“Nhìn cô như mẹ sề khiến tôi cảm thấy xấu hổ”
Tôi c.hết lặng, không nói được một câu vì khi tự nhìn lại vào gương, tôi thấy không nhận ra mình nữa. Trong gương kia là một người phụ nữ tóc tai bù xù, mặt mũi nhợt nhạt, quần áo xộc xệch.
Lấy nhau tới nay đã được 5 năm, cuộc sống vốn dĩ chẳng dễ dàng. Những lo toan, mưu sinh, con cái khiến tôi không còn thời gian dành riêng cho bản thân. Còn anh, đi làm về tới nhà chỉ ăn, rồi chơi với các con một lúc trong khi tôi dọn dẹp rồi lại nằm xem ti vi để mọi chuyện lại cho tôi. Rất hiếm khi anh đụng tay, đụng chân để giúp tôi việc gia đình.
Công việc của anh chỉ mang về một tháng 6 triệu mà nhà có hai đứa con ăn học. Thời buổi kinh tế leo thang như hiện nay chắc chắn dù có co bóp như thế nào cũng không thể trang trải đủ. Tôi phải bươn chải, cũng phải lo k.iếm t.iền để tăng thêm thu nhập cho gia đình. Nhiều khi bản thân cũng muốn mua cái này, cái kia, cũng muốn sắm một bộ quần áo mới, hợp mốt, đi làm đẹp, mua những mỹ phẩm đắt t.iền một chút để chăm chút cho bản thân. Nhưng nghĩ đến những khoản t.iền đó nếu bỏ ra thì các con sẽ mất đi một hộp sữa, hay cuối tháng sẽ lại thiếu trước hụt sau nên tôi đành dằn lòng lại phải tiết kiệm để cuộc sống gia đình không phải bị áp lực bởi đồng t.iền. Nhưng những lo toan, những cố gắng của tôi chẳng được chồng ghi nhận.Nếu kinh tế gia đình khá giả thì đâu đến mức tôi phải trở thành con “mẹ sề” như anh nói.
Ngày hôm qua, anh về nhà với trạng thái chán nản, hỏi ra mới biết chính tôi làm anh phải xấu hổ với đồng nghiệp. Chả là buổi trưa tôi có chút việc tiện đường có ghé qua công ty anh nên cứ thế mặc bộ đồ ngủ ra đường không chuẩn bị gì, tôi chỉ nghĩ đơn giản hai vợ chồng tranh thủ đi ăn trưa, không may bị nhiều người cùng công ty anh nhìn thấy. Anh trở về nhà và đã dùng những lời lẽ hết sức nặng nề dành cho tôi. Nào thì “cô nhìn lại mình đi, trông có giống một con mẹ sề không đáng giá một xu”… “cô làm tôi thấy xấu hổ khi có một người vợ như cô”….Thậm chí “nhìn thấy cô lôi thôi, luộm thuộm, sồ sề, tôi nhìn đã thấy đủ buồn nôn chứ đừng nói muốn động vào người cô”… Anh cứ mặc sức thoá mạ tôi không cần biết tâm trạng tôi ra sao khi nghe những lời nói đầy xúc phạm như vậy. Khi nghe những câu nói đó từ chồng, tôi vô cùng tủi thân và cảm thấy những hy sinh bấy lâu nay của mình dành cho gia đình bỏ xuống sống xuống bể.
Tôi c.hết lặng, không nói được một câu vì khi tự nhìn lại vào gương, tôi thấy không nhận ra mình nữa. Trong gương kia là một người phụ nữ tóc tai bù xù, mặt mũi nhợt nhạt, quần áo xộc xệch. Đúng là đến bản thân tôi còn không nhìn nổi. Tôi chẳng còn lời lẽ nào để bào chữa cho mình. Chỉ biết khóc như một người điên. Bao nhiêu tủi thân, nỗi uất ức, những công sức bỏ ra ùa về khiến tôi thấy mình đ.au đ.ớn, n.hục n.hã. Tôi mặc cho nước mắt rơi, con tim nhói đau đến mức tôi tự đ.ấm vào ngực mình để cơn uất nghẹn được vơi phần nào.
Video đang HOT
Từ lúc đó tới hôm nay, tôi vẫn chưa trở về trạng thái cũ. Tôi mặc kệ mọi việc gia đình. Tôi muốn được yên tĩnh. Tôi chưa biết sẽ phải đối diện với anh như thế nào và sẽ phải nói ra sao để anh hiểu vì đâu, vì ai tôi trở thành “con mẹ sề” như thế. Có lẽ, đã tới lúc tôi phải thay đổi, phải nhìn lại bản thân và đầu tư thời gian cũng như t.iền bạc để chăm chút cho chính mình. Tôi cũng kiếm được t.iền, thậm chí hơn anh vậy mà để giờ tôi nhận lại là những chua xót này đây. Bao yêu thương, những ý nghĩ muốn chăm lo cho chồng giờ đây đều tan biến.
Theo iblog
Cảm ơn chị đã cướp giùm tôi gã chồng đốn mạt
Nhìn chị phờ phạc, xấu xí sau khi làm vợ anh ta, tôi thấy mình của vài năm về trước. Giờ chị đã thấy dại khi cướp gã đàn ông đốn mạt đó từ tay tôi chưa?
Chiều nay gặp chị trên con phố quen, thấy chị tay xách nách mang mua đồ, áo quần thì lôi thôi, luộm thuộm, trên xe đứa con quấy khóc vì đói, tôi mới thấy tội chị biết bao. Cách đây 5 năm, tôi cũng nào khác gì chị. Cũng tan làm là lao về nhà như cơn lốc để kịp nấu cơm, kịp dọn nhà, tắm giặt cho con. Bởi vì, gã đàn ông mà cả tôi và chị từng gọi là chồng chỉ là loại ăn sẵn, nằm ngửa, nào có giúp gì được vợ con.
Ấy thế mà ngày đó, chị tìm mọi thủ đoạn để cướp anh ta từ tay tôi. Nghĩ lại cũng nực cười, ngày đó tôi cùng quẫn, cứ nghĩ phải giữ bằng được chồng, để làm gì ư? Để con mình có bố, để gia đình mình không bị người ngoài cười chê, để tôi không bị coi là thất bại trước chị? Đấy, đàn bà khi bị dồn vào đường cùng đôi khi nông cạn đến vậy. Chỉ khăng khăng giữ bằng được món đồ mà chả chịu nhìn lại xem, món đồ đó trước giờ có trong nhà cũng chỉ là thứ vô tích sự mà thôi.
Chị nói tôi xấu, tôi già hơn chồng, tôi làm khổ anh ta, chi bằng buông tha để anh ta đến bên chị. Ngày đó, tôi cũng lao tâm khổ tứ tìm cách giữ chồng. Nhưng tôi giữ không nổi. Bởi vì lúc đó tôi đầu bù tóc rối, tôi tối ngày lôi thôi vì chồng, vì con, so với chị, người phụ nữ độc thân, cá tính và quyến rũ thì xách dép chạy theo tôi cũng không bằng.
Chị nói tôi xấu, tôi già hơn chồng, tôi làm khổ anh ta, chi bằng buông tha để anh ta đến bên chị. Ngày đó, tôi cũng lao tâm khổ tứ tìm cách giữ chồng. Nhưng tôi giữ không nổi. (Ảnh minh họa)
Thế là cuối cùng anh ta cũng vẫn bỏ tôi, bỏ cả đứa con còn chưa vào lớp 1 để theo chị. Chị gọi đó là "tình yêu đến muộn nhưng đích thực". Thôi thì cực chẳng đã, tôi ôm con về nhà ngoại, nghĩ rằng đời mình tàn rồi, chẳng còn hi vọng gì nữa. Thế nhưng tôi nhầm, nếu không có cái ngày tận cùng đau khổ đó, chắc đời tôi đâu có được như bây giờ.
Tôi trưởng thành, độc lập và học cách chăm sóc bản thân mình nhiều hơn. Con tôi ra ngoài ai cũng khen ngoan ngoãn, xinh xắn và lanh lợi. Chẳng ai cười chê con tôi vì có một ông bố bỏ mẹ theo bồ. Cái người ta nhìn vào là sự nỗ lực của một bà ẹm đơn thân như tôi và sự vươn lên mạnh mẽ của một đ.ứa t.rẻ thiếu sự quan tâm từ bố.
Tôi đoán giờ nhìn tôi, chị nghĩ chắc tôi bấu víu được vào một gã đàn ông nào khác nên mới... "lên đời" như thế. Nhưng chị nhầm rồi, bỏ được gã chồng tồi mà chị cố cướp về, tôi nhận ra phụ nữ hoàn toàn có thể làm chủ cuộc đời mình mà chẳng cần dựa vào ai hết.
Tôi đi thật nhanh qua chị, chẳng biết có nên cầu chúc cho chị được một ai đó dại dột đòi cướp anh ta đi để đời có cơ hội làm lại như tôi hay không? (Ảnh minh họa)
Tôi không biết cuộc sống của chị giờ hạnh phúc đến mức nào (như điều mà chị từng tin)... nhưng chiều nay nhìn chị vật lộn với hàng trăm việc, người như già đi cả chục t.uổi chỉ sau vài năm làm vợ anh ta là tôi lại thấy thương. Người ta vẫn bảo nhìn vào nhan sắc của vợ để thấy lòng tốt và tình yêu của chồng, bởi thế nhìn chị bây giờ, chẳng cần thanh minh hay giải thích điều gì thêm nữa cả.
Thấy chị cơ cực, xấu xí và già nua, tôi lại hình dung ra mình vài năm về trước. Tôi toan ra gặp chị, nói một lời cảm ơn vì năm xưa nhờ chị "bao dung độ lượng" cướp đi gã chồng tồi đó mà tôi có được ngày hôm nay. Nhưng nghĩ đi, nghĩ lại, sợ chị nghĩ tôi m.ỉa m.ai nỗi đau hiện giờ của chị nên tôi thôi. Cùng cảnh đàn bà với nhau, mà hơn hết là những người đàn bà cùng khổ vì một gã đàn ông, tôi chẳng muốn m.iệt t.hị hay cười chê chị làm gì. Những gì chị đang gánh hộ tôi cũng đã đủ khổ lắm rồi.
Tôi đi thật nhanh qua chị, chẳng biết có nên cầu chúc cho chị được một ai đó dại dột đòi cướp anh ta đi để đời có cơ hội làm lại như tôi hay không?
Theo Blogtamsu
Cách để hạnh phúc gia đình không bị chi phối bởi tài chính T.iền bạc là thứ vật chất rất quan trọng, nó có thể chi phối cuộc sống hôn nhân, hạnh phúc gia đình. Các cặp vợ chồng đã có rất nhiều cuộc cãi nhau chỉ vì sự có mặt của đồng t.iền. Vậy làm thế nào để vấn đề t.iền bạc không ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình? Dưới đây là những bí...