Nhớ con quay quắt mà chồng không cho gặp
Cuộc đời đôi khi quá trớ trêu, ngay cả chính đứa con mình đứt ruột đẻ ra cũng không thể gặp mặt.
Tất cả chuyện này cũng đều do tôi mà ra, nên bây giờ, dù có oán thán ai cũng không đúng. Chỉ là tôi trách người chồng mình quá vô tâm, đã chia tay nhau nhưng còn có một đứa con. Vả lại, con là ruột thịt của tôi, nếu con không được gặp mẹ là quá thiệt thòi cho con rồi.
Cái kết ngày hôm nay có thể là do tôi quá vội vàng kết hôn. 27 tuổi, tôi yêu và vội cưới một người cho hợp tuổi. Với lại, tôi si mê cái sự ga lăng giả tạo và hình thức của anh ta, còn anh ta yêu công việc của tôi, tự hào vì lấy được người vợ có ăn có học. Thế nên, anh chọn tôi ngay từ những ngày đầu gặp gỡ. Chúng tôi yêu nhau và quyết định cưới rất nhanh chóng, chỉ trong vòng 4 tháng.
Đám cưới diễn ra suôn sẻ, vui vẻ, hạnh phúc. Chúng tôi trở thành một cặp đôi hoàn hảo, được nhiều người ngưỡng mộ.
Cuộc sống của tôi nói chung thuận lợi suốt hai năm đầu. Khi tôi sinh đứa con trai nhỏ, tôi cảm giác thật hạnh phúc. Nhưng tôi cũng không nghĩ, mọi thứ từ đó mới bắt đầu.
Hóa ra là anh thù tôi và trút giận lên đầu bố mẹ tôi và khinh thường gia đình tôi là thế. Tôi bực bội nên cãi nhau với anh nhiều lần. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi không hiểu sao, có chút của cải nên rất coi thường gia đình tôi. Anh luôn luôn quản lý tài chính của tôi, cấm tôi không được biếu tiền bố mẹ. Anh khinh bố mẹ tôi ra mặt. Có lẽ, anh nghĩ bố mẹ tôi quê mùa nên khinh thường. Lạ thay, những đồ ăn bố mẹ tôi gửi tới, anh nhất định không cho tôi nhận. Anh không cho ai trong nhà ăn, còn bảo là, đồ của bố mẹ tôi toàn đồ không ngon, mang về rác nhà ra.
Chẳng hiểu sao anh lại có thái độ coi thường ấy. Tôi tìm hiểu mới biết, anh khinh tôi không còn trinh tiết. Anh coi tôi là người đàn bà không ra gì nên trút giận lên gia đình tôi. Ngày đó tôi không nói với anh về chuyện quá khứ của mình. Thật lòng, tôi đã từng trót dại trao thân cho một người trước anh. Nhưng tôi đau nghĩ chuyện đó là quan trọng, tôi còn nghĩ bây giờ người ta yêu nhau thoáng rồi, còn trinh hay không ai so đo làm gì. Chỉ cần yêu nhau, sống với nhau chung tình là được.
Hóa ra là anh thù tôi và trút giận lên đầu bố mẹ tôi và khinh thường gia đình tôi là thế. Tôi bực bội nên cãi nhau với anh nhiều lần. Và trong những lần ấy, anh có mắng, có chửi và có cả đánh tôi. Anh đánh tôi đến thâm tím mặt mày, đánh đến chảy máu miệng. Tôi mang chuyện nói với bố mẹ, bố tôi nổi trận lôi đình và bắt tôi về nhà, không có chuyện sống với người chồng vũ phu và khinh thường gia đình vợ như thế.
Tôi thương con và càng thấy mình tội lỗi. Tôi biết, mình bỏ con là do tôi. Nhưng còn cách nào hơn đâu khi bố tôi cũng bức ép tôi như vậy. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi về nhà vì không thể chịu được anh, tuy nhiên, tôi chưa có ý định bỏ chồng. Bố tôi cũng ép tôi nhiều nên cuối cùng, tôi phải làm như thế, tuy là tình cảm vẫn còn. Chúng tôi chia tay nhau, tôi đã làm xong thủ tục li hôn. Tôi muốn nuôi con nhưng bố tôi không đồng ý. Bố tôi bảo, nuôi con sau này không lấy được chồng, khó cho tương lai của tôi và bảo nhượng lại quyền nuôi con cho anh ta.
Thế là, đứa con thuộc về gia đình anh ta. Nói thật, về việc chăm nom con cái, tôi không phải lo lắng gì. Anh rất chu đáo, rất yêu thương con, chỉ là tôi càng ngày càng thấy nhớ con quay quắt. Những lần tôi đến thăm con cũng là nhằm lúc anh không có nhà, nhờ mẹ chồng tôi giúp, tôi mới thăm được con. Anh ta mà biết là anh ta cấm tiệt.
Tôi thương con và càng thấy mình tội lỗi. Tôi biết, mình bỏ con là do tôi. Nhưng còn cách nào hơn đâu khi bố tôi cũng bức ép tôi như vậy. Giờ thì nhớ con quay quắt mà chồng không cho vào thăm. Tôi thật sự thấy thương con và càng ân hận về việc mình làm. Có phải là tôi quá sốc nổi và tôi đã sai? Hãy cho tôi lời khuyên…
Theo VNE
Màn diễn của mẹ chồng là thật hay giả?
Me chông tôi thât tai quai nhưng bây giơ ba xuông nươc, tôi không biêt đo la thât hay gia?
Thu thât môi lân nghe me chông tôi goi "sang đây me nhơ ti" la tôi nôi gai oc. Lân nay cung vây. Tôi cân thân hoi lai: "Gâp không ha me?". Ba bao tôi sang ngay.
Vây la tôi lât đât chay qua. Vưa bươc vao phong khach, thây Phu ơ đo, tôi lơ mơ đoan ra moi chuyên. Chông tôi câu cưu me nhưng tôi đa quyêt rôi, nhât đinh se không dê bi lung lac.
"Du gi thi tui con cung đa ăn ơ vơi nhau ca chuc năm rôi, giơ đâu phai noi bo la bo"- me chông tôi mao đâu. Tôi liêc nhin chông tôi đang ngôi khep nep môt goc bông thây trong long trao lên môt cam giac chan ghet thât kho ta.
Tôi noi vơi me chông: "Anh đa không coi con ra gi thi co năm niu cung vô ich me a. Đơi thuơ nao chông ngoai tinh ma con thach thưc vơ. Con xin lôi me, nêu la me, me co chiu nôi không? Riêng con thi không".
Me chông tôi lai ngot ngao: "Cai nay cung co phân lôi cua me. Năm ngoai me bao tui con đưa tiên sưa nha nhưng con không chiu đưa, me phai bao no mươn ngươi ta. No qua lai rôi mơi sinh chuyên".
Hư, bây giơ lai con đô thưa nưa! Tôi đưng dây: "Con không muôn đôi co nưa. Con xin phep vê". Noi rôi tôi quay sang Phu: "Khi nao toa mơi, anh nhơ tơi đo". Đên luc nay chông tôi mơi mơ miêng: "Anh lơ lơi thôi, em lam gi ma giân dư vây? Chen trong chan con khua ma...".
Tôi lam thinh ra khoi nha, con nghe me chông noi vơi theo: "Rôi tui bây co tra nơ cho me không? Muôn ngươi ta cao nha tao ha?". Cao thi cao, ai biêu ngheo ma thich đua đoi. Tôi vưa đi, vưa nghi bung.
Chuyên đơi thât la. Luc binh thương thi không sao chư luc co chuyên hơn giân thi nhưng buôn tui, giân hơn xa lăc xa lơ trong qua khư bông ua vê. No giông như tinh tiêt tăng năng cua môt vu an ma ngươi co quyên phan xư cư muôn tim thêm cang nhiêu cang tôt.
Tôi nhơ ngay mơi quen Phu, khi anh đưa tôi vê ra măt gia đinh, me anh cư hoi mai vê chuyên nha tôi co mây mâu đât, nha la hay nha tương, thu hoach môi năm đươc bao nhiêu tiên. Hôi đo tôi đa thây kho chiu nhưng cung nghi ngươi ta thât tinh nên noi hêt, răng nha ba me tôi rât ngheo, chi co mây công ruông, me tôi buôn ban lăt văt thêm, mây đưa em tôi con nho...
Me chông tôi biêt đươc tim tơi chưi măng thâm tê. Ba đoi băt con trai vê. Tôi lai phai don đi nơi khac đê trôn. Mai đên khi tôi sinh be Mai thi ba mơi cho hai cha con vê, con tôi thi vân bi câm cưa.(ảnh minh họa)
Kêt qua la ba không đông y cho chung tôi lây nhau. Nhưng khi ây Phu rât yêu tôi. Anh bao: "Em đưng đê y me noi gi. Bây giơ anh vơi em cư ra phương đăng ky la xong. Tui minh lơn hêt rôi, chăng cân phai xin phep ai".
Tôi nghe Phu noi co ly nhưng con ba me tôi thi sao? May la ba me tôi thương con va cung nghi nha minh ngheo, nêu tô chưc đam cươi rinh rang thi cung không co tiên lam. Vây la ba tôi quyêt đinh lam mây mâm cơm đai ba con lôi xom. Sau đo chung tôi thuê nha ơ vơi nhau.
Me chông tôi biêt đươc tim tơi chưi măng thâm tê. Ba đoi băt con trai vê. Tôi lai phai don đi nơi khac đê trôn. Mai đên khi tôi sinh be Mai thi ba mơi cho hai cha con vê, con tôi thi vân bi câm cưa.
Ơ đơi không ai biêt trươc moi viêc. Ngay luc đo, môt ngươi bac ho cua tôi ơ nươc ngoai qua đơi, ông không co con nên đê lai toan bô tai san cho ba me tôi. Tôi cung co phân trong đo. Ngôi nha chung tôi đang ơ mua băng tiên ba me tôi cho.
It lâu sau thi me chông chu đông đanh tiêng bao tôi vê. Vây la tư đo, tôi phai e cô ganh thêm nha chông. Nhât cư nhât đông gi, me chông tôi cung vin vao cơ chông tôi la con trai trương, co trach nhiêm phai lo. Trơi ơi, ngoai căn nha thi tôi co gi đâu? Cuôc sông hang ngay vân trông chơ vao đông lương cua hai vơ chông.
Công băng ma noi, lương tôi kha cao nên chi xai cung thoai mai. Tôi nghi cha me nao cung la cha me, hơn nưa, tôi con nghi tinh Phu đa cai lơi cha me đê lây tôi, thôi thi cư lo cho tron phân sư. Nao ngơ ho cư lân tơi, hêt đoi cai nay lai đoi cai kia. Không it lân, vơ chông tôi cai nhau cung vi me anh voi tiên, voi mau săm thư nay thư kia trong luc tôi không co tiên.
Năm ngoai, me chông tôi đoi sưa nha. Ba bao vơ chông tôi cho vay 500 triêu đông. Tôi lây đâu ra tưng ây tiên? Lân đo, tôi kiên quyêt noi "không" bơi tôi không muôn mang công, măc nơ vi đê co sô tiên đo, tôi chi co cach thê châp nha đê vay.
Vây la ba xui Phu đi mươn chô khac. Kêt qua la, Phu đa tăng tiu vơi ngươi phu nư kia. Khi tôi biêt đươc, mơi đâu anh con chôi nhưng sau đo thưa nhân va con thach tôi ly di.
Ai đa ơ vao hoan canh tôi thi co thê hiêu đươc cam giac cua tôi luc đo. Vưa đơn đau, vưa uât hân. Va tôi quyêt đinh gơi đơn ra toa.
Cư tương anh se thây thoai mai vi đa đung sơ nguyên, nao ngơ ngươi phu nư kia bông quay ngoăc 180 đô. Cô ta quyêt liêt đoi tiên va doa kiên ra toa nêu me chông tôi không tra sô tiên đa vay. Co le đo mơi chinh la ly do ba xuông nươc, goi tôi sang va năn ni dum con trai minh. Nhưng long tôi đa quyêt. Nhât đinh tôi se giai thoat cho minh bơi tôi cam thây anh thât bac beo.
Đăc biêt, Phu đa xuông nươc hoan toan, năn ni tôi tha thư va hưa tư nay không bao giơ tai pham. (ảnh minh họa)
Thê nhưng khi ra toa, vi thâm phan cư ti tê. Ba hoi nhưng câu gơi cho tôi nhơ ky niêm nhưng ngay gian kho, luc anh cai lơi gia đinh đê lây tôi, luc hai vơ chông nhương nhau con ca, miêng thit...
Ba noi đan ông rât nhe da, hê bi phu nư dô ngot la thua rôi ba khuyên tôi nên cho anh môt cơ hôi. Vi thâm phan dân chưng rât nhiêu trương hơp sau song gio thi vơ chông cang hiêu nhau, yêu thương nhau hơn.
Đăc biêt, Phu đa xuông nươc hoan toan, năn ni tôi tha thư va hưa tư nay không bao giơ tai pham. Anh cung noi se không băt tôi phai năng ganh gia đinh anh như tư trươc tơi nay. Cuôi cung anh cung mong tôi cho anh môt cơ hôi đê chưng minh minh thanh tâm hôi cai.
Ơ toa an vê, tôi lai phân vân. Chuyên ngoai tinh thi tôi cung đông y vơi ba thâm phan răng đan ông rât dê du. Nêu ai đo ngot ngao, chiu chuông môt chut thi ho đa tương ho la vua...
Tuy nhiên, điêu quan trong nhât la tôi qua oai vơi gia đinh anh, vơi me anh. Nêu nghe lơi ba thâm phan thi chăng le tôi phai tiêp tuc chiu đưng ba me chông tai oai cua tôi sao?
Tôi thât sư rât băn khoăn. Me chông tôi chinh la đông lưc khiên tôi quyêt liêt muôn ly hôn nhưng bây giơ thi ba cung xuông nươc năn ni rât tôi nghiêp. Điêu khiên tôi đăn đo la không biêt man diên cua me chông tôi la thât hay gia?
Theo VNE
Anh trai chồng chết mê, chết mệt tôi Tôi đã choáng vô cùng khi anh ấy khóc trước mặt tôi và nói, &'anh thật lòng rất yêu em, thật sự quá yêu em nhưng anh không dám làm gì cả, chỉ biết đứng nhìn em từ phía sau mà thôi'. Khi đó, chân tay tôi run lẩy bẩy, cảm giác không thể đứng nổi. Tôi cố chống đỡ mà không thể...