Nhìn thấy kỷ vật của mẹ chồng, tôi lại ân hận vì những gì mình đã làm trước đây
Những ngày làm tang lễ cho mẹ chồng, tôi lại thấy day dứt vì còn nhiều điều vẫn chưa phải với bà.
Mẹ chồng tôi vừa qua đời mấy ngày trước. Hôm nay dọn dẹp đồ của bà, tôi vô tình phát hiện những kỷ vật mà mẹ chồng để lại. Có lẽ bây giờ tôi ân hận là muộn màng, nhưng tôi nghĩ vẫn nên viết ra những điều này để trong lòng nhẹ nhõm.
Tôi lấy chồng xa quê. Kết hôn xong, tôi phải sống chung với mẹ chồng. Lúc đó tôi chỉ muốn vợ chồng trẻ có không gian riêng. Hơn nữa khoảng cách thế hệ cũng khiến tôi có ác cảm xấu khi sống với mẹ chồng. Vì thế tôi đã vô tình khiến mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên xấu hơn bao giờ hết.
Cưới nhau được 1 tháng, mẹ chồng tôi thông báo tôi và chồng phải đóng sinh hoạt phí gấp đôi cho bà. Tôi vốn có tính bốc đồng nên đã cãi lại mẹ chồng. Bởi vì bà có lương hưu, tiêu pha cho gia đình có khi còn thừa. Vậy mà nỡ lòng nào lấy tiền của vợ chồng tôi. Tất nhiên tôi thắc mắc là vậy nhưng vẫn đưa tiền đều đặn cho mẹ chồng. Mặc dù mỗi lần đưa tiền cho bà là mỗi lần tôi cảm thấy không phục.
Tôi vốn có tính bốc đồng nên đã cãi lại mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi có tính tiết kiệm. Hầu như bữa cơm trong gia đình tôi đều là những món rau củ. Tôi góp ý với bà không được, mua đồ ngon về tự nấu thì mẹ chồng lại không ưng ra mặt. Đến lần ấy, khi tôi có thai và nghén thì nhà tôi đã xảy ra biến cố. Không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy rau là tôi lại nôn và chỉ ăn được thịt cá.
Dù mẹ chồng đã cải thiện thêm vài món ăn chứa đạm nhưng tôi vẫn không hài lòng. Đỉnh điểm là có hôm tôi đã hỗn với mẹ chồng. Tôi tuyên bố nếu không mua đồ ăn ngon về thì tôi sẽ ra nhà hàng ăn, mẹ chồng tôi càng tiết kiệm ki bo thì tôi sẽ càng vung tay tiêu pha để bà bỏ thói quen hà tiện đó. Nghe con dâu nói xong, mẹ chồng tôi lên cơn cao huyết áp rồi lăn đùng ra ngất.
Sau khi ra viện, mẹ chồng tôi đòi về quê để được chăm sóc mộ phần bố chồng tôi. Tôi biết, bà giận tôi. Nhưng tính cách nông nổi hiếu thắng khiến tôi không xin lỗi bà. Còn chồng tôi, anh không hề biết chuyện tôi đã lỡ lời với mẹ chồng nên vẫn chăm sóc chiều chuộng tôi.
Mẹ chồng về quê, tôi bắt đầu loay hoay với cuộc sống hôn nhân chỉ có 2 vợ chồng. Cuộc sống ấy không thoải mái và đơn giản như tôi vẫn nghĩ. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau vì những chuyện rất nhỏ nhặt. Đôi khi chỉ vì tôi hoặc chồng quên không phơi quần áo hay tị nạnh nhau việc rửa bát cũng là vấn đề làm chúng tôi gây gổ. Tôi gọi điện về cho mẹ chồng và xin bà lên ở với chúng tôi. Nhưng đáp lại, mẹ chồng tôi chỉ dặn cố gắng lo cho sức khoẻ, bà quen sống ở quê rồi.
Cầm những đồng tiền ấy, tôi cảm thấy xấu hổ và có lỗi vô cùng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mãi đến khi tôi gần sinh và tìm về quê mới gặp được mẹ chồng. Nhìn thấy cảnh mẹ chồng tôi cô quạnh ăn cơm, tôi lại trách mình đã không làm tròn bổn phận với bà. Hôm ấy vì tôi quá chân thành nên mẹ chồng nhận lời theo tôi về thành phố để chăm sóc cháu.
Chỉ vài tháng thôi, tôi cũng cảm thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi không còn để ý mẹ chồng mình nữa, cũng không còn tư tưởng cãi lại bà nữa. Mẹ chồng tôi cũng rất tốt, những ngày tôi ở cữ đều là 1 tay bà chăm sóc mẹ con tôi chu đáo.
Tôi từng là 1 người con dâu hư hỏng và chạnh choẹ. Vì thế tôi đã tự nhủ sẽ phải đối xử thật tốt với mẹ chồng. Vậy mà khi con tôi còn chưa được 6 tháng, mẹ chồng tôi đã qua đời vì đột quỵ. Những ngày làm tang lễ cho bà, tôi lại thấy day dứt vì còn nhiều điều vẫn chưa phải với mẹ chồng.
Hôm nay khi ngồi dọn lại kỷ vật của mẹ chồng, tôi vô tình thấy chiếc hộp đã cũ. Chiếc hộp ấy chứa đựng những đồng tiền mà mẹ chồng tôi dành dụm cả đời, trong đó có cả tiền sinh hoạt phí mà tháng nào tôi cũng gửi cho mẹ chồng. Cầm những đồng tiền ấy, tôi cảm thấy xấu hổ và có lỗi vô cùng. Vì thế tôi hy vọng qua tâm sự của tôi, các bạn sẽ rút ra bài học cho mình để có cách hành xử với mẹ chồng đúng đắn.
Theo Afamily
Chiếc khăn tay cũ tiết lộ bí mật của bố chồng
Phát hiện chiếc khăn tay thêu chữ 'Thắm' trong túi áo chồng, mẹ chồng tôi nổi máu ghen, trách móc, hờn giận, khiến không khí gia đình tôi rơi vào căng thẳng, mệt mỏi...
ảnh minh họa
Gia đình chồng tôi nhiều năm nay vốn được biết đến là gia đình văn hóa ở làng bởi lối sống mẫu mực với hàng xóm láng giềng, con cái lại thành đạt, lễ phép.
Bố chồng tôi là bộ đội về hưu cũng được 15 năm. Bao năm tháng công tác biền biệt xa nhà, mình mẹ chồng tôi lam lũ gánh vác nhà cửa ruộng vườn, thay chồng chăm sóc bố mẹ già yếu, con thơ dại. Vì vậy khi nghỉ hưu ông rất chịu khó đỡ đần, chăm sóc vợ và các cháu, coi như bù đắp khoảng thời gian mẹ chồng tôi phải chịu vất vả trước đây.
Ông không cho vợ động tay động chân vào việc gì, từ việc nấu cơm đến giặt giũ quần áo. Cả ngày ông tha thẩn ngoài vườn trồng mấy luống rau, nuôi đàn gà lấy trứng cho các cháu.
Tính ông hiền khô, ai nói gì cũng cười, tôi chưa thấy ông nổi cáu, quát mắng vợ con bao giờ. Vậy mà, giữa bố mẹ chồng tôi lại xảy ra &'sóng ngầm', mẹ chồng tôi mấy tháng nay bỗng nhiên nổi máu ghen.
Bố chồng tôi làm gì bà cũng quan sát, soi mói kỹ càng. Ban đầu bà chỉ nói bóng gió nhưng sau bà thể hiện thái độ ra mặt, trách móc bố tôi có tình nhân bên ngoài, về già bắt đầu hư hỏng...
Nghe vợ trách móc nhiều, ông chán, cứ sáng ra lấy xe máy đi chơi, đến chiều tối mới về. Thấy chồng như vậy, mẹ chồng tôi càng bực tức, khó chịu hơn.
Cứ như vậy, bố mẹ chồng tôi chiến tranh lạnh cả tháng, không ai nói với ai câu nào chỉ vì sự ghen tuông bóng gió của mẹ chồng.
Thấy tình hình không khí trong nhà bất ổn, nhân lúc hai mẹ con đi chợ, tôi lựa lời hỏi han nguồn cơn sự việc thì bất ngờ mẹ chồng tôi khóc lóc. Bà cho biết, mình nghe mấy bà bạn thân thiết ngoài đầu ngõ kháo đến tai, mấy tháng nay, bố chồng tôi hay đến nhà bà góa ở xóm Đông, cứ đến cổng là ông phi thẳng vào trong, ở trong đó đến chiều mới ra.
Mẹ chồng tôi bán tín bán nghi, nhờ xe ôm chở đi theo dõi thì chứng kiến bố chồng tôi vào căn nhà nhỏ ở cuối làng. Từ hôm đó bà về nặng nhẹ, chì chiết ông nặng lời.
Bà còn kể thêm, có lần bà phát hiện trong túi ông có chiếc khăn tay cũ thêu chữ &'Thắm'. Bà mang ra, chất vấn ông, bắt ông khai xem có phải là cô Thắm người ông từng si mê thời trai trẻ không.
Bị vợ truy vấn, bố chồng tôi tính ít nói, ai mắng cũng kệ, không giải thích nên mẹ chồng tôi càng bực tức, ghen lồng lộn lên.
Tôi mang chuyện này tâm sự với chồng, hai vợ chồng tôi quyết định đi theo bố một hôm để xem tình hình ra sao. 8 giờ sáng, bố chồng tôi phi xe ra khỏi nhà là hai vợ chồng tôi bám theo sau.
Đi vòng vèo qua các ngõ ngách của làng, có lúc tưởng mất dấu ông, cuối cùng vợ chồng tôi cũng theo đuôi ông đến căn nhà tồi tàn, có hàng rào bằng tre nứa, nằm hiu hắt cuối làng.
Như thói quen, bố chồng tôi xuống xe, tự mở cổng, dắt xe vào trong rồi biến mất sau cánh cửa gỗ màu xanh của căn nhà.
Hai vợ chồng tôi đợi ở ngoài 3 tiếng đồng hồ, vẫn thấy im ắng, chồng tôi kéo vợ mở cổng vào. Hai vợ chồng bước đi khẽ khàng vì sợ bị phát hiện.
Đến cửa sổ, chúng tôi ghé mắt nhìn vào, trên chiếc giường cũ nát, một người đàn bà ốm yếu nằm co quắp, hơi thở mệt nhọc, thỉnh thoảng rít lên từng cơn, rồi nhăn mặt vì đau đớn.
Cách đó một chiếc ghế, bố tôi đang ngồi ghiền từng viên thuốc, đổ vào miệng người ốm kia, thao tác tỉ mẩn và nhẫn nại vô cùng.
Đợi người đàn bà uống hết chỗ thuốc, bố chồng tôi đi ra bàn thờ, có để di ảnh người đàn ông đã loang lổ, ố màu chậm rãi thắp nén hương rồi lầm rầm khấn vái.
Chồng tôi mất kiên nhẫn, không chờ đợi nữa, kéo vợ mở cửa bước vào. Thấy vợ chồng con trai, bố chồng tôi thoáng giật mình nhưng rồi lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có.
Ông bảo vợ chồng tôi ngồi xuống rồi chỉ tay vào người phụ nữ nằm trên giường, ông kể, đây là &'Thắm' vợ người đồng đội của ông ở chiến trường năm xưa.
Bà Thắm đúng là người ngày trẻ ông yêu nhưng bà không có tình cảm với ông mà chỉ dành tình cảm cho Thắng - bạn đi lính với ông.
Người đồng đội này đã cứu ông nhờ vậy ông mới thoát chết nhưng bạn ông đã hi sinh, ở quê chỉ còn người vợ trẻ mới cưới, chưa kịp con cái gì.
Trước khi mất, ông Thắng trao lại chiếc khăn tay, nhờ bố chồng tôi về đưa cho vợ nhưng chẳng ngờ từ ngày nhận tin chồng hi sinh, người phụ nữ đó bỏ đi khỏi làng kiếm sống. Vì vậy, bố chồng tôi cũng không gặp được bà Thắm lần nào nữa.
5 tháng trước đây, do ốm yếu, phát hiện ung thư phổi nên bà Thắm về hẳn quê, trông cậy vào sự giúp đỡ của bà con.
Bố chồng tôi biết tin nên qua lại giúp đỡ, thuốc men giúp bà ấy những năm tháng cuối đời.
Bố chồng tôi nói: "Bố giúp bà ấy cũng là để trả ơn cứu mạng của ông Thắng năm xưa ở chiến trường chứ không có tình ý gì. Bố giải thích mấy lần rồi nhưng mẹ con vẫn ghen chuyện xưa nên không chịu hiểu.
Chiếc khăn tay này là kỷ vật của ông Thắng để lại, đợi bà Thắm tỉnh táo hơn, bố sẽ trao lại theo di nguyện của ông ấy"...
Nghe bố chồng nói, tôi rơi nước mắt, tôi về thưa lại toàn bộ câu chuyện với mẹ chồng. Từ hôm đó, bà thôi trách móc chồng, cứ sáng sáng lại giục chồng chở sang thăm bà Thắm...
Theo Xaluan
Chuẩn bị cưới, bạn trai yêu 3 năm bỗng một mực đòi chia tay vì không hợp mệnh Đến giờ tôi vẫn không hiểu được, lí do thực sự chúng tôi chia tay là gì. Là anh sợ những lời phán của thầy bói thật, hay là vì trong lòng anh đã không còn tôi nữa? Tôi và anh yêu nhau được ba năm. Mối tình của chúng tôi chớm nở khi còn học chung lớp đại học năm thứ cuối....