Nhìn anh và bồ trẻ ân ái, tôi chỉ có thể nép vào cánh cửa phòng bật khóc
Nhìn qua cánh cửa phòng, tôi như chết lặng khi thấy anh quấn lấy một cô gái lạ nóng bỏng trên giường. Anh quên mất đó chính là nơi anh đã ôm tôi vào lòng đêm tân hôn và hứa những lời mật ngọt.
Đã có lúc tôi muốn gục ngã, cảm thấy mình đang phải gồng lên mà gánh quá nhiều thứ – Ảnh minh họa
Tôi kết hôn đã 5 năm, thời gian đó đủ để làm cho tình yêu của tôi và anh rơi vào lối mòn, nhàm chán. Những ngày thấy anh về muộn, tôi bắt đầu nghi ngờ, nhưng tự dối lòng mình rằng anh còn cái nghĩa đối với mình, với con.
Con còn nhỏ nên tôi bận hết việc này đến việc khác. Mỗi tối, khi đặt lưng xuống giường rồi tôi chỉ muốn nhắm mắt ngủ ngay. Có ngày anh “đòi hỏi” tôi thậm chí ngủ luôn trong khi đang hành sự mà không biết anh đã xong hay chưa.
Nhiều lần tôi chia sẻ chuyện muốn anh giúp việc nhà cho mình để bớt một phần gánh nặng. Thế nhưng anh quen được nuông chiều từ nhỏ. Có phụ tôi thì cũng chỉ phụ được một vài việc nhỏ xíu. Đã có lúc tôi muốn gục ngã, cảm thấy mình đang phải gồng lên mà gánh quá nhiều thứ.
Càng ngày tôi càng xuống sắc, thân hình héo hon, gầy gò. Chồng tôi chỉ biết quan tâm tôi bằng lời nói. Anh thường xuyên hỏi em mệt hả, em đau hả, dạo này anh thấy em xuống ký… Thế nhưng, sau tất cả những câu hỏi ấy, anh lại không có hành động nào đỡ đần vợ mình. Tôi cứ tự nhủ thôi thì cố gắng, vài năm nữa con lớn hơn một chút có lẽ tôi sẽ bớt cực hơn.
Vậy mà càng ngày tình hình càng không cải thiện. Tôi thấy anh hân hoan hơn mỗi ngày. Hình như anh có bồ. Tôi đoán thế, đàn bà họ rất nhạy, họ có giác quan thứ sáu đủ để biết điều gì đang diễn ra, điều gì sắp xảy đến. Tôi lờ mờ biết, nhưng không dám đối mặt, không dám hỏi anh, không dám điên cuồng tìm hiểu. Vì tôi biết một khi tôi biết được sự thật, tôi sẽ quỵ ngã mất. Tất cả những gì tôi làm cho anh, cho con, cho cái gia đình này không thể nhận về một sự phản bội được. Hàng ngày tôi thấy anh nhắn tin, cười mỉm, tôi đau lòng lắm.
Liệu có người đàn bà nào hèn nhát như tôi không khi không dám đối điện mọi thứ đang xảy ra. Tôi càng trốn tránh thì anh càng thể hiện rõ hơn, càng làm tôi chạy trối chết vào quá khứ nồng ấm mà mình và chồng từng có để cứu vãn tâm tưởng mình, cứu vãn cuộc hôn nhân của mình.
Hàng ngày tôi đi làm cách nhà hơn 10 cây số. Hôm ấy tôi bị tụt huyết áp nên xin về sớm nằm nghỉ ngơi. Giờ đó con tôi đã đi mẫu giáo, chồng cũng đã đi làm. Đã rất lâu rồi tôi mới lại có một không gian cho riêng mình như thế. Cởi giày bỏ ngoài cửa, tôi bước vào nhà, rót cho mình một cốc nước lọc rồi chậm rãi đi lên phòng. Từ cầu thang, tôi đã nghe tiếng động lạ, linh tính mách bảo tôi rằng có chuyện động trời đang diễn ra ngay trong chính ngôi nhà của mình. Tôi chùn bước khi nghe tiếng cười khúc khích. Tôi đã muốn chạy ngay ra cửa để không phải chứng kiến những gì mình nghĩ. Ngoài cửa phòng là một đôi giày màu đỏ cao gót tuyệt đẹp đã tháo ra, ngay bên cạnh là giày của chồng tôi. Họ làm gì trong ấy? Họ phản bội đến mức về tận nhà tôi ngủ hay sao?
Video đang HOT
Nhưng sự ghen tuông của người phụ nữ đã khiến tôi bước lại gần hơn cánh cửa ấy, dù tôi biết rằng có thể trước mắt mình sẽ hiện lên cái cảnh không bao giờ quên được. Nhìn qua cánh cửa phòng, tôi như chết lặng khi thấy anh quấn lấy một cô gái lạ nóng bỏng trên giường. Họ quên hết mọi thứ, quên mất tôi và anh từng ân ái ở chính chiếc giường đó. Anh quên mất đó chính là nơi anh đã ôm tôi vào lòng đêm tân hôn, hứa những lời mật ngọt. Anh quên mất cũng chính nơi này chúng tôi cho ra đời đứa con bé bỏng. Từng hành động của họ như ngàn vết kim đâm thẳng vào tôi, đau đớn và gục ngã. Tôi bất lực đứng nép vào cánh cửa phòng, hai hàng nước mắt cứ thế tuôn ra. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ rơi vào một tình cảnh tồi tệ như thế. Họ vẫn không hề biết tôi nép sau cánh cửa phòng bật khóc, họ cứ cuồng nhiệt như thể thế giới này giờ chỉ còn họ.
Mãi đến khi tất cả xong xuôi, tôi ngồi gục ở cánh cửa mà nước mắt không ngừng chảy. Anh ta bước ra, hoảng hốt khi nhìn thấy tôi ở đó. Cô gái kia thấy thế thì ngay lập tức mặc lại váy áo. Tôi đứng lên, không nhìn anh, chỉ nói hai chữ: “Ly hôn” rồi đi thẳng.
Tôi biết kể từ sau ngày hôm nay, tôi sẽ vĩnh viễn mất đi một gia đình, con tôi sẽ thiếu vắng một tổ ấm, tôi sẽ không có người đầu gối tay kề. Thế nhưng phải một lần đối diện tôi mới thấy mình ngu dại đến thế nào, phải một lần đối diện tôi mới thấy mình cần can đảm hơn để buông bỏ những điều đã không còn thuộc về mình nữa.
Theo Tinmoi24.vn
Yêu đúng người sai thời điểm, tôi trót có thai với bồ trẻ
Đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng đến bây giờ tôi mới biết thế nào là tình yêu, một tình yêu của tôi đã đúng người nhưng sai thời điểm.
Tôi may mắn khi được sinh ra trong một gia đình khá giả, có gốc kinh doanh. Tôi được ăn học tử tế cộng với vẻ ngoài quyến rũ nên hồi những năm hai mươi tuổi, có nhiều chàng trai đến nhà xem mắt. Nhưng từ chối mãi thì cuối cùng tôi cũng phải kết hôn với một anh chàng trí thức Hà Thành.
Chồng tôi không phải lo chuyện kiếm tiền nhiều. Anh là giảng viên dạy tiếng Nga ở một trường đại học của thành phố, lương không cao. Gia đình tôi có cuộc sống sung túc là nhờ doanh nghiệp bố tôi để lại, và tôi - con gái rượu của ông làm người kế nghiệp.
Chúng tôi có với nhau một con gái, đến nay cũng mười chín, hai mươi. Đến đâu, chồng tôi cũng hãnh diện khoe với bạn bè, đồng nghiệp về vợ và con gái, khoe gia đình hạnh phúc của anh.
Tôi cảm thấy cuộc sống hôn nhân gia đình có ấm áp, có bình yên, nhưng hai mươi năm trời, tôi không cảm nhận được hương vị của tình yêu.
Mọi chuyện có lẽ sẽ cứ diễn ra êm đềm như thế, cho đến một ngày, tôi đi công tác cùng vài nhân viên. Trong số những người cùng đi có Hùng, anh trưởng phòng Marketing giỏi giang, nay đã hơn ba mươi.
Nhân chuyến công tác ấy, tôi có dịp thân thiết hơn với cấp dưới, hiểu nhau hơn và đặc biệt là Hùng. Trong chuyến đi hai tuần - đối với tôi vẫn là ngắn ngủi - tôi bỗng cảm nhận được tình yêu của trái tim mình dành cho Hùng.
Hùng đã quan tâm đến tôi, như là với một giám đốc, một người cấp trên và một người chị. Hùng nói những lời ngọt ngào, hành động ga lăng, chu đáo, làm cho trái tim tôi thổn thức.
Trở về sau chuyến công tác, đầu óc tôi rối ren, ánh mắt của Hùng dành cho tôi dường như cũng thay đổi, có sự dè chừng, chứ không còn thân thiết như em trai dành cho chị, nhất là những giờ ăn cơm trưa, không còn trò chuyện vui vẻ như mọi khi.
Tôi tự hỏi, lẽ ra sau chuyến đi, hiểu nhau hơn, chúng tôi sẽ quý mến nhau hơn chứ? Hay Hùng cảm nhận được tôi đã trót có tình cảm với Hùng?
Tôi băn khoăn với những câu hỏi về Hùng. Và tôi cũng rối ren trong việc tìm cách có thêm một chuyến công tác nữa chỉ có tôi và Hùng.
Cuối cùng, tôi cũng tìm ra một dự án, cần đi công tác vài ngày, không thể làm việc qua thư điện tử hay điện thoại được. Tôi và Hùng cũng có dịp lên đường đi công tác cùng nhau, chỉ hai người.
Tại nơi chúng tôi đi công tác lại là một vùng biển yên bình, hữu tình. Chúng tôi có khoảng thời gian nhỏ để đi dạo ngoài biển và nghỉ dưỡng. Và chuyện gì đến cũng phải đến.
Ảnh minh họa
Tám giờ tối hôm ấy, Hùng gõ cửa phòng, cần gặp tôi gấp mà không hề điện thoại báo trước. Không chút lưỡng lự, tôi mở cửa, mời Hùng vào ngay.
Hùng nói về kế hoạch kí thêm một cái hợp đồng nữa với khách hàng. Nhưng vấn đề kí hợp đồng chưa được thống nhất đến nơi đến chốn thì chúng tôi đã lao vào nhau, trong cơn ái ân cuồng nhiệt.
Thế là chúng tôi đã trót vi phạm đạo đức hôn nhân: ngoại tình. Tôi và Hùng đều ngoại tình. Hùng cũng có vợ, tôi cũng có chồng, cả hai đều sai vào đêm hôm ấy.
Tôi sai ở chỗ nghĩ ra cái chuyến đi công tác này và đề nghị Hùng đi cùng. Hùng sai vì hưởng ứng theo lời đề nghị của tôi.
Sau chuyến đi ấy về, chúng tôi lại tiếp tục lén lút. Rồi bất chợt tôi phát hiện mình mang thai, ở tuổi bốn mươi ba, và đó là giọt máu của Hùng. Chuyện tôi có thai, và có thai với một đồng nghiệp cấp dưới, cả nhà ai cũng biết.
Chồng tôi im lặng, sẵn lòng thứ tha cho tôi vì anh yêu tôi. Nhưng con gái tôi thì không. Lần ấy, khi tôi thai nghén, về nhà sớm nghỉ trưa thì bắt gặp tại trận con gái đang "quấn quýt" với cậu bạn trai.
Tôi quát con mình là thứ "đổ đốn", "hư thân", nhưng con gái cũng chát chúa mắng lại mẹ rằng: "Hổ phụ sinh hổ tử thôi!". Tôi không biết con gái có căm thù mẹ và ghét bỏ mẹ hay không. Nhưng tôi biết, nó thương bố rất nhiều.
Ngày tôi hạ sinh, một bé trai, Hùng ghé qua bệnh viện thăm được chốc lát thì phải đi ngay. Chuyện Hùng có con với tôi, gia đình Hùng chưa biết. Tôi cũng không muốn vì tôi mà gia đình Hùng tan nát. Khi Hùng về, cạnh tôi chỉ có người chồng hiền lành, chăm sóc tôi từng chút một.
Tôi rất yêu Hùng. Tôi biết mình gặp Hùng là đúng người nhưng sai thời điểm. Còn với chồng tôi, tuy không yêu, nhưng tôi cảm thấy tội lỗi. Tôi thương anh nhiều hơn từ khi thấy anh chấp nhận chuyện tôi có thai và tha thứ cho tôi.
Tôi nhớ hoài buổi chiều mưa hôm nào trước cổng sân bay, anh ẵm con trai của tôi, áp sát vào bờ ngực ấm áp, đón tôi trở về sau chuyến công tác dài hạn.
Theo N.P (Khám phá)
Vừa ân ái với nhau xong, nhân tình nói một câu làm tôi... lạnh cả gáy Một lần vừa ân ái xong cô ây vô tinh nói &'chồng em đe doa khi man han cai tao vê se thanh toan ca 2 chúng ta'. Hơn nưa em cung lo sơ liêu anh ta co nhiễm HIV va lây truyên sang cho em không? Nghe cô ây tâm sư ma tôi lanh cả gáy Phununews thân mến! Tôi gặp cô...