Nhìn ánh mắt vô hồn của con mỗi ngày, cảm giác tội lỗi lại tràn ngập đầu óc tôi
Nhìn con mà tôi thấy mình đúng là người mẹ tồi, sự ngu muội của tôi đã đẩy con đến cuộc sống không có tương lai.
Tôi vốn là một cô gái hồn nhiên ngây thơ, rất yêu đời và có nhiều ước mơ. Trong khi bạn bè thay người yêu như thay áo thì tôi sống khép kín mình. Do suốt ngày chỉ cắm cúi vào sách vở, ít va chạm với xã hội nên kinh nghiệm sống của tôi cực kỳ ít ỏi.
Để rồi lần đầu tiên gặp được trai đẹp tôi đã mê mẩn, cứ nghĩ là người đẹp thì nhân cách cũng tốt, nhưng tôi đã thực sự sai lầm.
Lần đó tôi đang đi trên đường, không may một chiếc xe máy va chạm vào mình, dù rất đau nhưng khi nhìn thấy người ấy rất đẹp trai tôi đã quên đi đau đớn. Lo sợ tôi bị sao nên anh ấy đã đưa tôi đi bệnh viện chiếu chụp, thật may tôi chỉ bị xây xước ngoài da.
Sau hôm xảy ra tai nạn thì ngày nào anh ấy cũng đến thăm tôi, để rồi chưa đầy 1 tuần anh đã ngỏ lời yêu và tôi đã trao cái đầu tiên cho người mình yêu. Từ khi nhận lời yêu anh tôi đắm chìm trong hạnh phúc. Thế nhưng khi tôi thông báo tin có thai thì anh hiện nguyên hình là kẻ sở khanh.
Chưa đầy 1 tuần anh đã ngỏ lời yêu và tôi đã trao cái đầu tiên cho người mình yêu. (Ảnh minh họa)
Anh ta bảo đã có vợ con và trách tôi mê trai đẹp, ngu thì chết. Trước khi rời khỏi phòng anh ta còn ném lại 2 triệu đồng yêu cầu tôi phá thai.
Video đang HOT
Sau nhiều ngày suy nghĩ, nếu bỏ đứa con đi thì thật là thất đức quá, nếu để thì bố mẹ biết được sẽ rất đau khổ. Nhưng nếu tôi mà cứ giữ đứa con này coi như là cả cuộc đời sẽ bị vùi dập. Vài lần tôi cũng đến bệnh viện định để bỏ thai nhi đi, nhưng những lời bác sĩ khuyên can khiến tôi không đủ dũng cảm để vứt đi giọt máu của mình.
Quyết tâm làm mẹ thôi thúc tôi bảo vệ con, tôi từ bỏ việc học, cắt đứt liên lạc với bố mẹ bạn bè, chuyển đến một nơi mà không ai biết gì về mình để sống.
Để có tiền sống qua ngày tôi phải đi rửa bát thuê, chạy bàn ở quán cơm phở từ sáng sớm đến đêm khuya, ăn uống kham khổ sống qua ngày. Trong đầu tôi không có một chút hiểu biết gì về việc chăm sóc thai nhi cho tốt, chỉ có mỗi suy nghĩ làm cách nào để kiếm tiền nhiều.
Suốt thời kỳ mang thai thỉnh thoảng tôi bị ra huyết đỏ, nhiều lần cũng định đi khám nhưng lại tiếc tiền nên thôi. Với lại thai nhi vẫn phát triển bình thường nên tôi cũng không quá quan tâm.
Nhưng càng lớn thì con tôi càng có những biểu hiện lạ. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu con tôi sinh ra cũng bình thường như bao đứa trẻ, nhưng càng lớn thì con tôi càng có những biểu hiện lạ, cứ ngồi ngây ra không khóc không cười. Cứ tưởng con ngoan vì thương mẹ nhưng sau một lần con ốm đưa vào viện thì tôi choáng váng khi biết con bị câm điếc bẩm sinh.
Nhìn thấy ánh mắt vô hồn của con tôi thấy trách mình nhiều hơn, giá ngày đó tôi tỉnh táo hơn thì đã không bị người đàn ông đẹp trai đó làm mù mắt. Và quan trọng hơn là tôi đã thiếu hiểu biết về sức khỏe sinh sản hại cả bản thân và con.
Nhìn con mà tôi thấy mình đúng là người mẹ tồi, sự ngu muội của tôi đã đẩy con đến cuộc sống không có tương lai. Tôi đúng là người mẹ chẳng ra gì phải không mọi người? Giờ làm sao để thoát khỏi cảnh khổ cực này đây, đời tôi rồi vả đời con tôi nữa?
Theo helino.ttvn.vn
Trong cái đêm định mệnh ấy, tôi đã gạt bỏ nỗi day dứt để chấp nhận tình yêu từ một người khác vai vế nhưng không ngờ mẹ lại phản đối kịch liệt
Mẹ còn thề sẽ tự tử nếu chú dám đến gần tôi một lần nữa.
Tôi năm nay 30 tuổi, cái tuổi "ế chỏng chơ" khiến mẹ tôi chán ngán và thôi giục chuyện lấy chồng. Ở quê tôi, 27 tuổi mà không có trầu cau đến nhà, tính là bỏ đi. Chỉ có nước bán xứ đi nơi khác mới có thể kết hôn. Vậy mà, tôi không thể lấy chồng chỉ vì vương vấn thứ tình cảm đầy sai trái.
Năm tôi 2 tuổi bố đã qua đời vì tai nạn. Đến khi tôi 10 tuổi thì mẹ tái hôn với một người thợ mộc về quê tôi lập nghiệp. Dượng tôi tốt bụng, dù sau tôi mẹ đã sinh 2 người con trai nhưng dượng vẫn quan tâm và nuôi tôi ăn học tử tế. Tôi lớn lên vô tư và được mẹ lẫn dượng yêu thương như con ruột của dượng.
Trời thích gây khó dễ khi em trai cùng cha khác mẹ của dượng đến nhà tôi ở. Chú chỉ hơn tôi 4 tuổi. Vừa gặp chú, tôi đã thấy tim mình đập dồn dập. Tôi mới hơn 20 tuổi, chưa yêu ai bao giờ. Còn chú cũng nhìn tôi nhiều và luôn run rẩy khi vô tình chạm phải tay tôi lúc làm việc nhà.
Thực lòng, tôi cũng nghĩ là tôi yêu chú. (Ảnh minh họa)
Dần dần, tôi đoán được là chú yêu thầm tôi. Thực lòng, tôi cũng nghĩ là tôi yêu chú. Tôi sợ hãi cảm giác tội lỗi ấy. Tôi biết chắc mẹ sẽ không chấp nhận thứ tình yêu bồng bột của tuổi trẻ, thêm vào mối quan hệ rắc rối với dượng, mẹ và chú. Vì vậy tôi đã xin mẹ lên thành phố làm việc để tránh xa chú.
Thế nhưng dượng tôi không biết chuyện, lại gửi gắm chú mang đồ lên cho tôi hàng tháng khi chú đi lấy nguyên liệu cho xưởng mộc. Vì vậy, chúng tôi cứ giữ mãi thứ quan hệ khó hiểu ấy.
Cho đến cách đây 1 tuần, tôi trở về nhà chuẩn bị cho đám cưới của em trai. Vào đêm mưa gió ấy, tôi đã gạt bỏ nỗi day dứt nhiều năm để chấp nhận tình yêu tội lỗi của chú, nhưng không ngờ mẹ tôi chứng kiến tất cả. Mẹ đứng sau cánh cửa, khóc lóc ầm ĩ khi phát hiện ra sự thật động trời.
Dù tôi đã quỳ xuống van xin bà chấp nhận. Chú xin bà hãy tác thành để chúng tôi được ở bên nhau. Chú sẵn sàng lên thành phố tìm việc làm, không cần cưới xin chỉ cần được ở bên cạnh tôi. Nhưng mẹ phản đối kịch liệt và thề sẽ tự tử nếu chú dám đến gần tôi một lần nữa.
Mẹ đứng sau cánh cửa, khóc lóc ầm ĩ khi phát hiện ra sự thật động trời. (Ảnh minh họa)
Trước áp lực của mẹ, chú đã nói ra tất cả bí mật với dượng và cầu xin dượng giúp đỡ. Đến tuổi 30, tôi cũng không còn là đứa trẻ con. Chú cũng quá từng trải rồi. Dù không điên loạn lên như mẹ tôi nhưng dượng thở dài và bảo không dám quyết định. Dượng sợ mối quan hệ của chúng tôi trở thành "loạn", sẽ khiến hai đứa em trai không thể lấy vợ.
Giờ đây, tôi đau khổ vô cùng. Với luật pháp tôi và chú là trai chưa vợ, gái chưa chồng. Về mặt đạo lý giữa tôi và chú cũng không phải bà con. Chúng tôi chỉ liên quan bởi dượng. Mối quan hệ của dượng và em trai thậm chí chưa bao giờ được đưa vào giấy tờ vì chú chỉ là sản phẩm của một lần ngoại tình. Nhưng mà tôi không thể mạo hiểm với tính mạng của mẹ. Tôi không dám mạo hiểm với hạnh phúc của em trai. Tôi càng không dám phản bội lại tình cảm và sự hy sinh của dượng dành cho tôi bao nhiêu năm nay.
Tôi vô vọng quá, tôi không biết phải làm sao để dứt bỏ tình cảm của mình. Cũng không biết làm cách nào để dượng và mẹ chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi.
Theo afamily.vn
Bị quay lưng vì ngu muội chấp nhận hy sinh 11 năm ở bên cạnh người đàn ông có vợ, đến khi bố mẹ bị bệnh tôi mới thức tỉnh Ngày ấy, mặc cho bạn bè có chửi rủa, người thân bên cạnh xa lánh, tôi vẫn một lòng một dạ hướng về anh. Tôi không hy vọng mình có danh phận, chỉ mong mỗi ngày được vui vẻ cùng nhau. Nhưng cuối cùng mọi thứ đã tan tành. Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, bố mẹ tôi...