Nhìn thấy giỏ quà Tết “độc nhất vô nhị” của bố vợ “tặng” mình, con rể sợ hãi vội quỳ xuống xin ông giấu nó đi
Cầm giỏ quà “độc nhất vô nhị” ông tặng mà Lâm cứ run bần bật. Trần đời anh chưa thấy ông bố vợ lại thâm thúy như ông.
Lấy vợ khi mới tốt nghiệp đại học xong, Lâm vẫn thích chơi bời tụ tập bạn bè thâu đêm. Bích – vợ Lâm kém anh một tuổi, nhưng cô lại có tính cách trái ngược chồng. Trong suy nghĩ của Bích thì kết hôn là biết chăm lo tới hạnh phúc gia đình, biết bỏ những thú vui bên ngoài để vun vén một tổ ấm thật đẹp và đáng trân trọng.
2 năm kết hôn, Lâm vẫn tính nào tật đấy. Thi thoảng anh vẫn trốn vợ đi “nhà nghỉ” đổi gió một chút. Tất nhiên là chuyện đó Bích không hề hay biết, cô luôn nghĩ chồng mình biết điểm dừng và luôn thủ tiết với vợ.
Gần Tết, tự nhiên Lâm lại thấy nhớ cô bé chân dài hôm trước ở nhà nghỉ quá. Tết kiểu gì anh cũng bị vợ kìm kẹp ở bên không chạy đi đâu. Lâm tính, ngày mai phải lấy cớ tạt té qua đó “làm tý” mới được. Ruột gan anh cồn cào nhớ lắm rồi. Cô bé đấy cứ khiến anh muốn ghé qua nhà nghỉ đó liên tục đấy.
Chiều hôm đấy Lâm nói dối vợ sang nhà bạn có chút việc để vào nhà nghỉ. Anh hào hứng bỏ khẩu trang bước vào nhà nghỉ và ôm eo tình tứ cô gái chân dài nóng bỏng đó. Nhưng anh không hề hay biết, lúc mình đang vui vẻ thì bố vợ ngồi quán café đối diện nhà nghỉ bắt quả tang anh vào đây. Ông cứ lặng lẽ ngồi đó quan sát con rể, ông không vào đó làm ầm hay gọi điện thông báo cho Bích biết.
Cô bé đấy cứ khiến anh muốn ghé qua nhà nghỉ đó liên tục đấy (ảnh minh họa)
Thấy Lâm đi ra vẫn còn luyến tiếc, không lỡ rời người tình bố vợ cười khẩy. Sau hôm đấy về nhà, tự nhiên Lâm lại tỏ vẻ yêu thương vợ mình hơn. Anh còn đưa nguyên của số tiền thưởng Tết hơn chục triệu cho vợ sắp Tết.
Hôm sau bố vợ gọi Lâm sang nhà có việc cần nhờ. Lâm nhanh nhảu sang nhanh lúc đó. Vừa thấy bố vợ bê ghế ra sân anh đã vội vào đỡ cho ông.
- Bố, để con. Bố cứ vào ngồi đi.
Video đang HOT
- Ừ. Mà anh chờ bố chút, bố có món quà đặc biệt này muốn dành tặng con.
- Dạ. Bố tâm lý thế ạ, còn còn chưa biếu bố quà Tết mà bố đã cho con quà trước rồi ạ.
- Ừ. Phải cho anh trước để anh còn dùng chứ.
Bố vợ vào trong nhà lúi húi lấy ra một giỏ quà được trang trí rất bắt mắt. Ông vừa mang ra ngoài cho Lâm thì mặt anh đã tái mét, hoảng sợ lắp bắt hỏi bố món quà này là sao ?
- Bố…bố…sao giỏ quà gì toàn bao cao su các loại thế kia ạ. Bố có mua nhầm hay gì đó không ạ.
- Nhầm là nhầm thế nào được. Bố phải mua về tự tay trang trí tặng con đấy. Ngoài hàng ai bán giỏ “quà độc” như thế này. Chẳng phải anh hay vào nhà nghỉ với gái hay sao, bố tặng anh cái này mỗi lần vào trong đó cầm đi cho nó yên tâm. Nhỡ có bệnh tật gì về thì lại khổ vợ con.
Có các vàng con cũng không dám làm chuyện dại dột này nữa ạ (ảnh minh họa)
- Bố…bố…biết con vào nhà nghỉ ạ?
- Biết chứ? Biết thì mới hiểu anh cần cái gì mà tặng chứ?
- Bố…bố…con xin bố hãy giấu món quà này đi ạ. Mẹ con hoặc vợ con biết được chuyện này 2 người sẽ không để con yên mất ạ. Con hứa với bố, từ giờ con không dám đi gái phản bội Bích nữa ạ. Con cũng cảm ơn bố vì đã yên lặng giấu chuyện này giúp con ạ.
- Kể ra anh cũng biết sợ đấy nhỉ? Tôi muốn anh hiểu người chồng thì phải sống như thế nào cho đúng trách nhiệm của mình. Anh biết thừa tôi là người như thế nào rồi đấy. Còn giỏ quà này nhất định anh phải nhận, nhưng mỗi lúc bóc nó ra dùng hãy nhớ lời tôi nói.
- Dạ…con xin nhận ạ. Nhưng con sẽ dùng nó với vợ con thôi ạ. Có các vàng con cũng không dám làm chuyện dại dột này nữa ạ. Cảm ơn bố vì đã nhắc nhở và cảnh báo con, không thì vợ chồng con mất Tết ạ.
Xin phép bố vợ về nhà, Lâm sợ đến toát mồ hột. Chưa bao giờ anh lại thấy bố vợ thâm thúy như vậy. Cầm giỏ quà “độc nhất vô nhị” ông tặng mà Lâm cứ run bần bật. Từ giờ chuyện này sẽ là bí mật giữ anh và bố vợ, anh mà dại phạm sai lầm lần nữa bố vợ sẽ nói ra tất cả thì nguy. Thôi thì cai gái cho nó lành.
Theo Một Thế Giới
"Chơi khăm" mẹ chồng bằng cách chọn quà Tết
Tôi thấy thú vị khi có một bà mẹ chồng thích chơi khăm và không để bụng như bà. Và tôi cũng thích chơi khăm lại mẹ chồng như thế!
Mẹ chồng tôi về bản chất không phải là người xấu. Có lẽ còn khá trẻ nên bà luôn có đủ những mánh khóe để "chơi" một đứa con dâu lắm chiêu và không ít lươn lẹo như tôi. Thế nên có thể nhận định luôn, chuyện mẹ chồng nàng dâu của tôi không giống với các chị khác, mà biến tấu khôn lường: Khi dịu ngọt, lúc tức điên... nhưng chúng tôi vẫn là người một nhà.
Tôi với mẹ chồng có 2 cái chung. Thứ nhất là chung một đấng nam nhi có thể lo cho cả hai là chồng tôi, con trai bà. Thứ hai là chung đứa cháu nội của bà, tức con trai tôi. Ngoài ra khác biệt hoàn toàn.
Bình thường không có tôi ở nhà, mẹ chồng 50 tuổi của tôi tha hồ vật lộn, chơi đùa với thằng cu, cười nói sảng khoái như phụ nữ ngoài 40. Thế nhưng, cứ thấy tôi đi làm về là mẹ chồng lăn ra mệt nhoài đến nỗi "Mẹ thấy chóng mặt quá, không giúp được gì cho con rồi, nấu ăn đi nhé!", rồi vào giường xem phim. Tôi biết bà lại giở chiêu mà.
Có lần, bà đi du lịch miền Tây, đặt mua rất nhiều Sầu Riêng, mang về đến nhà bà hớn hở nói ngay "Mẹ mua cho My, trời đất ngon tuyệt vời đấy, con ăn đi"... Sau đó, bà mới tỏ ra tá hỏa vì con dâu không ăn được. Mẹ chồng ngoe nguẩy, vỗ đùi "Ừ, mẹ lại quên, thôi thì để 2 bố con nó ăn vậy, đi đâu mà thiệt, con nhỉ". Bà cười mãn nguyện còn tôi thì tức điên.
Dù con trai tôi ít tóc, nhưng tôi vẫn muốn con để tóc. Thế nhưng, cứ lâu lâu, đợi tôi đi vắng, bà lại tự tin đưa cháu ra đầu ngõ cạo bằng sạch trông đến tội. Mấy lần về đến nhà nhìn thằng con toe toét cười, tôi điên máu nhưng không thể làm gì bà. Đấy, mới chỉ kể sơ qua cũng thấy bà "chơi" tôi rất nhiều. Cứ có cơ hội là bà "chơi" không thương tiếc. Còn tôi, cả tháng nay bận rộn, tôi chưa có dịp "chơi" lại mẹ chồng.
Hôm qua, nhân dịp ra siêu thị, tôi thấy một chiếc mũ len diêm dúa, cực đồng bóng lại đang đổ đống đại hạ giá. Mẹ chồng lại thích màu đỏ này. Thế là tôi cua vội một cái về biếu bà. Không những thế tôi còn cố gắng lục tung siêu thị xem có bộ cánh nào cũng diêm dúa và đồng bóng nữa không để mua cho đủ bộ.
Về mẹ chồng vừa mặc lên, tôi khen tấm tắc, chưa bao giờ khen chân thành như thế. Ôi chao, nhìn bà thật đáng thương! Mà không, trông bà đội cái mũ ấy hệt một con vẹt. Bà thích thú dạo quanh khắp khu phố trong bộ cánh đồng bóng tưởng đẹp ấy trông đến tội nghiệp. Sao bà lại mất cảnh giác với tôi như thế nhỉ. Chơi được bà vố này tôi khoái chí lắm!
Cuối năm, Tết đến tôi quyết định mua yến sào biếu mẹ chồng, món mà tôi tâm đắc nhất. Hay hơn nữa là mẹ chồng lại bị tiểu đường, chẳng ăn được yến. Các chị ở cơ quan nhìn tôi ngưỡng mộ chuyện mẹ chồng nàng dâu của tôi.
"Trời đất, con quên mất, thôi bà không ăn được thì để con cháu nó ăn, đi đâu mà thiệt bà nhỉ". Mẹ chồng nhìn tôi cay cú. Bà nguýt một cái thật dài rồi ngoe nguẩy đi lên nhà. Lâu lâu mới chơi bà một vố, tôi đắc chí lắm.
Dù lắm chiêu, chẳng ai chịu ai, nhưng dù sao tôi với mẹ chồng cũng sống với nhau được 5 năm trời rồi, cuộc sống của gia đình không vật vã đau khổ như mẹ chồng, nàng dâu nhà khác... mà ngược lại rất thú vị vì những chiêu trò vô hại này.
Tôi với mẹ chồng tôi vẫn là người một nhà, có 2 điểm chung. À, còn thêm một điểm chung nữa là thích chơi khăm. Tôi thấy thú vị khi có một bà mẹ chồng thích chơi khăm và không để bụng như bà, đôi khi cũng thấy hài hước. Và tôi cũng thích chơi khăm lại mẹ chồng như thế!
Theo Phunuonline
Đêm Giao thừa, mẹ chồng ném luôn quà Tết ngay trước mặt tôi Mẹ chồng tôi hất luôn xuống nhà chửi tôi ác ý, mang điềm rủi về nhà. Mua thuốc biếu đầu năm khác nào rủa ông bà chết sớm. Tôi há hốc không nghĩ thành ý của mình lại bị hiểu sai như vậy. Chào độc giả mục Tâm sự, đến bây giờ, khi đã gần kề ngày Tết Nguyên Đán, tôi vẫn không...