Nhìn từ cuộc hôn nhân của cha mẹ
Thẳng thắn mà nói, trong kinh nghiệm và ký ức của riêng mình, tôi luôn nghĩ cuộc hôn nhân của bố mẹ giống như chuyến xe ngựa lắc lư trên con đường đầy đất đá.
Tôi cứ tự hỏi tại sao bố mẹ tiếp tục chung sống làm gì, khi hết hồi này đến chương khác trong chuyện của họ là cãi cọ, giận dữ, rồi lại tạm lắng, ổn định, sự điềm đạm, bình tĩnh thay thế khi họ “làm quen” lại với nhau, chờ đến trận tranh cãi mới.
Là một đứa trẻ rồi đến một nhóc tuổi teen, với những suy nghĩ được lý tưởng hóa về tình yêu và sự lãng mạn, tôi chẳng thể nhận ra, hầu hết các cuộc hôn nhân đều như vậy.
Bố mẹ lấy nhau 4 năm rồi mới có tôi. Cái điều này cũng đủ để làm tôi suy nghĩ, “thực ra thì hai người có hòa hợp với nhau không?”. Cả bố mẹ đều được nuôi dạy trên một nền tảng truyền thống, trong đó người ta tin rằng không nên có chuyện li hôn. Bản thân bạn bè đồng trang lứa của bố mẹ cũng đang sống vậy, nên bố mẹ càng không thấy cuộc sống của họ như vậy có vấn đề gì.
Bỏ qua sự lộn xộn thỉnh thoảng vẫn diễn ra trong nhà, tôi tin rằng, cả bố và mẹ đều sống với nhau vì sự quan tâm sâu sắc và lo lắng cho tôi. Có thể hai người không muốn tôi trở thành đứa trẻ trong một gia đình khuyết thiếu, có thể hai người không muốn truyền cho tôi suy nghĩ dễ dàng đối với việc ly hôn nếu tôi là đứa trẻ có bố mẹ rơi vào cảnh như vậy…
Song điều tôi cảm thấy biết ơn nhất là, trong mọi cuộc đối đầu, bố mẹ không bao giờ cố gắng lôi kéo con về “phe” mình. Đây có lẽ cũng là bài học quan trọng nhất tôi có được về cách ứng xử với con cái của bố và mẹ: Bất kể bạn có vấn đề gì với ai, đừng cố gắng làm mọi chuyện rối tung bằng cách lôi người thứ ba vào cuộc.
Bố mẹ không coi tôi là công cụ trong cuộc chiến của họ, bố mẹ tôn trọng tôi như một cá thể riêng biệt, có cảm xúc, có tâm hồn và được quyền lựa chọn các mối quan hệ riêng của nó. Và cho dù bố mẹ có những bất đồng, họ vẫn luôn cố gắng tạo ra quanh tôi một môi trường ấm ấp, bình yên để mà khôn lớn.
Video đang HOT
Bản thân một yếu tố rất nhỏ này thôi mà làm nên khác biệt lớn trong tuổi thơ tôi. Tôi hiểu rằng với cha mẹ mình, gia đình được đặt lên trên hết, trên cả cái tôi cá nhân và sự hiếu thắng, hẹp hòi. Và sự phát triển tâm lý của con cái là điều họ luôn trăn trở.
Những người thuộc thế hệ tôi bây giờ, có quan điểm về hôn nhân thoáng hơn, ly hôn cũng dễ dàng hơn. Tôi chẳng muốn bàn về thái độ đối với ly hôn của họ, mỗi người có những giá trị khác nhau để mà coi trọng và tin tưởng. Nhưng sẽ thật không phải nếu sự rắc rối trong mối quan hệ tình cảm riêng tư của bạn ảnh hưởng đến đứa trẻ kết tinh từ chính mối quan hệ ấy những khi còn mặn nồng. Nó đã lớn rồi và có suy nghĩ, cảm xúc riêng, bạn không thấy sao? Nếu bạn không thể bảo bọc con trong môi trường ấm áp như bố mẹ tôi đã làm, thì ít nhất, cũng đừng lôi con vào tâm bão.
Theo Dantri
Thạc sĩ có nên lấy chồng thua trình độ
Khi gật đầu quen anh, em đã suy nghĩ rất nhiều và nghiêm túc với ý nghĩ sẽ lấy anh làm chồng. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng bởi sự chênh lệch quá lớn về trình độ giữa hai đứa.
Em năm nay 25 tuổi, đã tốt nghiệp đại học, sau đó nhận học bổng thạc sĩ ở nước ngoài. Em định tiếp tục theo học cao hơn sau khi tốt nghiệp vì trước khi sang đây, em đang đi dạy cho một trường đại học, nên việc học lên cao là bắt buộc. Chuyện này sẽ không có gì đáng để kể nếu như nó không liên quan đến vấn đề tình cảm.
Trước đây em yêu một anh học cùng trường. Hai đứa cãi vã và chia tay vì anh ấy không dành nhiều thời gian quan tâm đến em mà chỉ chú tâm công việc. Trong lúc em buồn chán thì gặp anh, người yêu hiện tại. Em quen biết anh 6 năm về trước, anh đã theo đuổi em, nhưng em không hề có một chút tình cảm nào. Trong mắt em, anh ta là người chỉ thích đi chinh phục con gái, hiếu thắng, ba hoa và tự tin quá đáng. Vì vậy em tránh xa anh càng xa càng tốt.
Đến khi gặp lại, anh luôn ở bên cạnh chia sẻ và quan tâm, điều đó làm em cảm động. Em cảm thấy có lỗi khi đã hiểu lầm anh. Thế rồi em chấp nhận làm bạn gái của anh sau gần một năm chia tay tình đầu. Một tháng sau, em sang nước ngoài du học. Tính đến nay, thời gian quen nhau đã 3 tháng. Em đã suy nghĩ rất nhiều và nghiêm túc với ý nghĩ sẽ lấy anh làm chồng. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng đến vậy, bởi vì sự chênh lệch quá lớn về trình độ học vấn của 2 đứa.
Mấy năm trước anh bỏ dở việc học cao đẳng, theo học một số trường khác nhưng đều không đến nơi đến chốn. Hiện anh giúp công việc kinh doanh của gia đình, sống phụ thuộc hoàn toàn vào cha mẹ. Gia đình có 3 anh em, không ai học quá lớp 12 cả. Tất cả đều đang sống nhờ việc kinh doanh của gia đình.
Trước khi gặp lại em, anh là một người dường như buông xuôi tất cả, không có mục đích sống. Gặp lại em, anh đã thay đổi, thích đọc sách và lĩnh hội những điều mới. Mọi chuyện bắt đầu khó khăn khi gia đình em biết chuyện và một mực phản đối, mẹ em nói thà rằng người con gái học thức ít hơn, chứ ngược lại thì không bền. Vả lại, anh còn không có một công việc ổn định nữa. Gia đình anh thì khác xa với gia đình em.
Ảnh minh họa: News.
Hiện tại hai đứa không được gặp nhau nhưng vẫn giữ liên lạc thường xuyên. Vì thế em cảm nhận được rằng tình cảm em dành cho anh là tình thương lớn hơn tình yêu. Khi sống ở nước ngoài, những cảm xúc ban đầu của tình cảm giảm xuống, em có nhiều thời gian hơn cho lý trí. Em nhận ra mình đã vội vã và không suy nghĩ chín chắn khi gật đầu làm bạn gái anh. Xâu chuỗi mọi sự việc và tình huống xảy ra, em nhận thấy anh không có ý chí vươn lên và không có sự kiên trì.
Em đang rất bối rối. Em lo sợ nếu chia tay, anh sẽ đau buồn, em cảm thấy hối hận rất nhiều. Em có nên tiếp tục với anh không? Liệu việc chênh lệch học vấn có ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân hay không? Em xin nói thêm em là một cô gái có ngoại hình dễ nhìn và được không ít người hơn anh về mọi mặt theo đuổi. (Như)
Trả lời:
Như thân mến,
Bạn thấy đấy, tình yêu trước của bạn đã chia tay vì một lý do rất đơn giản, chỉ vì một người quá đam mê công việc, đam mê kiếm sống dẫn đến cả hai nảy sinh những xung đột, cãi vã không đáng có và rồi cuối cùng tan vỡ. Cả hai bạn đều là những người có học thức cao, cùng ngành nghề, vậy mà vẫn không thể có được sự dung hòa về lối sống, về quan điểm sống khi va chạm với thực tế cuộc đời.
Với người sau thì sao? Anh ấy đã xuất hiện bên Như đúng thời điểm bạn đang đau khổ nhất với mối tình trước. Đọc thư của bạn, tôi có cảm giác lúc đó bạn đang cố gắng ngụy biện về những điều tốt của anh ấy. Để từ đó chấp nhận làm người yêu của anh ta như một cách khẳng định với người trước rằng người trước đã lầm khi chia tay bạn, bạn luôn có rất nhiều người khác sẵn sàng theo đuổi mình. Chính vì suy nghĩ đó, bạn cố tình quên đi những tính cách không tốt của người yêu hiện nay, để chỉ cố thấy những điều tốt mà thôi.
Như thân mến, người xưa đã nói "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời". Những gì đã ăn sâu vào con người ngay từ nhỏ thì hầu như đã được định hình trong họ, và khả năng thay đổi là gần như bằng 0 bạn ạ. Có thể anh ta sẽ cố gắng làm tất cả những gì bạn muốn chỉ với một mục đích là có được bạn làm vợ, nhưng bạn có chắc chắn là sau hôn nhân anh ấy vẫn giữ nguyên những điều đó không? Hay là anh ta sẽ trở lại với bản chất thật của con người mình? Để rồi lúc ấy bạn lại phải ngậm ngùi thốt lên "biết vậy...".
Hiện nay, bạn đã bắt đầu nhận thấy tình cảm của bạn dành cho anh ấy chỉ là sự yếu lòng nhất thời, trong một lúc cô đơn đau khổ mà thôi. Bạn cũng đã hiểu rằng cuộc sống chung sau này không thể đặt cơ sở trên sự thương hại. Bên cạnh đó, sự chênh lệch quá xa về văn hóa, lối sống gia đình, cách nhìn nhận các vấn đề xã hội là những nguy cơ tiềm ẩn đe dọa hạnh phúc gia đình sau này. Rất may mắn, bạn đã đủ tỉnh táo để nhận ra mối tình đó chỉ là một phút mềm lòng thoáng qua, và có suy nghĩ về quyết định chấm dứt.
Tôi ủng hộ quyết định chấm dứt mối tình này của bạn bởi đó không là tình yêu thật sự Như ạ. Đừng cố gắng duy trì vì sợ thế này, sợ thế kia. Nếu bạn cố duy trì vì lý do này nọ chứ không vì tình yêu, đồng nghĩa bạn đang để cái sai này kéo theo cái sai khác. Cứ thế bạn trượt dài trên con đường sai mình đã chọn, để rồi cuối con đường đó bạn lại hối tiếc rằng mình đã không dừng lại từ đầu.
Có thể khi chia tay bạn, anh ấy sẽ rất buồn, thậm chí có thể còn coi bạn là người lừa đảo. Nhưng anh ấy cũng như bạn, đã đủ lớn để chịu trách nhiệm về chính cuộc đời mình. Nỗi buồn nào rồi cũng qua đi bạn ạ. Tất nhiên, bạn cần chia tay anh ấy một cách đàng hoàng có văn hóa, và nếu cần, hãy xin lỗi anh ấy vì đã làm cho anh ấy hy vọng từ sự nông nổi của bạn. Nhưng nếu thật sự bạn không yêu, cần dứt khoát rõ ràng, đừng ỡm ờ nước đôi để rồi khi biết được sự thật, phản ứng của anh ấy có thể sẽ rất nguy hiểm.
Một lời khuyên cuối cùng cho bạn: Sự chân thành, hiền lành và đạo đức tốt không phân biệt học vấn cao thấp. Đừng vì quá thất vọng với người yêu trước để rồi bạn quy nạp một cách võ đoán như thế và mất niềm tin. Hãy tập thói quen suy nghĩ chín chắn trước khi đưa ra bất kỳ một kết luận gì cô thạc sĩ tương lai nhé. "Dục tốc bất đạt" (vội vàng quá sẽ hỏng việc) là câu thành ngữ mà Hạ Như cần nghiền ngẫm kỹ để tránh những vấp váp sau này trong cuộc sống.
Chúc bạn thanh thản chia tay với sự ngộ nhận tình yêu của mình và học tập tốt nơi phương trời xa nhé.
Theo VNE
Chồng sắp cưới lăng nhăng với bồ cũ Sắp cưới tôi rồi mà anh ấy vẫn lăng nhăng với bồ cũ. Giờ mọi chuyện đã lên kế hoạch hết rồi tôi mới phát hiện ra, chẳng lẽ chủ động chia tay sao? (Thúy Hà) Ảnh minh họa: News. Trả lời: Chào Thúy Hà, Đọc thư của bạn, tôi thật không thể hiểu được tình yêu của các bạn hiện nay như...