Nhìn thấy dưới gầm ghế có một cái túi nhỏ, người chồng kinh ngạc khi thấy thứ bên trong
Như cá gặp nước, như chế.t đuố.i vớ được cọc, tôi nhanh chóng gây được thiện cảm với em để rồi sau chuyến du lịch tôi và em chính thức trở thành tình nhân bí mật của nhau.
Hai vợ chồng lấy nhau cũng được 10 năm với 2 đứa con ngoan giỏi, tiề.n lương của 2 người cũng đủ ăn đủ mặc còn nói về dư giả thì chẳng được là bao bởi hai vợ chồng mới làm nhà vài năm trước vẫn còn nợ nần, tháng nào lĩnh lương về vợ cũng vặt sạch để đem đi trả nợ.
Cả hai vợ chồng vẫn tình cảm, vậy mà chỉ sau chuyến đi du lịch công ty lòng tôi đã thay đổi, tình yêu dành cho vợ không còn như xưa nữa mà giờ đây chỉ sống như cái nghĩa cái tình vì con vì cái.
Em tên Trang, mới vào làm công ty được một tháng, lúc đầu tôi cũng coi em như những đồng nghiệp khác chẳng có gì hấp dẫn cả. Thế nhưng trong chuyến du lịch, ngồi cạnh em tôi đã bị hút hồn bởi cách nói chuyện rất tình cảm và sự quan tâm chân thật của em, điều mà lâu nay vợ tôi không còn làm được nữa bởi công việc con cái đã làm em thay đổi.
Chỉ sau chuyến đi du lịch công ty lòng tôi đã thay đổi (Ảnh minh họa)
Như cá gặp nước, như chế.t đuố.i vớ được cọc, tôi nhanh chóng gây được thiện cảm với em để rồi sau chuyến du lịch tôi và em chính thức trở thành tình nhân bí mật của nhau. Trở về nhà nhìn vợ tất bật chăm sóc con cái, nhà cửa ngăn nắp trong tôi len lỏi sự hối hận đã phản bội vợ hiền. Nhưng dường như con tim tôi đang thổn thức không kiềm chế được muốn chống đối lại ý nghĩ của chủ nhân.
Chia tay Trang thì tiếc còn nói dối vợ mãi tôi cũng mệt mỏi, đang suy nghĩ miên man thì tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập khiến tim tôi run lên, vợ tôi nằm bên cạnh nhắc:
- Sao anh không nghe điện thoại?
- Nghe làm gì số lạ mà em, biết đâu lại trừ cả đống tiề.n.
- Em tưởng mình chỉ gọi cho số lạ mới mất tiề.n chứ anh.
- À ừ, thôi ngủ đi em.
Nói rồi tôi vội tắt điện thoại khẩn cấp, biết Trang đang gọi nhưng không thể nghe lúc này được, bình thường tôi vẫn nghe điện thoại của những đồng nghiệp nữ, tươi cười nói chuyện thoải mái trước mặt vợ vậy mà lần đầu tiên tôi có cảm giác lo sợ bị vợ phát hiện ra.
Từ khi có tình nhân tiề.n tình phí cũng tốn kém lắm, tuần nào cũng chở em đi ăn, mà không phải ăn mấy món bình thường đâu ăn toàn đặc sản đắt tiề.n, có lúc em kéo cả đám bạn đi cùng dù khó chịu lắm nhưng vẫn phải cười toe toét móc hết túi ra trả. Lại còn mua quần áo giày dép cho em, mỗi bộ đồ ngốn cả tiề.n triệu. Yêu và chiều chuộng em 2 tháng khiến tôi kiệt quệ, túi nhẵn bóng nhưng tình cảm hai đứa càng mặn nồng khiến tôi bỏ thì thương vương thì tội.
Đang lúc hết tiề.n em lại thông báo có thai khiến tôi như ngồi trên đống lửa chẳng biết làm gì khi ví đã rỗng không, hỏi bạn bè thì ai cũng lắc đầu từ chối, về nhà lục tung cả nhà cũng chẳng biết vợ để tiề.n đâu. Xin vợ thì lần nào em cũng hỏi lí do đến nỗi tôi hết cớ để nói rồi.
Đang nằm chán nản sõng soài trên nền nhà tìm cách kiế.m tiề.n tôi nhìn thấy dưới gầm ghế có một cái túi nhỏ, tò mò mở ra xem tôi hết sức kinh ngạc:
Video đang HOT
- Sao vợ nhiều tiề.n thế, vậy mà lúc nào cũng nói hết.
Có tiề.n trong tay tôi vui vẻ hẹn Trang đi chơi cho thoải mái, biết tôi rủng rỉnh tiề.n em nũng nịu đòi hỏi:
- Mấy đứa bạn em nó sướng lắm anh ạ, cũng là nhân tình mà vòng xuyến đeo đầy người còn em thì nhìn trơn từ trên xuống dưới anh có thấy thương em không?
- Được rồi hôm nay em thích gì anh chiều luôn.
Lấy tay đậ.p vào túi tiề.n hãnh diện với người yêu, rồi phóng xe vi vu trên đường phố cảm thấy thật khoan khoái và tự tin khi có tiề.n.
Đúng là ngày nghỉ còn mệt hơn ngày thường, mệt mỏi trở về nhà sau một ngày phục vụ người yêu, thấy vợ con ăn cơm với bát rau luộc và nước mắm tôi hỏi:
- Em cho con ăn thế này sao chúng lớn nổi?
- Nhà mình đã trả hết tiề.n nhà đâu phải tiết kiệm chứ anh, cứ hoang phí thì đến bao giờ mới xong nợ.
Nghe vợ nói tôi sực nhớ ra số tiề.n vợ cất dưới ghế, tại sao cô ấy không lấy tiề.n ấy mà trả cho hết nợ sao lại giấu giếm dưới đó làm gì, chẳng nhẽ muốn lập quỹ đen hay cho thằng nào đây. Ngoài mồm thì lúc nào cũng sơn sớt nói trả nợ vậy mà lại có mấy chục triệu cất dưới ghế đúng là đồ đàn bà, nghĩ vậy tức quá tôi liền tra khảo:
- Tháng nào anh cũng đưa cho em cả chục triệu chứ ít ỏi gì mà sao cứ mở miệng ra là kêu hết tiề.n, tiề.n để trả nợ là sao?
- Thì em để trả nợ chứ anh.
- Trả nợ gì mà có cả 50 triệu để dưới gầm ghế là sao? Định lập quỹ đen giấu chồng à?
- Sao anh biết?
Nói rồi vợ vội chui xuống gầm ghế kiểm tra, không thấy tiề.n cô ấy đến trước mặt tôi xòe tay ra hỏi:
- Tiề.n của em đâu rồi, anh cầm à? Đưa cho em mai là đến hẹn trả nợ rồi đấy.
- Anh… anh tiêu hết rồi.
- Hả anh làm cái gì mà tiêu đến tiề.n?
- Thì anh…
- Biết ngay mà, cả tháng nay thái độ anh rất không bình thường, đưa cho vợ được ít tiề.n mà suốt ngày xin xỏ với đủ các lí do, nhiều hôm trở về nhà thấy anh lộn tung đồ tìm tiề.n đã nghi ngờ nên em chuyển vị trí khác, thật không ngờ anh vẫn tìm ra, mà anh lấy tiề.n đán.h bạ.c đấy à?
- Ừ
- Ôi anh ơi là anh, sao anh lại đổ đốn ra vậy, nghiệ.n cờ nghiệ.n bạc ra đê mà ở.
Vừa bù lu bù loa vợ tôi vừa khóc lóc vật vã, hai đứa con thấy mẹ khóc chúng cũng sợ xanh mắt lại rồi sụt sịt theo mẹ.
- Không, anh không nghiệ.n cờ bạc mà anh đã quan hệ với một cô bạn đồng nghiệp, bây giờ cô ta đã có thai nên anh phải có trách nhiệm với cô ta.
- Thì ra là vậy, anh nói cho em biết con nào để em đến xé xác nó ra đòi lại tiề.n mới được.
- Thôi em ơi, anh đã trót dại rồi hãy tha cho anh, từ mai anh sẽ cắt đứt mọi quan hệ với cô ta, đây còn mấy triệu em cầm tạm.
Vợ cầm mấy triệu trên tay im lặng không nói gì nữa, nhưng nhìn mặt em như đang có âm mưu gì đó mà tôi chưa đọc ra. Sáng hôm sau vừa đến công ty đã thấy vợ đứng trước cổng nói chuyện gì đó với mấy đồng nghiệp của tôi, đúng lúc đó Trang đi ngang qua và một cô bạn tôi chỉ trỏ gì đó. Ngay lập tức vợ tôi lao đến tát vào mặt Trang một cái trời giáng khiến chiếc xe máy của Trang đổ kềnh ra.
Trang cũng chẳng vừa đang bụng bầu vậy mà vẫn lăn xả vào đán.h v.ợ tôi, thấy vậy tôi ném xe xuống và lao vào ngăn cản không ngờ Trang chẳng nể nang gì mà đán.h cả hai vợ chồng khiến cho tôi choáng về cách hành xử kiểu giang hồ của người mình yêu, Trang vé.n vá.y, vén áo rồi hét:
- Bà không sợ bố con thằng nào hết cả muốn chế.t thì lao vào, đừng tưởng số đông mà đây sợ nhé, chấp cả nhà anh đấy.
- Sao em ăn nói như xã hội đen vậy Trang?
- Anh không biết em xuất thân từ đó mà ra à, đây chỉ có đán.h ngườ.i chứ chưa để ai đán.h bao giờ, anh tưởng tôi yêu anh à, chẳng qua tôi chỉ lợi dụng con người ngờ nghệch ngu đần như anh và đây cũng chẳng có đứa con nào với anh hết, đó chỉ là chiêu bài rút tiề.n của anh thôi, đừng tưởng bở.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi Trang quay ngoắt đi không vào công ty nữa mà biến luôn để lại sự ngơ ngác cho vợ chồng tôi cũng như bạn đồng nghiệp. Có người nào đó thở dài:
- Loại con gái đó chỉ cho vào thùng rác, mà chẳng hiểu sao lại có thằng đàn ông đâ.m đầu vào đấy chứ.
Sau vụ om sòm đó tôi sống khép kín, ít nói hơn, mỗi lần gặp đồng nghiệp thấy xấu hổ, về nhà thì lúc nào cũng có cảm giác mắc tội với vợ con. Chỉ mong chờ ngày tháng trôi nhanh để cho nỗi nhụ.c nh.ã này biến hết khỏi đầu óc của tôi thôi.
Theo Phununews
Em không tiếc, vì âu cũng là hết duyên...
Cái cảm giác một sớm bình yên đứng trước hiên nhà, hích hà một cái căng tràn hơi gió sớm mai trong lòng ngực thật sảng khoái. Nó làm tôi nhẹ cả người như trút được hàng chục, hàng trăm, hàng nghìn tiếng thở dài cứ vương vấn mãi...
Giữa chúng ta, sau tất cả cũng chỉ là người lạ, hợp hợp rồi tan, bao nhiêu lần giông bão trôi ngang cũng quyết tâm cùng nhau chung bước, chứ hai ta đâu ai mà lường trước, không cần giông cũng chẳng cần gió, bão nào có về vậy đó mà vẫn buông tay.
Tôi rất thích biển, cái cảm giác một sớm bình yên đứng trước hiên nhà, hích hà một cái căng tràn hơi gió sớm mai trong lòng ngực thật sảng khoái. Nó làm tôi nhẹ cả người như trút được hàng chục, hàng trăm, hàng nghìn tiếng thở dài cứ vương vấn mãi, bám bụi trong lòng tôi, đau khoắc khoải...
Ảnh minh họa
Mỗi lần tìm đến biển là mỗi một lần tổn thương, bởi những người tôi tin tưởng đến mức, khi họ quay lưng đi mất, tôi điêu đứng đến cùng đường. Tôi lần này lại tìm về với cô đơn, ở đây có vẻ ổn hơn, tôi nghĩ vậy.
Trước ngày tôi đến biển, anh đã đến tìm tôi. " Anh xin lỗi!" lời nói ngắn gọn thế thôi và nó làm tôi cũng phải lịch sự mỉm cười, " Em không sao!
Biển vẫn vậy, lần nào tôi đến cũng bình yên và phẳng lặng đến lạ thường, đôi chút gió đùa giỡn trên mặt nước làm sóng lướt lăn tăn như đang đón chào tôi đây, vỗ về trong từng cơn bọt trắng. Rảo từng bước chân nặng nề, tôi lặng nhìn về một chuyện tình đã qua. Giữa chúng ta, sau tất cả cũng chỉ là người lạ, hợp rồi tan, bao nhiêu lần giông bão trôi ngang cũng quyết tâm cùng nhau chung bước, chứ hai ta đâu ai mà lường trước, không cần giông cũng chẳng cần gió, bão nào có về vậy đó mà vẫn buông tay.
Nước mắt hôm nay rơi, hoàn toàn không phải vì quá thương nhớ một người, điều mà khiến cô gái buồn giữa hoàng hôn đang buông lơi, tức tưởi đó chính là những kí ức từng yêu, từng thương, từng giận từng hờn, từng ghen tuông để rồi giờ đây trở thành từng đổ vỡ. Tôi vẫn còn nhớ như in khuôn mặt ấy, khóe mắt bờ môi, từng tiếng cười vẫn còn văng vẳng bên tai đây thôi giờ xa xôi trôi tuột mãi chân trời. Như một cuốn pim chiếu chậm, ngày anh runrun cầm tay tôi hạnh phúc, ngày tôi cười rạng rỡ chạy ngay về phía anh chốn đông người, là những cái ôm tôi thật chặt mỗi khi chùn gối, là những tối ướt mi khóc ướt vai người và ngày người nói anh hết thương em rồi. Tập cuối cùng, chào nhau lần cuối, ngày tôi xách va li đi, bước vội, quay lưng nhanh tay quệt lẹ nước mắt chực trào, rơi, quên nhau đi thôi...Bên nhau lâu như thế cũng đã đủ lắm rồi.
Em không tiếc người anh ạ, chúng ta giờ trở nên xa lạ âu cũng là hết duyên, điều mà cứ dằn vặt trái tim em mãi chắc có lẽ chính là kỉ niệm. Anh đã chọn bỏ em đi cũng chỉ vì hai ta không thể nào chung lối, đường công danh anh đang mở lối không thể nào cứ chần chờ mãi chỉ vì em. Em để anh đi, cũng chỉ vì em chưa muốn làm vợ giỏi, cuộc đời này còn lắm điều đổi mới và người yêu của anh mộng khám phá khỏa lắp một con người. Chúng ta đã sai khi gặp nhau quá sớm, nhưng anh ơi chúng ta đã đúng khi yêu nhau quá nhiều, để rồi đi tiếc nuối chẳng bao nhiêu, em mừng vì điều đó.
Biển nhiều giông, biển không dậy sóng, lòng chúng ta rộng, tình chúng ta mênh mông chẳng biết bến bờ. Ta đành chờ nhau trong mơ...
Cô gái trẻ bước đi thẫn thờ, nhưng ngày mai nắng lên, nàng thơ rồi sẽ ổn.
Theo Guu/Phununews
Chỉ vì quả trứng mà mẹ người yêu bắt anh chia tay em Cho đến khi bố người yêu bỏ vào bát từng người 1 quả trứng vịt lộn và tấm tắc: "Đây, ăn thử trứng con dâu tương lai luộc xem nào" thì mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa. Năm nay em 25 tuổ.i, hiện tại em đang yêu một anh làm cùng công ty. Yêu nhau cũng đã gần 3 năm nên...