Nhận ra người đỡ đẻ chính là cô vợ cũ của chồng từng bị mình đuổi đi
Ngày chị và đứa con bị ném ra khỏi nhà với 2 chiếc vali quần áo lúc đó chị tự nhủ: “Mình sẽ sống mạnh mẽ và sống thật tốt để họ phải ân hận”.
Sau khi tống khứ người phụ nữ mà mình đã yêu 4 năm và gắn bó suốt 5 năm vợ chồng thì chồng chị rước hồ ly tinh về nhà.
Mỗi khi nhớ lại những năm tháng bị chồng và bồ khủng bố tinh thần chị vẫn run lên bần bật vì giận vì hận. Chị nhớ có lần cô ta vênh váo đến vào nói:
- Khôn hồn thì biến khỏi nhà này sớm đi, chồng chị tôi còn cướp được thì con chị cũng chẳng có gì là không thể vì ít ra tôi và anh Hùng có tài chính hơn chị. Nhưng nếu chị ngoan ngoãn kí đơn chúng tôi sẽ để chị nuôi nó.
(Ảnh minh họa)
Khi đó chị giận đến mức run bắn cho cô ta mấy cái bạt tai nhưng hôm sau cô ta lại lôi 1 đống bạn làm gái của mình đến để đánh chị thừa sống thiếu chết. Thế mới nói thời nay con giáp thứ 13 ngày 1 trơ trẽn chuyện ghen ngược đã diễn ra không ít trong xã hội.
Thấy chồng không thương vợ mà còn bênh bồ chị thực sự quá cay đắng, sau 3 đêm suy nghĩ chị quyết định ly hôn. Vừa thấy chị ký vào đơn cô bồ đã vênh váo tới nhà đuổi mẹ con chị đi, chồng chị thấy thế cũng ngồi trơ ra chẳng phản ứng gì. Sau 1 hồi giằng co cuối cùng chị dắt con đi khỏi địa ngục đó, nhiều lần chị tự hỏi: “ Sao mình có thể yêu và cưới 1 gã đàn ông như vậy. Anh ta bị bỏ bùa mê thuốc lũ đến ngu muội vậy sao?”.
Mẹ con chị sống dựa vào nhau, chị vực mình dậy đi học lên rồi sau bao nỗ lực chị xin vào làm trong khoa sản của 1 bệnh viện lớn. Chị ngày càng tự tin và biết yêu bản thân mình hơn. Cũng có nhiều người quan tâm yêu thương chị nhưng chị chỉ hẹn hò chứ không muốn cưới xin gì vì chị quá sợ hôn nhân rồi.
Từ ngày đưa bồ về, anh chồng chị mới tá hỏa nhận ra tất cả không màu hồng như anh ta nghĩ. Cô bồ chỉ giỏi làm tình, làm đẹp chứ ngoài ra chẳng biết làm gì. Anh kiếm được bao nhiêu về cô ta lục ví lấy hết. 1 lần gặp lại thấy vợ cũ xinh đẹp đã thế còn mua được xe đẹp anh ta há hốc mồm rồi khóc lóc:
- Anh sai rồi.
Chị nhếch mép cười khẩy:
Video đang HOT
- Sao lại nói mấy câu đó với tôi, tôi đâu có quan tâm. Giờ nghĩ lại tôi lại thấy mình nên cảm ơn anh vì năm xưa đã đuổi mẹ con tôi đi như thế. Hiện tại chúng tôi sống rất tốt vậy nên mong anh đừng lởn vởn ở đây nữa, về với con bồ của anh đi.
Nói rồi chị bước đi không 1 lần ngoái đầu lại, anh ta chỉ biết chị thay đổi chứ không biết giờ chị đã là 1 bác sĩ. Mọi chuyện dường như không có gì đáng nói nếu như đêm hôm đó chị không đổi ca trực. 1 cô gái có bầu đang làm ầm lên vì quá đau, cô ta đến với 1 người phụ nữ chứ không thấy chồng đâu.
Chị mặc đồ vào hốt hoảng chạy đến để đỡ đẻ, nhưng khi nhìn thấy mặt người đàn bà nằm trên đó chị hơi khựng lại. Chị nhận ra ngay cô ta chính là cô bồ trơ trẽn năm xưa đã cướp chồng, cướp cha của con mình rồi đuổi mình ra khỏi nhà. Nỗi hận dâng lên khiến chị đứng đơ ra 1 lúc chỉ khi y tá nói:
- Chị ơi giờ mổ cho cô ta hay để sinh thường đây?
Chị mới giật mình, kéo khẩu trang xuống nhìn cô bồ rồi nói:
- Cô có nhận ra tôi không?
- Chị… chị là… không thể nào, sao có thể như vậy được.
- Có thể lắm chứ, trái đất tròn quá, chị có nên tính toán nợ cũ với em lúc này không nhỉ?
- Chị định làm gì con tôi, tôi muốn đổi bác sĩ, hãy đổi bác sĩ ngay cho tôi.
Cô y tá biết hoàn cảnh của chị và cũng lờ mờ nhận ra đây là con hồ ly tinh năm đó nên cô ấy liền nói:
- Bệnh viện hết bác sĩ rồi, ban đêm chỉ vài người trực thôi nếu cô thích thì đến chỗ khác mà đẻ nhưng cô nên nhớ điều đó có thể làm con cô chết giữa đường đấy. Khi đó đừng đổ lỗi cho bệnh viện chúng tôi đấy nhé.
- Sao đi đẻ mà chồng không đi cùng à em, hay anh ta bận chăm cô khác rồi. Chị đã từng nói với em rằng để xem em giữ anh ta được bao lâu mà. Mới có hơn 3 năm mà đã thế này rồi ư? Tệ thật đấy.
- Chị im đi, chị biết gì mà nói. Nếu chị làm hại con tôi tôi sẽ kiện chị đấy.
- Cứ việc thôi.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi chị bỏ ra ngoài để cô ta la hét với cơn chuyển dạ, vì chị biết cô ta mở chưa hết nên cứ để cô ta chịu đựng thêm. Đến lúc đau không chịu được nữa cô ta liền cầu xin chị đỡ đẻ cho. Chị nhếch mép đi vào, sau gần 1 tiếng vật lộn cuối cùng đứa bé cùng chào đời. Đó là 1 bé gái, là sản phẩm của gã chồng cũ và cô bồ trơ trẽn của chị:
- Xin chị đừng hại con tôi, tôi xin chị đấy.
- Tôi không như cô đâu, ác giả ác báo, những gì cô đã làm với tôi và con tôi rồi có ngày cô sẽ bị quả báo thôi. Tôi và cô khác nhau ở chỗ đó, tôi không hại người khác để đạt được mục đích của mình vì tôi còn phải sống cho con. Cô cẩn thận nhé nghiệp trên đầu cô lớn lắm đấy.
Nói rồi chị bước ra ngoài, lòng nhẹ nhõm vô cùng, có lẽ đây là dấu mốc để chị đã buông bỏ được nỗi đau của quá khứ. Chị không muốn cuộc đời mình phải vướng bận vì những kẻ không đáng như vậy. Trong phút chốc chị có thể trả thù nhưng đứa bé đó vô tội, tội bố mẹ nó gây ra ắt sẽ có ngày bố mẹ nó phải gánh. Vợ sinh xong rồi anh chồng mới hớt hải chạy đến, chị nhếch mép cười khẩy:
Vợ con anh khỏe yên tâm nhé, tôi vừa đỡ đẻ cho cô ta đấy.
Anh bủn rủn không nghĩ giờ chị lại là bác sĩ ở bệnh viện này càng không thể tin có ngày vợ cũ sẽ đỡ đẻ cho vợ mới của mình. Nhìn vợ cũ anh thấy ân hận vô cùng nhưng còn ích gì khi tất cả đã quá muộn.
An Nhiên/ Thể thao Xã hội
Tiền bạc vơi còn kiếm lại được, hôn nhân tan vỡ liệu còn tìm lại được hạnh phúc?
Tôi giờ đây có trong tay nhà cao cửa rộng, xe đẹp, công việc tốt, nhưng trong lòng vẫn đầy trống trải vì cái thứ quý giá nhất đã mất, đó là người vợ hiền đã bên tôi những ngày gian khó.
Tôi và cô ấy đã có những quãng thời gian đẹp của mối tình sinh viên. Sau khi ra trường và đi làm một vài năm, chúng tôi quyết định về sống chung một nhà. Hôn nhân của hai vợ chồng trẻ nơi thị thành tuy còn nhiều vất vả, đồng lương eo hẹp mới đi làm chỉ đủ trang trải tiền thuê nhà và chi phí thường nhật chứ chả có gì tích cóp. Bù lại, chúng tôi yêu, hiểu và vì thế cùng nhau nhủ lòng cố gắng để đời sống sau này cải thiện, miễn là tình yêu luôn tồn tại thì mọi thứ sẽ vượt qua.
Thời gian êm đẹp cứ từng ngày qua, cho đến khi vợ chồng tôi đón nhận tin vui và có với nhau một mặt, rồi hai mặt con. Những mâu thuẫn gia đình dần nảy sinh, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo. Vợ tôi cố tăng ca để kiếm thêm đồng lương mọn, nhưng chả bù đắp mấy cho tiền thuốc men của đứa con út. Hết viêm phổi, rồi sởi, rồi phẫu thuật dạ dày...mọi chi phí đến dồn dập, khiến chúng tôi sống cảnh nay vay đây, mai mượn chỗ khác.
Tôi cảm thấy cô đơn khi nhìn lại những gì đã qua. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng không ngờ bức tranh đẹp của tình yêu giờ nhuộm màu xám, nhìn vợ với thân hình gày gò, nhan sắc bơ phờ, tôi cũng mệt mỏi và chán nản. Tôi quyết bỏ công việc nhà nước, ra ngoài chạy xe thuê để cải thiện cuộc sống gia đình. Từ ngày ấy, kinh tế cũng bớt chật vật nhưng thời gian bên vợ con cũng ít ỏi.
Tôi đi lái xe xa nhà và nảy sinh tình cảm với một nữ Việt kiều trung tuổi, thực ra lúc đầu tôi chỉ nghĩ vui vẻ, nhưng trước những lời hứa ngon ngọt về việc tạo dựng cơ đồ cho tôi, lòng tôi cũng lung lay. Chuyện vụng trộm sớm muộn cũng bại lộ, dù thương yêu tôi hết lòng nhưng chứng kiến sự phản bội của tôi, vợ tôi cũng quyết đâm đơn ly hôn. Với cô ấy, cái gì cũng có thể chia sẻ, nhưng sự phản bội đã xuất hiện thì sớm muộn cũng chứng nào tật nấy.
Tôi không giành quyền nuôi con mà để cô ấy chăm sóc cả 3 đứa nhỏ, tôi chỉ làm đúng nghĩa vụ chu cấp tiền trợ cấp hàng tháng. Cuộc sống bên người tình Việt kiều giúp tôi thay đổi cơ đồ, từ tay chạy xe thành chủ xưởng sửa chữa xe, vì tôi vốn là anh kĩ sư cơ khí, sau khi nghỉ lái xe được người tình chu cấp tiền đi học nghề sửa xe, tôi đã mở được một gara tầm cỡ cho mình.
Điều đáng buồn ở cuộc tình này có lẽ đó là vì chúng tôi không có con chung. Sự nghiệp, tiền bạc tôi đều có cả, nhưng thiếu tiếng cười con trẻ, thiếu cả những bữa cơm ấm áp tình vợ chồng. Bà vợ Việt Kiều của tôi bị vô sinh, sống ở trời tây nên lối sống khá phóng khoáng. Nhiều lúc bận việc ở xưởng, về nhà muộn bắt gặp vợ ngủ gục trên sofa với mùi rượu nồng nặc. Đồ ăn nhanh để bừa bộn trên bàn. Thi thoảng tôi về thăm con thì vợ mới lại chì chiết tôi khiến tôi mệt mỏi.
Vợ cũ vẫn như ngày nào, tần tảo chăm sóc ba con nên người và không vì tôi phụ mà đi bước nữa. Cô ấy cũng bớt vất vả hơn khi các con tôi dần trưởng thành và biết phụ giúp mẹ nhiều việc trong nhà. Điều tôi trân trọng nhất ở cô ấy, đó là dù cho tôi có thay lòng thì cô ấy vẫn luôn giáo dục các con yêu thương và lễ phép với bố, hiểu cho bố. Chỉ là bố mẹ nhận ra cuộc sống chung không hợp, nhưng tình cảm dành cho các con như nhau.
Tôi giờ đây có trong tay nhà cao cửa rộng, xe đẹp, việc kinh doanh tốt, nhưng chợt nhận ra, trong lòng vẫn đầy trống trải vì cái thứ quý giá nhất đã mất, đó là người vợ hiền đã bên tôi những ngày gian khó.
Theo GĐVN
Có nên 'cưới' lại vợ cũ? Tôi chia tay vợ cũ cách đây 3 năm. Sau khi ly hôn, đứa con trai 5 tuổi ở với tôi, còn cô gái út 3 tuổi còn nhỏ, nên ở với mẹ. Ảnh minh họa Lúc chúng tôi ly hôn nhau, gia đình và bạn bè đã ngăn cản, khuyên can hết lời, nhưng chúng tôi cảm thấy cuộc sống hôn nhân...