Nhìn cảnh anh hàng xóm cho con mình ăn cháo, nước mắt tôi chực trào ra
Tôi không biết phải làm sao để đối diện với tình cảm của anh hàng xóm.
5 năm trước, tôi trót mang thai với một người đàn ông lớn hơn mình 17 t.uổi. Tôi bị anh ta ngon ngọt l.ừa g.ạt và khi tôi có bầu, anh ta bỏ chạy. Ở t.uổi 20, tôi suy sụp, từng nghĩ đến những chuyện đáng sợ nhất. Nhưng thật may mắn vì có mẹ và chị gái luôn ở bên cạnh, tiếp thêm cho tôi động lực để tôi giữ con, sinh con ra. Khi con tròn 1 t.uổi, tôi dẫn con đến thành phố ở cùng mình để tiện việc đi làm.
Cuộc sống của 2 mẹ con cũng không dễ dàng gì. Tôi định đem con đi gửi nhà trẻ nhưng con bé quá, không ai nhận. Bất đắc dĩ, mẹ tôi phải đến ở cùng để chăm sóc cháu cho tôi yên tâm làm việc.
Hiện tại, con tôi đã hơn 4 t.uổi, bé ngoan ngoãn, đáng yêu, là niềm vui mỗi ngày của tôi. Từ lúc con đi học, mẹ tôi cũng về quê. Tôi phải sắp xếp công việc để đưa đón con mỗi ngày, nói chung cũng cực. Cạnh phòng trọ tôi có anh hàng xóm tên Kiên, hiền lành, vui tính, cũng có một đứa con trai trạc t.uổi con tôi. Anh ấy nghèo, là công nhân nên bị vợ bỏ. Chị vợ còn giao con cho anh nuôi để tiện đi bước nữa. Có lẽ cùng cảnh ngộ nên chúng tôi nhanh chóng kết thân và hay tâm sự cùng nhau. Những hôm tôi tăng ca về trễ, anh Kiên lại đón con gái giúp tôi và lo ăn uống cho bé. Ngược lại, anh ấy làm về muộn, tôi sẽ chăm sóc con trai của anh.
Video đang HOT
Tuần trước, tôi đang nấu ăn thì con gái bỗng lên cơn co giật. Con bé bị sốt 2 ngày rồi nhưng tôi chủ quan nên chỉ mua thuốc cho con uống mà không đưa con đi khám. Con bị co giật, tôi hốt hoảng la hét mà không biết phải làm thế nào. Anh Kiên nghe tiếng tôi la thì vội chạy sang, sơ cứu ban đầu rồi đưa con tôi đi bệnh viện.
Đến viện, anh còn nhận mình là bố của con và liên tục hối thúc bác sĩ khám bệnh cho bé. Sự sốt sắng của anh làm tôi mềm lòng. Con tôi nằm viện 4 ngày nay, ngày nào anh hàng xóm cũng tự mình nấu cháo đem đến viện cho bé và một phần cơm cho tôi. Anh ấy còn tự mình đút cháo cho con tôi để tôi được nghỉ ngơi.
Con trai anh Kiên nói: “Bố con thích cô đấy. Bố con luôn nói nếu cô và em Bí sang ở cùng thì thật là hạnh phúc”. Anh cười ngượng ngùng, bảo trẻ nhỏ nói đùa thôi. Nhưng tôi đã nhận ra tình cảm của anh ấy từ lâu rồi mà không biết phải đối đáp như thế nào? Chuyện cũ vẫn là nỗi ám ảnh đối với tôi. Hơn nữa, giờ chúng tôi mỗi người đều có con riêng, lấy nhau rồi chắc chắn sẽ nảy sinh nhiều vấn đề liên quan đến con anh, con tôi, con chúng ta. Tôi rối rắm, không biết phải làm sao cho đúng nữa?
Mỹ Hạnh
Bố muốn tôi lấy anh hàng xóm để trả ơn anh đã cứu mạng ông
Giữa chúng tôi có khoảng cách quá lớn về trình độ học vấn sao có thể đến với nhau được?
Ảnh minh họa: ST
Bên cạnh nhà tôi có anh hàng xóm tên Đạt, anh ấy làm công nhân xây dựng, người kiểu cứng nhắc khô khan. Mỗi khi chạm mặt tôi, anh ấy luôn chào trước, còn tôi chỉ vâng dạ cho xong chuyện.
Cách đây 2 tuần, tôi đi công tác, bố tôi ở nhà một mình. Bố gọi điện cho tôi nói là trong người khó chịu, rồi sau đó không thấy ông nói gì nữa. Tôi gọi nhiều cuộc điện thoại mà không thấy bố bắt máy. Lúc đó đã là nửa đêm, tôi lo lắng không thể nào chợp mắt. Không hiểu ở nhà bố đã xảy ra chuyện gì. Tôi cũng không thể gọi điện cho ai để hỏi về tình hình của bố ở nhà.
Khoảng 2h, Đạt bất ngờ gọi điện cho tôi, nói là bố tôi đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Bác sĩ bảo bố tôi bị đau bụng đi ngoài, mất nước và ngất. May được đưa đến bệnh viện sớm.
Dù công việc chưa xong nhưng tôi vẫn phải về nhà ngay sáng hôm sau để chăm sóc bố. Nhìn thấy bố nằm trên giường bệnh, da dẻ xanh xao mà tôi bật khóc. Mới có vài ngày không gặp mà bố đã yếu đi rất nhiều. Vì chăm sóc bố tôi, Đạt đã nghỉ làm khiến tôi rất cảm kích và đã gửi lời cảm ơn.
Thứ 5 vừa rồi, bố tôi xuất viện. Bố con tôi đã làm mâm cơm và mời Đạt sang để tỏ lòng biết ơn. Trong bữa cơm, bố tôi đã kể lại đêm nguy kịch đó.
Anh Đạt bất ngờ nói là đêm ấy, đã nửa đêm mà điện nhà tôi vẫn sáng, anh ấy biết bố tôi ở một mình nên định qua hỏi thăm xem có chuyện gì thì nghe thấy chuông điện thoại nhiều lần mà không có người bắt máy. Anh ấy đã gọi cửa nhưng không ai mở. Nhìn qua cửa sổ thì thấy bố tôi đang nằm trên sàn nhà. Ngay lập tức Đạt đã trèo qua ban công và phá cửa vào nhà đưa bố tôi đi cấp cứu.
Bố tôi nói là nếu không có Đạt cứu giúp thì hai bố con không còn nhìn thấy nhau nữa. Bố rất cảm kích ơn cứu mạng của anh ấy.
Đạt bảo ai rơi vào trường hợp đó cũng sẽ làm thế và bố con tôi không cần phải nghĩ cách trả ơn. Anh ấy chỉ muốn làm bạn với tôi là đủ.
Khi khách đã về, bố bất ngờ khuyên tôi nên yêu Đạt. Bố thấy đó là người đàn ông tốt, sống có trách nhiệm và rất quan tâm đến tôi. Ngay lập tức tôi từ chối, tôi bảo với bố là không có tình cảm với anh ấy. Tôi tốt nghiệp đại học làm trong công ty lớn, còn anh học xong cấp 2 và đi làm. Trình độ học vấn và công việc của chúng tôi cách nhau quá xa, lấy nhau không hợp.
Thế nhưng, bố khẳng định con mắt nhìn người của bố rất chuẩn, bắt tôi phải dành thời gian tìm hiểu anh hàng xóm. Bố muốn Đạt sẽ là con rể tương lai của ông. Tôi không có chút tình cảm gì với anh ấy, sao có thể bắt ép yêu nhau được. Tôi phải nói sao để bố tôi từ bỏ suy nghĩ ghép đôi cho chúng tôi đây?
Gửi con nhờ bà ngoại trông giúp, tôi phát hiện sự thật cay đắng khi đứng sau khung cửa sổ Tôi không hiểu vì sao mẹ ruột mình lại có thể đối xử như vậy với cháu ngoại... Đã từng có một khoảng thời gian rất dài tôi và bố mẹ ruột không nói chuyện với nhau. Tôi đẻ con cũng không có mẹ bên cạnh, tất cả mọi thứ chỉ có tôi và chồng tự lo. Lý do bởi bố mẹ tôi...