Nhật ký chi 250 triệu cho hành trình tìm con của vợ chồng hiếm muộn
Sau hơn 6 năm ròng rã với những cuộc hành trình tìm thầy chữa bệnh, mua đến không biết bao nhiêu que thử vậy mà cái vạch thứ 2 vẫn không chịu xuất hiện. Cuối cùng, mình và chồng đành đán.h liều sang Thái…
Nếu ai đã từng phải chữa hiếm muộn, chắc chắn sẽ hiểu được, con đường chữa bệnh ấy gian nan, và tốn kém đến mức độ nào.
Hơn 6 năm trời, làm các kiểu xét nghiệm, mổ thăm dò mà vẫn không tìm ra nguyên nhân, mình đã đi biết bao nhiêu bệnh viện, gặp biết bao nhiêu ông thầy lang, thầy bói, và uống vào bụng không biết bao nhiêu loại thuố.c, từ thuố.c tây, thuố.c nam, đến thuố.c “thánh” …
Đến mức, nhóm bạn hiếm muộn của mình còn chua chát mà bảo, nếu ông thầy lang chơi xấu, bỏ vào thang thuố.c nào phân, rác hay bất cứ thứ gì ghê gớm hơn rồi bảo bọn mình uống thì chắc chắn 100% sẽ nhắm mắt nhắm mũi mà uống. Thế nhưng, cái bụng của mình vẫn mãi lép kẹp, nên nhiều lúc, mình ngồi khóc một mình mà than trời vì sao bất công đến thế…
Thế rồi, trong 1 lần lên diễn đàn, mình vô tình đọc được câu chuyện chữa hiếm muộn thành công của một bà mẹ sau chuyến hành trình sang Thái. Mình bỗng thấy hy vọng và lạc quan đến lạ.
Ngay lập tức, mình tìm cách liên lạc và xin kinh nghiệm từ người mẹ ấy. Rất may, vì cùng cảnh ngộ nên người mẹ ấy đã truyền đạt cho mình tất cả những kinh nghiệm để chuyến đi có được thành công với chi phí thấp nhất.
Rồi, người mẹ ấy còn cho mình số điện thoại của hướng dẫn viên đã từng phiên dịch khi chị ấy ở bên Thái. Tuy nhiên, người mẹ này cũng cho biết, mình có thể tìm kiếm những hướng dẫn viên có mức giá rẻ hơn.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Sau khi lên mạng, tìm hiểu ở một số diễn đàn, hội facebook, mình phát hiện ra rằng, dịch vụ đưa đón, phiên dịch, tìm bác sĩ, bệnh viện cho những cặp vợ chồng từ Việt Nam sang chữa hiếm muộn đang phát triển rất mạnh ở Thái.
Sau khi đã tham khảo nhiều ý kiến, công thêm chút linh cảm, mình đã chọn được hướng dẫn viên cho chuyến hành trình của mình. Đó là một cô gái 29 tuổ.i, lấy chồng và sống ở Băng – cốc từ hơn 10 năm trước với mức thỏa thuận là 700 bath cho một ngày đưa đón, 1500 bath cho một ngày đến bệnh viện, và 2000 bath cho một ngày đi du lịch.
Cô gái ấy rất nhiệt tình, có thể hướng dẫn cho mình từng ly từng tí, từ việc hướng dẫn mình đi làm hộ chiếu du lịch, đặt vé máy bay giá rẻ, đến việc tìm hiểu chi tiết từng khoản tiề.n phải chi trong quá trình chữa trị để vợ chồng có sự chuẩn bị chu đáo.
Khi vợ chồng vừa đáp chuyến bay, cô ấy đã đợi sẵn và đưa về một khu nhà trọ với giá 4 triệu đồng/tháng. Một căn phòng không quá đẹp nhưng thoáng mát và rất tiện để đi siêu thị, bệnh viện.
Sở dĩ, mình thuê căn phòng đó là bởi vì, theo như tư vấn của hướng dẫn viên, nếu thuê khách sạn sẽ mất ít nhất 600 bath/ngày. Còn nếu thuê phòng trọ bình dân sẽ là 300 – 350 bath/ngày. Trong khi đó, để hoàn thành một quá trình chuyển phôi thành công, bệnh nhân sẽ phải mất khoảng 23 ngày. Do vậy, thuê căn phòng này sẽ tiết kiệm được chi phí rất nhiều.
Sau đó, vì 2 vợ chồng không hợp với những món ăn Thái, mỗi ngày phải đi một quãng khá xa mới tìm được quán ăn Việt, nên cô hướng dẫn viên lại tư vấn và trực tiếp dẫn 2 vợ chồng đi mua một chiếc nồi cơm điện, 1 chảo điện để tự nấu ăn. Thức ăn được cô ấy tự tay mua sắm mà không tính thêm bất cứ đồng tiề.n công nào.
Vài ngày sau, khi những sinh hoạt đã ổn định, kỳ kin.h nguyệ.t của mình cũng sắp đến, cô hướng dẫn viên dẫn 2 vợ chồng đến viện gặp 1 bác sĩ danh tiếng để khám, tư vấn, và làm các xét nghiệm cần thiết. Sau đó, họ hội chẩn và đưa ra phác đồ điều trị. Rồi, mình được tiêm thuố.c kích trứng. 10 ngày sau, khi nang noãn đã trưởng thành, các bác sĩ bắt đầu tiêm thuố.c để hút trứng. Tiếp đến là các bước sàng lọc, tạo phôi và chuyển phôi vào trong cơ thể rồi chờ đợi.
Nếu là những lần chữa bệnh khác, chắc chắn thời gian chờ đợi sẽ khiến mình nóng ruột và lo lắng lắm. Nhưng lần này, nhờ được chứng kiến những ca thành công khá nhiều nên tâm lý của mình hoàn toàn thoải mái và tin tưởng. Đến ngày thứ 7, tức là đến ngày thử thai, kiểm tra sự hình thành và làm tổ của thai, mình mới thực sự thấy hồi hộp. Mình không dám nhìn vào kết quả thử của mình, đợi đến khi thấy chồng reo lên thì niềm vui sướng mới vỡ òa.
Mình chỉ muốn nhảy lên để la hét, reo hò như thể đây là lần đầu tiên trong đời mình biết đến cảm giác hạnh phúc. Nhưng vì không thể làm thế nên bọn mình chỉ có thể ôm nhau vừa khóc vừa cười…
2 ngày sau, mình trở về Việt Nam, kết thúc chuyến hành trình với tổng chi phí khoảng 250 triệu nhưng bù lại là đứa con trai trong bụng đang phát triển từng ngày.
Theo Vietnamnet
Nếu mình tình cờ gặp nhau trên phố
Nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi.
Em thấy mình lạc lõng giữa dòng người tấp nập trên con phố đông đúc. Thành phố này bao năm qua vẫn vậy, mà sao giờ với em, em có cảm giác như mình không còn thuộc về nó. Mọi cảm giác mất đi từ ngày tình yêu với anh tan thành mây khói. Em đã cố gắng bước đi, đi tới tận cùng nỗi buồn. Vậy mà đi mãi, đi mãi, đi tới bao giờ mới tới cuối nỗi buồn đây anh?
Yêu thương đó đã vút bay thật rồi dù em có tin điều đó hay không thì thực tế vẫn là như vậy. Anh nhắn nhủ với em rằng hãy coi như anh chưa từng xuất hiện trong cuộc đời em. Chúng ta gặp nhau trong đời là một cái duyên nhưng chia xa là phận. Mà đã là duyên phận thì em yêu nhiều đến bao nhiêu cũng đâu có ý nghĩa gì. Anh nói nếu em nghĩ như vậy thì sẽ quên anh nhanh hơn, đón nhận chuyện chia tay này nhẹ nhàng hơn. Nhưng em không tin, có thể như vậy được không anh, có thể coi một người đã từng bước vào trái tim mình, tạo một hình ảnh khắc sâu thì liệu có thể coi như chưa từng xuất hiện trong đời nhau hay không?
Mình gặp nhau ở thành phố này, giữa một chiều đông thật buồn. Cơn gió bấc thổi buốt lòng những kẻ cô đơn. Mình đã gặp nhau như thế đó. Em và anh đã cùng nhau bước qua biết bao mùa đông lạnh nơi thành phố đông người này. Anh làm cho em vơi bớt cảm giác nhớ nhà. Anh cho em nghị lực để sống ở nơi đông đúc này mà không thấy mình lạc lõng. Anh làm cho tình yêu đôi lứa trở thành tình yêu cuộc đời này.
Anh đã mang tới cho em niềm tin vào cuộc sống và giờ anh buông tay (Ảnh minh họa)
Trước khi gặp anh, em vốn là cô gái mạnh mẽ, kiên cường nhưng vẫn có những phút giây em yếu lòng, cảm thấy cô độc giữa chốn phồn hoa đô hội này. Yêu anh rồi, em cho phép những phép yếu đuối ấy đến nhiều hơn. Vì em tự tin có anh bên cạnh nên em không sợ những phút mệt mỏi, buồn lòng. Anh đã biến đối em trở thành một cô gái biết yếu mềm như thế. Vậy mà giờ đây, anh lại ra đi. Anh đi để lại sau lưng mình một cô gái mất hết mọi bản năng mạnh mẽ. Anh là điểm yếu của em và giờ thì chỉ còn mình em ở lại.
Em không còn có thể đối diện với cuộc đời như trước được nữa. Làm sao có thể coi anh như người vô hình chưa từng xuất hiện bên mình khi mà chúng ta đã gắn bó với nhau lâu đến như vậy. Anh thật tàn nhẫn. Nếu biết trước có ngày anh sẽ buông tay em ra giữa chừng như thế này thì trước kia anh đừng vội nắm lấy bàn tay em, đừng trao cho em hi vọng. Bởi vì như thế có nghĩa là anh đang làm em đau khổ hơn trong ngày hôm nay.
Em sẽ ra sao khi tình yêu với anh vụt bay mất rồi? (Ảnh minh họa)
Em đã đán.h mất chính mình kể từ khi yêu anh. Em đã đặt trái tim, ước mơ của mình vào anh nên giờ đây em giống như một người mất phương hướng hoàn toàn trong thành phố đông người này. Em hụt hẫng và bơ vơ thật rồi. Em đã nghĩ mình sẽ khóc thật nhiều nhưng sao em không thể nào rơi một giọt nước mắt nào. Nỗi đau quá lớn thường khiến người ta không thể nói nên lời.
Giờ thì em lại là một cô gái bơ vơ và đơn độc. Nhưng cảm giác cô đơn này khác xa với ngày anh chưa tới. Có lẽ em sẽ mất rất nhiều thời gian để đưa mọi cảm giác của mình về trạng thái ban đầu, ngày mà anh không là gì trong tim em. Và em hứa, nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi. Em sẽ không dừng lại như điều năm xưa em đã từng làm...
Theo VNE
Anh quá phũ phàng, nên yêu hay bỏ? Anh có bạn gái khác, đối xử phũ phàng với em. Em có nên chờ đợi anh không? Em chào chị Thanh Bình ! Em đang cảm thấy vô cùng đau khổ với cuộc tình này. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! Năm nay em 23 tuổ.i, quen anh 28 tuổ.i, được 4 tháng. Cả hai đã có công việc...