Nhật Bản vừa đi vừa viết – Kỳ cuối: Thăm thành cổ Osaka
Buổi sáng ở Grand Prince Kyoto, mặt trời luyến tiếc vượt lên trên các tầng mây chiếu tia nắng ấm áp lên những giọt sương phớt trên cành cây. Nơi đây nằm gần Trung tâm hội nghị quốc tế, tách biệt phố thị sầm uất…
Trên trời lờ mờ xám mây, cầu vồng tuổi thơ xuất hiện vẹn nguyên giữa Kyoto yên ả
Bạn còn nhớ đôi hàng thùng rượu đặt trước lối vào đền thờ Minh Trị Thiên Hoàng mà tôi từng kể không?Nhật Bản luôn dung hòa văn hoá phương Đông và phương Tây, truyền thống và hiện đại, con người và thiên nhiên như vậy. Tôi có thể bắt gặp điều này khi đến thành Osaka.
Thành cổ Osaka được xây dựng trên nền chùa Ishiyama Honganji, là nơi chứng kiến trận đánh lịch sử giữa thế lực của đại tướng quân Toyotomi Hideyoshi và thế lực của đại tướng quân Tokugawa Ieyasu, hai vị lãnh chúa mạnh nhất Nhật Bản vào khoảng năm 1600. Tướng quân Tokugawa giành chiến thắng, kết thúc giai đoạn chiến loạn, bắt đầu thời kỳ Mạc Phủ, xây dựng nên Nhật Bản hùng mạnh.
Ấn tượng đầu tiên khi bước vào thành cổ là khối đá nặng 108 tấn được xây lẫn vào tường thành. Người ta vẫn chưa giải thích được bằng cách nào mà khối đá to nặng này xuất hiện tại đây.
Bên phải lối vào là tòa lâu đài cổ vốn là căn cứ Bộ tư lệnh Nhật Bản trong Thế chiến 2 sau này từng được sử dụng làm bảo tàng lịch sử. Hiện nay, Nhật Bản đã xây dựng bảo tàng lịch sử mới phía ngoài thành, cạnh toà nhà đài truyền hình nổi tiếng NHK. Tòa lâu đài tiếp tục được bảo tồn trong khuôn viên, như chứng tích của lịch sử.
Và bạn cũng không thể nào bỏ qua khối kiến trúc Expo’70. Năm 1970, các phát minh khoa học tiên tiến đã được chôn giấu ở đây và theo kế hoạch sẽ được khai mở lần đầu vào năm 2098. Lần mở thứ hai sẽ cách đó 2.000 năm.
Công trình EXPO’70
Bên trong thành còn một tòa lâu đài mới xây màu xanh ngọc với các chóp đỉnh dát vàng. Nếu muốn, bạn có thể mua vé vào lâu đài. Lên đến tầng thứ 3 là bạn có thể ngắm được toàn cảnh tòa thành Osaka.
Giữa quãng sân rộng trong thành, tôi gặp một bác người Nhật mặc cả bộ đồ trắng đang rải thức ăn cho bồ câu. Bác cũng vui vẻ chia sẻ gạo và bánh mì khô cho khách ghé thăm để họ dụ được bồ câu đậu lên tay. Khi hết thức ăn, bác lại đến lấy thêm từ giỏ xe đạp. Anh trưởng đoàn nói, thức ăn này là tự bác mua. Niềm vui của bác như thể hiện tinh thần hòa bình của người Nhật.
Ngồi trong khuôn viên thành, giữa cái nắng ấm áp thoảng lúc gió lạnh se sắt, tiếng quạ xao xác trên đầu, mây che ngang nắng, bạn vẫn cảm nhận được rõ ràng mùa thu chưa tan mà đông đã tới.
Video đang HOT
Thành cổ Osaka – Ảnh Thamtv
Buổi trưa, chúng tôi sang Kobe để thưởng thức món bò nổi tiếng. Trên đường cao tốc xảy ra tai nạn kẹt xe, chúng tôi đến muộn 15 phút so với thời gian đã đặt nhưng vẫn được đón tiếp vui vẻ, sắp xếp chỗ ngồi ấm cúng.
Tôi thích cung cách làm dịch vụ của người Nhật. Khi khách cởi giày ra sẽ có người xếp lên kệ, ngồi xuống bàn có người đem áo khoác treo lên giá giúp. Áo khoác treo lên còn được bọc trong túi nilon để tránh ám khói và mùi thịt sắp nướng. Chúng tôi có một bữa trưa thú vị khi được xem các đầu bếp biểu diễn nghệ thuật làm bếp ngay tại bàn ăn.
Đầu bếp trong nhà hàng Kobe biểu diễn trước thực khách – Ảnh Thamtv
Kobe đã từng xảy ra trận động đất ngày 17.1.1995 làm chết hơn 6.000 người. Có dự báo rằng trong vòng vài chục năm nữa Kobe sẽ tiếp tục xảy ra trận động đất lớn hơn thế. Công dân Nhật Bản đều được giáo dục tinh thần luôn sẵn sàng đối phó với thiên tai. Trẻ con được hướng dẫn cách xử lý khi xảy ra động đất. Trong nhà, người dân luôn có một túi khẩn cấp để mang đi khi xảy ra sự cố.
14 giờ chiều, chúng tôi vào thăm Trung tâm phòng chống thiên tai Kobe, được xem đoạn phim 7 phút ghi lại những thời khắc kinh hoàng năm 1995. Nhìn cách người Nhật dìu nhau đi qua thành phố đổ nát, thái độ làm việc để xây dựng lại tất cả…, mắt tôi cay cay. Tôi không phải thấy tội nghiệp cho họ, mà tôi thấy quá cảm phục họ.
Thôi để cho nhẹ lòng, chúng tôi lại về khu phố sầm uất Shinsaibashi thỏa thích đi dạo và mua sắm.
Đêm nay là đêm cuối cùng của tôi ở Nhật, chúng tôi lưu lại khách sạn Nikko Kansai ngay bên cạnh sân bay trên biển Kansai. Bởi vì là đêm cuối rồi nên có nhiều lưu luyến lắm. Giấc ngủ chập chờn trên biển. Tại sao trong cái gối của tôi có nilon vậy? Chẳng lẽ gối có thể làm phao cứu sinh khi có sự cố? Nghĩ đến đó mà con người nhát gan như tôi cũng yên lòng.
Nhật Bản, nếu đã hiểu xứ sở này thì bạn sẽ yêu…
Theo iHay
Nhật Bản vừa đi vừa viết - Kỳ 1: Những ngạc nhiên đầu tiên
Xứ sở mặt trời mọc quả khéo làm người ta ngạc nhiên. Ngay khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Nakita, tôi đã thấy những thửa đồng ngay ngắn, tưởng như trước những ngày gieo hạt, người Nhật Bản đã căn ke, đo đạc kỹ lưỡng như đo từng thớ vải...
Vịnh Tokyo - Ảnh: Thamtv
Trời bên ngoài 12oC nhưng trong sân bay dễ chịu. Narita không quá mới mẻ, nhưng một tấm lót bệ ngồi toilet, hay khi băng ngang đường, chiếc xe buýt to lớn dừng lại nhường đường cho người đi bộ (trong khi vẫn theo thói quen ở Việt Nam tôi dừng bước chờ xe qua trước)... cũng nói lên khác biệt nhiều lắm.
8 giờ 50 phút sáng, trời nắng ấm. Chúng tôi mất thêm một giờ di chuyển về Tokyo.
Ôi, các thành phố tương lai đều bê tông và xi măng thế này ư! Bởi vì lòng vốn ưu ái những vùng núi non hùng vĩ, tôi bắt đầu có chút "mặc kệ thế gian". Tôi đi, không vui không buồn, không háo hức, không chuẩn bị và hầu như không hiểu gì nhiều về đất nước này. Tệ lắm cũng giống như Singapore, tôi ngang qua một lần mà không lưu lại chút gì để nhớ, ngoài những bức vách lạnh tanh và những mặt người lạnh tanh.
Toàn cảnh Tokyo nhìn từ tầng 45 của tòa thị chính
Ô tô tiếp tục băng qua những con đường chán ngấy, trời trong nên thỉnh thoảng nhìn thấy ngọn Fuji bạc đầu ẩn hiện phía xa. Bấy nhiêu cũng đủ làm cho nhiều người ồ lên vui vẻ, còn tôi thấy... bình thường.
Điểm ghé thăm đầu tiên là chùa Asakusa Kannon, người ta nói rằng đây là ngôi chùa cổ và linh thiêng bậc nhất Tokyo. Tôi cũng cúi đầu bái Phật như ở mọi ngôi chùa khác. Loanh quanh trong khuôn viên, chiêm ngưỡng mái ngói hoa văn và các cột trụ sơn son một hồi thì lạc sang một ngôi đền nhỏ, phía trước treo ngang màn phướng tím lớn, trên viết chữ màu trắng, có vẻ như không phải chữ Nhật (sao lại như vậy nhỉ) và vẽ 2 biểu tượng tròn màu trắng.
Đền Thần giáo trong chùa Asakusa Kannon
Phía trước, bên trái lối vào đền đặt một bồn đựng nước chữ nhật, trên có nhiều gáo nước tròn, cán dài như kiểu gáo dừa Việt Nam vậy. Người trưởng đoàn nói đây là một ngôi đền Thần đạo. Trước khi vào bái thần phải làm nghi lễ tẩy trần tại các bồn đựng nước kiểu này.
Phật giáo và Thần đạo ngày nay tồn tại bên cạnh nhau tại Nhật, sau nhiều thăng trầm, đấu tranh loại bỏ lẫn nhau. Thần đạo là tôn giáo phát sinh và phát triển từ Nhật Bản, với những nghi lễ ban đầu không tên, dần hoàn thiện hơn sau khi có sự du nhập của Phật giáo từ thế kỷ thứ 6. Những người trẻ Nhật Bản hầu như lại không theo riêng một tôn giáo nào mà họ lễ bái cả hai. Trong tôi bắt đầu manh nha sự tò mò về tôn giáo mang tên Thần đạo và cũng may mắn còn dịp tìm hiểu thêm nữa vào những ngày sau.
Trong khuôn viên chùa, vài cây lác đác đổ vàng, những đóa cúc Nhật to tròn như chiếc mũ len vẫn được trưng bày tươi tắn thành một dãy dài. Ai nấy đi loanh quanh, rồi không bỏ qua dịp xếp hàng sờ bức tượng Phật đặt ở phía bên trái cổng vào chính điện. Lời rằng cứ thành tâm vái ngài, rồi sờ ở đâu thì khỏe ở đấy. Tôi cũng xếp hàng, và sờ vào đôi tai dài thùy châu của Phật, cũng mong là chứng hay đau tai của tôi thuyên giảm.
Quá trưa, chúng tôi di chuyển ra bên ngoài, mua một vài thứ đáng yêu ở các quầy Nakamise, người vẫn đông như đi hội. Khi chúng tôi đang chụp vài ảnh lưu niệm thì một phu xe kéo tới, vận kimono cổ tối màu và chiếc nón rộng vành. Người ngồi trên xe là một đôi nam nữ; người nam vận kimono trên đen, váy sọc dài đen trắng tay cầm quạt giấy in hình cờ Nhật, người nữ vận kimono đỏ cam lộng lẫy, tóc vấn cài hoa sang trọng nhưng trẻ trung.
Đang còn thắc mắc trong lòng không hiểu xã hội kiểu gì đây giữa thời đại này còn có những thú vui kiểu ngồi trên xe cho người khác khổ nhọc kéo thế này à, thì một đoàn phó nháy lỉnh kỉnh dụng cụ kéo tới. Thì ra trên xe là đôi uyên ương mới, họ đang ăn mặc lễ phục truyền thống để chụp hình kỷ niệm cưới, cũng giống như các đôi Việt Nam mặc áo dài khăn đóng đi xe thổ mộ ra chụp ảnh trước Nhà thờ Đức bà vậy.
Đôi uyên ương mặc trang phục truyền thống chụp ảnh cưới
Thủ đô Tokyo nằm trên vùng đồng bằng Canto. Trong ngày nắng, di chuyển đi đâu cũng dễ nhìn về và phân biệt núi Fuji cao sừng sững, tách biệt với các vùng núi khác.
Buổi chiều, chúng tôi thăm khu phố Akihabara, ngoài những hàng hóa công nghệ, đường phố đầy những hình ảnh truyện tranh Anime, ở đây dễ dàng bắt gặp các cô gái cosplay ăn mặc như nhân vật truyện tranh đứng phát tờ rơi, mời tham quan trước các cửa hàng.
Nơi này gần ga tàu điện ngầm, người qua lại tấp nập, đông đúc và vội vã. Ai nấy đều mặc trang phục tối màu, đa số là đồ vest lịch sự, không phân biệt được đâu là người quyền cao chức trọng, đâu là nhân viên bình thường. Tôi nghe kể, không biết có quá không, ở Tokyo, các cô lao công khi đến sở làm thì thay trang phục làm việc, còn trên đường đi hay về lại mặc vest đen sang trong như bao người khác.
Gần 16 giờ, chúng tôi đi thăm cung điện Hoàng Gia. Nhật Hoàng hay Thiên Hoàng được xem là biểu tượng của quốc gia quân chủ lập hiến Nhật Bản, là giáo chủ Thần đạo và được người dân tôn kính dù kể từ năm 1945, các Thiên Hoàng không còn thực quyền nữa.
Công viên rộng phía trước cung điện, cây cối được chăm tỉa gọn gàng, chỉ có cỏ và lá rụng, và một vài cụ già vô gia cư với các túi đồ. Câu chuyện các cụ xin để ngày sau sẽ quay lại. Khi chúng tôi đến, vừa lúc nắng thu vàng hất lên những hàng cây, những tòa nhà phía trước cung điện ánh lên như dát vàng, hiện đại mà diễm lệ. Chúng tôi loanh quanh công viên, ngắm nhìn tòa nhà hoàng gia từ xa trên khoảng sân rộng đầy đá. Người mỏi chân có thể ngồi nghỉ trên những đôn đá to tròn đặt thành hàng sát đường xe qua lại. Có chút gì đó cổ xưa giữa lòng phố ồn ào.
Tokyo giống như nàng công chúa bị lời nguyền hóa đá, đến khi đêm xuống phù phép tan biến mới trở mình thức dậy đẹp lộng lẫy. Khu phố đêm gần khu vực nhà hàng buffet nướng rực rỡ ánh đèn. Tôi đi bộ qua lại, nhìn những thương hiệu nửa quen, nửa lạ, nhìn những công dân Tokyo giàu có đến mua sắm nơi này.
Tượng Nữ thần tự do rực sáng bên vịnh Tokyo - Ảnh: Thamtv
Khách sạn The Prince Park Tower Tokyo chúng tôi ở nằm cạnh tháp truyền hình cũ, buổi tối nhìn một tòa tháp rừng rực đèn vàng. Có phải vì là vẫn tôn thờ Thiên Hoàng mà người Nhật thích màu vàng đến thế chăng? Tôi nhận phòng và được một phen giật mình khi mở cửa toilet, đèn cảm ứng tự bật sáng và các thiết bị cần thiết tự bật mở...
(còn tiếp)
Theo iHay
7 lý do để đến Langkawi ngay và luôn Nước biển ấm áp, cây cầu treo độc đáo cùng hệ động thực vật phong phú khiến Langkawi níu chân được nhiều du khách. Langkawi la môt quân đao bao gôm gần 100 hon đao nằm ở phia Tây Băc Malaysia, thuôc bang Kedah, giáp với biên giới Thái Lan, là một trong những điểm đến tự nhiên nổi tiếng nhất ở đất...