Nhờ chăm cháu nội mới sinh, mẹ chồng đòi trả công 4 triệu/tháng
Bố mẹ tôi già yếu, vì thế, dù là tôi sinh con đầu lòng, nhưng lực bất tòng tâm, mẹ tôi không thể theo lên Hà Nội để chăm sóc cho tôi khi tôi trải qua kỳ sinh nở…
Trong khi đó, bố mẹ chồng tôi đều trẻ khỏe, lại là công chức mới về hưu và chỉ có một mình chồng tôi là con trai duy nhất. Vậy nên, ngay từ khi mới mang bầu, 2 vợ chồng tôi đã bàn đi tính lại rồi quyết định sẽ nhờ bà nội (tức mẹ chồng của tôi) lên Hà Nội sống để chăm sóc cho cháu và giúp đỡ tôi kiêng cữ mấy tháng sau sinh.
Tuy nhiên, khi chồng tôi về quê nói chuyện và đề đạt nguyện vọng nhờ bà thì bà chỉ ừ hữ cho qua chứ không từ chối mà cũng không nhận lời.
Ảnh minh họa
Đến khi tôi mang bầu được 8 tháng, chuẩn bị bước sang tháng thứ 9, anh lại gọi điện cho mẹ, bảo bà chuẩn bị lên Hà Nội để ở nhà với tôi trước khi tôi sinh khoảng nửa tháng cho anh yên tâm đi làm. Thế nhưng bà vẫn im lặng và không hề bày tỏ chút quan điểm nào, cũng không hề chuẩn bị đồ đạc để lên Hà Nội với chúng tôi.
Thấy lạ, tôi nằm vắt tay lên trán để suy nghĩ suốt cả đêm để xem mình có sơ xuất gì khiến bà phật lòng hay không? Cuối cùng, tôi đoán, có lẽ bà giận, vì tôi chưa mở miệng nói nhờ bà. Vậy nên, ngay ngày hôm sau, tôi đã gọi điện về, nói chuyện ngọt ngào, tình cảm, rồi nhờ bà lên Hà Nội với chúng tôi.
Không thể ngờ rằng, bà lại từ chối tôi một cách thẳng thắn chứ không ừ hữ như khi nói chuyện với chồng tôi.
Video đang HOT
Bà bảo: “Tao ở nhà còn trăm công nghìn việc chứ đi làm osin cho chúng mày thì 2 ông bà già này treo niêu à?
Rồi còn tiền đi đình đi đám, đi ma chay cưới hỏi nữa, không trông vào tiền tao làm ra hàng ngày thì đợi chúng mày cho được 1 đồng chắc?
Còn muốn tao lên làm osin cho vợ chồng con cái nhà mày, thì đấy, cứ tính ra, mỗi ngày trả công tao bằng tiền lãi tao bán hàng, tức mỗi tháng khoảng 4 triệu đồng thì tao đi. Còn không có thu nhập thì tao không đi”.
Nói xong, bà cúp điện thoại cái rụp khiến tôi vừa bất ngờ, vừa sững sờ đến không thể thốt nên lời. Bởi chưa bao giờ tôi nghĩ, mẹ chồng tôi lại có thái độ tham tiền đến như vậy trong khi ở quê, bố mẹ chồng tôi đâu có thiếu thốn. Lương hưu của bố tôi được hơn 5 triệu. Lương của bà cũng được hơn 3 triệu.
Chỉ có điều, vì tuổi còn trẻ, lại khỏe mạnh và vốn là người tham công tiếc việc, nên thay vì nghỉ ngơi an hưởng tuổi già, mỗi ngày, mẹ tôi lại làm 1 xe hàng ra cổng trường để bán đồ ăn vặt cho các cháu học sinh.
Khi thì dăm túi bỏng ngô, vài cân hoa quả dầm, mùa hè đến thì bà nấu vài nồi chè, lúc lại luộc nồi ngô, khoai …để bán. Vì thế, mỗi ngày, ngoài đồng lương ra, bà cũng có thêm chút thu nhập từ công việc bán hàng này.
Tuy vậy, tôi vẫn nghĩ, so với việc kiếm tiền lúc rảnh rang thì việc vui mừng khi có cháu nội và chăm sóc cho con cho cháu sẽ quan trọng hơn. Không thể ngờ rằng, bà lại thẳng thắn mặc cả như vậy.
Và sự mặc cả đó của bà bỗng dưng khiến tôi thấy tự ái. Từ hôm đó, tôi không còn muốn gọi điện nói chuyện hay nhờ bà lên nữa. Bởi tôi nghĩ, nếu bỏ tiền ra để thuê mẹ chồng, thì có lẽ tôi thuê người ngoài sẽ thoải mái hơn. Thế nhưng, nếu thuê người ngoài thì chắc chắn nhiều người sẽ đánh giá không hay về gia đình tôi. Đấy là chưa kể, chúng tôi sẽ phải sống rất eo hẹp vì khi sinh con, mọi chi phí sẽ chỉ trông vào đồng lương của một mình chồng tôi.Mà chúng tôi lại đang phải trả một khoản lớn, gần chục triệu mỗi tháng cho tiền mua chung cư trả góp.
Tuy nhiên, tiếp tục nài nỉ mẹ chồng lên giúp thì thật sự tôi không còn thấy hứng thú nữa. Vì thế, tôi rất mong nhận được một lời khuyên của mọi người để tôi có thể lựa chọn được phương án thoải mái nhất cho gia đình của mình.
Theo Vietnamnet
Những ngày ở cữ, may mà được sống chung với mẹ chồng...
Mẹ chẳng khi nào coi con như dâu, không chừa việc cho con làm. Có việc con cũng phải tranh với mẹ chứ không để mẹ làm hết nhưng mà mẹ cũng chẳng bắt con làm.
Sinh con, mẹ chính là người chăm sóc con nhiều nhất. Mẹ ruột của con vì đường xa, cũng chỉ lên được vài ngày.
Ngày đầu bước chân về nhà chồng, người con dè chừng nhất là mẹ. Bao nhiêu người gặp đều khen mẹ sắc sảo, nhìn mẹ nhanh nhẹn, đảm đang. Chính vì thế con càng kính trọng và có chút sợ mẹ. Chẳng có người con dâu nào khi về nhà chồng lại không để ý tới gia đình chồng, các mối quan hệ xung quanh và đặc biệt là mẹ chồng. Con cũng đã từng gặp mẹ rất nhiều, cũng từng tiếp xúc và nói chuyện nhưng những lần đó không đủ để con cảm thấy hiểu được mẹ là người thế nào. Cuộc sống khi làm dâu còn nhiều điều khó nói.
(ảnh minh họa)
Bước chân về nhà chồng, sống chung gia đình chồng, con sợ quá nhiều điều, con sợ mối quan hệ giữa mẹ con mình không tốt, sợ nhiều người ở nhà chồng điều tiếng không hay. Bản thân con luôn nghĩ sẽ làm tròn trách nhiệm của người con dâu, sẽ không để phật lòng mẹ chồng. Ngày ngày con lo lắng sống sao cho mẹ con hòa thuận, tình cảm thân thiết...
Những ngày đầu về, con làm mọi việc trong nhà, sợ mẹ phật ý. Có những hôm con dậy muộn một tí, hơi mệt, mẹ bảo con nghỉ, để mẹ làm. Mẹ tranh thủ làm hết những việc đó giúp con. Mẹ bảo con, thi thoảng dậy làm cũng được, hôm nào mệt thì nghỉ, không cần phải ngày nào cũng dậy sớm như thế hại sức khỏe. Mẹ biết con hay thức khuya làm việc nên mẹ dặn dò con ngủ đủ giấc.
Ở nhà, mẹ lo cơm nước đủ thứ cho chúng con, tối về đã tinh tươm nhà cửa. Con sống với mẹ chồng mà như mẹ ruột, về nhà là có cơm ngon ăn, chỉ việc dọn dẹp bát đũa một chút, cả nhà ngồi nói chuyện quây quần rồi con lên phòng nghỉ ngơi. Cuộc sống gia đình mình vui vẻ, thoải mái. Mẹ lúc nào cũng lo lắng cho chúng con từng bữa ăn. Sáng sáng, mẹ còn chuẩn bị đồ ăn sáng cho chúng con vì sợ chúng con không kịp chuẩn bị, không ăn thì lại đói.
Sống với mẹ một thời gian dài, con chưa từng thấy mẹ phàn nàn bất cứ câu nào. Có việc gì trong nhà mẹ cũng lo tươm tất, con cảm thấy hài lòng lắm vì mẹ chồng con dâu thoải mái.
Ngày con sinh cháu, con còn nhớ như in, sáng mẹ và bố sợ con dậy giặt giũ nặng nhọc, bố đã dậy thật sớm và giành phần giặt và dọn dẹp. Mẹ mua mọi thứ tẩm bổ cho con. Nhiều khi con không ăn, vậy mà mẹ vẫn bắt con phải ăn, mẹ bảo không ăn thì không có sức khỏe. Mẹ chăm con giống như mẹ ruột của con vậy, khiến con xúc động vô cùng. Ban đầu ở cùng với bố mẹ chồng, con ăn uống không được tự nhiên nhưng ở lâu, con thấy, mẹ thật sự thoải mái và con cũng sống vô tư với bố mẹ, thoải mái như ở gia đình mình vậy, ăn uống tự nhiên không quan cách...
Những ngày sinh con mệt mỏi, mẹ luôn là người chăm sóc con, con thấy cảm ơn mẹ lắm. Con lấy chồng xa, không có người thân bên cạnh, thật may mà có mẹ tốt bụng. Mẹ chẳng khi nào coi con như dâu, không chừa việc cho con làm. Có việc con cũng phải tranh với mẹ chứ không để mẹ làm hết nhưng mà mẹ cũng chẳng bắt con làm.
Sinh con, mẹ chính là người chăm sóc con nhiều nhất. Mẹ ruột của con vì đường xa, cũng chỉ lên được vài ngày. Mọi việc đến tay mẹ và chồng con. Mẹ thương yêu cháu, cưng cháu, chăm con từng tí một. Không có mẹ gánh vác suốt thời gian ở cữ nhà mẹ chồng thì quả thật con không thể nào tự làm được mọi việc. Chồng con cũng giúp nhưng anh là đàn ông nên chỉ biết vài việc thôi, còn mẹ, mẹ cũng là phụ nữ, có kinh nghiệm, mẹ lo cho con mọi thứ, chu toàn tất cả.
Con còn trẻ lại là sinh con đầu nên chẳng có chút kinh nghiệm nào, thật may là có mẹ ở bên. Mẹ tắm cho cháu, chăm cháu đủ thứ, còn chuẩn bị thức ăn bổ dưỡng cho con. Con cảm thấy thực sự quá hạnh phúc. Chẳng bao giờ mẹ tỏ thái độ gì cả, lúc nào cũng nhường nhịn chồng con...
Mẹ quá tốt với con là con ghi tạc trong lòng. Và con cảm thấy mình thật may mắn vì được làm con dâu của mẹ. So với những người phụ nữ khác, con là hạnh phúc lắm rồi! Thật sự, con gái đi lấy chồng đâu phải ai cũng chọn được gia đình chồng tốt đâu. Con thấy hạnh phúc lắm, con cám ơn bố mẹ nhiều, cám ơn gia đình mình vì đã cho con được làm dâu của bố mẹ.
Theo Vietnamnet
Vợ ở cữ thì đã bị chồng phản bội Anh bảo chỉ coi cô đó như em gái. Nhưng em gái mà lại đi chơi và nhắn tin với nhau tình cảm, mùi mẫn. Chúng em yêu nhau 6 năm và mới lấy nhau được gần 2 năm. Anh ấy đã yêu em suốt từ ngày em học lớp 11. Em học xong, gia đình em đã chuyển vào Vũng Tàu sống....