Em mong muốn người mẹ hiền lành đó (theo cảm nhận của em) sẽ còn sống rất lâu để được nhìn thấy con cái mình thành đạt. Em đang suy nghĩ làm thế nào để gửi về. Em lại nảy sinh ý muốn tận tay mang thuốc về cho mẹ anh. Em muốn mình làm một điều gì đó thật ý nghĩa xuất phát từ tấm lòng chân thành. Em đang làm vì lòng nhân đạo, hay em đang làm vì tình yêu của chúng ta. Em cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng, em phải làm thế thôi.
Em có nên tận tay mang thuốc về cho mẹ anh không? Có gì đó thật buồn nhỉ? Chia tay rồi, mà mình vẫn nghĩ đến gia đình họ. Con gái sao lại thiệt thòi thế không biết, đáng lẽ để con trai dẫn về ra mắt lần đầu tiên (điều mà đáng lẽ anh đã làm nhưng vì có lẽ không có cơ hội hay anh đã để người ta cướp mất cơ hội của em). Bây giờ tự mình đến, mà chẳng với danh nghĩa thực gì cả. Nghĩ vậy, nhưng thôi kệ, em chẳng cần. Em có làm vì anh đâu. Em đang giúp người vì lòng tốt của mình đó thôi. (Thật sự em đã nghĩ, những hành động của anh đối với em chẳng xứng đáng là một người bạn chứ nói gì là người yêu của em nữa). Em đã thấy nhẹ nhõm hơn, bình thản hơn để nung nấu thực hiện ý định của mình. Có lẽ em sẽ đến gia đình anh trong vai trò, tư cách là bạn học của em trai anh. Hi vọng dự định của em sẽ được thành công.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khoảng trời màu trắng
Anh biết không đêm nay em lại nhận được nhưng dòng tin nhắn của của anh yêu. Thật sư thì em vui lắm vì anh vẫn yêu em giống như lúc chúng mình ở bên nhau.
Anh biết không lúc đọc tin nhắn anh em cảm thấy đau lắm ơ trong tim và thế là nước mắt cư đuổi nhau rơi dài trên má em. Em biết thời gian này rất khó khăn cho cả anh và em, nhưng em mong anh hãy cố vượt qua anh nhé. Em biết thật khó khăn trong khi chúng ta đang yêu nhau thắm thiết và vì chúng ta không xa nhau vì anh phản bội hay lừa dối mà vi gia đình và lễ giáo.
Ừ thật khó phải không, em ĩung vậy. Em nhớ thời gian chúng ta ở bên nhau,biết bao kỉ niêm còn lưu giữ và rồi mỗi tối em nhớ anh nhớ rất nhiều và khi ây em nhớ ra rằng chúng ta dã xa nhau,rồi thì em khóc rất rất nhiều. Em đã ước gì có cái cơ hội nhỏ nhoi nào đó cho em và anh, em đã ước vây. Những lúc bước qua nhưng nơi từng có em và anh, em cảm thấy im mình đau nhói, nhớ lúc anh ôm lấy em triều mến và lúc em nũng nịuìua mắc cỡ nữa. Nhớ lúc anh ôm hôn em ngọt ngào mà giờ thì còn gì nữa hả anh chỉ còn kỉ niệm nhạc nhòa hoà vào dòng nước mắt em rơi thôi.
Đã bao lần anh biết không em muốn nói gì đó với anh muốn trả lời tin nhắn muốn chúng ta lại có thể tiếp tục với nhau và những ngày hạnh phúc ,nhưng mà em không có đủ can đảm đề nhìn thấy người khác khóc vì em.Ừ em biết thật là ngốc theo suy nghĩ của nhiều người, tại sao không thế nhưng mà khi họ ơ trong hoàn cảnh đó thời điểm dó thì họ mọi hiểu rằng nó thật sự như thế nào. Giờ thì em sụp đổ anh à chỉ có thể nhìn anh từ xa xa và im lặng thôi. Đã có nhiều lúc em cảm thấy lạc lõng và sụp đổ, em mất phương hướng ở cái đất nước này, không ai bên cạnh và không anh, làm em nhớ lại bầu trời màu trắng lúc em đi dưới cơn mưa và cái bầu trời buồn bã đã và đang giết chết tình yêu này theo thời gian. Ừ thì em củng sẽ im lặng như lúc này không gợi lại vết thương lòng từ mọi người dẫu em biết rằng anh vẫn đang rất yêu em và sẵn sàng vì em làm tất cả thậm chí trở thành một người con bất hiếu hay gì đó nhưng em không thể để anh trở thành như thế thà cứ im lặng rồi tổn thương và đau khổ còn hơn nhìn thấy người mình yêu trở nên tội lỗi.
Em xin lỗi anh yêu xin lỗi thật nhiều, em sẽ không bao giờ quên rằng đã có người nào đó yêu em nhất trên thế giới này và em sẽ để tình yêu dó sâu trong tim em và nó sẽ mãi mãi không biến mất, không ít đi. Đêm em nhớ anh, yêu anh. Em bước qua anh giữa khoảng trời màu trắng . Không dám ngoảnh đầu vì sợ nước mắt em rơi. Ừ đành thế dù tim em đau lắm nhưng biết phải làm gì trong lúc lệ ai rơi .Và em sẽ mang theo tình yêu đó với khoảng trời màu trắng xóa không anh. Vẫn không thể nói hết được những gì em đang nghĩ và em củng biết anh củng không bao giờ có thể đọc được nhưng em chỉ muốn nói rằng hãy cố gắng anh nhé em yêu anh rất nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi tình yêu đã hết Đã hai tháng trôi qua kể từ ngày tôi chia tay với anh, chưa có lúc nào tôi cảm thấy yên ổn. Bất chợt nghĩ đến anh, lòng tôi lại đau thắt. Thật sự tôi vẫn còn yêu anh da diết mặc dù giờ đây giữa tôi và anh chẵng còn gì nữa. Tình yêu đến một cách dễ dàng và nhanh chóng...