Nhân tình gọi điện báo tin bị cảm, chồng bỏ mặc con đang sốt cao phi vội đến để rồi…
Mặt anh tối sầm lại, cặp lồng cháo rơi tung tóe dưới nền nhà. Anh cố gắng chạy thoát thân nhưng trên người cũng đã bê bết máu.
Chị bầu bí anh đã cặp bồ. Sau nhiều đêm ôm gối khóc chị quyết tâm tự mình đứng dậy vì con. Chị nhờ bố mẹ chồng và anh chị em nhà chồng nói giúp anh đã hứa sẽ thôi bồ bịch tu chí làm ăn. Chị tin chồng nhưng anh thì lại không ăn năn hối cải như lời mình hứa. Chỉ là anh khéo che đậy để vợ không biết mà thôi.
Hôm đưa vợ đi đẻ về, chị vừa ngồi xuống giường anh đã vội vã đi ngay phải đi làm cho kịp giờ. “Nghỉ mấy hôm trông vợ ở viện, việc người khác làm hộ chắc họ khó chịu lắm giờ anh không dám nghỉ thêm nữa”.
Nghe chồng nói vậy chị chẳng dám giữ anh ở nhà. Vậy là hôm ấy chị phải một mình lo cho con dù đang rất đau vì vết mổ. Chồng đi làm ca cả đêm không về.
Vậy là hôm ấy chị phải một mình lo cho con dù đang rất đau vì vết mổ. (Ảnh minh họa)
6 giờ sáng hôm sau anh về nhà, cởi quần áo xong chưa kịp nhìn mặt con anh đã nằm vật ra giường gáy khò khò. Chị lại phải dọn dẹp quần áo chồng vất bừa bộn ra giường. Lúc ra gần tới máy giặt thì chị thấy mấy đồng tiền lẻ trong túi quần chồng rơi ra. Chị cúi xuống nhặt và bàng hoàng khi phát hiện có thêm cả 2 cái vỏ bao cao su còn mới. Có lẽ nào?
Trưa ấy lúc anh trở dậy, chị hỏi nhưng anh một mực chối cãi, bảo mình đi làm đêm. Nhưng lúc chị đưa mấy cai vỏ bao cao su ra tưởng chồng sẽ phải cúi đầu nhận tội thì không ngờ anh trơ trẽn bảo chị. “Cô đẻ tôi đã không làm gì được chẳng lẽ lại bắt tôi phải nhịn suốt thế sao “. Chị uất ức, nước mắt trào ra: “Anh đúng là đồ đốn mạt, vậy mà tôi đã nghĩ anh thay đổi”.
Sau hôm ấy, anh chẳng cần phải giấu giếm chị nữa mà công khai đi với người tình. Chị cố gắng chịu đựng vì không muốn con vừa mới chào đời đã khổ, nhưng chị cũng quyết không thể để chồng có thể tự do tự tại một cách dễ dàng như vậy.
Chị biết nhân tình của chồng cũng đã có chồng con, họ đang ly thân chứ chưa ly hôn thực sự. Nhờ người tìm hiểu, anh chồng cô ta đang muốn làm lành nhưng ả lại mê muội chồng chị quá nên không muốn hàn gắn với chồng mình nữa. Chồng cô ta cũng hận chồng chị lắm. Chị đã có số điện thoại của chồng cô ta và chờ thời cơ.
Mấy hôm trước gió mùa về, thay đổi thời tiết đột ngột con chị bị sốt. Đêm ấy chị đã phải thức suốt đêm trông con, đợi sáng mai chồng đi làm về thì đưa con vào viện khám. Anh đi làm về, vừa cởi quần áo thì nhận được cú điện thoại. Chị chỉ nghe thấy chồng nhắc lại 1 câu vẻ lo lắng: “Em cảm à”.
Tắt điện thoại anh vội vã mặc bộ quần áo khác rồi dắt xe đi. Chị kéo tay anh lại:
Video đang HOT
- Con đang sốt, anh không đưa nó vào viện anh định đi đâu.
- Mẹ con cô tự chăm cho nhau đi, tôi có việc.
- Anh đến với cô ta phải không?
Trên đường đi chị gọi một cú điện thoại thông báo: “Anh ta vừa đến đấy”, rồi lại ôm chặt lấy con. (Ảnh minh họa)
Anh chẳng trả lời cứ thế dắt xe đi thẳng. Chị nuốt nước mắt bắt taxi đưa con đi viện. Trên đường đi chị gọi một cú điện thoại thông báo: “Anh ta vừa đến đấy”, rồi lại ôm chặt lấy con.
Về phần anh sau khi bỏ con đang sốt cao cho vợ thì mua vội cặp lồng cháo mang đến cho người tình bị cảm. Vậy nhưng, lúc mở cửa phòng cô bồ bước vào (anh có chìa khóa riêng) đã không choáng váng khi thấy người tình của mình đang trên giường cùng một gã đàn ông. Gã đàn ông kia quay lưng lại nên anh không rõ mặt. Anh tức tối hét lên: “Hai người làm cái trò gì ở đây”?
Nghe tiếng người lạ, người đàn ông ấy quay người lại. Anh há hốc mồm nhận ra đó là chồng cô ta. “Mày còn dám đến đây to mồm à, ông cho mày hết to mồm”. Sau câu nói ấy, mặt anh tối sầm lại, cặp lồng cháo rơi tung tóe dưới nền nhà. Anh cố gắng chạy thoát thân nhưng trên người cũng đã bê bết máu.
Chị ôm con từ viện về, may mắn con chị chỉ sốt bình thường không có gì nguy hiểm. Con vừa chợp mắt thì chồng về, chị nằm trên giường vờ như không biết. Lúc chồng vào nhà tắm thay quần áo chị lén đứng ngoài nghe ngóng. Thấy chồng cứ kêu rên rỉ xuýt xoa chị hả hê lắm.
Mấy bữa nữa con khỏe hơn chị sẽ bế con khỏi cái nhà này, một người chồng như thế chị đâu còn thiết tha gì nữa.
Theo Blogtamsu
Sự thật sau lớp vỏ bọc đi chữa bệnh của chồng
Cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi không thể nào ngờ chồng lại mượn cớ đi khám bệnh để...
Chồng tôi là dân văn phòng nên anh mắc chứng bệnh trĩ đã mấy năm nay. Thương chồng đứng ngồi không yên nên tôi đã đi hỏi khắp nơi xem đâu có thầy giỏi thuốc hay để đưa chồng đi chữa nhưng không ăn thua. Dạo gần đây anh được một người bạn mách cho đến một phòng khám tư chữa. Điều trị hơn tháng thấy chồng có dấu hiệu tốt hẳn lên.
Cứ mỗi tuần anh đến đấy điều trị 1 lần, ngày trước thì tôi hay đưa chồng đi, nhưng dạo này hơi bận rộn nên anh tự đi một mình. Thấy chồng ngày một khỏe ra tôi vui mừng cho chồng lắm. Tôi không quên động viên anh cố gắng chữa hẳn đi, và cảm ơn rối rít vị bác sĩ chữa bệnh cho chồng.
Mấy năm nay chồng bị bệnh nên chuyện chăn gối cũng giảm hẳn. Thương chồng nên tôi không ép anh cố gắng làm chuyện đó. Tôi cố gắng đi chợ và mua nhiều đồ bổ về nấu cho chồng ăn cho lại sức.
Anh cứ cố gắng chữa bệnh khỏi hẳn đi, mọi thứ ở nhà để em lo (ảnh minh họa)
Tình cờ một hôm thu dọn quần áo của cả nhà đi giặt, lột túi quần anh ra thấy tờ giấy hẹn của phòng khám và điện thoại anh vẫn để nguyên trong túi. Vừa hay lúc đó có tin nhắn của bác sĩ Phương đến - người điều trị cho chồng tôi, tò mò mở ra xem bác sĩ dặn dò gì chồng tôi về bệnh tình. Nhưng dòng tin nhắn hiện ra khiến tôi đứng hình với nội dung "mai anh qua phòng khám em nhé, em lại nhớ anh và muốn...với anh rồi". Tôi ngỡ ngàng không biết đây là tin nhắn gửi cho người yêu của bác sĩ, hay gửi nhầm cho chồng tôi. Tôi liều nhắn lại "Cô nhắn nhầm cho rồi. Tôi là bệnh nhân của cô mà". Lát sau tin nhắn trả về ngay "Nhầm gì mà nhầm, em không thích anh nói thế đâu. Hay đang có vợ anh ở đó".
Đặt máy ở bàn làm việc của chồng, tôi hoảng sợ trước những gì đang diễn ra. Tôi cần xác minh lại chuyện này xem thế nào. Chẳng lẽ chồng tôi lại làm thế thật sao?
Tôi xóa vội tin nhắn mình vừa gửi mà bảo với chồng con vừa nghịch điện thoại của anh, để anh không nghi tôi mở tin nhắn. Hôm sau tôi thấy chồng đến phòng khám đó thật. Theo sau chồng để biết chuyện này ra sao. Anh vào phòng khám đó và đi thẳng vào phòng riêng của cô bác sĩ. Tôi vội vàng vờ nhà có chuyện gấp chạy xồng xộc vào phòng cô bác sĩ ấy, mặc cho mấy y tá có ngăn lại. Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới. Người đó không ai khác là chồng tôi và cô bác sĩ kia. Thấy tôi xuất hiện bất ngờ cả hai vội vã buông nhau ra, vơ vội quần áo mặc.
Chờ 10 phút sau cả cô ta và chồng của tôi đều quỳ gối xin lỗi tôi, họ xin tôi đừng làm ầm chuyện này lên.
Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới (ảnh minh họa)
- Em xin chị đừng làm lớn chuyện. Đây là chỗ làm ăn của em, chị mà làm ầm lên thì em mất khách, mất việc mất.
- Vợ ơi. Tha cho anh, anh nhỡ trót dại....
- Hai người như thế này bao lâu rồi? Thì ra anh luôn giả vờ đến đây chữa bệnh nhưng thực chất lại là hẹn hò gái gú sao? Sao cô có thể trơ trẽn như thế được chứ?
- Anh...anh chỉ mới quan hệ với cô ấy thôi. Em tha cho anh đi, anh hứa từ giờ sẽ không bao giờ đến đây gặp cô ấy nữa.
- Vâng. Em cũng vậy, chỉ cần chị buông tha cho em. Em nhất định sẽ không liên lạc, qua lại với anh đấy nữa.
- Bây giờ hai người cầu xin tôi hết nước, thế trước kia hai người tình cảm thân mật bên nhau, hai người có nghĩ đến tôi như thế nào không? Thật không ngờ anh và cô ta lại...
- Anh xin lỗi, chỉ cần vợ tha thứ cho anh. Vợ bắt anh làm gì anh chịu làm hết. Nhưng xin em đừng cho mọi người biết chuyện này và nhất là đừng ly hôn anh vợ nhé.
- Vậy sao? Tha cho hai người một lần, liệu hai người có đảm bảo với tôi không có lần thứ hai không? Hay là các người vẫn qua mặt tôi để ngoại tình.
- Dạ. em xin thề với chị, em sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa. Chị đừng làm lớn chuyện lên chị nhé.
Sau hôm ấy về nhà, chồng có vẻ hối lỗi với tôi, tôi có quát mắng sao anh vẫn không dám cãi lại. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi chỉ muốn tống cổ anh ra khỏi nhà và đến dạy cho cô ả kia một bài học, nhưng tôi lại nghĩ làm như thế thì ác độc và tàn nhẫn quá. Nhưng cứ mãi sống trong cảnh này, tôi không thể chịu đựng được mỗi lần nhìn thấy chồng là hình ảnh họ gần gũi với nhau lại hiện lên trong tâm trí tôi.
Giờ đây tôi phải làm sao? Bỏ đi người chồng ấy hay giữ lại những yêu thương rạn vỡ.
Theo Tapchiphunu
Cám ơn đã hầu hạ chồng chị trên giường đây là lương trả em Cô ả tái mặt vội vã mặc lại váy rồi bỏ đi. Tôi quay lại nhìn chồng và gào lên: "Tôi trả tiền rồi, anh mau mặc quần áo rồi về, chờ đơn ly hôn từ tôi". Năm nay tôi đã 29 tuổi và có một bé gái 5 tuổi. Tôi là nhân viên bán hàng của một cửa hàng thời trang thủ...