Nhìn tôi thất thểu bước ra từ nhà người yêu cũ, chồng: ‘Lần này chắc chắn dính không em’?
Tôi khổ tâm vô cùng, 5 lần 7 lượt chồng chở tôi đến nhà người cũ, kiên nhẫn ngồi chờ ở ngoài… Tất cả cũng chỉ để “kiếm đứa con”.
Ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, lấy chồng đã 3 năm mà chưa có con. Trước khi lấy chồng tôi bây giờ, tôi cũng từng trải qua một mối tình đầu sâu đậm. Thậm chí hai đứa cũng tính đến chuyện cưới xin nhưng thời điểm đó do một số hiểu lầm, hai đứa lại tự ái cao, không ai chịu nhún nhường ai nên chia tay.
Rồi tôi đi lấy chồng, phải nói chồng tôi là người tốt, anh là người vui vẻ, ấm áp. Chúng tôi cũng có thời gian yêu nhau 1 năm trước khi làm đám cưới. Bạn bè ai cũng mừng cho tôi vì cuối cùng tôi cũng đã tìm được một bến đỗ bình yên cho mình.
Cuộc sống vui tươi, êm đềm, hạnh phúc cứ trôi… Nhưng 1 năm, 2 năm… mà tôi vẫn chẳng có bầu bí gì. Tôi lo lắng, giấu anh đi khám, rồi thở phào nhẹ nhõm khi kết quả của tôi hoàn toàn bình thường, khỏe mạnh.
Tôi sốt ruột, vì gia đình hai bên bắt đầu giục giã. Tôi buột miệng bảo chồng đi khám xem sao. Chồng tôi là người rất hiểu biết nên những chuyện như thế này, anh không hề tỏ ra gắt gỏng mà đồng tình thuận ý theo tôi.
Cầm tờ giấy xét nghiệm mà tôi điếng người. Là do chồng tôi bị vô sinh, hôm biết kết quả, chúng tôi đã ôm nhau khóc suốt cả đêm. Tôi buồn tái tê, biết chồng còn đau đớn hơn nên tôi luôn phải gồng mình lên động viên anh, dù bản thân cũng tan nát lắm. Tôi bảo hay xin con nuôi, nhưng anh không đồng ý. Anh nói tôi phải có quyền làm mẹ, được sinh con.
Video đang HOT
Thế rồi sau đó chừng 1 tháng, chồng nói với tôi, có thể đi gặp người cũ và xin con không. Tôi choáng váng, không đồng ý nhưng anh nài nỉ, nói rằng không muốn để tôi chịu áp lực thêm nữa. Một lần, hai lần rồi chẳng hiểu sao tôi lại xuôi theo ý chồng.
Tôi gọi điện cho người cũ, nói rõ tình cảnh của mình…
Thế rồi, cái ngày chồng chở tôi đến nhà người cũ. Anh ngồi dưới chờ, tôi quay đi, nước mắt tầm tã như mưa. Hôm đó, tôi và người cũ chẳng làm gì, chỉ ngồi nói chuyện và khóc. Người cũ của tôi cũng đàng hoàng, tử tế, anh không bao giờ vì chuyện nọ chuyện kia mà xen vào giữa tôi và anh.
Khoảng 2 tiếng, tôi đi xuống, chồng chờ tôi về, cả quãng đường không đứa nào nói với đứa nào một câu. Về đến nhà, tôi bảo không muốn làm như thế nữa, chồng lại đến gần, năn nỉ, cầu xin tôi hãy vì anh mà cố gắng thêm một lần nữa. Nhìn anh tiều tụy, hốc hác đi vì chuyện này mà tôi thấy xót xa quá.
Mấy lần sau, chồng vẫn đưa tôi đến. Anh vẫn chờ bên ngoài, và tôi với người cũ vẫn ở bên trong, tất nhiên vẫn chẳng làm gì nhau cả. Cuộc đời tôi may mắn gặp được hai người đàn ông tình nghĩa, nhưng chính cái sự quá tình nghĩa lại đẩy chúng tôi vào chỗ không lối thoát.
Tôi nhớ lần gần nhất, thấy tôi thất thểu bước ra, chồng đứng phát dậy, hoang mang: “Lần này chắc chắn dính chứ em”. Nước mắt khiến tôi không còn trông thấy gì được nữa… Nên làm gì và phải làm gì tiếp theo đây, tôi cũng không biết rõ nữa.
Theo Phunutoday
Gặp lại sau 3 năm, tôi sững sờ khi biết đó là người mẹ chồng đáo để của mình
Quay nhìn qua mới biết mẹ chồng cũ. Bà ta hốc hác, tiều tụy và khổ sở, bị con dâu chỉ tay mắng thẳng mặt chứ chẳng dám nói lại nửa lời...
Tôi cay đắng nhận ra tôi chẳng là gì trong nhà này hết. (Ảnh minh họa).
Câu chuyện này tôi xin gửi đến tác giả bài viết "Mẹ chồng bá đạo bày mưu chỉ kế cho tôi "úp sọt" chồng" của bạn Tuyết Chi. Tôi không biết bạn thế nào nhưng tôi nghĩ chưa chắc bạn sẽ sống hạnh phúc được mãi mãi với một bà mẹ chồng như thế. Bởi vì tôi cũng đã từng trải qua một đoạn thời gian giống bạn.
Ngày trước tôi cũng nhờ "ơn đức" của mẹ chồng mới được về chung nhà với chồng tôi. Chúng tôi chơi thân với nhau từ cấp 2. Lên đại học thì yêu nhau. Nhưng đi làm 5 năm, chồng tôi khi đó vẫn chưa đả động chuyện cưới xin. Rồi một lần tôi đến nhà anh chơi và lựa lúc bà vui để hỏi lại chuyện đó.
Bà đã nói thế này: "Thời đại này con gái nạo phá thai nhiều lắm. Để đến khi cưới về lại không có con nữa. Nên giờ cháu cứ bầu trước đi, rồi bác tính chuyện cho hai đứa một thể luôn". Tôi đã há miệng khi nghe bà nói thế. Nói thế chẳng khác nào bà sợ tôi cũng từng hư hỏng. Nhưng nghĩ đến cảnh chia tay anh thì tôi lại sợ hãi nên đành nghĩ đến chuyện bà nói.
Cuối cùng tôi cũng nhử được người yêu và khi bầu được 3 tháng thì tôi đem kết quả đến cho anh và mẹ anh xem. Nhưng không có đám cưới nào diễn ra cả mà chỉ là vài bàn đãi họ hàng làng xóm cho có. Lý do thế này: "Giờ có bầu rồi, cưới rình rang người ta lại bảo hai đứa không biết xấu hổ ăn cơm trước kẻng. Thôi làm vài mâm cho hai đứa đỡ tủi thân".
Về nhà chồng sống rồi tôi mới càng thấm thía hơn cái cảnh có bầu trước nó cay đắng thế nào. Vui thì không sao nhưng có gì khó chịu mẹ chồng tôi lại lấy "cái bầu" ra đay nghiến.
Vợ chồng tôi cãi nhau, bà cũng bênh con trai chằm chặp rồi nói tôi hư hỏng, mang bầu của ai rồi "úp sọt" cho con bà. Có bầu nhưng tôi sút đến 6 kí vì mệt mỏi tinh thần. Nhìn tôi lúc nào cũng hốc hác, mắt sưng húp và đau khổ. Mẹ tôi xót con đón tôi về thì họ lại ngọt nhạt bảo để tôi đẻ bên này, họ sẽ chăm sóc.
Con được 6 tháng thì mẹ chồng đòi đem con đi xét nghiệm ADN. Ngày nào bà cũng đay nghiến nói nhìn nó không giống ba nó nên cũng không chắc là con cháu nhà này. Tôi cay đắng nhận ra tôi chẳng là gì trong nhà này hết.
Và để giữ lòng tự trọng, tôi đã bế con bỏ nhà đi. Những ngày sau đó cuộc sống của tôi rất cực khổ nhưng tinh thần tôi thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Tôi không thể ngờ được mẹ chồng tôi lại hốc hác tiều tụy như thế. (Ảnh minh họa).
Một năm sau đó thì chồng tôi lấy vợ mới. Cô ta cũng mang bầu trước 5 tháng. Nhưng khác tôi, họ được tổ chức đám cưới vì nhà cô ta giàu có. Tôi cũng chẳng muốn nghe biết nhiều về họ, những người đã từng vùi dập cuộc đời tôi. Bẵng đi cũng 3 năm họ không hề gởi lấy một đồng thăm nuôi thằng bé.
Một hôm, tôi đi thăm một người đồng nghiệp nằm viện thì vô tình gặp mẹ chồng cũ cũng đang nằm viện. Tôi cũng không nhận ra bà ta nếu cô vợ mới của chồng không to miệng mắng mỏ bà ăn bám còn bệnh này bệnh nọ tốn tiền. Quay nhìn qua mới biết mẹ chồng cũ. Bà trông tiều tụy và khổ sở, bị con dâu chỉ tay mắng thẳng mặt chứ chẳng dám nói lại nửa lời.
Nghe bạn tôi kể thì ngày nào cũng bị cô con dâu cũng mắng xơi xơi, thậm chí có ngày còn bỏ bà đói tới xế chiều mới đem thức ăn tới. Mọi người ở đây thấy tội thì cho thứ này thứ nọ ăn đỡ đói. Con trai bà ta thì nghe lời vợ nên cũng đối xử với mẹ chẳng ra sao.
Tôi định sang chào hỏi một tiếng nhưng nghĩ đến những khổ cực ngày xưa bà ta đối xử với tôi, tôi lại thôi. Đúng là ở đời không ai nói trước được điều gì. 3 năm trước bà ta còn hách dịch tôi, bây giờ lại bị người khác hách dịch. Mọi người nói xem, đó có phải là quả báo?
Theo Phununews
Sững sờ khi gặp lại người yêu cũ trong hình hài hốc hác, tiều tụy Câu hỏi của người yêu cũ chứa đầy cả sự hi vọng và tin tưởng khiến tôi cũng òa mà khóc theo. Tôi không biết trả lời anh thế nào vì chỉ không lâu nữa là tôi đã phải theo Minh về làm vợ. Vũ vẫn khuyên tôi nên cố gắng chờ đợi để anh tìm cách thuyết phục mẹ đồng ý. (Ảnh...