Nhật ký hậu ly hôn
Tôi là một người mẹ… mạnh mẽ! Cưới nhau, ly thân, rồi ly dị tất cả chỉ là một mình tôi đạo diễn. Có lẽ tôi mạnh mẽ quá, có lẽ tôi không đủ yếu đuối để người ta có thể che chở bảo bọc tôi.
ảnh minh họa
Vậy là tôi đã đi qua một cuộc tình, một cuộc hôn nhân, một trải nghiệm tình yêu không trịnh vẹn, một mất mát, một đau khổ… hay đại loại là một màn kịch vụng về của một gia đình tưởng chừng như là hạnh phúc lắm. Nhưng sự thật là tôi ngồi đây trong một xó vắng của góc giường kỷ niệm để những đoạn phim chiếu chậm chạy từ từ qua những ngày tháng ê chề của cuộc đời đủ để tôi biết thế nào là hạnh phúc tan nát khi một cuộc tình không đủ trọn vẹn hai tiếng “tình yêu”.
Cưới nhau, ly thân, rồi ly dị tất cả chỉ là một mình tôi đạo diễn. Có lẽ tôi mạnh mẽ quá, có lẽ tôi không đủ yếu đuối để người ta có thể che chở bảo bọc tôi. Có những đêm dài tôi một mình trong ngôi nhà rộng lớn, mắt nhìn lên trần nhà, không buồn không đau nhưng sao lệ vẫn cứ tuôn rơi.
Mỗi tuần một ngày con về bên nội chơi, đó là những đêm thứ sáu tôi ngủ một mình và cứ thế lại khóc đến gần sáng, dù chẳng xác định được lý do. Và chưa một đêm thứ sáu nào tôi có được một giấc ngủ ngon. Lý trí bảo thế này thế kia, nhưng cảm xúc của người phụ nữ trong tôi luôn đi theo hướng ngược lại. Tôi có quyền quyết định tất cả mọi thứ nhưng với con tôi trở nên yếu đuối.
Video đang HOT
Trong thâm tâm tôi vẫn muốn con chỉ là của riêng mình, dù trong lòng không muốn con đi nhưng lý trí của tôi lại nói rằng tôi không có quyền cướp đi họ nội của nó. Tôi không thể sống ích kỷ như vậy. Có mâu thuẫn quá không khi những suy nghĩ và hành động trong tôi chẳng cùng song hành tiến bước. Tôi đứng kẹt giữa bế tắc và khổ đau, giữa khát vọng và lối thoát. Đâu là con đường đúng mà tôi phải chọn lựa. Tôi không muốn chọn lựa, nhưng cuộc sống lại bắt tôi phải thế. Hạnh phúc và niềm vui như những đôi cánh chim vút bay lên trời để rồi chao đảo xuống một nơi nào đó. Chỉ còn mình tôi đứng lại chơ vơ mắt dõi nhìn theo, lòng trống rỗng.
Những đêm không con không có nhà. Nhớ con, giận con, giận cuộc đời mình, rồi lại thương tiếc cho cuộc đời mình, đủ mọi thứ cảm giác trái ngược nhau thật khó tả. Tôi lại muốn khóc, nhưng nếu khóc chẳng hóa ra tôi lại không chịu nổi sự cô đơn. Lại bắt đầu hành trình đi tìm một nửa của mình, cái một nửa không tồn tại, không có trên thế gian này. Âu cũng là tâm trạng chung của mọi phụ nữ mới ly hôn.
Tôi luôn nhắc mình phải sống sao cho thật tốt. Thật mạnh mẽ để người thân xung quanh không phải tội nghiệp mình. Tôi ghét bị ai thương hại. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi thoát khỏi hôn nhân, thật lòng, một mình tôi đi hết quãng đường còn lại, không cần bóng dáng người đàn ông nào, tôi tin mình làm được. Nhưng rất khó nếu cứ bị mọi người thương hại.
Tôi không tin vào tình yêu vĩnh cửu, nó chỉ có ở trên phim, trong những cuốn tiểu thuyết luôn phải có hậu để làm vừa lòng khán giả. Vợ chồng sau nhiều năm chung sống, chỉ còn sống vì con cái, vì cuộc sống phải như vậy. Rất hiếm, thật sự tôi chưa gặp một tình yêu như thế ngoài đời, chỉ đọc qua báo chí mà thôi.
Tôi không hiểu mình đang nghĩ gì? Tôi không biết mình sẽ phải làm gì? Đôi lúc tôi chỉ muốn làm một người phụ nữ bình thường mà khó thế sao? Tôi không muốn cuộc đời mình thiếu bóng dáng người đàn ông. Tôi muốn mình có được một bờ vai để mà nương tựa. Thế nhưng người đàn ông tôi chọn lại là một mụ đàn bà kém cỏi. Thế là tôi lại là đàn ông. Tôi có sai lầm? Tôi có quá tự tin vào bản thân quá không?
Thật ra tôi cũng không biết chính xác cảm giác mất mát một người đàn ông mà lúc nào cũng chỉ mang lại cho tôi đau khổ nó như thế nào! Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi và tự quyết định chọn con đường độc thân trở lại. Dù quyết định của tôi sai hay đúng, tôi cũng không hối hận. Dù tôi luôn phải đối diện với cô đơn còn hơn phải gặm nhấm đau khổ của cuộc sống lứa đôi đầy bất hạnh.
Theo SKGĐ
Đâu phải chỉ có trên phim, ngoài đời vẫn có 'mẹ chồng xông vào phòng tân hôn'
Chuyện mẹ chồng xông vào phòng tân hôn đó, hóa ra cũng có thật trong cuộc sống hàng ngày.
Chuyện mẹ chồng, nàng dâu trong từ xưa đến nay vẫn là chủ đề nóng luôn được nhắc đến từ ngoài đời thật đến trong phim ảnh. Gần đây, khi bộ phim "Sống chung với mẹ chồng" lên sóng, chủ đề này càng trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết.
Ngay trong tập phát sóng đầu tiên của phim, cảnh người mẹ chồng rình rập rồi xông vào phòng tân hôn khiến cư dân mạng "ầm ầm" trao đổi. Người khóc, kẻ cười xoay quanh tình huống này. Cũng có không ít ý kiến cho rằng chuyện đó "chỉ có trên phim", những bà mẹ chồng quá đáng như vậy từ lâu đã không còn xuất hiện.
(Ảnh minh họa)
Thực tế, chuyện mẹ chồng xông vào phòng tân hôn đó, hóa ra cũng có thật trong cuộc sống hàng ngày.
Tâm sự thủ thỉ về những ngày đầu về làm dâu, chị N.H.Vân (Cầu Giấy, Hà Nội): "Chuyện ngượng và buồn lắm, chẳng bao giờ dám kể cùng ai. Không phải chỉ có mỗi đêm tân hôn, ngay cả đến tận bây giờ, mẹ chồng mình vẫn có thói quen để ý chuyện "quan hệ" của hai vợ chồng. Đêm đầu tiên, mẹ còn sợ mình làm quá, cứ chốc chốc lại gõ cửa để 2 đứa không thể hành xử được lâu. Bà lo con trai bà vốn sức khỏe yếu từ bé, chẳng may lúc vui quá lại đi quà đà, có chuyện gì xảy ra... Mà không phải chỉ có mình gia đình mình đâu, lúc buồn quá kể ra, hóa ra cũng có nhiều nhà bạn bè mình bị bố mẹ chồng can dự vào việc cá nhân đấy lắm..."
Dưới góc nhìn căng thẳng của chị Vân, chuyện mẹ chồng xông vào phòng tân hôn là điều chẳng ai chấp nhận được. Thế nhưng, cùng một chuyện đó, chị Thảo - một cô dâu miền Tây lấy chồng Bắc lại nghĩ khác: "Tôi đi lấy chồng xa, mẹ chồng luôn nghĩ tôi xa nhà, xa mẹ đẻ, có chuyện gì bà cũng muốn thay mẹ đẻ dạy cho tôi. Hôm tân hôn, mẹ chồng còn đòi vào... dạy con trai, con dâu cách để "vừa giữ sức khỏe vừa mau có cháu". Nghe cứ tưởng chuyện đùa nhưng thật sự các bà mẹ có cách nhìn kì lạ lắm, mình không hiểu được đâu. Có lúc là vì quá yêu và thương con, mẹ bất chấp tất cả, chuyện ngượng ngùng, chuyện tự trọng dẹp sang một bên, miễn sao bảo vệ được cho con của mình. Đấy chắc là tâm lý chung của các bà mẹ chồng."
(Ảnh minh họa)
Dưới lý lẽ của các bà mẹ, việc "dòm ngó" đêm tân hôn của các con chủ yếu là bởi vì lo lắng cho sức khỏe của con cái. Họ sợ cả ngày mệt mỏi, nếu đêm đến vì hưng phấn quá mà cố sức thì sẽ dễ dẫn đến những chuyện không hay. Nếu nhìn dưới góc độ nhiều cảm thông thì đó đơn giản là nỗi lo của một người mẹ, là tâm ý tốt bị thể hiện sai lệch đi. Còn đứng dưới góc độ của một người làm dâu, lần đầu về nhà chồng, đến không gian riêng tư nhất cũng bị làm phiền thì đương nhiên, các nàng dâu sẽ không thể có cái nhìn thiện cảm, yêu thương đối với mẹ chồng.
Thực tế, không phải chuyện mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu không còn tồn tại trong cuộc sống cũng như chuyện mẹ chồng xông vào phòng tân hôn cũng không phải không có thật. Chỉ là, dần dần, con người ta biết cách trân trọng mối quan hệ giữa người với người hơn, để chuyên to hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì. Bất cứ mâu thuẫn nào, nếu được nhìn dưới con mắt của sự bao dung, đó sẽ là tình cảm mẹ con tốt đẹp, nếu nhìn dưới ánh mắt phán xét, nó sẽ thổi bùng mâu thuẫn lên đỉnh điểm.
Theo Khám phá
Đêm tân hôn vợ suýt ngất khi nhìn thấy vòng một bất thường của chồng Lần đầu tiên "gần gũi" của mình, Linh mạnh dạn chạm tay vào vòng 1 của chồng xem thế nào. Vừa chạm nhẹ chưa được mấy giây, cô vội rụt tay lại và kêu thất thanh lên vì... Tình cờ gặp nhau trong một lần đi du lịch, Hải và Linh đã bén duyên và trao số điện thoại cho nhau để dễ...