Nhật ký của nữ tù nhân bị kết án oan (Kỳ cuối)
Amanda bật khóc xin tòa khoan dung vì những năm tù giam đã hủy hoại cuộc đời cô.
Ngày 21/11/2009, công tố viên người Italy đề nghị tòa tuyên án Amanda và Sollecito về tội giế.t ngườ.i và hiế.p dâ.m. Cả hai đều bị đề nghị mức án chung thân. Knox chỉ vào viên công tố và nói họ đang buộ.c tộ.i một người trong sạch.
Ngày 3/12/2009, Amanda Knox nói trước tòa cô không muốn mang tiếng là một kẻ giế.t ngườ.i. “Tôi rất sợ phải mang tiếng là một kẻ giế.t ngườ.i. Tôi đã rất bối rối, lo buồn và tuyệ.t vọn.g vì thời gian trong tù quá lâu”.
Dù vẫn kháng cự quyết liệt nhưng ngày hôm sau, Amanda Knox và bạn trai vẫn bị kết án phạm tội giế.t ngườ.i và hiế.p dâ.m. Khi đó, Amanda đã 22 tuổ.i, bật khóc đa.u đớ.n khi nghe mình bị phạt 26 năm tù giam. Bạn trai của cô, Sollecito, 25 tuổ.i, lĩnh 25 năm tù giam.
Amanda Knox và người bạn trai phải chịu 4 năm tù oan vì bị tuyên phạm tội giế.t ngườ.i.
Amanda Knox cho biết nhiều lần cô đã định t.ự t.ử nhưng cô lại cố gắng hi vọng nhờ những người lính gác và các bạn tù khác. Flores Innocenzia de Jesus, một người phụ nữ bị giam cùng với Amanda vào năm 2010 đã giúp cô rất nhiều trong giai đoạn khó khăn của cuộc đời. Ngược lại, de Jesus cũng đán.h giá cao bạn mình: “Amanda rất vui tươi và thường kể cho mọi người nghe những kỷ niệm vui về các sự kiện âm nhạc, lễ hội trước đây cô ấy tham gia. Cô ấy cũng giúp tìm kiếm các món hàng hiếm mà trong tù khó lòng mà có được”.
Trong nhật ký của mình, Amanda thường nói tới những căng thẳng xảy ra trong tù. Nhiều khi, cô bị bạn tù ghen tị vì luôn có những vị khách tới thăm, tặng sách, máy tính và những món quà giá trị cho cô.
“Cô ấy biết một số người ghen tức nhưng bởi vì cô ấy rất thông minh nên có thể hòa hợp với những người khác, đặc biệt những người đặc biệt ghen tức với cô ấy”, de Jesus nói.
Những quan chức của đại sứ quán thường xuyên thăm hỏi Amanda, đặc biệt thời gian cô mới bị bắt. Sau vài tuần, Amanda viết trong nhật ký rằng những chuyến thăm đó đã giúp cô rất nhiều.
Video đang HOT
Những dòng nhật ký của Amanda Knox
“Tôi đang đọc tiểu thuyết mà lãnh sự quán gửi cho tôi. Tôi thực sự thích nó. Dầu vậy cũng buồn thật sao. Tôi thực sự lo lắng và trống rỗng vì quãng đời phía trước”.
Cuối năm 2010, phiên phúc thẩm bắt đầu vì Amanda kháng cáo với lý do cô đã bị cảnh sát đán.h đậ.p trong quá trình thẩm vấn. Theo BBC, tại phiên tòa lần này, Amanda trông rất mệt mỏi còn Sollecito lại bình thản hơn.
Knox khẩn cầu sự khoan dung trước tòa. Cô nói việc kết án cô là một sai lầm vô cùng lớn và cuộc đời cô cũng đã bị hủy hoại trong 3 năm tù vừa qua.
Ngày 3/10/2011, tòa án tuyên tha bổng cho Amanda Knox và Raffaele Sollecito. Mọi người trong phòng xử ồ lên sung sướng khi lời tuyên của tòa kết thúc. Amanda ngập tràn trong nước mắt vì sung sướng còn Sollecito vẫn có vẻ choáng váng vì hạnh phúc không dám tưởng. Tại phiên xử, tòa đã bác bỏ bằng chứng về DNA được dùng để chống lại đôi tình nhân. Những bằng chứng này chưa đủ để chứng minh sự phạm tội của 2 bị cáo.
Vậy là sau 4 năm bị tù oan sai, Amanda và bạn trai được tự do sau khi trải qua biết bao nỗi khốn khổ trong tù cũng như sự tuyệ.t vọn.g về tương lai phía trước. Trả lời phỏng vấn bằng tiếng Italy, Amanda nói: “Tôi không phải là người mà họ nói về tôi”, còn Sollecito bảo anh vẫn đang trong “cơn ác mộng” mà anh chưa thức giấc hoàn toàn.
Từ trong tù, Amanda đã viết một bức thư cho bố mẹ Meredith Kercher rằng: “Cháu không phải là người đã sá.t hạ.i con gái bác. Cháu rất tiếc về nỗi mất mát này và lấy làm buồn vì giờ này mới có thể nói ra điều đó. Cháu không phải người giế.t co.n gái và người chị, người em của mọi người. Cháu cũng có gia đình và có thể hiểu được nỗi đau lớn lao mà mọi người phải chịu. Trong một thời gian ngắn, Meredith cũng đã gắn bó và luôn đối xử tốt với cháu. Cháu luôn nghĩ về cô ấy mỗi ngày”.
Tuy nhiên, bức thư đã không được gửi tới gia đình Meredith Kercher vì luật sư bào chữa cho Amanda khuyên cô không nên làm thế. Trên một tờ tạp chí của Hoa Kỳ, Amanda nói cô hy vọng gia đình Kercher sẽ đọc được cuốn sách của cô.
Theo Khampha
Cô bé xấu số và kẻ vô gia cư điên loạn (Kỳ 7)
Đối diện với gia đình mình, bé Elizabeth vẫn ôm kẻ bắ.t có.c, coi đó là người thân ...
Nhận kẻ bắ.t có.c là người nhà
Ngày 11/3, Mitchell, Barzee, và Elizabeth đã có mặt tại Bắc Las Vegas và ăn xin ở trước một quá ăn nhanh. Cả ba không còn đeo dây thừng trắng và trông thực sự thảm hại. Các nhân viên của quán đã gọi điện báo cảnh sát, phàn nàn về việc 3 kẻ ăn xin chuyên quấy rối khách hàng. Tuy nhiên, khi cảnh sát tới nơi thì cả 3 đã rời đi. Sau một hồi truy tìm, những nhân viên cảnh sát đã bắt gặp nhóm này và thẩm vấn. Với 3 cái tên giả đã chuẩn bị sẵn, Mitchell dễ dàng khiến cảnh sát nghĩ rằng họ vô hại nên đã được phép ra đi.
Ngày hôm sau, bộ ba xuất hiện trở lại tại khu buôn bán Sandy, bang Utah, cách thành phố Salt Lake 64km về phía Nam. Mitchell mặc áo sơ mi màu xanh, Barzee vẫn luôn mang mạng che mặt còn Elizabeth đeo kính râm và đội tóc giả.
Ngay sau đó, cảnh sát thành phố Salt Lake đã nhận 2 cuộc gọi khẩn cấp. Một người phụ nữ báo về việc bà này đã nhìn thấy Mitchell, kẻ đang bị truy tìm qua truyền hình, ở khu Sandy, bang Utah. Theo lời người này, khi đang ngồi trong ô tô, bà nhìn thấy 3 đối tượng đi trên phố, trông rất giống với hình ảnh bà đã nhìn thấy trên chương trình America's Most Wanted. Ngoài ra, một người tên Anita còn báo chị nhìn sát mặt Mitchell và ngay lập tức gọi điện báo công an.
Karen Jones, sỹ quan cảnh sát thành phố Sandy là người có mặt tại hiện trường đầu tiên. Cô chặn bộ ba người khả nghi và thẩm vấn một số điều liên quan. Mitchell nói rằng gia đình mình là những sứ giả của thần thánh và không cần giấy tờ liên quan.
Ed Smart ngày gặp lại con gái.
Sỹ quan có mặt tiếp theo là Troy Rasmussen. Ngay khi nhìn thấy cô gái đội mái tóc giả, anh này chắc chắn đó là Elizabeth Smart. Rasmussen lập tức gọi đồng đội hỗ trợ. Họ tách riêng Elizabeth khỏi Mitchell và Barzee để thẩm vấn riêng cô bé. Điều ngạc nhiên là cô gái khăng khăng mình 18 tuổ.i và không phải là Elizabeth. Cảnh sát kiên nhẫn hỏi bé về bố mẹ đẻ và Elizabeth có nhiều câu trả lời mâu thuẫn.
Thậm chí, Elizabeth tỏ thái độ bực tức trước những câu hỏi liên tiếp của cảnh sát. Cô bé thể hiện thái độ hoàn toàn không hợp tác. Khi Rasmussen hỏi tại sao mang tóc giả, Elizabeth khăng khăng đó là tóc thật.
Cuối cùng cảnh sát thành phố Salt Lake cũng tới nơi và tiếp tục thẩm vấn 3 đối tượng. Họ đưa ra tấm áp phích in hình Elizabeth bị mất tích để so sánh, mặt cô bé dường như quắt hơn, tay và vai gần như nhỏ lại. Sau nhiều tháng trời leo núi và đi bộ ăn xin, cô bé Elizabeth xinh xắn ngày nào giờ trông không còn nét thiên thần như trước. Tuy nhiên, khi nhìn thấy bức tranh, Elizabeth bật khóc.
Một lần nữa, cảnh sát hỏi cô bé có phải là Elizabeth không.
"Nếu bác nói thế, thì nó là thế", cô bé trả lời.
Cuối ngày, Ed Smart bị đưa tới đồn cảnh sát Salt Lake. Hắn nghĩ mình bị triệu tập vì tự nhận là Emma và luôn đi nói những điều thần thánh. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Elizabeth đang ngồi trên chiếc ghế dài tại đây, Mitchell cảm thấy choáng váng. Một điều tra viên hỏi đó có phải là con gái hắn không.
"Đúng", Mitchell khóc rống lên và chạy tới ôm chặt cô bé. Hắn nhìn vào mặt Elizabeth và hỏi có đúng là cô không.
"Vâng", Elizabeth trả lời và ôm chặt Mitchell.
Ed Smart muốn đưa con gái về nhà ngay lập tức nhưng cảnh sát quyết định giữ lại bé để điều tra sâu hơn.
Theo Khampha
Cô bé xấu số và kẻ vô gia cư điên loạn (Kỳ 6) Dù đang bị truy bắt, Mitchell vẫn lập kế hoạch bắ.t có.c và "cưới" 1 cô bé 12 tuổ.i ... "Cưới" thêm vợ 12 tuổ.i Trong khi cảnh sát đã chuyển hướng điều tra và truy tìm Mitchell, kẻ điên loạn này cùng 2 "người vợ" đã rời bang Utah vào mùa Thu và "định cư" ở Lakeside, California, cách San Diego 40km...