Nhìn nước mắt bố lăn dài trong ngày cưới con gái, tôi ân hận muốn trả nhẫn để được trở về nhà
Lúc chúng tôi về xin cưới, bố gật đầu cười ngượng: “Ừ, lấy xa cũng được. Miễn là các con hạnh phúc”.
Người ta nói con gái lúc nào cũng thân với bố hơn mẹ. Trong hoàn cảnh của tôi, điều này lại càng đúng. Là một người mồ côi mẹ từ bé, tôi quá thấm thía tình yêu mà bố dành cho mình.
Năm tôi lên 6 thì mẹ qua đời sau một vụ ta.i nạ.n giao thông. Khi đó, tôi chưa đủ lớn để hiểu mọi chuyện. Chỉ biết ngày đưa mẹ về nơi đất lạnh, bố cứ thẫn thờ ôm chặt tôi vào lòng, tay run lẩy bẩy. Ông cố giữ mình được điềm tĩnh, nhưng khi chiếc quan tài chuẩn bị đặt xuống đất, bố tôi lao tới và khóc lớn. Tiếng khóc xé lòng của bố làm tôi ám ảnh và mãi mãi không quên được.
Sau khi vợ mất, bố tôi ở vậy nuôi con. Những người đàn ông goá vợ khác thường tìm một người phụ nữ nào đó để san sẻ gánh nặng. Còn bố tôi, ông cứ lầm lũi một mình như vậy. Đến nỗi hễ có ai nhắc chuyện lấy vợ mới, ông sẽ gắt lên: “Đời này tôi chỉ lấy 1 vợ thôi”.
Dù dặn lòng sẽ yêu một người gần nhà nhưng tôi lại trót yêu người đàn ông cách nhà mình hơn 400 cây số. (Ảnh minh họa)
Tuổ.i thơ của tôi là những tháng ngày ngồi trên chiếc xe chở hàng của bố rong ruổi khắp nơi. Bố đèo tôi trên xe, còn tôi thì ngồi ngân nga hát. Từ phía sau nhìn vào tấm lưng rắn rỏi của bố, tôi có cảm giác vững chãi và bình an lắm, giống như vì tôi, ông có thể gánh cả bầu trời.
Tôi là niềm tự hào của bố. Ngày có kết quả đại học, tôi đậu 2 trường đại học ngoại thương và đại học y Hà Nội, bố tôi mừng đến nỗi đi khoe khắp nơi. Hàng xóm xung quanh ai cũng mừng cho bố, còn bảo ông gieo quả đã đến ngày gặt hái rồi. Nhưng đan xen niềm vui ấy lại là gương mặt phảng phất buồn.
Video đang HOT
Hôm tôi lên xe ra thành phố để nhập học vào đại học ngoại thương, bố tôi dặn dò con gái đủ đường. Khi chiếc xe lăn bánh, tôi định quay lại vẫy tay chào bố thì thấy ông đang lấy vạt áo chấm vội nước mắt. Không hiểu sao khi đó tôi lại khóc nức nở trên xe, nghĩ đến những ngày tháng bố sẽ ăn cơm một mình, đi về không ai chuyện trò mà tôi thắt lòng thắt ruột.
Khi tôi đến tuổ.i biết yêu, lúc nào bố cũng dặn: “ Lấy chồng gần thôi con nhé, đừng yêu đứa nào ở xa”. Thế nhưng chuyện tình cảm không thể nói trước được. Dù dặn lòng sẽ yêu một người gần nhà nhưng tôi lại trót yêu người đàn ông cách nhà mình hơn 400 cây số.
Lúc chúng tôi về xin cưới, bố gật đầu cười ngượng: “Ừ, các con yêu nhau thì đến với nhau. Xa cũng không sao hết”. Nhìn bố như vậy, tôi lại cảm thấy lăn tăn không biết quyết định của mình là đúng hay sai.
Tôi đã khóc khi nghe giọng bố mình nghẹn lên. (Ảnh minh họa)
Trước khi lấy chồng, tôi đã dặn bố. Rằng tôi không cần bất kỳ món quà cưới nào, bố đã hy sinh quá nhiều vì tôi rồi. Thế mà sáng nay, bố lại lên trao cho tôi một chiếc kiềng vàng. Có lẽ ông đã tằn tiện tiết kiệm để con gái không bị xấu hổ với nhà chồng.
Vì nhà chồng ở xa nên tôi phải lên xe về sớm, bố cũng không được tiễn tôi về nhà chồng. Lúc chuẩn bị lên xe hoa, tôi tìm bố nhưng chẳng thấy đâu. Lát sau thấy ông chạy ra, cầm một chiếc túi đưa cho con gái. Xong rồi ông ngoảnh mặt xua tay: “Thôi, các con đi nhanh kẻo hết giờ lành”.
Tôi đã khóc khi nghe giọng bố mình nghẹn lên. Nhìn ông qua cửa kính xe ô tô, tôi thấy bố chấm vội mấy giọt nước mắt. Khi xe hoa lăn bánh, tôi mở chiếc túi bố đưa cho mình thì bất ngờ khi đó là một bọc tiề.n. Bố còn cẩn thận ghi đó là vốn bố cho tôi về nhà chồng.
Từ lúc về nhà chồng, cứ nghĩ đến bố mà tôi không sao cầm lòng. Ngay lúc này có lẽ bố tôi cũng đang trằn trọc chẳng ngủ được. Cố nhắm mắt lại, trong đầu tôi lại hiện ra cảnh 2 bố con quấn quýt bên sân nhà. Bố tôi tranh thủ sửa mấy món đồ đã cũ, còn tôi thì chạy nhảy quanh sân. Tuổ.i thơ ấy mãi mãi chỉ còn nằm trong ký ức, từ hôm nay, con lại xa bố thêm một bậc rồi, bố ơi.
Theo Afamily
Yêu nàng "cóc ghẻ" vừa xấu vừa lùn, tôi suýt ngất khi biết sự thật về em
Lần đầu tiên gặp bạn gái tôi bây giờ, thú thật, ấn tượng của tôi cũng là... "Sao cô này trông xấu tệ". Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu người con gái ấy.
Cuộc tình của chúng tôi khốn khổ khi có sự chênh lệch lớn về nhan sắc và cả bạc tiề.n. Mọi thứ ngẫu nhiên... nhưng chúng tôi yêu nhau vì tình cảm thật chứ không phải như mọi người nghĩ. Vậy mà giờ, chúng tôi chỉ muốn được yêu nhau bình thường cũng khó. Ai cũng bảo tôi muốn lấy vợ vì tiề.n.
Trời phú cho tôi vẻ ngoài đẹp trai nên ngay từ khi còn là sinh viên đi học đã nhiều cô thích. Tôi cũng trải qua một vài mối tình với mấy em xinh như mộng. Nhưng những cuộc tình đó chỉ thoáng qua, được vài tháng rồi đường ai nấy đi. Mấy cô gái xinh đẹp đó không hợp với tính cách của tôi nên đôi bên không tìm được tiếng nói chung.
Lần đầu tiên gặp bạn gái tôi bây giờ, thú thật, ấn tượng của tôi cũng là... "Sao cô này trông xấu tệ". Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu người con gái ấy. Cô ấy có vẻ ngoài thô kệch, chẳng có chút nữ tính nào cả. Đường nét trên gương mặt cũng không ăn nhập. Nhìn chung, với ngoại hình đó, đàn ông khó mà nảy sinh tình cảm được.
Chúng tôi yêu nhau vì tình cảm thật chứ không phải như mọi người nghĩ. Vậy mà giờ, chúng tôi chỉ muốn được yêu nhau bình thường cũng khó. Ai cũng bảo tôi muốn lấy vợ vì tiề.n. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi vì công việc, chúng tôi được phân công làm việc nhóm riêng với nhau. Tôi đã phải thay đổi cái nhìn về người con gái này. Làm việc với cô ấy, tôi thấy cô ấy thông minh, giỏi giang và có trái tim rất ấm áp. Đó là ấn tượng khiến tôi phải nghĩ khác đi. Lúc đó, tôi hoàn toàn không biết về gia thế của người yêu mình.
Chúng tôi làm việc bên nhau khoảng nửa năm thì tôi đem lòng yêu cô ấy. Cách nói chuyện, cách xử lí tình huống, cách cô ấy đối xử với người khác, thứ gì cũng khiến tôi phải nể phục. Chính tôi là người chủ động bày tỏ tình cảm và phải hơn tháng sau cô ấy mới nhận lời yêu.
Yêu nhau, chúng tôi vấp phải sự gièm pha rất lớn từ mọi người. Đi đâu hai đứa cũng bị nói ra nói vào. Nào là "trông anh kia đẹp trai thế mà cô người yêu xấu kinh hồn", hoặc "Xấu thế kia mà tán được trai đẹp chắc lại dùng tiề.n đổi tình tôi"... Tôi vừa tức giận vừa thương bạn gái mình.
Yêu nhau, chúng tôi vấp phải sự gièm pha rất lớn từ mọi người. Đi đâu hai đứa cũng bị nói ra nói vào (ảnh minh họa)
Và rồi mọi chuyện càng trở nên gay gắt và khó xử hơn khi mà tôi biết được gia thế của cô ấy giàu có cỡ nào. Bản thân cô ấy kiếm ra tiề.n, tôi biết. Nhưng tôi nghĩ cũng chênh với mình không quá nhiều. Tôi đâu có ngờ, cô ấy là con gái của một gia đình giàu có. Khi mọi người bàn tán tôi mới vỡ lẽ ra.
Tôi hỏi thì cô ấy thừa nhận. Cô ấy chẳng có gì phải ngại ngần khi sinh ra trong gia đình có điều kiện, mà cô ấy cũng không nghĩ phải kể với tôi chuyện đó. Cô ấy còn bàn bạc, sau này cưới xong hai vợ chồng sẽ ở căn nhà mà bố mẹ cô ấy mua cho. Nhà chỉ có hai chị em gái nên bố mẹ cô ấy chẳng tiếc các con điều gì.
Tôi thực sự rất mừng khi yêu được người như cô ấy. Không phải chuyện cô ấy giàu có nhưng tính tình, sự nhu mì và hiểu biết của cô ấy khiến tôi thấy mình may mắn khi lấy được người vợ như vậy. Mà giờ, lại biết nhà cô ấy có điều kiện như thế, nói không vui là dối lòng. Bởi lẽ gia đình tôi cũng khó khăn, hai đứa lấy nhau mà tự bươn thì con cái sau này ra sẽ vất vả hơn đôi chút. Dù sao nhà cô ấy có điều kiện thì con chúng tôi sau này cũng có được cuộc sống tốt đẹp hơn.
Tôi hoàn toàn không có ý lợi dụng hay bám lấy cô ấy vì tiề.n nhưng bây giờ yêu nhau tôi thấy áp lực quá. Đi đâu tôi cũng mang tiếng là thằng "hèn", lấy vợ xấu vì tiề.n. Không lẽ tôi phải từ bỏ người có nhiều điều tốt như vậy để mong cuộc sống yên thân? Không bỏ thì cứ mang tiếng cả đời thế này cũng nhục lắm. Phải chi cô ấy không giàu, hoặc phải chi cô ấy đừng xấu quá? Tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Nửa đêm đi làm về nghe vợ rúc rích trong phòng: "Yêu đến phát nghiệ.n mất", nghĩ bị phản bội chồng đạp cửa xông vào thì chế.t lặng Nửa đêm, Hiên có thể nói chuyện với ai? Chẳng lẽ vắng chồng, cô dám làm ra mấy chuyện bậy bạ đó? Đẹp trai, phong độ nhưng mải tham công tiếc việc thành thử ngoài 30 tuổ.i Phong vẫn chẳng có lấy một mảnh tình vắt vai. Bố mẹ anh sốt ruột nhờ hết người này tới người kia mai mối. Cô nào...