Nhất định sẽ có một ngày mẹ con tôi bước ra khỏi cuộc đời của người đàn ông tệ bạc đó
Tôi từng thầm tự nhủ với bản thân rằng sẽ cố gắng bao dung, sẽ cố gắng thứ tha cho chồng để gìn giữ cái gia đình chẳng mấy hạnh phúc này. Nhưng mọi chuyện đều có giới hạn của nó, kể từ giờ phút đó tôi tự nhủ sẽ có một ngày tôi nhất định bước ra khỏi cuộc đời của người đàn ông tệ bạc đó.
Trước kia, tôi từng yêu anh bấy nhiêu thì bây giờ, tình yêu dành cho chồng đã hoàn toàn bị bóp chết kể từ ngày trở thành vợ của anh. Ngày yêu nhau, anh luôn thể hiện sự gia trưởng của mình. Chỉ có một điều tôi không thể ngờ nó có thể tồi tệ đến mức như thế.
Ngay đêm tân hôn, anh đã giáng cho tôi một cái tát chỉ vì tôi không còn trong trắng. Anh bắt đầu đay nghiến chuyện đó. Cho dù điều này anh đã biết từ trước, thậm chí trước khi kết hôn chúng tôi cũng đã quan hệ như vợ chồng từ lâu. Vậy mà anh lại làm điều đó. Ngay cái đêm tân hôn, tôi đã muốn rời khỏi gia đình này. Cuối cùng tôi vẫn cố gắng ở lại thành ra tôi tự hành hạ cuộc đời của mình một cách không thương xót đến thế.
Chồng giang tay cho tôi một cái tát ngay đêm tân hôn. (Ảnh minh họa)
Tôi có thai, có thai ngay khi mới về nhà chồng vài ngày tôi đã phát hiện ra. Gia đình nhà tôi vốn đã chẳng khá giả gì, nếu giờ tôi ly hôn chẳng khác gì làm khổ bố mẹ. Vậy là tôi lại nín nhịn thêm một lần nữa. Nhất quyết không bỏ đi, cố gắng gìn giữ cái gia đình này sao cho êm ấm.
Nhưng cuộc đời thì trái ngang, tôi chẳng thế bình yên như vậy được mãi. Cái kinh tế một tay chồng lo liệu cho gia đình, làm phụ nữ không kiếm ra đồng tiền lúc này tôi mới thấm thía được nỗi khổ của nó.
Ngày sinh cận kề, tôi lại phát hiện ra chồng ngoại tình , tôi đau đớn nhìn chồng thấy chồng và người phụ nữ khác cặp kè bên nhau. Về đến nhà, thấy tôi khóc lóc vì biết anh ngoại tình. Anh hét vào mặt tôi rằng:
- Biết rồi thì tôi không phải giấu nữa, không phục vụ được chồng thì phải cho chồng đổi gió chứ. Loại phụ nữ ăn bám như cô đừng có đòi hỏi nhiều.
Video đang HOT
Nín lặng trước câu nói đau lòng đó, kể từ giờ phút đó tôi lặng lẽ thực hiện kế hoạch của mình. Tôi mặc xác chồng, anh ta muốn làm gì cũng được, chỉ cần đến tháng vẫn đưa tiền cho tôi. Vẫn cho tôi đầy đủ tiền để nuôi con thế là được.
Tôi vẫn trích số tiền chồng đưa hàng tháng ra để riêng vào một quyển sổ tiết kiệm tôi có từ ngày trước khi cưới chồng.
Sau khi sinh con được 6 tháng tôi cũng gửi con rồi đi làm kiếm thêm thu nhập. Chồng tôi vốn có thu nhập tương đối cao, nên số tiền tôi kiếm ra anh ta không đả động gì vì cho rằng chỉ mấy đồng bạc thì chỉ đủ tiêu vặt của tôi thôi. Anh ta vẫn đưa tiền cho tôi đều mỗi tháng.
Nhất định sẽ có một ngày mẹ con tôi bước ra khỏi cuộc đời của người đàn ông tệ bạc đó. (Ảnh minh họa)
Đến nay, con của tôi đã được gần hai tuổi. Tôi cũng đã tích lũy được một số vốn kha khá để chăm con và trang trải cho cuộc sống. Tính toán đến vậy, tôi chỉ chờ thêm một thời gian nữa, khi con đủ cứng cáp hơn, có thể đi mẫu giáo, tôi cũng kiếm được công việc có thu nhập cao hơn.
Đợi đến ngày đó, nhất định sẽ có một ngày tôi bước ra khỏi cuộc đời của người đàn ông tệ bạc, không coi tôi là gì đó, con người đã chà đạp lên nhân phẩm danh dự của tôi, khiến tôi khổ đau và dành cả tuổi thanh xuân của mình để ở bên một người không xứng đáng như thế. Mẹ con tôi nhất định sẽ rời xa người đó để tìm hạnh phúc mới cho cuộc sống của mình.
Theo Một Thế Giới
Đừng cưới vì bố mẹ giục, đừng cưới vì cô đơn...
Bạn sẽ làm gì khi đến tuổi mà vẫn chưa có người để cùng nắm tay đến cuối đường? Đợi nhân duyên đến hay "vơ tạm" một người rồi nhắm mắt chờ vận may?
Trong cuộc đời, chúng ta có nhiều sự lựa chọn để yêu người khác nhưng không có nhiều lựa chọn để kết hôn với họ. Người đi cùng ta, nắm tay ta đến cuối đời nhất định phải là người ta tin tưởng, là người bảo vệ, là người lo lắng, yêu thương và chấp nhận, thứ tha cho những lỗi lầm của ta.
Có thể đối với người khác, "người đặc biệt" ấy sẽ đến khi họ 22, 23 nhưng với ta, có thể đến 26, 27 tuổi hoặc hơn thế nữa, "hắn ta" vẫn bặt vô âm tín.
Rồi đến cái tuổi ấy, bố mẹ lại giục giã lấy chồng, bạn bè con bồng con bế, riêng ta cứ lẻ bóng đi về. Người bảo ta kén chọn, kẻ ác ý nói ta vô duyên, người không hiểu nói ta khó chiều, kẻ không phải là ta mà cứ như là ta vậy.
Thế nhưng ta chỉ có một cuộc đời, ta chỉ có một tuổi thanh xuân, sao phải vì người khác mà vội lấy chồng?
Đừng cưới vì đã đến tuổi, đừng cưới vì bạn bè đã yên ấm cả rồi.
Đừng cưới vì cô đơn, đừng cưới vì áp lực chồng con.
Đừng cưới vì bố mẹ giục, đừng cưới vì cần một người ở bên trong giây lát, chứ không phải cần một người để ta sống chung cả đời.
Có lẽ điều ta cần nhất lúc này là phải hiểu rõ bản thân mình trước khi gắn bó với ai. Mỗi cô gái đều là một bông hoa đẹp. Cứ thoải mái tận hưởng hương sắc của đời. Cứ làm điều mình cảm thấy thích thú, phấn đấu làm điều mình ước ao, đi đến nơi mình mong muốn, sống trọn vẹn, hạnh phúc.
Tôi tin rằng bạn đủ thông minh để hiểu về những điều đó. Thật ra mỗi nhân duyên trong đời đều đến đúng lúc, vậy thì chúng ta cứ bình tĩnh sống, bình tĩnh chờ thôi.
Nếu như việc chúng ta ngày càng già đi trở thành gánh nặng, vậy thì hãy sống trọn cho ngày hôm nay đi đã. Bởi ai chẳng phải già, ai chẳng cần một bờ vai để dựa vào. Đừng vì người khác mà "chèo lái" bản thân phải sống thế nào, ta kết hôn chứ họ có kết hôn với chồng ta đâu mà cần để ý?
Đừng vì gặp sai người nhưng đúng thời điểm mà nhắm mắt bước đi.
Đừng vì gặp đúng người nhưng sai thời điểm mà trách mình.
Đừng nghĩ mình ế, mình già mà vội vàng, bạn sẽ không được hạnh phúc đâu.
Cứ chầm chậm thôi, trải qua mỗi ngày không có người yêu thì cà phê hò hẹn, không có mảnh tình nào thì làm bạn với sách, với phim.
À nhưng nhớ phải chăm sóc mình thật xinh, lúc nào cũng nhất định phải đẹp vì biết đâu ta lại gặp một nửa của mình khi đang đi... đổ rác cũng nên.
Theo Blogtamsu
Anh cứ đi với bồ, mẹ con em vẫn ổn! Nếu anh cảm thấy, người vợ như em chưa làm anh hài lòng, chưa đáp ứng được nhu cầu của anh thì anh cứ đi với bồ. Em đã làm hết sức mình, đã làm một người vợ hiền, một người con dâu thảo và làm một người mẹ chu đáo với con cái. Suốt 5 năm qua, em chưa từng thấy mình...