Nhìn cảnh mẹ đẻ giặt chậu tã lót đầy giữa trời giá rét, tôi xó.t x.a cho phận lấy chồng giàu
2 hôm sau tôi đi làm trở lại, về nhà thấy mọi người đang bận chuyển hàng tôi lại vào giúp như mọi khi không ngờ mẹ chồng cầm tay gạt ra: “Thôi chị mệt thì lên phòng nghỉ, tôi không dám nhờ. Nhỡ có chuyện gì xảy ra tôi lại mang tiếng ác”.
Ngày tôi về nhà chồng ai cũng bảo số tôi may mắn vào được gia đình giàu có, từ giờ về sau không phải lo vất vả về kinh tế nữa. Bác hàng xóm còn thủ thỉ vào tai mẹ tôi rằng: “Vẫn biết cơ ngơi và tài sản đó là của bố mẹ chồng nó, nhưng nhà chỉ có mình chồng nó là con trai, ông bà không cho con thì cho ai”. Mẹ tôi chỉ cười, có lẽ bà cũng hiểu, đâu phải làm dâu nhà giàu mà đã sướng.
Bản thân tôi lấy anh vì tình yêu chứ chẳng phải sáng mắt vì tiề.n nên tôi chẳng quan tâm đến vật chất. Lấy chồng tôi vẫn đi làm công việc của mình dù nhà chồng tôi phải thuê tới cả chục người giúp việc ở xưởng mỗi ngày. Tôi không muốn mình là kẻ ăn bám.
Nhà chồng nhiều việc nên ở công ty về tôi lại lao vào làm việc nhà cùng với người giúp việc. Nhiều khi còn đang thay bộ quần áo ở trên phòng chưa kịp xuống mẹ chồng tôi đã ở dưới réo lên tôi lại cuống cuồng chạy xuống.
Nhiều khi còn đang thay bộ quần áo ở trên phòng chưa kịp xuống mẹ chồng tôi đã ở dưới réo lên tôi lại cuống cuồng chạy xuống. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi là người tham công tiếc việc. Bà bắt tất cả mọi người trong nhà phải lao động. Đôi khi tôi thắc mắc với chồng: “Mẹ đã thuê người làm rồi sao còn bắt chồng con phụ nữ a, mình cũng đi làm mà. Nếu nhiều việc quá mẹ thuê thêm 1, 2 người là xong để chồng con nghỉ ngơi chút có phải là hơn không?”. Chồng tôi lắc đầu bảo tính mẹ từ xưa đến nay vẫn thế rồi. Anh em anh và bố ở cùng riết thành quen. Cả cái cơ ngơi này một tay mẹ dựng lên, ai cũng phải phục sự tính toán của bà.
Lấy chồng nửa năm, tôi mới về nhà mẹ đẻ được một lần, mà hôm đó đúng ra là đi làm nhưng công ty mất điện cho nghỉ tôi tranh thủ về nhà đẻ luôn. Chứ nhà chồng bận thế dứt ra đi làm sao được. Mà có xin đi thì mẹ chồng tôi cũng bảo, về đấy thì cũng chỉ chơi thôi chứ giải quyết chuyện gì đâu trong nhà ở đây thì đầy việc, người làm không có. Bà nói vậy tôi đâu dám xin đi nữa.
Video đang HOT
Tôi bầu bí, nghén ngẩm cũng vẫn cố gắng làm với mọi người. Chỉ đến khi thấy tôi nôn thường xuyên, chồng xó.t x.a bảo tôi lên phòng nằm nghỉ. Hôm đó anh cũng nói luôn với mẹ thuê thêm người làm thời vụ để tôi được nghỉ ngơi, nào ngờ mẹ chồng tôi hằm hằm quát: “Tôi chửa 2 đứa, vậy bê hàng giao cho khách ầm ầm, chạy ngược chạy xuôi tới tận ngày đẻ có sao đâu. Không làm tự nhiên có cái cơ ngơi như ngày hôm nay à. Tôi mất tiề.n cưới con dâu về không phải để ngồi chơi đâu. Anh tính sao thì tính”.
Hôm ấy chồng tôi và mẹ đã to tiếng với nhau. Tôi mệt quá nằm li bì cả ngày hôm ấy đâu biết gì, chỉ nghe bác giúp việc kể thế. 2 hôm sau tôi đi làm trở lại, về nhà thấy mọi người đang bận chuyển hàng tôi lại vào giúp như mọi khi không ngờ mẹ chồng cầm tay gạt ra: “Thôi chị mệt thì lên phòng nghỉ, tôi không dám nhờ. Nhỡ có chuyện gì xảy ra tôi lại mang tiếng ác”.
Tôi chảy nước mắt, chồng thì bảo cứ lên nhà nghỉ, để anh và bố làm cùng với mọi người là được. Gần tới ngày sinh nở, vợ chồng tôi bàn nhờ bà ngoại đến trông cháu giúp tháng đầu vì bà nội bận thế chắc chắn là không giúp được gì. Nếu chúng tôi ở riêng thì chẳng có gì đáng ngại, nhưng đằng này là ở chung với bố mẹ chồng, nhiều thứ phức tạp lắm. Tính đi tính lại chẳng còn cách nào khác vẫn phải nhờ bà ngoại lên, tôi đành bảo chồng ra nói trước với bố mẹ chồng xem ý bà ra sao.
Khi vợ chồng tôi đặt vấn đề bố chồng không phản đối gì còn mẹ chồng thì bảo: “Tùy anh chị thôi, kể cả anh chị có thuê người về trông con giúp tôi cũng không phản đối gì cả. Nhưng đừng có nhàn quá rồi sinh lười”. Tôi biết là mẹ chồng ám chỉ mình nhưng vẫn nín nhịn xin phép đi lên. Chỉ mong bà đừng gây khó dễ khi mẹ tôi đến là tôi hạnh phúc lắm rồi.
Tôi biết là mẹ chồng ám chỉ mình nhưng vẫn nín nhịn xin phép đi lên. Chỉ mong bà đừng gây khó dễ khi mẹ tôi đến là tôi hạnh phúc lắm rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh được 1 ngày thì mẹ tôi đến. Cũng từ hôm ấy chỉ có bà ngoại bế cháu và giặt giũ tã lót cho cháu chứ bà nội thì tuyệt nhiên không. Có lúc rảnh bà đi làm tóc, gội đầu chứ chẳng bước lên, vì bà làm ăn nên kiêng tiếp xúc với bà đẻ đầu tháng. Đến khi không biết bố chồng nói gì mà miễn cưỡng lên. Bà bế cháu được tí thì nhìn ngang nhìn dọc khắp phòng như kiểu dò xét.
Lúc xuống bà ngang qua nhà tắm thấy bình nóng lạnh đang bật thì bà hét ầm ĩ lên: “Sao bình nóng lạnh bật suốt thế này, có dùng đâu mà bật”. Tôi vội chạy ra thanh minh: “Trời lạnh nên con bật cho bà ngoại giặt ít tã cho cháu ạ”. “Trời ơi, cô có biết mỗi tháng nhà này trả bao tiề.n điện không, giặt mấy cái tã mà phải bật nước nóng suốt ngày thế à. Mà từ mai giặt giũ thì xuống dưới nhà, giặt ở cái vòi nước ngoài kia kìa. Cái nhà tắm này không phải là chỗ giặt tã với đồ bà đẻ đâu.
Lúc đấy tôi đang bế con nên mẹ tôi phải chạy ra tắt giúp bình nóng. Bà bảo tôi nín lặng, đừng nói nữa không sợ mẹ chồng tôi nổi giận thì tôi lại khổ. Từ hôm sau giặt đồ cho tôi và cháu mẹ tôi phải mang xuống tận nhà dưới, chỗ chỉ có mỗi cái mái tôn che bên trên.
Từ trên tầng 2, nhìn cảnh mẹ đẻ giặt chậu tã lót đầy giữa trời giá rét, tôi xó.t x.a cho phận lấy chồng giàu.
Theo Một Thế Giới
Lo cho xong việc nhà chồng đi đã
Phụ nữ phải xác định lo cho xong việc nhà chồng đã rồi mới lo đến nhà ngoại, chuyện nhà chồng chưa xong, thì đừng nói đến chuyện khác...
Phụ nữ bây giờ nhiều người dỗi hơi quá nhỉ, chuyện gì cũng mang lên mạng chia sẻ được, chán kể xấu chồng lại kể xấu đến mẹ chồng và gia đình nhà chồng.
Phụ nữ phải xác định lo cho xong việc nhà chồng đã rồi mới lo đến nhà ngoại, chuyện nhà chồng chưa xong, thì đừng nói đến chuyện khác... (Ảnh minh họa)
Tôi là phụ nữ mà còn sợ những phụ nữ thích mang chuyện nhà ra cho thiên hạ mổ xẻ, huống hồ là đàn ông. Không biết những anh đàn ông trên diễn đàn này nói về những người phụ nữ này như thế nào.
Đọc bài viết của chị Phương Vi mà tôi thấy thương cho mẹ chồng chị, chồng mất sớm, ở vậy nuôi con thành người, chỉ mong sau khi dựng vợ cho con nhà có thêm người, thêm vui thì lại thêm buồn, thêm bực.
Ngày Tết, nhà neo người, có một mẹ một con, con dâu năm nào cũng lại nằng nặc đòi cùng chồng con về quê ăn Tết với bố mẹ đẻ, bỏ mặc mẹ chồng một mình 3 ngày Tết, muốn làm gì thì làm.
Nói thật, mới nghe qua tôi đã thấy chị là một người phụ nữ ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân mình mà chẳng chịu nghĩ, chẳng hiểu cho mẹ chồng, bố mẹ chị cũng vậy, chỉ nghĩ cho con gái mà không nghĩ cho con rể và mẹ chồng chị.
Đáng lẽ, nếu là người hiểu biết, bố mẹ chị phải phân tích cho chị hiểu nhà chồng chị rất neo người, có mỗi mình mẹ chồng, tuổ.i lại không còn trẻ, nếu 3 ngày Tết con cái bỏ đi hết bà sẽ rất buồn, rồi lúc trái nắng trở trời xảy ra chuyện gì biết kêu ai. Thì trái lại, bố mẹ chị lại điện thoại cho mẹ chồng chị để xin cho con gái, con rể và cháu ngoại về quê ăn Tết, xem ra bố mẹ chị cũng hồ đồ, không biết trước biết sau.
Giá nhà chồng chị có nhiều anh em thì không nói làm gì, đằng này mỗi mình chồng chị, chẳng lẽ chị về quê ăn Tết với bố mẹ đẻ, để bố mẹ đẻ chị vui còn lại kệ cho mẹ chồng chị phải ăn Tết một mình. Theo tôi, 3 ngày Tết vợ chồng chị nên ở lo cúng giỗ việc nhà chồng, để ra Tết về quê ngoại cũng chẳng sao. Đằng nào chị cũng đi lấy chồng rồi, không phải lo lắng việc cúng giỗ ở nhà đẻ.
Thuyền theo lái, gái theo chồng, chị nên xác định rõ điều này trước khi lấy chồng, phụ nữ đi lấy chồng phải xác định lo cho xong việc nhà chồng đã rồi mới lo đến nhà ngoại, còn chuyện nhà chồng chưa lo xong, thì coi như chưa làm tròn tách nhiệm.
Nhất là hoàn cảnh nhà chồng chị, chỉ có một mẹ một con thì trách nhiệm của chị với việc cúng giỗ, và với mẹ chồng mình là rất lớn. Hãy làm tốt vai trò người vợ, người con dâu ở nhà chồng, nhất là vào ngày Tết.
Theo Đất Việt
Cho con trai chứ con dâu đâu mà đòi đứng tên Đất của bố mẹ chồng cho con trai, chứ cho con dâu đâu mà đòi phải được đứng tên cùng chồng?. Chị Hoàng Hương có lối suy nghĩ giống ý như vợ tôi, đúng là suy nghĩ của đàn bà, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt. Bố mẹ tôi cũng có một ngôi nhà gần 100m2, ở ngay mặt...