Nhìn thấy bạn bè lấy chồng giàu mà tôi tủi thân
Mỗi lần nhìn vào bạn bè là tôi lại tự ti vì điều kiện của tôi rất bình thường. Bằng tuổi nhau nhưng trong khi mấy cô bạn của tôi đều lấy chồng giàu lại có nhà đẹp xe xịn.
Tôi 33 tuổi, vợ chồng tôi kết hôn được hơn 3 năm có một cậu con trai 2 tuổi. Hôm nay tôi viết tâm sự này để mong các độc giả có thể cho tôi lời khuyên tốt nhất.
Tôi làm nhân viên văn phòng với mức lương 10 triệu/tháng. Chồng tôi làm ở công ty nước ngoài với thu nhập hơn 20 triệu/tháng. Tôi rất tự hào về chồng mình vì anh giỏi giang lại yêu thương vợ con hết mực.
Mọi người khi nhìn vào ai cũng bảo tôi hạnh phúc, là người phụ nữ may mắn. Vì có công việc tốt, gia đình nhỏ hạnh phúc. Vậy nhưng trên thực tế thì tôi vẫn chưa hài lòng với cuộc sống của mình. Mỗi lần nhìn vào bạn bè là tôi lại tự ti vì điều kiện của tôi rất bình thường.
Bằng tuổi nhau nhưng trong khi mấy cô bạn của tôi đều lấy chồng giàu lại có nhà đẹp xe xịn. Tiền tiêu hàng tháng không phải cân đo đong đêm phiền não này nọ, được chồng mua cho xe bằng cả năm tiết kiệm của vợ chồng tôi.
Tôi thấy nhiều người lương còn chưa đủ 10 triệu mà họ vẫn xoay xở rất ổn. (Ảnh minh họa)
Mỗi năm đám bạn tôi được chồng cho đi du lịch 4, 5 lần, trong khi tôi thì có khi 2 năm mới được đi một lần, mà cũng chỉ đi mấy chỗ gần vì sợ tốn kém. Chính vì thế mà nhiều khi tôi cảm thấy áp lực và căng thẳng vô cùng.
Tôi thấy nhiều người lương còn chưa đủ 10 triệu mà họ vẫn xoay xở rất ổn. Thế mà vợ chồng tôi góp lại 1 tháng cũng được hơn 30 triệu thế mà vẫn phải đắn đo suy nghĩ. Lần nào tôi nói chuyện tiền nong thì chồng cũng bảo tôi lắm chuyện vì có suy nghĩ nhiều cũng không thể giải quyết được gì. Vậy nhưng tôi vẫn chán ngán vô cùng.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn kiếm thêm việc làm vào buổi tối nhưng khổ nỗi còn con nhỏ lại cơm nước cho chồng nữa nên chẳng có thời gian. (Ảnh minh họa)
Tôi cố gắng kiếm tiền, thật nhiều tiền. Thế nhưng thời buổi khó khăn như hiện nay thì để giữ lại được công việc của mình hiện tại cũng đã là rất khó khăn rồi. Tôi cũng muốn kiếm thêm việc làm vào buổi tối nhưng khổ nỗi còn con nhỏ lại cơm nước cho chồng nữa nên chẳng có thời gian. Vả lại, tôi cũng nhận thức rất rõ muốn kiếm tiền để có thể cho con mình cuộc sống tốt hơn chứ không phải bỏ mặc con để lao vào kiếm tiền.
Nói tóm lại là tôi chỉ biết làm công ăn lương, chưa có cách nào để tăng thu nhập cho gia đình cả. Thật sự tôi cũng muốn mua xe, có nhà đẹp này nọ. Cứ nghĩ đến chuyện này là tôi lại đau đầu không ngủ được. Có phải chính tôi đang tự tạo áp đặt cho mình nên mới không hài lòng với cuộc sống không? Tôi nên làm gì để thoát khỏi tình trạng hiện tại. Tôi cũng chỉ muốn cuộc sống của vợ chồng tôi ổn định hơn để sau con cái không phải khổ sở.
Theo Thời Đại
Cú ngã định mệnh Phần cuối
- Uhm, con Thủy nói đúng đó anh. Đợt anh vào SG nhìn tình cảnh anh mà em cũng không cầm lòng được luôn. Thấy thảm thương gì đâu. Con Loan bổ sung.
- Vậy mà có người máu lạnh đến rùng rợn đó anh. Con Hồng cố ý ám chỉ mình.
- Thôi chuyện qua rồi, mấy em đừng nhắc lại thêm buồn, mình nói chuyện khác đi.
- Ok, chuyện khác. Anh tính tết này lì xì cho tụi em bao nhiêu?
- Ta nghĩ gấp đôi đó mày, bù lại tiền mình đi đám cưới.
- Tiền đám cưới không tính đi mày. Để khi nào hai người họ cưới tụi mình mang xác tới ăn thôi. Miễn lễ quà cáp, phong bì.
Anh quay sang hỏi mình.
- Lì xì bao nhiêu đây bé?
- Bé đâu biết đâu. Anh là người lì xì mà.
- Từ giờ anh để bé quyết hết.
- Ôi chua choa mọa ơi, anh để bé quyết hết kìa, nghe ớn chưa.
- Giờ chắc tính giao phó cuộc đời cho ai đó rồi chứ gì.
- L, tui mình là bạn thân nên cần phải hào phóng cho nhau nhé. Vì anh T có được bao nhiêu cứ đem hết ra chia bốn. Con Thùy chuyển tong nịnh nọt.
Ngồi tán dóc thêm một hồi thì tụi bạn về còn anh chở mình đi dạo.
- Vậy là sắp đón cái tết thứ 4 cùng nhau rồi bé nhỉ.
- Cái Tết đầu mới quen nhau nên đâu tính làm gì anh.
- Sao lại không tính bé. Lúc đó anh đã yêu bé rồi, chỉ có bé là chưa yêu anh thôi.
- Dạ thôi thì bốn.
- Anh đã rất sợ nếu như tết này bên cạnh anh không phải là bé đó bé à. Không có bé thức đón giao thừa cùng anh, không có bé nhắn tin chúc mừng anh năm mới.
- Bé cũng vậy mà anh. Sinh nhật vừa rồi không gia đình, bạn bè, không anh. Bé đã rất tủi thân.
- Anh vẫn nhớ sinh nhật bé những không thể nhắn tin chúc mừng bé. Còn ngày sinh nhât anh, anh đã rất hi vọng nhận được tin nhắn từ số lạ. Anh thức và nhìn điện thoại tới 12h đó bé. KHông cần cuộc gọi chỉ cần điện thoại sáng lên và báo tin nhắn thôi nhưng rồi vô vọng.
- Sinh nhật anh, bé tự hỏi anh làm gì? Đi đâu? Bên ai? Vui không? Nhớ bé không? Tự hỏi rồi nằm khóc một mình.
- Anh lại nhắc chuyện buồn nữa rồi. Mà bé rất may mắn đó bé à. Bé buồn còn có nơi để đi, có gia đình, bạn bè để an ủi động viên. Còn anh thì cứ thui thủi một mình, một phòng.
- Bé cũng thấy mình may mắn thật anh à. Nếu không có những người xung quanh thì bé không biết làm sao để vượt qua.
- Và giờ có anh nữa, người yêu bé vô điều kiện nên từ giờ trở đi vui buồn gì bé cũng nên chia sẻ với anh.
Theo Afamily
Chết lặng khi nhìn thấy bức ảnh của chồng do bạn bè đăng ở trên facebook Đúng 20h, tôi lén lút về nhà. Lúc này, điện trong nhà vẫn sáng trưng. Tôi cố tình cầm máy gọi điện cho chồng nhưng giọng anh lại tỏ ra giận dữ. Ngày tôi yêu anh, ai cũng vui mừng vì tôi đã tìm được một người bạn trai lý tưởng. Anh là bác sĩ có tài, bảnh bao và hết sức tâm...