Nhìn chồng và nhân tình âu yếm nhau trong xe ô tô, tôi bật khóc bất lực vì không thể đán.h ghe.n
Bám theo chồng, tôi bắt gặp anh ta và ả bồ đang âu yếm nhau trên xe ô tô nhưng không thể đán.h ghe.n.
Tôi năm nay 32 tuổ.i, kết hôn cách đây 6 năm. Với tôi, gia đình là điều quý giá nhất, có người chồng chăm chỉ làm ăn, yêu thương vợ con, quả là may mắn đối với tôi. Nhưng thật buồn, gia đình mà tôi vốn rất tự hào đó, giờ đây lại đứng bên bờ của đổ vỡ.
Chồng ngoạ.i tìn.h, tin không thể sốc hơn đối với tôi, lại xảy ra vào những ngày cuối năm làm tôi tâm trạng ngổn ngang, suy sụp. Chồng tôi vốn rất nghiêm chỉnh trong các mối quan hệ, nhưng mấy tháng trở lại đây đã hoàn toàn trở thành con người khác hẳn. Hay đi sớm, về muộn, ở là là cắm mặt vào điện thoại, tiề.n đưa rất ít cho vợ…
Tôi vốn rất tin tưởng chồng, coi đó là những chuyện bình thường, cho đến khi tận mắt đọc được tin nhắn của chồng với nhân tình. Anh ta kể lể rằng cuộc sống không hạnh phúc, ở với vợ chỉ vì con, hàng ngày đau khổ khi phải “diễn kịch” trước mặt mọi người. Chồng tôi thề thốt, mong ước có ngày được tự do để kết hôn với cô ta.
Mang chuyện chồng có người bên ngoài để tâm sự với một vài chị em thân thiết, ai cũng khuyên tôi tìm cách đán.h ghe.n, làm cho hai người kia bẽ mặt. Lén bám theo chồng, anh ta lái xe ô tô đón nhân tình đi ăn, vào khách sạn, trông hai người họ lúc nào cũng âu yếm, tình tứ với nhau khi ở trong xe. Tôi bật khóc trước sự thật bẽ bàng trước mắt. Muốn lao vào đán.h ghe.n, cấu xé người phụ nữ kia dám xen vào gia đình tôi. Nhưng lại nghĩ kỹ, nếu mình làm thế cũng nào có ích gì, còn có khi vướng vào vi phạm pháp luật.
Video đang HOT
Bất lực không thể đán.h ghe.n dù đã phát hiện ra chồng và nhân tình đi vào khách sạn. Ảnh minh họa
Thấy chồng và nhân tình ở bên nhau mà tôi bất lực, không thể làm được gì. Chỉ biết khóc, than trách cho số phận của mình không may lấy người chồng giả dối. Tôi chỉ biết dằn vặt bản thân, quá tin tưởng vào chồng để giờ đây bị phản bội. Thương hai con còn nhỏ, tôi chưa muốn làm lớn chuyện cũng như nghĩ tới l.y hô.n.
Cố gắng để nói chuyện thẳng thắn với chồng, anh ta không phủ nhận chuyện ngoạ.i tìn.h, còn thách thức vợ: ” Tôi yêu ai, đối đãi với người ta như thế nào là chuyện riêng của tôi. Cô cứ việc làm đơn l.y hô.n, tôi ký ngay. Biết điều thì tôi sống trách nhiệm, lo cho các con, bằng không thì cô mới là người chịu thiệt thòi“.
Chồng vẫn ngang nhiên đi gặp nhân tình, không còn quan tâm tới các con. Anh ta tỏ rõ sự bất cần của mình với gia đình. Tôi còn chưa nói lời trách móc, vậy mà chồng đã đổ lỗi, sẵn sàng l.y hô.n để đến với người khác. Suốt cả tuần tôi chỉ nhốt mình trong phòng, không muốn ăn uống, không muốn làm gì. Nhắm mắt lại tôi lại thấy hình ảnh chồng đang tình tứ với nhân tình, tim tôi lại đau nhói.
Chồng ngoạ.i tìn.h, tôi có nên tổ chức đán.h ghe.n cho ả nhân tình của chồng một bài học hay là dứt khoát l.y hô.n để giải thoát cuộc đời mình? Hãy cho tôi lời khuyên!
Ngày cuối cùng bố tôi nằm trên giường bệnh, người phụ nữ ông muốn gặp lại không phải mẹ tôi, biết được danh tính cả nhà tôi sốc ngất
Ngày bố tôi mất, có hai người phụ nữ tiễn đưa ông ấy. Một người nước mắt dâng nghẹn, một người bình thản như không.
Mẹ tôi là vợ thứ hai của bố tôi. Lúc nhỏ, tôi thường nghe nhiều người nói những lời ác ý rằng mẹ tôi là người phá hoại gia đình trước đó của bố tôi. Tôi lớn lên dần hiểu rằng ngoài tôi và mẹ thì bố tôi còn một gia đình khác. Nhưng tôi chưa từng biết đến họ, cũng chưa bao giờ bố mẹ nhắc tới. Có lẽ đó là vấn đề nhạy cảm họ không muốn tôi biết, cũng không muốn tôi hỏi tới.
Bố tôi là người đàn ông thành đạt, lo cho mẹ con tôi không thiếu thứ gì. Nhưng ông không phải là người chồng chung thủy. Từ khi còn nhỏ, tôi đã nhiều lần thấy mẹ khóc trong phòng ngủ nhưng chẳng biết vì lý do gì.
Sau này tôi mới hiểu, đó là những lúc bố ngoạ.i tìn.h bên ngoài. Rất nhiều lần như thế khi còn bé, tôi nhìn thấy những người phụ nữ khác đến nhà tìm mẹ tôi. Họ đòi mẹ tôi l.y hô.n, buông tha cho bố tôi. Nhưng thật ra bố tôi mới là người chưa bao giờ chịu buông tay bất kì người phụ nữ nào, bao gồm cả mẹ tôi. Ông ấy muốn có tất cả, chẳng muốn bỏ ai.
Đến khi bố tôi mắc bệnh ung thư phổi, chỉ có mẹ tôi ở bên chăm sóc ông ấy suốt 2 năm bị bệnh tật dày vò. Ngoài mẹ tôi ra, những người phụ nữ khác chỉ đến để đòi ông ấy chia tài sản, bắt ông ấy chịu trách nhiệm với con của họ. Mẹ tôi đã không còn nước mắt để khóc, chỉ biết làm tròn nghĩa vợ chồng.
Điều chua chát nhất là mẹ tôi ở bên bố mấy mươi năm, chăm sóc ông những năm cuối đời bệnh tật nhưng đến những giây phút hấp hối, người phụ nữ bố tôi muốn gặp lần cuối trước khi đi lại là người vợ đầu tiên của ông. Mẹ tôi phải gọi cho bà ấy rất nhiều lần, như gom hết can đảm còn lại của tuổ.i già để mời người phụ nữ ấy đến gặp bố tôi một lần sau cùng.
Ảnh minh họa: Internet
Bố tôi không còn tỉnh táo nhưng vẫn nắm chặ.t ta.y người vợ đầu, thều thào nói một câu xin lỗi. Tôi với mẹ đứng ở bên ngoài, chỉ cách vài bước nhưng lại thấy như xa xôi chẳng với tới. Tôi thấy đôi vai của mẹ tôi rung lên. Tôi không biết có bao giờ bố tôi nói xin lỗi với bà chưa, có bao giờ hiểu những giọt nước mắt của bà bao đêm?
Tôi hỏi mẹ sao không giận ba tôi, sao còn khóc đến đau lòng như thế? Có phải mẹ đã chịu đựng nhiều năm như thế là vì tôi không? Mẹ tôi khi đó đã nói:
"Đàn ông chỉ nhớ hoài không quên người vợ đầu tiên họ phản bội. Mẹ là người vợ thứ hai bố con phản bội thì cũng chẳng khác gì những người phụ nữ sau này. Đó là cái giá mẹ phải trả cho những sai lầm khi còn trẻ. Mẹ không sống với ông ấy chỉ vì con, mà còn vì chính mẹ. Là mẹ lựa chọn".
Ngày bố tôi mất, có hai người phụ nữ tiễn đưa ông ấy. Một người nước mắt dâng nghẹn, một người bình thản như không. Nhưng tôi nghĩ, người nhẹ nhàng nhất chắc là bố tôi. Ông ra đi rồi, tạ lỗi vời người xưa được rồi, liệu có còn vướng bận một người phụ nữ nào khác không?
Thấy số điện thoại của ả bồ gọi đến anh liền cuốn quýt chạy đi, tôi ở nhà chỉ làm một việc lại khiến anh 'tay trắng' Tôi cảm thấy mình quá ngu ngốc vì trong suốt thời gian qua đã tin tưởng nhầm vào một người đàn ông. Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ vào 2 năm trước, chị mạnh mẽ bỏ hết những định kiến xã hội để tiến thêm bước nữa với một người đàn ông cùng tuổ.i. Vợ anh mất cũng được 3 năm, một mình...