Nhẹ nhõm khi chồng tiếp tục cặp bồ
Lòng vả cũng như lòng sung, ai mà chịu đựng nổi khi phải chia chồng với người khác chứ! Thế nhưng với tôi, chồng càng cặp bồ, tôi lại càng có cảm giác thoát nợ.
Tôi lấy chồng được 10 năm. Ai cũng cho rằng hôn nhân 10 năm thì cũng đã qua giai đoạn dễ bị đứt gánh nhất. Bởi cái mốc mà mọi cuộc hôn nhân trắc trở khó vượt qua là ngưỡng 5 năm thôi.
Thế nhưng, dù 10 năm sống với chồng, tôi luôn chuẩn bị tinh thần cho ngày mà chúng tôi ly hôn. Tôi đủ sức lo cho cuộc sống của 3 mẹ con thì tôi sẽ thoát ra khỏi mọi ràng buộc với người chồng bỉ ổi đó.
Hồi mới cưới nhau, tôi đã rất tự tin là chúng tôi sẽ hạnh phúc bên nhau. Bởi chúng tôi có đủ các tiêu chí cần thiết cho một gia đình hạnh phúc. Thế nhưng điều cực kỳ cơ bản và quan trọng nhất thì tôi lại thiếu: Tôi đã đánh giá nhầm chồng mình. Tôi cứ nghĩ chồng tôi là người yêu vợ, thương con và có đạo đức. Thế nhưng anh ta trăng hoa và khốn hơn tôi nghĩ. Lúc cưới, chẳng qua anh ta muốn kiếm một người vợ sinh cho anh ta con cái mà thôi, chứ chẳng coi trọng gì vợ cả.
Tôi phát hiện ra anh ta ngoại tình ngay khi mới cưới nhau được 3 tháng, vào đúng lúc tôi đang mang bầu con gái đầu lòng. Anh ta đổ lỗi cho vì phải kiêng kem khi mới biết mùi vợ nên mới đi đổi gió bên ngoài. Anh ta không ngớt lời thề thốt rồi hứa hẹn đủ điều để tôi nguôi ngoai. Tôi cũng tưởng đấy sẽ là lần cuối cùng anh ta phạm phải sai lầm như vậy.
Thế nhưng không ngờ trong chừng đấy năm hôn nhân, thì cũng bằng chừng đó năm anh ta lừa dối mẹ con tôi. Chẳng qua là cách anh ta tằng tịu càng khôn ngoan và kín đáo hơn nên tôi không phát hiện ra. Hóa ra anh ta vẫn chứng nào tật nấy. Nghe đâu cứ hết người này đến người khác. Nhưng vì tôi đã quá tin anh ta nên cũng chẳng nghi ngờ. Thế nên tôi mới bị lừa lâu đến vậy.
Video đang HOT
Ngay khi tôi có bầu bé thứ 2 thì tôi mới phát hiện ra sự thật, tôi đã khóc rất nhiều nhưng anh ta tỉnh bơ. Chồng người ta khi bị vợ phát hiện ra ngoại tình thì cố thanh minh hay sợ hãi. Còn chồng tôi thì vẫn nhơn nhơn và thản nhiên như bị vợ bắt gặp đang hút thuốc mà thôi. Với anh ta chuyện chẳng đáng phải xấu hổ hay có lỗi với vợ con. Tôi còn nhớ như in lời anh ta nói: “Tôi hỏi cô, từ ngày lấy nhau đến giờ, tôi đã để mẹ con cô túng thiếu một ngày nào chưa? Hay là so với mọi người cô ăn trắng, mặc trơn hơn họ? Cuộc sống của cô sướng hơn bạn bè học cùng cô thế nào chắc cô rõ hơn tôi. Tôi làm lụng vất vả ra tiền, tôi vui chơi giải trí thì có gì sai. Bây giờ chuyện lên giường với gái nó khác gì mấy thú vui đâu mà phải nặng nề. Cô đừng có làm lớn chuyện lên, để mặt mũi cho các con còn sống. Cô lúc nào cũng vỗ ngực nhận là yêu con cơ mà”.
Tôi cứng họng khi nghe anh ta nói vì quá sốc. Với người từng ấy năm chung sống, tôi không còn nhận ra được đấy là người mình từng tin tưởng và yêu thương. Tranh cãi làm gì nữa, khóc lóc cũng chẳng giải quyết được gì. Tôi chọn giải pháp im lặng và tìm lối thoát cho cuộc đời 3 mẹ con tôi.
Tôi không làm lớn chuyện, cũng không gằn hắt, càng không khó chịu. Tôi coi như không hề biết đến chuyện chồng ngoại tình và chấp nhận thực tế chồng đi vui vẻ với gái là giải trí. Tôi vẫn chiều anh ta như một người vợ, làm tròn nghĩa vụ đó để không thấy có lỗi gì với anh ta cả. Tôi chờ đợi một ngày, một ngày tôi sẽ dứt áo ra đi khi tôi đã có đủ những thứ mà tôi muốn.
Ngày trước tiền nong anh ta đưa về tôi tích góp gửi tiết kiệm và công khai mọi thứ với anh ta. Nhưng từ khi quyết định phải chia tay với gã đàn ông bội bạc và suy đồi này, tôi tìm cách bòn rút tiền và cất vào quỹ riêng. Tôi muốn tích góp lấy một khoản tiền để phòng thân cho mẹ con tôi sau này. Tôi biết rằng một khi đã ly hôn thì chồng tôi cũng không thèm đoái hoài gì đến 2 đứa con đâu.
Bởi có vợ cất giữ thì anh ta còn có tí tiền, chứ thả sổng ra thì tiền ăn chơi không đủ lấy đâu ra mà nuôi con. Có thể mọi người cho rằng tôi quá hèn hạ khi làm trò này, nhưng với thứ chồng không ra người như thế này thì giữ đạo đức với hắn ta làm gì. Tôi có thể hèn hạ khi bòn rút tiền của anh ta, nhưng tôi sẽ sử đụng đồng tiền ấy cho thật sự có ý nghĩa.
Tôi nhẫn nhịn sống với người chồng đốn mạt ấy cũng vì tương lai của các con tôi. Tôi muốn cho con cứng cáp thêm một chút nữa trước khi phải đương đầu với sự thật kinh khủng về bố nó. Và quan trọng là tôi đợi bòn đủ tiền của anh ta rồi tôi sẽ ly hôn. Cái cuộc hôn nhân này, người chồng này với tôi chẳng còn đáng giá một xu. Thứ có giá trị duy nhất là tiền của anh ta mà thôi. Anh ta chà đạp lên danh dự, lòng tự trọng và tình cảm của tôi thì tôi sẽ dẫm đạp sức lực của anh ta để kiếm tiền.
Rồi sẽ có ngày anh ta sẽ trắng tay và trắng mắt ra trước sự thật đang chờ đón mình. Tôi mong ngóng ngày đó. Ngày mà trò vui của tôi sẽ bắt đầu…
Theo VNE
Hai lần kết hôn, chưa biết tới trăng mật
Cưới xong, tiền mừng gom góp lại trả nợ hết. Toàn bộ tiền cưới xin anh vay mượn mới có được nên không thể đi trăng mật.
Chỉ được 5 tháng đầu, chồng còn lo lắng cho tôi. Nhưng sau đó, không hiểu vì nguyên do gì mà anh chán vợ hẳn. (ảnh minh họa)
23 tuổi, tôi đi lấy chồng. Ai cũng bảo tôi đừng liều vì đó là kim lâu, các cụ ta hay kiêng tuổi tác. Gia đình đều bảo tôi 1 năm sau hãy cưới nhưng tôi nhất định không chịu, trước vì mình không tín, thứ hai là vì đã yêu nhau vài năm nên muốn cưới sớm, còn tính chuyện con cái.
Nhưng lấy chồng về chưa đầy được 2 năm tôi đã gặp khổ ải. Tôi không có bầu, mãi chẳng thấy tín hiệu gì, chồng không chịu đi khám mà liên tục đổ tội tại tôi. Anh thường xuyên đi dêm về hôm, bỏ bê gia đình, tôi cảm thấy mệt mỏi vì cứ phải ở nhà chờ chồng tới tận đêm khuya.
Gia đình cũng chẳng khá giả gì, đủ các khoản chi tiêu mà chồng không bao giờ nói chuyện cho tôi tiền. Chỉ được 5 tháng đầu, chồng còn lo lắng cho tôi. Nhưng sau đó, không hiểu vì nguyên do gì mà anh chán vợ hẳn. Anh không bao giờ gọi điện hay nhắn tin về cho tôi trước khi đi chơi muộn. Anh coi tôi như người giúp việc trong nhà, chỉ mải mê làm việc và chơi bời. Chuyện vợ chồng anh cũng chán động tới.
Anh còn kiếm cớ rằng tôi khó sinh con nên không cho phép tôi gần anh. Anh còn dọa sẽ đi với người khác để có con. Và rồi, anh ngoại tình thật. Đó chính là người yêu cũ của anh. Người ta bảo &'tình cũ không rủ cũng tới' thật không sai chút nào. Đằng này, biết anh có vợ nhưng cô người yêu cũ vẫn mon men. Không hiểu anh bị cô ta mê hoặc thế nào mà bỏ bê vợ con, đi thông đêm không về nhà. Được thể vợ không có bầu, anh ta lấy cớ cặp với tình cũ để mong có đứa con mặc dù chẳng biết nguyên nhân là do ai. Trước áp lực gia đình, bạn bè và bố mẹ chồng, tôi chán nản đồng ý ly hôn.
Tôi và anh đã chia tay lặng lẽ như thế sau 2 năm làm vợ chồng. Thời gian hạnh phúc đúng là không nhiều, chỉ vẻn vẹn vài tháng. Tình nghĩa vợ chồng chấm hết, nghĩ mà buồn lòng nhưng níu kéo làm gì một người đã cạn tình. Thật ra, họ đã không còn tình cảm với mình nữa rồi, thời gian qua cũng là đã cố gắng quá đủ. Có những cuộc hôn nhân như vậy, chỉ vẹn vẹn vài năm rồi chia tay không thương xót. Lấy nhau về không biết tới thế nào là trăng mật, hạnh phúc mà đã phải chia tay. Lời hứa cho vợ một kì nghỉ lãng mạn khi vừa kết hôn anh đã không thực hiện được, giờ thì dành cho người khác.
2 năm chia tay chồng cũ, tôi có chồng mới. Bố mẹ bắt tôi phải lấy chồng vì ông bà mong muốn có cháu ẵm. Thế là nghe theo lời bố mẹ, tôi lại lập gia đình. Người đàn ông này cũng chỉ nhàng nhàng, không phải người giàu có mà lại có một đời vợ rồi. Anh ta vì muốn có con cái nên cũng mong sớm lấy vợ và yên bề gia thất. Cả hai coi như là tìm được bến đỗ dù những ngày tháng gọi là tìm hiểu lãng mạn chưa có nhiều. Chúng tôi tổ chức đám cưới trước sự chứng kiến vui mừng của họ hàng. Gia đình tôi chỉ làm vẻn vẹn có 10 mâm vì không muốn bày vẽ, sợ người ta sẽ cười chê. Dù sao thì cũng là lấy chồng lần hai rồi.
2 năm chia tay chồng cũ, tôi có chồng mới. Bố mẹ bắt tôi phải lấy chồng vì ông bà mong muốn có cháu ẵm. (ảnh minh họa)
Lần này tôi thận trọng hơn, và cũng muốn mang lại cảm giác vợ chồng lãng mạn. Tôi đề nghị anh cho tôi một chuyến trăng mật thật đẹp, anh đã gật đầu. Bảo là hai đứa sẽ đi Đà Lạt, tôi ước ao được tới đó một lần. Anh hứa sau 1 tuần kết hôn sẽ đi, nhưng đợi mãi, 1 tháng rồi 1 năm cũng không thấy.
Cưới xong, tiền mừng gom góp lại trả nợ hết. Toàn bộ tiền cưới xin anh vay mượn mới có được. Còn bị lỗ nên phải đầu tư vay thêm mới có mà trả. Anh nói với tôi rằng hoãn chuyến trăng mật lại, vợ chồng cố gắng trả xong khoản nợ rồi đi cho thoải mái. Nhưng suốt thời gian qua, tiền lương hai vợ chồng chỉ đủ trả nợ và chi tiêu, không có lấy một xu dư giả thì làm gì dám sang trọng hưởng một tuần trăng mật đẹp như vậy.
Lâu dần, vợ chồng cũng lại có con, chuyện con cái còn bận vô vàn, lại còn lo lắng kinh tế chăm con và chuyện trăng mật cũng đi vào dĩ vãng. Số khổ, lấy hai đời chồng đều nghèo, không biết đến cảm giác lãng mạn, hạnh phúc tuần trăng mật là gì. Thật sự tôi thấy mình quá tội nghiệp. Chỉ mong ông trời phù hộ, ban cho cuộc sống tốt đẹp, con cái khôn lớn trưởng thành, đó có lẽ là phúc phận của tôi.
Theo VNE
Sau tân hôn, vợ và phù rể tiếp tục trăng mật Không mảy may nghi ngờ gì cái lý do quá chính đáng của vợ ngay trong tuần trăng mật, tôi ở một mình trong khách sạn ngủ chèo queo chờ vợ về... ảnh minh họa Tôi có nhiều bạn chơi cùng lứa, đẹp trai, trẻ trung nhưng vợ nhất định không chịu chọn họ làm phù rể mà bắt tôi phải chiều em...