Nhật kí của mẹ chồng
Ừ thì kệ xác chúng mày. Căn bản là ta chưa moi được điểm xấu nào của con bé ấy để mà chê nó thôi. Nhưng, nó nhìn cũng xinh, công việc tốt, gia đình nền nếp, lễ phép ra phết (nhưng ta chắc nó chỉ giả đò thế thôi, mấy bữa nữa về khéo lại bắt nạt ta như chơi ấy).
Ngày… tháng… năm…
Vậy là từ ngày hôm nay ta đã chính thức thành mẹ chồng rồi. Cái con bé này ta cũng chẳng thích lắm. Con gái gì mà nhuộm tóc đỏ đỏ, vàng vàng. Ăn mặc thì váy nọ váy kia, đỏng đà đỏng đảnh thấy mà ngứa mắt. Ta nói con trai thì nó kêu thế kỉ 21 rồi, vợ nó xinh, giỏi giang thế mẹ còn chê gì.
Chê lắm thì thằng con trai nhà ta lại bảo mẹ khó tính, cổ hủ. Thôi không sao, quân tử 3 năm trả thù vẫn chưa muộn. Cứ về đây rồi ta hành hạ cho biết mặt! (Các cụ bảo 10 năm, nhưng ta già rồi, nên chỉ “xài” 3 năm thôi).
Ngày… tháng… năm…
Vừa về làm dâu được 2 ngày mà nó đã gọi ngay thợ lắp điều hòa 2 chiều. Sợ nóng, sợ rét ấy mà, đúng là sướng quen thân rồi. Ngày xưa ta đây ở không có điện, phải phó mặc cho trời thì đã sao? Nóng thì quạt tay, rét đã có chăn, sợ gì. Mùa đông này vợ chồng chúng nó ngủ 2 người ấm chán. Ta đây 1 mình vò võ còn chưa thèm kêu nữa là.
Nhưng kể ra có điều hòa cũng thích thật. Hai đứa nó lại còn mua tặng ta 1 cái eo-ci-đi đặt trong phòng ngủ để nằm xem cho tiện nữa. Vừa tối là ta đã muốn đi nằm xem phim ngay rồi. Đêm ngủ cũng ngon giấc hẳn, sáng ra thì nằm ườn mãi không muốn dậy. Thôi thì nó đã sắm cho thì dùng tạm vậy.
Ngày… tháng… năm…
Còn cái đầu cá kho còn từ bữa trước ta đã để trong tủ lạnh rồi mà nó còn lấy ra đổ vào thùng rác. Tức quá đi mất, chắc phải để nó bị đói dã họng ra thì nó mới biết mùi đời. Ta nhắc nhở thì nó xoen xoét cãi: “Con mua nhiều đồ ăn mới và ngon lắm mẹ ạ. Mẹ không phải tiết kiệm làm gì, bọn con không để mẹ phải khổ đâu!”.
Hừ, đừng tưởng bợ vài câu là ta bỏ qua cái tính hoang phí đâu nhé. Là ta nhịn đấy, quân tử 3 năm trả thù chưa muộn, cứ đợi đó!
Video đang HOT
Ngày… tháng… năm…
Sáng nay, thấy nó mặc cái váy trên đầu gối đi làm, ta “mát mẻ” bảo nó: “Nhà này có nghèo lắm đâu mà chị mặc thiếu vải thế? Gái có chồng rồi đấy, liệu mà ăn mặc cho bà già này đỡ mất mặt”. Nói được câu ấy thấy ta hả hê ghê ghớm. Cuối cùng thì cũng trả thù được 1 ít rồi.
Ai ngờ, thằng con trai của ta còn cười ngặt ngẽo, cầm tay ta bảo: “Mẹ yên tâm, không ai chê đâu. Linh mặc thế là phù hợp đấy. Mẹ không thấy hàng xóm láng giềng ai cũng khen mẹ có con dâu vừa xinh, vừa ngoan à?”.
Thì nó nói cũng đúng. Vài hôm trước, gặp mấy bà già ở chợ, ai cũng rối rít khen nó xinh lại lễ phép, nhanh nhẹn. Hôm đó ta còn sướng âm ỉ cơ mà.
Thôi được rồi, ta không thèm chấp nó vụ này. Ta nhịn đấy, quân tử 3 năm báo thù chưa muộn!
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay cuối tuần, vợ chồng nó sau khi dọn dẹp nhà cửa và nấu nướng cho ta ăn trưa xong thì chở nhau qua nhà ngoại. Ta liền lấy điện thoại a lô cho mấy bà chiến hữu sang chơi.
“Ối dà, con dâu bà chịu khó nhỉ? Nhà cửa bóng láng, sạch sẽ thế này” – bà Gấm trầm trồ khen ngợi.
“Ôi giời, không có bàn tay của bà già này thì có mà được thế” – Ta tranh công mặc dù không làm. Nhưng phải tận dụng cơ hội để “hạ bệ” nó chứ.
Nói xấu được nó thấy lòng nhẹ nhõm, hả hê quá. Ta chẳng nói rồi, quân tử 3 năm trả thù chưa muộn mà. Đã thấy sự lợi hại của ta chưa? Ha ha.
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay, ta mừng quá. Nó thông báo nó đã mang bầu được 16 tuần. Vợ chồng nó vừa đi siêu âm về. Vậy là ta sắp có cháu bế rồi. Nhưng mà, 2 đứa này sao tới giờ mới thông báo cho ta? Chúng lại còn giở giọng:”Bọn con muốn đợi chắc chắn rồi mới thông báo cho mẹ mà!”. Ghét cái mặt. Nhưng thôi, vì cháu ta, ta nhịn cho lần này.
Ngày… tháng… năm…
Từ ngày biết nó có bầu, sáng nào ta cũng mua đồ tươi ngon về tẩm bổ cho nó. Vui đáo để. Nó mà lanh chanh xuống bếp là ta đuổi lên ngay. Ta định thuê người giúp việc theo giờ để dọn dẹp nhà cửa nhưng thấy tiếc tiền quá. Ta cố gắng làm 1 loáng là xong chứ mấy. Tối tối, ta tranh rửa bát, đuổi vợ chồng nó đi dạo, ít nữa cho nó dễ sinh chứ!
Đừng tưởng ta nghĩ tốt cho nó đâu nhé, ta làm chỉ vì đứa cháu nội tương lai thôi! Còn nó, cứ đợi đấy, sinh xong ta sẽ cho biết tay.
À mà không, sinh xong nó còn phải cho cháu ta bú sữa mẹ nữa nhỉ? Vậy đợi khi nào cai sữa cháu ta, ta sẽ cho nếm mùi đau khổ. Quân tử 3 năm trả thù chưa muộn!
Ôi, cháu của ta. Ta muốn bế cháu quá rồi!
Đây là những dòng tâm sự của một bà nội có máu hài hước, dí dỏm. Chúc các bạn có một tuần làm việc vui vẻ.
Theo Nhipsongphunu
Mẹ chồng đã cứu tôi ra khỏi vũng lầy
Không hiểu sao lúc đó tôi như bị bỏ bùa mê thuốc lú vào người. Không còn tỉnh táo để nhận ra đâu là lẽ phải, trái....
Mẹ chồng tôi vui mừng báo tin em gái bà và con trai sẽ về thăm quê hương, họ tộc sau 25 năm định cư ở nước ngoài. Vì vợ chồng tôi có nhà riêng ở thành phố nên mẹ chồng bảo chúng tôi chuẩn bị chu đáo để đón mẹ con dì về. Nhìn cảnh mẹ chồng và em gái ôm nhau chan hòa nước mắt mà chúng tôi không cầm lòng được. Tóc dì cũng đã đốm bạc, còn chàng thanh niên con trai dì trông thật đẹp trai, vừa cao to, trắng trẻo lại ăn mặc và cử chỉ vô cùng lịch lãm, sang trọng. Khi mẹ chồng giới thiệu tôi là chị dâu, cậu đưa tay vồn vã nắm chặt tay tôi và thốt lên giọng lơ lớ: "chị dâu trẻ mà đẹp quá!" làm tôi dù xấu hổ nhưng trong lòng cũng thấy vui vui.
Nhà ở thành phố không được rộng rãi lắm, tôi và chồng thu xếp dọn bớt đồ đạc để lên gác xép nằm, nhường hai phòng ngủ bên dưới cho mẹ chồng và mẹ con dì.
Thường mẹ chồng hay dẫn dì đi đây, đi đó để thăm quan cảnh thành phố, còn cậu em ít khi đi theo vì "ngại la cà, tiếp xúc..."Vợ chồng tôi mới lấy nhau được 5 tháng, tôi chưa bầu bì gì nên cũng không vướng bận. Lo cho dì và em được 2 ngày thì chồng tôi phải đi công tác phía Nam khoảng nửa tháng. Tôi động viên chồng cứ yên tâm tôi đã xin nghỉ phép và mọi việc tiếp đãi dì và em đã có tôi cùng mẹ chồng chung tay lo liệu. Con trai dì tính tình thật dễ chịu, cậu ấy một điều chị, hai điều em vô cùng lịch sự, mặc dù tôi mới 20 và cậu ấy hơn tôi tới 5 tuổi. Những lúc rỗi rãi, cậu hay nói chuyện tâm tình cùng tôi hoặc xuống bếp xem tôi làm cơm. Nhiều khi thấy cậu hít hà, xuýt xoa khen một món ăn rất bình thường ở Việt Nam, mà cậu cho rằng ở nước ngoài không dễ gì có được, tôi lại thấy thương thương, tội nghiệp cho cậu ấy.
Vì vậy, thường chỉ có 2 chị em ở nhà. Không hiểu tôi có nhạy cảm quá khi tôi là phụ nữ không, chứ mỗi lần gặp mặt cậu em con dì, tôi có cảm giác như cậu ta dành cho tôi tình cảm của 2 người khác phái.
Rồi một hôm mẹ chồng và em gái bà đi thăm 1 người bạn, tôi đi chợ xong, xuống bếp chuẩn bị bữa cơm, bỗng thấy hơi thở nóng ran phía sau gáy mình, chưa kịp quay lại tôi đã lọt thỏm trong vòng tay khỏe mạnh, rắn chắc và nhận một nụ hôn đắm say của cậu em con dì muốn nghẹt thở.
Không hiểu sao lúc ấy, tôi như người ăn phải bùa mê, không còn tỉnh táo để nhận ra phải, trái... Nếu lúc ấy không có tiếng chuông gọi cửa của mẹ chồng và dì gái thì không hiểu chuyện gì đã xảy ra với 2 chúng tôi.
Từ sau lần ấy, cậu em luôn tìm cách gần gũi tôi khi có dịp. Và có lẽ "vải thưa không che được mắt thánh". Tình yêu khó giấu nổi người ngoài, nên mẹ chồng tôi có ý nghi ngờ.
Bà đã bắt gặp chúng tôi hôn nhau trong phòng khách khi cả 2 đinh ninh là mẹ chồng và dì đã ngủ trưa. Tưởng mẹ chồng làm ầm ĩ, nhưng bà lẳng lặng về phòng, đợi cho tôi bớt sợ hãi bà mới nhẹ nhàng gọi tôi vào nói chuyện.
Bà phân tích cho tôi thấy sai lầm của mình, bà còn bảo bà hoàn toàn thông cảm cho tuổi trẻ, nhất là khi chồng tôi đi vắng, ở bên cạnh tôi lại là một thanh niên hào hoa, đầy cám dỗ...
Bà đã ôm lấy tôi, lau những giọt nước mắt khóc vì ân hận của tôi và hứa sẽ không để chồng tôi biết việc này. Bà thu xếp đưa mẹ con dì về quê trước khi chồng tôi có mặt ở nhà.
Đến nay tôi đã làm dâu được 6 năm, mẹ chồng tôi vẫn thường xuyên lên thăm vợ chồng tôi và 2 đứa cháu nội dễ thương của bà. Tôi vô cùng biết ơn mẹ chồng mình vì bà đã cứu tôi ra khỏi cuộc tình tội lỗi và cho tôi có được hạnh phúc viên mãn như ngày hôm nay!
Theo Tapchiphunu
Tỉnh ngộ sau khi đọc được nhật ký của con gái Đọc xong nhật ký của con gái viết, tôi thấy tim gan mình như bị ai bóp nghẹt. Tôi tỉnh ngộ trước những dòng tâm sự nhòe nước mắt. Hé cửa phòng thấy điện còn sáng, con gái đang gục mặt trên bàn, tôi nhắc con bé không thức quá khuya, nhưng có lẽ cháu đã ngủ quên nên không nghe thấy tiếng...