Nhiều gia đình châu Á hắt hủi con gái
Trong tư tưởng của nhiều gia đình truyền thống ở châu Á, con trai mới là người có thể gánh vác các trách nhiệm gia đình, phụng dưỡng bố mẹ còn con gái thì không.
Tháng 11/2015, Gao vẫn còn nhớ cái đêm kinh hoàng khi cô được thông báo về trường hợp khẩn cấp tại Bệnh viện Y học Cổ truyền Như Đông (Trung Quốc), nơi cô làm nhân viên hành chính. Một hộp carton chứa xác một bé gái sơ sinh được tìm thấy trên cầu thang khoa sản.
Sau khi điều tra, cảnh sát cho biết em bé 4 ngày tuổi khỏe mạnh đã bị sát hại bởi chính bà của mình, Zhang Aifen (54 tuổi). Trước khi ra tay, Zhang hỏi một bác sĩ tại bệnh viện xem có ai muốn nhận nuôi đứa bé không vì gia đình “đã có một cháu gái”, theo Sixth Tone.
Cuối cùng, người bà nhẫn tâm bị tuyên tội giết người, ngồi tù 10 năm.
Đó chỉ là một trong những câu chuyện đau lòng phản ánh tình trạng “trọng nam khinh nữ” tồn tại dai dẳng ở một số nước châu Á. Trong quan niệm của nhiều bậc phụ huynh Trung Quốc, Ấn Độ, sinh con trai sẽ bảo đảm có được chỗ dựa khi về già, còn con gái, lúc lấy chồng rồi thì cũng như “bát nước đổ đi”.
Danh dự của gia đình
Tại nhiều nước Á Đông, đặc biệt là Trung Quốc, một người vợ được coi là làm tròn bổn phận khi thành công sinh con trai cho gia đình nhà chồng.
Theo đó, con trai được xem là “có giá trị” hơn con gái, kiếm được nhiều tiền hơn, có khả năng làm việc tốt hơn, đặc biệt là trong nền kinh tế nông nghiệp ngày trước.
Bên cạnh đó, quý tử trong nhà khi lớn lên sẽ là người mang nhiệm vụ duy trì dòng giống, thờ cúng tổ tiên và phụng dưỡng bố mẹ già.
Nhiều gia đình châu Á thích sinh con trai hơn con gái. Ảnh: Shutterstock.
Theo AsiaTimes, khoảng 30% dân số Trung Quốc sống trong các hộ gia đình nhiều thế hệ. Do tập quán xã hội lâu đời và quỹ lương hưu thấp, người cao tuổi ở Trung Quốc có xu hướng dựa phần lớn vào sự hỗ trợ của con cháu.
Vì vậy, cha mẹ và ông bà thường dành sự quan tâm hơn cho con cháu là nam giới. Đặc biệt là khi các chính sách kiểm soát dân số của Trung Quốc góp phần dẫn đến cấu trúc gia đình “kim tự tháp ngược”, nơi một thanh niên có thể phải chịu trách nhiệm lo toan cho sáu người lớn tuổi (bố mẹ và ông bà hai bên).
Ở một số nơi, việc sinh được quý tử còn đại diện cho danh dự của cả gia đình. Nhiều ông bố, bà mẹ phải chịu cảnh bị xem thường, cười chê vì “không biết đẻ con trai”.
Tại Ấn Độ, việc con trai chăm sóc cha mẹ còn được coi là nghĩa vụ, con gái không bị ràng buộc trách nhiệm gì. Bởi sau khi kết hôn, con gái sẽ được coi là thành viên của gia đình chồng và thường phải chăm sóc bố mẹ chồng thay vì bố mẹ đẻ.
Mặt khác, có con gái còn được xem là một gánh nặng ở đất nước tỷ dân vì cha mẹ thường áp lực phải chuẩn bị của hồi môn khi con kết hôn. Việc này chẳng khác nào có con gái giống như một vụ làm ăn “thua lỗ”.
Hậu quả
Trong chăn nuôi, từ “chọn lọc” có nghĩa là loại bỏ các con vật không mong muốn ra khỏi đàn – những con gầy và ốm yếu. Đây cũng là từ mà Valerie Hudson, giáo sư tại Đại học Texas A&M (Mỹ), gọi cách mà nhiều gia đình ở châu Á “chọn” lấy những bào thai mang giới tính nam nhờ công nghệ hiện đại.
Theo South China Morning Post, số nam giới ở Trung Quốc hiện nhiều hơn nữ giới khoảng 34 triệu người – tương đương dân số Malaysia. Ấn Độ cũng thừa đến 37 triệu đàn ông, thanh niên nam. Tỷ lệ sinh bé gái tiếp tục giảm kể cả khi kinh tế đất nước này phát triển.
Video đang HOT
Tình trạng mất cân bằng giới tính này còn ảnh hưởng đến thị trường lao động, kéo theo đó là tội phạm bạo lực, tệ nạn buôn người, mại dâm gia tăng. Những hậu quả này không chỉ giới hạn trong Trung Quốc hay Ấn Độ mà còn lan rộng tới các nước láng giềng.
Không những thế, có không ít câu chuyện đáng buồn là hệ quả của tư tưởng trọng nam khinh nữ trong các gia đình “khát con trai”.
Nhiều nam giới Trung Quốc không thể cưới vợ vì tình trạng mất cân bằng giới tính. Ảnh: Getty Image.
Giữa tháng 9 vừa qua, Lệ Lệ (22 tuổi, Trung Quốc) bị cha mẹ ruột kiện ra tòa vì từ chối nuôi dưỡng em trai 2 tuổi. Cuối cùng, cô thua kiện, buộc phải thay họ chăm sóc cậu em cho đến tuổi trưởng thành.
Trước đó, dù đã ngoài 50, bố mẹ Lệ Lệ vẫn quyết tâm sinh đứa thứ 2 để có mụn con trai. Cho rằng bố mẹ ích kỷ, Lệ Lệ không muốn phải gánh vác trách nhiệm của hai người. Chưa kể, bao năm qua, cô tự trang trải học phí bằng tiền trợ cấp và học bổng do gia cảnh thiếu thốn, khó khăn lắm mới tốt nghiệp đại học.
Theo nhà tâm lý Zhang Ping (Trung Quốc), trong xã hội hiện đại, chế độ phụ quyền không còn quá rõ ràng trong nhiều lĩnh vực. Nhiều người con gái trong các gia đình được ăn no, mặc ấm, được học hành đầy đủ. Tuy nhiên, khi gặp biến cố, phần lớn sự ưu ái vẫn dành cho người con “nối dõi tông đường”.
“Và ở những gia đình chuộng con trai, mỗi khi bị cha mẹ đối xử bất công, dù là vô tình, chẳng khác nào như một mũi dao nhọn cứa vào tim người con gái, mà hậu quả để lại là vết thương lòng suốt đời. Họ trở nên lạnh lùng, bất lực và thiếu tự tin”, Zhang Ping nhận định.
Thay đổi
Theo thời gian, sự cố chấp trong việc phải có con trai tại nhiều nơi không còn nặng nề như trước, đặc biệt là ở thế hệ trẻ. Theo Sixth Tone, bình đẳng giới ngày càng được coi trọng, người dân cũng chú ý đến các vấn đề phân biệt giới tính hơn.
“Rất ít người ở quê tôi bây giờ tin vào định kiến cho rằng con trai tốt hơn con gái. Với những người trẻ sinh sau năm 1990 bắt đầu lên chức bố mẹ, kỷ nguyên ‘định giá’ con trai hơn con gái sắp kết thúc”, Chen Nan (24 tuổi, Giang Tô, Trung Quốc) nói.
Kể từ năm 2001, Trung Quốc cũng đã cấm các bệnh viện cung cấp dịch vụ xét nghiệm giới tính thai nhi hoặc phá thai lựa chọn giới tính. 5 năm trở lại đây, tỷ lệ chênh lệch giới tính giữa bé trai và bé gái dần được cải thiện.
Tư tưởng trọng nam khinh nữ dần được cải thiện ở nhiều nước. Ảnh: Pinterest.
Các quan niệm mang tính gia trưởng cũng đang mất dần ảnh hưởng khi cấu trúc kinh tế và xã hội thay đổi.
Con trai từng được coi trọng vì giỏi lao động chân tay, duy trì nòi giống và phụng dưỡng cha mẹ khi về già. Giờ đây, nhiều bậc cha mẹ cảm thấy rằng con gái cũng có thể đáng tin cậy như con trai, nếu không muốn nói là có năng lực và chu đáo, tinh tế hơn.
Một nghiên cứu năm 2015 của Đại học Nhân dân Trung Quốc và Đại học Bắc Kinh đã khảo sát hơn 4.300 gia đình ở 10 thành phố của Trung Quốc cho thấy cha mẹ có con gái hạnh phúc hơn những người có con trai.
“Không phải người con trai nào lớn lên cũng phụng dưỡng bố mẹ già chu đáo. Nhiều người chỉ quan tâm vợ mình thôi. Bây giờ, nhiều người Hàn Quốc còn nói đùa: ‘Có hai con gái giống như giành được huy chương vàng’ vậy”, Heidi Shin, phóng viên người Hàn Quốc, nhận định qua một bài viết trên The World.
Người già sống phụ thuộc vào con cái được không?
Chẳng bố mẹ nào sinh con ra đã đặt lên vai con trách nhiệm phải phụng dưỡng mình. Xã hội hiện đại khiến quan niệm tuổi già dựa vào con cái cũng dần có sự thay đổi.
Người già không muốn phụ thuộc vào con
Bạn đã bao giờ nghĩ đến việc chăm sóc cha mẹ khi họ già đi chưa? Bạn đã bao giờ nghĩ xem mình có thể dựa vào ai nếu một ngày nào đó bạn già đi?
Khi về già, tôi kiên quyết không sống chung với con.
Cách đây vài năm, tôi mới lập gia đình, mẹ tôi về sống với tôi một thời gian.
Một buổi tối khi chúng tôi xem một bộ phim gia đình về cuộc chiến giữa mẹ chồng và con dâu, tôi buột miệng: "Sau này về già sẽ không sống với con, thà dành dụm tiền đi viện dưỡng lão!".
Mẹ tôi trầm ngâm một lúc rồi nói: "Cha mẹ coi con cái là tất cả, con lớn rồi thì không cần cha mẹ nữa".
Vài năm sau, tôi nghỉ việc và hợp tác với một vài người bạn trong một dự án viện dưỡng lão, cụ thể là hỗ trợ cuộc sống cho những người già sống cô đơn, cần được chăm sóc.
Điều đã thúc đẩy tôi làm điều này, ngoài những gì mẹ tôi nói hồi đó là cuộc gặp tình cờ một ông lão vào một ngày mưa.
Hôm đó mưa rất to, ai cũng lo lắng chạy xe về nhà, một mình ông lão đứng dưới mưa cầm ô. Khi đi ngang qua ông, tôi dừng lại hỏi: "Chú ơi, trời mưa to thế này sao chú không về nhà, lỡ trượt chân ngã thì sao?"
Ông vui vẻ nhìn tôi và nói: "Cảm ơn". Tôi bị bối rối vì lời cảm ơn và dắt ông đến tán cây bên cạnh.
Ông lão nói: "Cô gái, cô biết không, tôi ở nhà rất buồn chán. Tôi đi ra ngoài để tìm người nói chuyện, may mắn đã gặp được cô rồi".
Ông lão với những đốm đồi mồi cười toe toét như một đứa trẻ.
Ông lão tâm sự, ông có một người con trai rất hiếu thảo nhưng lại đi làm ăn xa. Vợ ông đã mất cách đây vài năm. Nhiều lần con trai ngỏ ý muốn đón ông lên ở cùng nhưng ông không đồng ý.
"Tôi không muốn rời thành phố đã sống bấy lâu nay. Hơn nữa, tôi sợ mình sẽ khiến vợ chồng các con mâu thuẫn" - ông tâm sự.
Ông lão sống một mình trong căn hộ 2 phòng ngủ rộng 80m2, nhà trống trơn, ông thường xuống nhà tìm hàng xóm chơi cờ, tán ngẫu.
Ông kể: "Hôm nay ngột ngạt quá nên tôi đi xuống đứng một lúc nhìn người đi đường, có người đi ngang qua tôi thấy như khách đến thăm nhà, vui quá. Cô gái à, biết gì không, lâu lắm rồi mới đi ra khỏi nhà".
Niềm vui của tuổi già, chỉ đơn giản như thế. Không đặt gánh nặng lên cho con, không sống dựa vào con.
Khi tuổi già đến, có rất nhiều điều để học hỏi và chấp nhận
Tôi quyết định làm việc trong một viện dưỡng lão. Trước đó, tôi đã làm việc trong một tổ chức phi lợi nhuận trong 5 năm. Ý định ích kỷ của tôi là khi về già, tôi có thể làm những việc mà tôi cảm thấy thú vị với một nhóm bạn cùng chí hướng trong viện dưỡng lão của mình, ít nhất là không quá cô đơn. Hãy nghĩ về tuổi già. Thông thường, có thể ở độ tuổi 60 đến 80, có rất nhiều điều mà người già phải học:
Nhận ra mình già thật rồi, ăn chậm chống nghẹn, đi chậm chống ngã.
Đừng quan tâm chuyện này chuyện kia, hãy lo cho bản thân mình.
Đừng coi mình là gánh nặng, thế hệ này không ai trải qua khó khăn gian khổ và tôi tin rằng chặng đường cuối cùng của cuộc đời sẽ trôi qua một cách dễ dàng.
Khi chất lượng cuộc sống vô cùng kém, hãy dám đối mặt với cái chết và từ giã cõi đời.
Tôi cũng thấy rằng về già chỗ dựa tinh thần được cho là quan trọng nhất.
Ảnh minh họa.
Đừng đánh giá thấp tầm quan trọng của hai chữ "tinh thần" đối với người già, chẳng lẽ người già không cần thỏa mãn tinh thần hay sao?
Một cụ già đã từng nói tôi rằng nếu bạn có thân hình đẹp khi về già, đôi chân vững và hàm răng đều thì bạn sẽ may mắn hơn là gặp một cô gái xinh đẹp khi còn trẻ và đem lòng yêu cô ấy. Nhiều người già không đi lại được là nhóm người cô đơn nhất.
Sự phụ thuộc lớn nhất của chúng ta khi về già
Trong những ngày điều hành viện dưỡng lão này, ngày nào tôi cũng nói chuyện với những người già, người mất bạn đời, người mất người thân, người mất nhà cửa,...
Tôi dần dần phát hiện ra rằng, nhiều khi muốn thực sự giải tỏa nỗi cô đơn không phải vì con cái luôn ở bên, không có người giúp việc theo sát, không phải vì tiếp tục cho tiền, mà là để chúng bận rộn và chu toàn.
Ảnh minh họa.
Chẳng bố mẹ nào sinh con ra mà đã đặt lên vai con cái trách nhiệm phải phụng dưỡng mình cả. Họ chỉ mong muốn con cái đóng góp cho cộng đồng và xã hội sau đó mới nghĩ đến mình.
Việc con cái có nhận thức được những điều đó không mà phấn đấu mới quan trọng. Viện dưỡng lão là một phần trong xã hội hiện đại, nó sẽ giúp cho những người bận rộn với công việc không có nhiều thời gian bên bố mẹ tập trung cho trách nhiệm của họ.
Tôi thích nghề nghiệp hiện tại từ tận đáy lòng mình, tôi thường đưa mẹ đến trung tâm cho mẹ tham gia dàn hợp xướng, tập thể dục nhịp điệu và trò chuyện với những người già khác.
Một hôm tôi gọi điện về cho mẹ mua thêm đồ ăn buổi tối, bạn tôi muốn đến ăn cơm ở nhà, mẹ từ chối tôi và nói: "Các con đi ăn đi. Hôm nay mẹ không có thời gian. Mẹ phải tập dượt. Tuần sau mẹ sẽ đi biểu diễn cộng đồng".
Đột nhiên, tôi cảm thấy bình yên trong lòng. Mẹ tôi từ chối vì bà đã có cuộc sống riêng khi về già, tôi không phải là tất cả đối với bà. Bà là một người phụ nữ độc lập, sống cho chính mình.
Tôi hy vọng rằng vào cuối đời, sự phụ thuộc lớn nhất của tôi không phải là con cái, mà là sự sung mãn và phẩm giá bên trong.
"Bản thân mình" - cụm từ này không đáng buồn cũng không ghê gớm gì cả, tất cả phụ thuộc vào cách bạn sắp xếp tuổi già của mình.
Khi tôi già, tôi nhất định không dựa vào con cái, tôi sẽ chỉ dựa vào bản thân mình.
Những câu chuyện buồn tuổi 'xuống dốc cuộc đời' Bà Nhi dành tuổi xuân, tiền bạc, nhà cửa dành cho con gái lại bị con gái 'trở mặt', khiến tuổi già của bà sống trong nặng nề. Còn ông Khôi tuổi trẻ ông chơi bời, phá hết tiền của, khi về già lại hành con mình, cản trở sự thăng tiến và tạo áp lực kinh tế, tâm lý cho con. Những...