Nhiều lần bị mắng vì chuyện không đâu, em tức mình nói một câu khiến chồng đứng sững “như trời trồng”
Tôi chỉ tay đuổi thẳng con dâu mới ra khỏi nhà với cái tội “không đẻ được”.
Thương cháu không có bố, sống thiếu thốn tình thương, tôi đã cùng con dâu cũ vạch ra một kế hoạch hoàn hảo để đuổi dâu mới ra khỏi nhà.
Đầu tiên, tôi dẫn 2 mẹ con dâu cũ về nhà chơi. Lúc vợ chồng con trai đi làm về, thấy mẹ con Nhung đang ngồi uống nước, ăn trái cây nói chuyện với tôi, cả hai đều ngạc nhiên. Tôi chẳng thèm nhìn dâu mới mà sẵng giọng bảo nó đi nấu món gì cho ngon, tối nay cháu nội tôi ở lại ăn cơm. Con trai tôi giận dữ bảo mẹ con Nhung về, tôi lại đứng ra bảo lãnh, không cho về. Tôi còn lớn giọng thách thức, bảo con trai đuổi cháu tôi thì đuổi luôn tôi ra khỏi nhà đi.
Nàng dâu cũ của tôi ngồi im, cười cười nhìn gia đình tôi lộn xộn. Con trai tôi hùng hổ định tới kéo tay vợ cũ ra khỏi nhà nhưng bất ngờ là chính con dâu mới của tôi lại cản lại. Nó nói cứ để nó đi nấu ăn, coi như đãi khách, đừng làm mọi chuyện rối tung lên.
Lúc vợ chồng con trai đi làm về, thấy con Nhung đang ngồi uống nước, ăn trái cây nói chuyện với tôi, cả hai đều ngạc nhiên. (Ảnh minh họa)
Đêm đó, không khí bữa cơm nặng như chì. Chỉ có tôi và cô con dâu cũ nói chuyện với nhau. Tôi cố tình bắt con trai đút cơm cho cháu ăn, nó vùng vằng không làm và chỉ gắp thức ăn cho vợ. Khuya, tôi còn nghe tiếng con trai an ủi vợ, con dâu tôi thì khóc thút thít trong phòng. Nhưng tôi không hề cảm thấy thương dâu mới. Trong lòng tôi lúc đó chỉ mong sao nó nhanh rời khỏi nhà để tôi rước mẹ con con Nhung về ở.
Rồi tôi lên kế hoạch để cô con dâu hiện tại tận mắt thấy chồng nó ngoại tình với vợ cũ. Tôi bảo con trai đi cùng tôi đến một nhà hàng để gặp người quan trọng. Khi thấy cái Nhung đang ngồi đợi, con trai tôi đã định bỏ về nhưng tôi cấm. Ngồi ăn chung, nó cứ cúi gầm mặt rồi hối thúc tôi nhanh về. Nó không hề biết bữa cơm đó, tôi đã nhờ người chụp ảnh lại.
Không chỉ thế, tôi còn gạt con trai, cho nó uống thuốc tăng cường sinh lý khi trong nhà chỉ có mỗi tôi và con Nhung. Chuyện gì đến cũng đến, nó và vợ cũ lao vào nhau. Tôi cười mãn nguyện. Vậy là cuối cùng tôi cũng mở đường được cho con dâu cũ và cháu nội quay về.
Video đang HOT
Con Tiên biết chuyện, nó khóc nức nở. (Ảnh minh họa)
Nàng dâu kia biết chuyện, nó khóc nức nở. Con trai tôi thì ôm đầu, ngồi lặng lẽ. Tôi còn chỉ tay đuổi con dâu mới ra khỏi nhà vì tội “không đẻ được”.
Không ngờ, con trai tôi lại níu kéo, van xin vợ nó. Điều mà trước đây nó chưa hề làm với vợ cũ. Cô con dâu ấy kiên quyết bỏ đi. Tôi bảo mẹ con Nhung dọn đồ về nhà ở cho thân mật, dễ chăm sóc nhau.
Từ ngày vợ bỏ đi, con trai tôi như biến thành người khác. Nó chìm trong đau khổ, có lúc còn bật khóc và liên tục nhậu nhẹt. Tôi bị người đời mắng chửi, lên án nhưng tôi không quan tâm. Tôi chỉ quan tâm đến đứa cháu trai mà thôi. Vả lại con Nhung cũng biết cách ăn nói nên chắc chắn sẽ nhanh chóng khiến con trai tôi vui trở lại.
Tôi đâu ngờ, mọi chuyện lại vượt ra khỏi tưởng tượng của tôi. Và tôi, suy cho cùng cũng chỉ là con cờ trong tay dâu cũ. Kế hoạch của tôi lại phá vỡ cả tương lai của con trai tôi.
(Còn tiếp)
Theo afamily.vn
"Hãy để con cái ở riêng" - chuyện kể của một bà mẹ chồng
Mấy hôm trước, chị bạn đồng nghiệp đã nghỉ hưu gọi điện cho tôi, vừa gọi vừa khóc. Chị nói vợ chồng con trai chị xin ra ở riêng.
Chúng có ý định mua một căn hộ chung cư trả góp, nói ở riêng cho rộng rãi vì con cái ngày một lớn, vả lại nơi ở mới tiện chỗ làm của hai vợ chồng hơn.
Vợ chồng chị hiếm muộn, sinh được mỗi đứa con trai, bao yêu thương đều dành cho nó cả. Nhà chị tuy không khá giả nhưng con chị từ nhỏ không thiếu thứ gì. Anh chị đầu tư cho con học hành, thành đạt.
Con trai, đó là niềm tự hào lớn nhất của đời chị. Đó là một chàng trai khôi ngô, thông minh, ngoan ngoãn và hiếu thảo. Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ chị phải phiền lòng vì con. Rồi con chị lập gia đình, có vợ, có con. Cả gia đình chị sống chung trong căn nhà hai tầng, tuy có hơi chật chội nhưng chị nói vui vẻ, ấm cúng.
Hình minh hoạ: GettyImages
Thỉnh thoảng chị cũng có đôi chút không hài lòng về con dâu, cũng có bày dạy than phiền đôi câu. Nó không cãi chị, cũng không đáp lời. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không hoàn toàn tốt cũng không đến nỗi tệ.
Rồi mới đây con trai chị nói với vợ chồng chị chúng sẽ ra ở riêng, chúng đã đi xem nhà, và quyết định mua một căn chung cư trả góp. Chị không đồng ý, vợ chồng chị có mỗi đứa con, chăm nuôi nó lớn khôn, nay bố mẹ đã già, sao vợ chồng nó lại có ý định ra riêng chứ. Hơn nữa ở cái thành phố này, tấc đất tấc vàng, tiền của không dư, một căn hộ mấy tỷ nó trả góp bao giờ cho xong, trong khi căn nhà này trước sau gì cũng là của vợ chồng nó.
Chị nghĩ đi nghĩ về đều thấy không thông, lại cho rằng con trai mình ngoan, chắc do con dâu xúi bẩy. Càng nghĩ càng ức, càng nghĩ càng tủi thân. Chị khóc với tôi: "Nó giờ như chim trời, đủ lông đủ cánh rồi nhất quyết bay đi em ạ".
Tôi nói với chị: "Cứ để chúng nó ra sống riêng chị ơi. Cả đời chị đã vất vả vì con, vì cháu rồi. Đây chính là thời gian chị sống cho mình đấy. Nhân cơ hội này vợ chồng chị cứ thu xếp đi chơi, đi du lịch, về quê, làm tất cả những gì mình muốn. Chúng nó sống riêng sống chung gì thì vẫn là con của chị thôi".
Tôi nói với chị như vậy cũng rút từ gan ruột tôi mà ra. Vợ chồng tôi cũng có hai con, một trai, một gái. Con gái đã lấy chồng, con trai đã lấy vợ. Thời gian đầu vợ chồng con trai cũng ở với vợ chồng tôi.
Tôi tự thấy bản thân mình là một bà mẹ chồng hiện đại. Tôi không xét nét con dâu, bản thân lúc nào cũng nghĩ "con gái mình cũng đi làm dâu, mình không thương dâu sao dám mong nhà người ta thương yêu con gái". Con dâu tôi làm việc cho một tập đoàn, áp lực công việc cao, đi sớm về muộn nhưng bù lại thu nhập cũng khá. Cưới xong thì con dâu có bầu, lại công việc đi sớm về muộn nên việc nhà tôi làm hết. Sáng nào tôi cũng dậy sớm, đi chợ, làm bữa sáng, chuẩn bị cả cơm trưa sẵn vào hộp, cả trái cây tráng miệng cho con trai con dâu mang đi ăn trưa. Có lần con dâu bảo tôi "mẹ chăm con còn hơn mẹ đẻ con nữa".
Mỗi tháng con dâu đưa tôi hơn mười triệu, nói góp tiền sinh hoạt, tôi nói "con đưa thì mẹ lấy". Thực chất tôi cũng không dùng đến số tiền đó. Con trai tôi đi làm đã lâu nhưng chưa bao giờ góp tiền sinh hoạt với bố mẹ. Giờ có con dâu, tính nó từng bữa ăn thì buồn cười quá nhưng tôi vẫn cầm để con biết chúng nó cũng phải có trách nhiệm trong việc chi tiêu sinh hoạt gia đình.
Từ ngày con dâu có con, một tay tôi chăm thằng bé từ khi ẵm bồng rồi đưa đón đi học. Thậm chí nhiều đêm nó còn ngủ với ông bà. Con trai tôi thường đùa "Bi có một người mẹ mang tên là Bà Nội". Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì gia đình của mình.
Rồi cách đây một năm, vợ chồng con trai tôi nói chúng muốn ra ở riêng. Tôi rất bất ngờ, còn chồng tôi thì nổi cáu: "Chúng nó muốn ra riêng à, cho nó ra, có tiền thì tự mua nhà lấy, một xu tôi cũng không cho". Tôi cũng bàn bạc với con, nói nhà mình rộng rãi đủ để ở, các con công việc bận bịu, ở với bố mẹ, cơm nước có mẹ lo, cháu đi học có mẹ đưa đón. Giờ ra ở riêng thì xoay xở thế nào. Nhưng nói thế nào chúng nó cũng kiên quyết ra ở riêng. Cũng như con trai chị đồng nghiệp của tôi, các con tôi cũng mua nhà chung cư trả góp.
Ngày chúng nó dọn ra riêng, tôi đưa cho con dâu hơn bốn trăm triệu "đây là số tiền con đưa mẹ sinh hoạt hàng tháng, mẹ không dùng tới, coi như bố mẹ cho các con thêm vào tiền mua nhà. Bố mẹ cũng có một khoản dành để dưỡng già, không có để cho các con. Số tiền đó, sau này bố mẹ ốm đau, nếu các con chăm sóc bố mẹ thì các con hưởng, còn không thì con dùng nó để thuê người chăm sóc, tùy các con".
Con trai biết tôi buồn nên cố an ủi: "Tất nhiên là chúng con sẽ chăm sóc bố mẹ rồi. Chúng con sẽ thường xuyên về nhà, cuối tuần sẽ đưa cu Bi sang chơi với ông bà nội".
Mấy ngày đầu vắng con cháu, nhà đúng là rất buồn. Tôi mới nghỉ hưu, không phải đi làm, cơm nước hai ông bà cũng đơn giản, không còn thấy bận bịu vì con vì cháu, cảm thấy chân tay rất thừa thãi. Sao chúng nó lại chọn thời điểm ra ở riêng ngay vào lúc tôi vừa mới nghỉ hưu cơ chứ. Chồng tôi vẫn chưa nguôi giận nhưng vẫn phải làm quen với việc đó, rằng con cái không thể ở mãi với mình được.
Tôi bắt đầu lên kế hoạch cho hai vợ chồng, sáng dậy sớm chạy bộ thể dục, rồi cũng đi chợ sáng, cùng uống cà phê. Tôi liên lạc lại với những đồng nghiệp cũ đã nghỉ hưu, thỉnh thoảng còn mời những đồng nghiệp cũ đến nhà vào cuối tuần ăn uống. Vợ chồng tôi còn đi chơi đây đó, vào cả miền Tây, vào cả Sài gòn. Và cho đến bây giờ, khi ở tuổi sáu mươi tôi mới nhận ra mình thật sự sống cho mình, vô cùng thoải mái, thảnh thơi, không lo âu vướng bận.
Con cái không ở quá xa, khi các con cần chúng tôi có thể trông cháu hộ, hoặc khi chúng tôi ốm đau chúng nó qua thăm nom. Tôi thấy ở riêng cũng có cái hay, không còn lo va chạm nhau mà mỗi lần gặp nhau lại thấy tình cảm và quý hơn.
Vậy nên tôi nói với chị đồng nghiệp: "Chị xem, em thương con dâu em không khác gì con đẻ. Việc nhà em làm từ A-Z, cơm nước em cũng chuẩn bị sẵn, chỉ thiếu nước đút vào miệng cho nó ăn nữa thôi, vậy mà chúng nó vẫn muốn ở riêng. Huống hồ chị và con dâu cũng có mâu thuẫn va chạm. Phải chấp nhận rằng không có cô con dâu nào muốn sống chung với bố mẹ chồng cả. Mà mình sống chung với chúng nó đôi cái cũng không như ý mình, đôi lúc cũng buồn bực mệt mỏi chứ. Thôi thì sống riêng cho thoải mái. Người đời nói "xa thơm gần thối" không sai đâu".
Vậy nên với trải nghiệm của một bà mẹ chồng, tôi nghĩ những gia đình nếu có thể hãy tạo điều kiện cho con cái ra ở riêng, nếu ở gần nhau thì càng tốt. Ở riêng, chúng sẽ biết cách lo toan vun vén cho gia đình, biết thiết lập trật tự cuộc sống. Ở riêng, con cái được thoải mái sống theo ý chúng nó mà mình cũng không phải bận tâm phiền lòng vì khoảng cách và ý thức hệ. Tất cả mọi người đều thoải mái, vui vẻ, hạnh phúc chẳng phải là tốt hơn sống chung để dè dặt, soi mói, khó chịu và bất mãn về nhau hay sao?
Thanh Xuân
Theo dantri.com.vn
Tôi xây nhà to đẹp nhưng vợ chồng con trai nhất định không ở cùng Vợ chồng tôi đã về hưu, tiền thoải mái, nhà đẹp nhưng chẳng vui nổi khi các con nằng nặc ra riêng. Hai năm trước, khi con trai chuẩn bị lấy vợ, tôi đã xây một căn nhà 3 tầng khang trang, mỗi tầng đều có 2 phòng. Cứ nghĩ như vậy là hoàn thành hết trách nhiệm làm cha mẹ rồi, khi...