Nhìn thấy chồng và bạn thân bước từ taxi xuống, tôi đã nhận thấy sự bất thường cho đến khi thấy vết son dính trên môi anh
Vừa lau tôi vừa nhắc khéo chồng lần sau ăn vụng phải lau sạch mép chứ để vết son đỏ trên môi thế này tôi xấu mặt lắm.
Tôi, Hân và Long là bạn thân của nhau từ ngày còn học đại học. Sau khi ra trường tôi và Long cùng làm việc tại một cơ quan nên có nhiều điều kiện gần gũi nhau nên từ tình bạn chúng tôi chuyển thành tình yêu từ lúc nào cũng không hay nữa.
Sau khi tôi và Long lấy nhau, tình bạn ba người của chúng tôi vẫn thân thiết như xưa. Mỗi khi nhà tôi có công việc cỗ bàn gì đều mời Hân đến chung vui. Nhiều hôm Hân ăn uống no say còn ngủ luôn tại nhà của chúng tôi.
Thấy Hân sớm tối đi về một mình, tôi thường khuyên nhủ bạn nên tìm người đàn ông nào tốt để mà yêu. Nhưng lần nào bạn thân cũng vừa cười vừa nói với tôi rằng có mỗi người đàn ông hoàn hảo nhất thì bị tôi lấy mất rồi nên không nhìn thấy ai hơn anh ấy. Tôi rất vui khi được Hân khen ngợi chồng chứ chẳng bao giờ nghi ngờ về chuyện Hân thích chồng mình.
Sau khi ra trường tôi và Long cùng làm việc tại một cơ quan nên có nhiều điều kiện gần gũi nhau. (Ảnh minh họa)
Mãi đến 5 năm sau ngày chúng tôi cưới, Hân mới quyết định lên xe hoa với một người đàn ông hơn Hân cả một giáp. Ngày cưới của Hân cả vợ chồng và con gái tôi đều đi dự đám cưới.
Chẳng hiểu sao khi sắp đến giờ nhà trai đến đón cô dâu rồi mà không thấy Hân đâu, nhà gái nháo nhác đi tìm gọi cô dâu. Đến lúc này tôi cũng sực nhớ ra chồng mình bảo đi có việc gì mà cả tiếng chưa quay trở lại. Tôi vội lấy điện thoại ra gọi xem chồng ở đâu, nhưng không thể liên lạc được.
Đang định lấy xe đi tìm chồng thì từ cổng sau nhà Hân, tôi nhìn thấy Hân và chồng tôi bước ra khỏi chiếc taxi. Hân vội vã bước vào nhà mà không nhìn thấy tôi, còn tôi thì lờ mờ nhận thấy sự bất thường từ đó.
Vừa nhìn thấy chồng, tôi đã phải vội lấy chiếc khăn lau vết son còn dính ở trên môi của anh, vừa lau tôi vừa nhắc khéo chồng lần sau ăn vụng phải lau sạch mép chứ để vết son đỏ trên môi thế này tôi xấu mặt lắm. Chồng tôi đỏ mặt tía tai lắp bắp bảo anh ấy và Hân chỉ đi uống cà phê chia tay nhau thôi chứ không có chuyện gì, còn vết son trên môi chỉ là hôn tạm biệt chứ mối quan hệ giữa hai người rất trong sáng.
Video đang HOT
Tôi rất giận, hai người đó rõ ràng sai trái mà lại làm ra vẻ vô tội. (Ảnh minh họa)
Tôi cười chua chát bảo rằng cà phê gì mà đi cả tiếng đồng hồ vậy, không bắt được quả tang anh nói gì mà chẳng được. Tôi giận dỗi ra về không ở lại đưa dâu nữa, thấy vậy chồng tôi cũng lẽo đẽo theo sau cố tỏ ra vô tội.
Hai ngày nay tôi không nói với chồng câu nào, còn anh ấy tỏ ra như mình trong sáng thủy chung với vợ con, mọi chuyện đều do tôi hiểu lầm. Tôi đã gọi điện cho Hân hỏi xem giữa Hân và chồng tôi đã xảy ra chuyện gì thì Hân nói y trang như chồng tôi chỉ là gặp nhau ôn lại chuyện cũ. Giờ Hân và chồng đang đi tuần trăng mật nên không muốn nói lại chuyện cũ nữa.
Tôi rất giận, hai người đó rõ ràng sai trái mà lại làm ra vẻ vô tội, còn tôi là người đúng nhưng giờ thì trong mắt chồng lại là kẻ ghen tuông vô lý, trong mắt Hân thì là kẻ khơi lại chuyện cũ. Nghĩ mà ức quá các bạn ạ.
Theo Afamily
Vì 6 lý do to đùng này mà vợ chồng tôi lục đục đến mức ly thân
Đầu xuân năm mới, tôi xin chúc các bạn 1 năm mới an khang hạnh phúc.
ảnh minh họa
Mong mọi người có đọc được bài viết của tôi thì cho tôi xin vài lời khuyên hữu ích trong vài tình huống này ạ. Là lỗi sai do một mình tôi hay là do cả bố mẹ chồng và chồng tôi nữa? Để tôi biết tôi còn xin lỗi họ và sửa đổi ạ. Tôi xin phép được đán.h số thứ tự mỗi tình huống.
Vợ chồng tôi quen nhau 6 năm làm bạn thân, rồi quyết định tiến tới hôn nhân sau khi yêu nhau được 8 tháng. Sau khi về làm dâu, mẹ chồng cũng khá là chiều chuộng tôi và mẹ con tôi có thỏa thuận với nhau rằng: "Tôi là dâu mới người mới nên sẽ không thể không có sai sót. Nếu tôi sai đâu mẹ chồng sẽ bảo ban cho sửa đấy".
Bố mẹ chồng tôi ở quê còn vợ chồng tôi trước lúc tôi sinh con thì thuê nhà ở, sau sinh thì cả nhà về ngoại sống để ông bà còn tiện thể chăm sóc để mắt đến 2 mẹ con tôi. Lúc về làm dâu ông bà có yêu cầu chồng tôi bảo với tôi rằng ngày nào cũng phải điện thoại về cho ông bà để bày tỏ sự quan tâm, hiếu thuận. Mọi việc đi quá xa sau khi tôi sinh con.
1. Sau khi sinh thì mẹ chồng gọi điện thoại bảo với bố chồng rằng "Trộm vía, thằng bé giống ông cực nhưng mà giống ông thì chả được cái tích sự gì ngoài ốm đau, bệnh tật, suốt ngày chỉ thuố.c men với đi viện thôi".
Đúng như lời bà nói, con tôi sau sinh 2 tiếng là bị cách ly mẹ hoàn toàn để theo dõi vì người bé nổi ban, sốt và vàng da bệnh lý. Và đến tận bây giờ khi con tôi đã được gần 1 tuổ.i, cháu ốm đau triền miên, tiề.n thuốc còn nhiều hơn tiề.n sữa. Theo mọi người thì đó có phải là lời nói thiếu tế nhị không ạ? Tôi bị suy nghĩ vì lời nói đó rồi bị mất sữa vì nghĩ ngợi và nghĩ rằng bà nội trù ẻo con mình.
2. Khi nằm ở phòng hậu sinh chờ bé vì bé bị cách li mẹ 7 ngày. Trong phòng có đứ.a b.é bị down nhưng mẹ nó vẫn muốn sinh dù đã biết kết quả vì lý do sản phụ đó lớn tuổ.i rồi. Mẹ chồng ra giường họ chơi và khen rằng "Ôi em bé này trông giống anh cu nhà mình thế". Tôi nghe thấy cực kì khó chịu vì bà ví đứ.a b.é bị down đó với con tôi. Cảm giác đó thật sự rất khó chịu.
3. Tôi ở cữ bên ngoại mà không biết có phải do bà vía dữ không hay là bé khóc sinh lý 3 tháng. Cứ hôm nào bà gọi điện là y rằng thằng bé khóc giãy nảy lên đến 7 giờ sáng hôm sau không nghỉ. Còn hôm nào bà không gọi điện thì em bé rất ngoan không quấy đêm. Mà mỗi lần bà gọi là lại bảo "Cu đâu? Có ngoan không? Nó ngủ à? Dựng nó dậy cho nó khóc đi, khóc thật to vào cho nở phổi. Trẻ con không cần ăn chỉ cần khóc thôi là tự lớn".
Phải nói thật là tôi rất áp lực vì điều này đến nỗi tôi sợ nghe điện thoại. (Ảnh minh họa)
Phải nói thật là tôi rất áp lực vì điều này đến nỗi tôi sợ nghe điện thoại, sợ phải nghe thấy 3 từ bố mẹ chồng. Vì lẽ đó mà tôi cũng hạn chế gọi về cho bố mẹ chồng để hỏi thăm sức khỏe.
Trước sinh thì ngày nào cũng gọi còn sau sinh tuần tôi gọi 2,3 lần thôi. Nhưng hôm nào tôi quên chưa gọi vì lu bu với con quá là bố mẹ chồng lại gọi điện về cho chồng tôi thông báo rằng hôm nay tôi chưa gọi điện. Rồi chồng tôi lại điện về nhắc nhở. Nói thật rằng tôi thấy thật áp lực về tinh thần ghê gớm.
4. Khi em bé được 2 tháng thì hai mẹ con về quê nội. Mẹ chồng tôi thỉnh thoảng lại cho tôi ăn bữa cơm chỉ một món rau luộc. Tôi có bảo chồng thì chồng nói ăn thế thôi, còn đòi hỏi gì mà lắm thế.
5. Rồi một ngày đẹp trời, lúc 12 giờ đêm, tôi thấy có mấy cuộc gọi nhỡ của bố chồng nên gọi lại, vừa nghe máy đã bị bố chồng mắng cho một trận vì tội "không biết chồng đi đâu làm gì, để mẹ chồng khóc cả đêm vì thương chồng tôi vất vả".
Tôi ngồi nghe, cứ tưởng bố chồng mắng xong là xong, không ngờ ông gọi về cho cả mẹ đẻ tôi để nói khiến mẹ đẻ tôi cũng gọi điện mắng mỏ tôi.
Sau sự việc này, bố chồng tôi chỉ nói mỗi câu "Do bố say" để biện hộ hành động gọi điện cho thông gia "tố cáo" con dâu.
6. Chồng tôi không hề thích chơi, gần gũi con. Anh nói anh chỉ có trách nhiệm kiế.m tiề.n, còn chăm con là trách nhiệm của người vợ, người mẹ. Giận quá nên tôi có mắng chồng là không ra gì rồi đuổi anh ra khỏi nhà. Không ngờ chồng tôi đi luôn. Trong lúc tức giận, tôi gọi điện về cho mẹ chồng để xin li hôn. Chồng tôi cũng đến nhà bố mẹ vợ để bảo rằng anh không ở được với tôi nên đồng ý li hôn và bảo tôi viết đơn .
Khi đi, chồng khóa mọi tài chính với tôi rồi đi biệt tích nửa tháng trời không điện về hỏi con lấy 1 lần. Trong lúc con tôi đi cấp cứu thì chồng tôi đang khoe ảnh thân mật với cô gái khác trên facebook.
Rồi bố mẹ tôi gọi 2 vợ chồng tôi về gặp nhau hòa giải, phân tích đúng sai còn bố mẹ chồng thì không một câu hỏi han động viên. Tận chiều 29 Tết mẹ chồng tôi điện cho tôi bảo rằng bà tôn trọng quyết định của 2 đứa, không ở được thì li hôn.
Các anh chị có đọc được thì phân tích giùm tôi xem tôi có phải là đã sai quá không ạ? Hiện tại vợ chồng tôi đã ly thân cả tháng nay rồi.
Theo Khoeplus24h
Tôi chưa nghĩ được cách nào để bày tỏ tình cảm với bạn thân Thật sự cảm giác của tôi rất khó chịu nếu cô ấy giận tôi hay cô ấy thân thiết với chàng trai nào khác. Tôi và cô ấy quen biết nhau từ thời mới vào học cấp ba. Không ngờ từ lúc sắp chỗ ngồi, chúng tôi vô tình ngồi chung bàn tận ba năm. Nói về độ thân thiết thì có lẽ...