Nhìn hai ly trà của bố chồng, cả tôi và chồng đều không cầm được nước mắt
Ngày tang lễ, chính tay bố chồng tôi lau mình, mặc quần áo lần cuối cho mẹ chồng tôi. Khi đưa mẹ vào quan, ông cứ thẫn thờ vuốt mặt bà như thể bà còn sống.
Mẹ chồng nằm liệt giường mấy tháng trời nhưng bố chồng vẫn chăm sóc rất chu đáo. (Ảnh minh họa)
Bố chồng tôi chăm sóc vợ rất kĩ. Chỉ cần thấy mẹ chồng tôi bị ho hoặc khó chịu là bố chồng tôi đã lo cuống quýt lên. Là đàn ông nhưng bố không ngại đi chợ mua những món mẹ thích rồi về hì hục nấu nướng. Hình như tôi chưa từng thấy mẹ chồng nấu ăn lần nào. Mỗi bữa ăn, ông luôn gắp những món ngon bỏ vào chén mẹ chồng. Có lần tôi thấy mẹ còn vương thức ăn trên khóe miệng, bố chồng tôi còn nhẹ nhàng dùng tay nhau đi.
Cứ sáng sớm tầm 4 giờ bố chồng lại gọi mẹ chồng tôi dậy đi tập dưỡng sinh. Chồng tôi hay kể rằng ngày trước dù cuộc sống khó khăn nhưng bố chồng tôi hàng năm vẫn may cho mẹ vài bộ đồ mới.
Sống với bố mẹ hơn 30 năm nhưng anh chỉ thấy bố mẹ cãi nhau đúng một lần duy nhất. Đó là khi mẹ chồng tôi mang thai em gái. Khi đó mẹ đang bị bệnh nặng nên bố chồng tôi không muốn mẹ giữ lại em. Vì cố chấp nên khi sinh con, mẹ chồng tôi suýt không giữ được mạng sống.
Video đang HOT
Sống chung hơn 30 năm nhưng chồng tôi chỉ thấy bố mẹ cãi nhau đúng một lần. (Ảnh minh họa)
Bố chồng tôi cũng không sĩ diện như bao nhiêu người đàn ông khác. Chỉ cần thấy mẹ buồn là bố chồng tôi đã lo làm hòa dù nhiều khi lỗi xuất phát từ bà. Chính ông vẫn hay dạy chồng tôi rằng trong cuộc sống vợ chồng, người đàn ông cần phải biết nhẫn nhịn thương yêu, bảo vệ người phụ nữ của đời mình. Thấy chồng tôi đi nhậu say bố chồng lại đứng ra khuyên can.
1 năm trước mẹ chồng tôi chữa bệnh nặng không thể rời khỏi giường được nữa. Suốt mấy tháng mẹ nằm liệt giường, bố chồng tôi luôn túc trực ở bên cạnh chăm lo. Hàng ngày bố nấu nước nóng lau mình cho mẹ rồi nấu những món ngon và đem xay nhuyễn ra đút cho mẹ ăn. Mỗi lần mẹ truyền nước bố lại ở bên cạnh bóp tay cho bà dễ chịu. Nhưng rồi thuốc thang khắp nơi vẫn không khỏi, mẹ qua đời.
Ngày tang lễ, chính tay bố chồng tôi lau mình, mặc quần áo lần cuối cho mẹ chồng tôi. Khi đưa mẹ vào quan, ông cứ thẫn thờ vuốt mặt bà như thể bà còn sống. Nhìn ông cẩn thận gấp từng bộ quần áo bỏ vào quan tài, ai cũng cảm động. Bố chồng tôi không khóc nhưng trên mặt tràn đầy bi thương.
Từ đó đến nay bố chồng tôi hầu như dành thời gian ở ngoài vườn. Lúc đầu khi nghe ông nói muốn rào kín khu vườn ai cũng đều bất ngờ. Sau khi làm xong, một mình ông dọn dẹp cỏ và bắt đầu trồng rất nhiều hoa mà mẹ chồng tôi thích.
Sáng sớm ông đã có mặt ở đó cho tới tận chiều tối mới về nhà, bất kể mưa nắng hay bản thân bị bệnh. Chồng tôi thấy thế liền mua một bộ bàn ghế gỗ và một bộ tách trà để ở ngoài vườn. Chiều chiều ông lại ra ngồi rồi rót hai ly trà trên bàn. Nhìn hai ly trà, cả tôi và chồng đều không cầm được nước mắt bởi chúng tôi hiểu ly còn lại chính là để mời mẹ chồng tôi.
Mỗi dịp hoa nở, ông lại dẫn cháu ra ngoài vườn rồi chỉ loại hoa này hoa nọ và kể về kỷ niệm của ông với bà cho cháu nghe. Sau đó lại tự tay cắt một bó đem cắm lên bàn thờ cho mẹ chồng tôi. Mỗi ngày ông đều thay hoa mới cho mẹ bằng sự cẩn thận, tỉ mỉ nhất. Nhìn bố chồng, tôi lại khâm phục tình yêu ông dành cho mẹ chồng tôi. Cuộc đời này, chỉ cần tìm được một người chồng hết lòng yêu thương mình đã là thành công lớn nhất rồi!
Theo Afamily
Không dám về quê nội vì nỗi sợ hãi mang tên 'bố chồng'
Bạn bè em, phim ảnh đâu đâu cũng nói đến mối quan hệ nảy nữa giữa mẹ chồng - nàng dâu, nhưng trường hợp của em có lẽ cũng là hy hữu. Nỗi ám ảnh của em không phải mẹ chồng mà là bố chồng.
Em lấy chồng được 2 năm và có một b.é t.rai khá đáng yêu. May là ngày đó em mang bầu con trai chứ nếu bầu con gái em còn khổ sở nữa.Thực ra trước khi kết hôn, em cũng nghe nói qua về sở thích nghiện rượu và hay soi mói, để ý của bố chồng.
Lần đầu em được chứng kiến đấy là hôm về ra mắt nhà chồng. Nhà chồng em vẫn làm nông, lần đó vào vụ mùa, mẹ chồng em đi làm đồng, nhà chồng em có mở hàng tạp hóa nên bố chồng em ở nhà trông quán.
Nhà em cách nhà chồng 20km, sáng sớm đó, chồng lên đón em xuống dưới nhà ăn cơm. Hai đứa đi chợ, đi về xong em hì hụi nấu nướng chờ mẹ chồng và các anh chị về nhà ăn cơm. Không khí diễn ra cũng rất thoải mái. Mẹ chồng em hiền lắm, bà liên tục bảo em tự nhiên như ở nhà, còn chủ động gắp thức ăn cho em. Bố chồng em thì khác, ông uống rất nhiều rượu, rồi còn để ý em từng chút một.
Em biết được điều này là khi em và chồng trở lại thành phố làm việc, chồng em kể lại bố chê em gầy, con gái không có vòng 3 khó mà sinh nở, rồi nhìn tóc em nhuộm màu thì nói em cũng không phải dạng vừa.
Nghe được những câu đó em rất tủi thân. Đợt về ra mắt nhà chồng đúng lúc em bị gầy nên nhìn hơi thiếu sức sống, hơn nữa, em cũng không thuộc kiểu con gái ăn chơi đú đởn quá mức gì. Nhiều bạn nữ thấp bé nhẹ cân vẫn sinh con đẻ cái bình thường, miễn sao mình không bệnh tật gì là được chứ. Nếu không phải chồng em yêu thương hết mực chắc có lẽ em chẳng dám về nhà ấy làm dâu.
Khoảng thời gian em ở nhà nghỉ sinh có lẽ là thời điểm cực hình nhất của em. Con em cũng thuộc dạng ngoan nhưng thi thoảng đêm bé có khóc song chỉ một lúc là thôi. Bố chồng quát em không biết chăm con, nói con khóc to bố em không ngủ được. Rồi mỗi lần ông uống rượu say về lại cầm gậy đ.ập vỡ một vật dụng trong nhà. Khi thì ti vi, khi thì nồi cơm điện. Có lần vì không chịu được em cãi lại thì bị ông mắng là đồ hư hỏng, ăn bám chồng còn không biết điều.
Thế nên ở nhà được 3 tháng, em vội vàng khăn gói lên thành phố với chồng. Được cái mẹ chồng em chiều, bà không thể hiện nhưng lúc nào cũng âm thầm phụ đỡ em. Bà còn nói "cũng may chúng bay ở thành phố chứ mà ở nhà chắc tổn thọ với ông ấy. Mẹ quen rồi nên thấy bình thường lắm". Nghe bà nói thế em rất thương.
Em cũng cố gắng mua thứ này, thứ kia cho ông để mối quan hệ thêm phần dịu nhẹ nhưng không làm sao để ông vừa lòng. Mỗi lần nhà có giỗ chạp hay tết em lại sợ về nhà nội mà không về thì không được vì tôi vẫn mang tiếng là dâu mới.
Chồng em hiểu tính bố nên cũng chỉ động viên em, vì dù sao ông cũng là người sinh thành ra anh và là ông nội của con em. Nhưng em cũng không khỏi ám ảnh và sợ hãi mỗi lần về. Em không biết có chị nào gặp tình cảnh giống em không, cho em xin lời khuyên với.
Theo Khoevadep
Mới sinh nhưng chồng thì lo làm ăn còn bố chồng 1 tay chăm sóc con dâu Ngày Minh về làm dâu nhà Hùng, nhà anh chỉ có 2 bố con mà thôi, mẹ anh mất khi anh vừa được 5 tháng t.uổi. Kể từ đó bố anh 1 mình gà trống nuôi con mà không chịu đi thêm bước nữa... Vì ông cưới vợ muộn nên khi Hùng chào đời, ông cũng đã hơn 40 rồi. Cuộc sống vừa...