Nhờ 100 triệu quỹ đen, sau ly hôn mẹ con tôi mới có thể sống tốt được
Nếu không phải tôi cất riêng được số t.iền đó thì giờ đây hai mẹ con tôi đúng là không có chỗ nào mà bấu víu.
Từ trước đến nay, vấn đề có nên lập quỹ đen khi lấy chồng không luôn là đề tài sôi nổi được các chị em phụ nữ bàn luận. Đối với nhiều người, họ cho rằng không nên làm thế, nhưng với bản thân tôi, sau một lần chọn sai người, một lần đổ vỡ mới thấm, việc lập quỹ đen là rất nên làm.
Tất nhiên cũng còn tùy thuộc vào tình hình kinh tế của từng nhà, nhưng dù ít hay nhiều, chị em vẫn nên có sự chuẩn bị cho mình.
Tôi 24 t.uổi thì lấy chồng, sau khi tốt nghiệp đại học 2 năm, làm ở một cơ quan nhà nước, lương hơn 2 triệu nên chả đủ tiêu, vì thế tôi nhận thêm việc cộng tác cho một số công ty bên ngoài, nói chung, nguồn thu chính của tôi lại toàn từ nghề tay trái, tổng thu hàng tháng khoảng 8 triệu đồng. Tuy thế nhưng chồng không hề biết thực tế thu nhập của tôi, anh biết tôi làm thêm, hỏi thì tôi nói mỗi tháng cũng được gần 5 triệu mà thôi.
Chồng tôi là trong một công ty bất động sản, thu nhập phập phù. Tháng nào làm ăn tốt thì có khi lương đến 20 triệu, nhưng có tháng cũng chỉ được 3 triệu lương cứng là hết.
Video đang HOT
Về ở với nhau tôi mới phát hiện ra chồng khá ăn chơi, thích l.ô đ.ề, cờ bạc. Cũng vì vấn đề này mà vợ chồng cãi vã nhau suốt. Tôi không nhớ nổi bao nhiêu đêm tôi đi tìm chồng, trong khi anh còn vùi đầu vào những chiếu bài thâu đêm suốt sáng.
Chồng tôi tính hoang tàn nên làm ra bao nhiêu hết bấy nhiêu, tôi không nói được. Bố mẹ chồng lại bênh anh nên tôi gần như không có tiếng nói. Mọi thu chi cho con đều một tay tôi lo liệu, sớm biết không mong đợi được ở chồng nên tôi đã quyết định lập quỹ đen cho mình. Lương hàng tháng lúc nào tôi cũng giữ lại 4 triệu, lập một sổ tiết kiệm riêng. Khoảng hơn 2 năm, tôi đã có một số t.iền hơn 100 triệu, sổ thì tôi để ở nhà bố mẹ đẻ, một tháng tự động trừ vào tài khoản nên chồng không hề hay biết.
Sang năm thứ 3, chồng nợ nần chồng chất, đã thế anh còn ngoại tình. Tôi chán quá nên đòi ly hôn, vợ chồng nhanh chóng ra tòa, con ở với mẹ.
Say ly hôn, tôi đưa con về ngoại. Vì bố mẹ tôi cũng không có điều kiện tốt nên tôi quyết định mở một cửa hàng ăn nhỏ cho ông bà bán, vừa làm vừa bế con cho tôi, còn tôi vẫn đi làm bình thường. May mắn là cuộc sống suôn sẻ. Dù thời gian đầu tôi cũng buồn nhiều nhưng rồi cũng nguôi ngoai.
Thực ra, vấn đề nên lập quỹ đen là ý kiến chủ quan của bản thân tôi, nhiều người sẽ phản đối. Nhưng thú thực, nếu không làm vậy bây giờ mẹ con tôi đúng là không biết sống thế nào.
Theo KhoeDep
Con gái bây giờ chẳng thích yêu là bởi một mình vẫn sống tốt
Tôi không muốn mình luôn phải chộn rộn với ý nghĩ hôm nay mặc gì, nói gì, hay nếu một mai người ấy có xa tôi thì tôi sẽ phải dùng cách gì để đối diện với nó.
ảnh minh họa
Người ta bảo tình yêu là thứ tình chất chứa sự lãng mạn và nồng cháy, là thứ tình của đam mê và của khao khát, thế nên nếu yêu được thì hãy yêu đi, không thì sẽ muộn đấy. Bạn bè bảo tôi nên có một mảnh tình vắt vai, rằng người ta thường tiếc nuối ở một thời t.uổi trẻ không có được một tình yêu cho riêng mình, nhưng tôi thì vẫn nghĩ, "chẳng việc gì phải vội, đấy là chuyện của tương lai."
Trong khi bạn bè mất nửa tiếng để chải chuốt cho vẻ ngoài thật xinh đẹp, tôi tự cho mình quyền đến muộn 5 phút chỉ để thỏa mãn cơn khát ngủ. Tôi thích việc búi tóc vội vàng, đi giày vội vàng, bước lên xe bus với balo nhẹ nhàng.
Tôi thấy mình như một cơn gió, đủ để đứng ngoài mọi sự níu kéo, tự do vươn tới một điểm đến, không ai có thể quyết định thay tôi bất cứ điều gì.
Phố phường tấp nập đông vui, sao phải bận lòng tìm kiếm một ánh mắt, nụ cười; thôi thì cứ tận hưởng cái thú vui kín đáo, bước đi giữa phố đông và lén lút mỉm cười sau lưng một ai đó, bởi bắt gặp hành động đẹp mà ta dành cho nhau.
Con gái có những nỗi sợ rất kỳ lạ: sợ nhện, sợ gián, sợ già đi, sợ buồn hơn, sợ cả tương lai. Còn tôi chưa yêu thì lại sợ tình yêu. Nhỡ đâu tôi sẽ không còn tự do nữa, tôi sẽ giống như chị mình, đi đâu cũng cần phải báo cáo. Chỉ đi chơi thôi mà làm như sắp tham gia một cuộc viễn chinh. Tôi cũng không nghĩ mình đã sẵn sàng từ bỏ đam mê để quanh quẩn ở bên một ai đó.
Nếu yêu rồi, thì tôi cũng sợ mất đi nhiều thứ. Tôi sẽ chẳng còn thời gian để vui đùa với ánh mắt tò mò của những đ.ứa t.rẻ sau ô cửa kính, rồi chợt nhớ và muốn tha thiết lại được mẹ đưa đi học, muốn về nhà cuộn tròn trong chăn biếng nhác, mếu máo và nhõng nhẽo đòi một bát chè sen...
Tôi không muốn mình luôn phải chộn rộn với ý nghĩ hôm nay mặc gì, nói gì, hay nếu một mai người ấy có xa tôi thì tôi sẽ phải dùng cách gì để đối diện với nó. Từ tận sâu nơi đáy lòng, tôi chưa muốn có người yêu.
Hơn tất cả, một lý do nữa còn níu kéo tôi với cuộc sống độc thân là những cô bạn gái, sẵn sàng có mặt mỗi khi tôi cần. Đôi khi, có những nỗi buồn muốn cuốn tôi xa mãi, thì lại luôn có đứa bạn cho tôi tựa vào vai. Tôi biết rằng cuộc đời còn lắm chông gai, nhưng những đứa bạn khiến tôi có thể cười vui mãi mãi.
Tôi vẫn đang là chính mình, bởi tôi chưa yêu. Bao nhiêu nắng là đủ, bao nhiêu gió mới lấp đầy tim ta? Tham lam ôm hết nắng gió vào lòng, mỉm cười mà vui sống, và cứ đợi cho đến khi tròn vẹn yêu thương.
Theo Nguoiduatin
Cú lừa ngoạn mục của gã trai trẻ và đòn phản pháo của gái già Gã rất khôn khéo khi luôn tỏ ra ga lăng, giành trả t.iền sau mỗi lần đi chơi. Tuyết ngỏ ý muốn tặng quà, Phong đều từ chối rồi ngọt ngào bảo: "Anh chỉ cần ở bên cạnh em là đủ!". Ảnh minh hoạ Phong là người mà Tuyết đang hẹn hò. Gã ít hơn cô khoảng 20 t.uổi. Thời gian đầu, Tuyết...