Nhìn tờ kết quả vô sinh của chồng, tôi chết ngất khi biết chủ nhân của cái thai trong bụng mình là…
Rồi sực nhớ ra điều gì đó, mặt tôi tái nhợt. Anh bị vô sinh thì tại sao tôi lại mang thai được cơ chứ. Tôi run rẩy nhớ lại… Là đêm hôm ấy, đêm tôi say rượu…
Tôi và anh đến với nhau tình cờ lắm. Ai cũng nói duyên nợ đã đẩy chúng tôi đến với nhau nên kiếp này chúng tôi buộc phải làm vợ chồng của nhau.
Tình yêu của chúng tôi diễn ra bình yên lắm. Chưa một lần cãi vã, chưa một lần giận nhau. Có người hỏi tôi yêu đương như thế thì có nhạt nhẽo không? Câu hỏi ấy khiến tôi băn khoăn và ám ảnh.
Nhiều lúc tôi cũng muốn cả hai chúng tôi có chút hờn giận, có chút bực bội để thử thách độ kiên nhẫn của mình với tình yêu. Nhưng không, ngay đến cả những câu gắt gỏng, anh cũng không bao giờ nói ra với tôi thì làm sao chúng tôi cãi vã nhau cho được. Mọi người nói thế nào, có lẽ tôi không quan tâm. Tôi chỉ biết anh yêu thương tôi nhiều lắm. Và cả hai chúng tôi đều đã sẵn sàng để bắt đầu một cuộc sống mới: cuộc sống gia đình.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức khá giản dị. Không phải vì chúng tôi không có điều kiện mà là vì a muốn như thế. Tôi cũng không quan trọng điều đó, miễn sao thật vui và ấm áp là được rồi. Đêm đầu tiên ở bên nhau, chúng tôi đã trao nhau trọn vẹn những gì trinh nguyên nhất.
Nhưng chuyện này khá tế nhị, nếu đề cập không cẩn thận, sẽ khiến lòng tự trọng của anh bị tổn thương. (Ảnh minh họa)
Những tháng ngày sau đó với tôi thực sự hạnh phúc. Chúng tôi dọn ra ở riêng trong một căn hộ khá tiện nghi. Cuộc sống mới bắt đầu như thế là vô cùng ổn thỏa rồi. Anh ngoài những lúc đi làm thì luôn ở bên cạnh tôi. Hiếm lắm mới thấy anh đồng ý đi nhậu cùng banh bè. Anh nói:
- Anh chỉ cần em thôi nhưng những mối quan hệ xã hội thì vẫn cần phải giữ. Vì thế, thi thoảng anh vẫn nhận lời đi cùng họ.
Anh hay nói chuyện với tôi theo kiểu giải thích khiến tôi nhiều lúc không hiểu nổi anh. Chúng tôi về sống cùng nhau đã 2 năm, tôi không hề dùng biện pháp phòng tránh gì mà vẫn không có thai. Một mình đi khám thì bác sĩ nói tôi vẫn khỏe mạnh. Và khuyên tôi nên về thuyết phục anh tới. Nhưng chuyện này khá tế nhị, nếu đề cập không cẩn thận, sẽ khiến lòng tự trọng của anh bị tổn thương. Hơn nữa con cái cũng là chuyện trời cho. Về nhà, tôi thấy anh đã đợi sẵn. Hình như anh đang có chuyện gì đó buồn. Tôi chưa kịp lại gần hỏi chuyện anh thì người đàn ông lạ mặt đó đến. Anh giới thiệu đó là bạn tốt nhất của anh mà tôi thấy lạ lắm vì tôi chưa gặp anh ta bao giờ.
Tôi khóc như mưa vì đau đớn tủi nhục rồi bật cười như điên dại… Tất cả với tôi, kết thúc thật rồi… (Ảnh minh họa)
- Em hãy giúp anh một bữa cơm nhé!
Video đang HOT
Việc ấy tất nhiên tôi sẽ làm rồi. Tối hôm đó, bữa cơm của chúng tôi rất vui vẻ. Chỉ có điều anh cứ chuốc rượu cho tôi. Tửu lượng tôi vốn không tốt nên chỉ được 1 chén, tôi đã gục xuống bàn. Tôi chỉ nhớ mơ hồ, hôm nay say tôi say rượu ấy, chúng tôi đã có một đêm rất thăng hoa. Chỉ là cảm giác hôm ấy, anh rất lạ Một tháng sau, tôi mừng đến phát khóc khi que thử thai hiện lên hai vạch.
Tôi báo tin đó cho anh nhưng cậu ậm ừ thay vì vui mừng thổn thức ở anh khiến tôi hụt hẫng. Tuy nhiên anh đối xử với tôi vẫn rất ân cần, chu đáo, dịu dàng. Chỉ có đôi lúc, anh tràm ngâm, suy tư điều gì đó. Cho tới một ngày… Hai chữ vô sinh ấy đập thẳng vào mắt tôi khiến tất cả đất trời như đổ sụp. Anh bị vô sinh tại sao lại lén lút giấu tôi. Rồi sực nhớ ra điều gì đó, mặt tôi tái nhợt. Anh bị vô sinh thì tại sao tôi lại mang thai được cơ chứ. Tôi run rẩy nhớ lại… Là đêm hôm ấy, đêm tôi say rượu, lẽ nào là bạn của anh và anh… đồng ý… Tôi khóc như mưa vì đau đớn tủi nhục rồi bật cười như điên dại… Tất cả với tôi, kết thúc thật rồi…
Theo Một thế giới
Anh bảo cô ta ra đi, trốn trong cái tủ đó bé tý ấy khéo lại chết ngạt đấy
Hoa nằm lên giường bật ti vi lên xem hết phim này đến phim khác. Hùng thì đứng ngồi không yên còn cô bồ đang ngồi trong tủ cũng sắp chết ngạt. Nằm ôm chồng được gần tiếng rưỡi bỗng dưng Hoa thủng thẳng nói...
Nghe thấy tiếng xe của Hoa nổ xình xịch dưới sân nhà Hùng mặt đỏ tía tai bảo Minh đi trốn. Căn phòng bé tý giờ trốn đâu cũng không ổn, Hùng đành chỉ vào cái tủ đồ cuối góc nhà bảo Minh chui vào. Minh nhăn mặt nhưng vẫn phải làm theo vì không còn cách nào khác. Hùng dúi mãi đầu Minh mới vào vừa vì cách đây mấy hôm Hoa đã để chăn gối vào đó để cất cho rộng giường.
Hoa chạy tót lên phòng nhìn chồng thăm dò từ đầu xuống chân còn Hùng thí bối rối, nóng ran hết mặt cười nhạt hỏi:
- Em về sớm thế, quên gì à! Anh tưởng em đi dã ngoại với bạn.
- Đúng vậy, em đi dã ngoại nhưng thấy nhớ anh quá nên quay về.
- Vậy à, sao tự dưng lại nhớ anh vậy.
- Chồng em, em không nhớ được sao?
- Không anh không có ý đó.
(Ảnh minh họa)
- Sao anh bối rối vậy, hay làm chuyện gì mờ ám với em.
- Đâu có, sao anh lại làm gì mờ ám với em được chứ. Em về rồi hay là mình đi dạo đâu đi.
- Em không muốn, hôm nay em chỉ muốn ở nhà ôm anh ngủ thôi.
Hùng cố năn nỉ Hoa ra ngoài nhưng cô nhất quyết không chịu. Cô nằm lên giường bật ti vi lên xem hết phim này đến phim khác. Hùng thì đứng ngồi không yên còn cô bồ đang ngồi trong tủ cũng sắp chết ngạt, sắp phát điên đến nơi. Nằm ôm chồng được gần tiếng rưỡi bỗng dưng Hoa thủng thẳng nói:
- Anh bảo cô ta ra đi, trốn trong cái tủ đó bé tý ấy khéo lại chết ngạt đấy.
- Em... em nói gì vậy?
- Anh còn định giấu giếm đến bao giờ nữa hả, lôi cổ con Minh ra đây cho em, nhanh lên. Anh muốn anh đưa cô ta ra hay để em túm tóc kéo ra đây.
Nghe vậy cô bồ của chồng đầu tóc rũ rượi mở tung cửa đi ra:
- Tôi cũng chịu hết nổi rồi.
Hùng lúc này mặt đỏ tía tai đứng giữa hai người phụ nữ . Hoa không đánh cô bồ mà hỏi chồng:
- Giờ anh muốn thế nào, đi hay ở, nếu đi thì xách vali xếp đồ đi luôn với cô ta đi. Tôi không giữ.
(Ảnh minh họa)
Minh nghe thế liền lên tiếng:
- Anh đi với em đi, mình sẽ tự do sống bên nhau. Anh ở lại với cô ta làm gì?
- Im mồm, chưa tới lượt mày lên tiếng ở đây nhé, tao chưa tát vỡ miệng mày là may cho mày lắm rồi còn đứng đó mà già mồm. Đồ con đ...
- Chị cứ thử tát xem.
- Thôi đi, vợ à, anh xin lỗi. Anh sai rồi, tại cô ta dụ giỗ anh thôi, anh thực sự xin lỗi em. Hãy cho anh 1 cơ hội.
- Anh... Anh nói cái quái gì đấy hả? Chẳng phải anh bảo anh sẽ bỏ vợ để cưới em sao?
- Tôi nói vậy bao giờ.
- Anh là thằng khốn.
Hai con người trơ trẽn đó cứ cãi nhau ủm tỏi lên, Hoa nhếch mép cười khẩy:
- Cả hai đứa mày khốn nạn như nhau cả thôi, con kia mày cút khỏi nhà tao nhanh. Nhanh lên không tao gọi cả họ đến đánh mày tan xác bây giờ.
Minh lầm lì bỏ đi không quên ném lại những câu tục tĩu.
- Lúc này Hùng quỳ xuống cầu xin vợ tha thứ, nhưng Hoa liền nghiến răng lại và nói:
- Loại đàn ông hèn nhát dám làm không dám nhận như anh thì không xứng đáng làm chồng tôi nữa. Anh hiểu không?
Nói xong Hoa bỏ đi, mặc kệ Hùng níu kéo. Lúc này cô mới có thể vỡ òa để khóc. Cô đã cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng có ai bị phản bội mà không đau khổ cơ chứ. Ngày phát hiện chồng mình ngoại tình Hoa như gục ngã, càng đau đớn hơn khi cô phải lên kế hoạch bắt tại trận như vậy. Đời phụ nữ đúng là sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng.
Theo Một Thế Giới
Hí hửng "tăng ca" với em thư kí rồi chết ngất khi cánh cửa phòng làm việc mở ra Xong việc một cái, hắn phi như điên về phòng. Hì hửng mở cánh cửa ra, thay vì hào hứng, mặt hắn ngắn tũn lại, xanh lét như tàu lá. Hắn và chị lấy nhau cũng đã được 5 năm. Sau khi cùng hắn chung lưng đấu cật xây dựng được cơ ngơi đồ sộ ngày hôm nay thì chị lui về làm...