Nhận quà người yêu, đúng hay sai?
Trong tình yêu, những món quà nhỏ xinh luôn là bất ngờ thú vị để hâm nóng tình yêu của hai người.
Vậy nhưng ở thời gian đầu tìm hiểu, việc nhận quà từ một người khác phái lại luôn là điều các nàng cần quan tâm. Có một điểm chung dễ nhận ra đó là, món quà dù lớn hay nhỏ, phải luôn làm người tặng và người được tặng cảm thấy vui vẻ chứ không phải là gánh nặng của nhau.
Chưa tìm hiểu kĩ càng
Nếu chỉ là mới quen nhau, hẹn hò một vài lần, vậy thì các nàng hãy khoan nhận quà vội. Hãy chú ý tìm hiểu đến tính cách, sở thích của chàng hơn trong những câu chuyện chàng kể, tìm những điểm chung thú vị của hai người trước đã. Quà cáp không phải là thước đo giá trị của một người, để yêu một người được dài lâu, hãy học cách chăm sóc nhau sao cho cả hai đều hạnh phúc. Bạn biết không, những cậu trai vô tư luôn có cách nghĩ rằng: khi con gái nhận quà, tình cảm ấp ủ bấy lâu đã được trao gửi, nàng đã bật đèn xanh rồi đấy, tiếp tục tấn công thôi. Vậy nên các cô gái hãy chú ý nhé, đừng vội nhận quà khi chưa biết nhiều về nhau.
Video đang HOT
Quà có giá trị lớn
Có một giáo sư đã nói với sinh viên của mình rằng: “Này các cô gái, đừng bao giờ nhận quà của một người con trai khi anh ta dùng tiền của một người con gái khác mua nó”. Người con gái ở đây được chúng ta hiểu là mẹ của chàng trai. Đối với học sinh, sinh viên, khi mà mọi chi phí sinh hoạt học tập hoàn toàn phải dựa vào trợ cấp của cha mẹ, thì việc tặng một món quà có giá trị cho bạn gái của mình là điều đáng để cân nhắc. Món quà dù lớn hay bé, cái quan trọng là ở tấm lòng của người gửi, chứ không phải là ở giá trị của nó. Để tặng một món quà có giá trị mà người gửi phải “lao tâm khổ tứ” vì nó, là người được nhận quà, bạn có thấy vui không? Còn nếu anh chàng của bạn làm ra tiền và mua món quà đó cho bạn, thì hãy xem thử, những điều bạn đã làm, những tình cảm bạn trao gửi, đã “đủ độ” để nhận được món quà có giá trị lớn ấy chưa.
Của cho không bằng cách cho
Dù sao đi nữa, cái cách được tặng quà và ý nghĩa của nó mới là điều đáng để bạn cần để tâm nhất. Chỉ cần một bông hồng thôi, kèm theo lời thương ngại ngùng được phát ra líu ríu từ người con trai bạn thầm đổ gục, điều đó đã khiến bạn vui lắm rồi đúng không? Nếu cách tặng quà quá phô trương, chẳng thấy tâm ý đâu, hời hợt và quá hình thức thì bạn hãy khoan nhận món quà đó. Một món quà xuất phát từ trái tim, sẽ không bao giờ được trao gửi một cách vồn vã. Nó phải là sự cân nhắc, đắn đo, hồi hộp cả lúc tặng, lúc nhìn vào ánh mắt hấp háy của người nhận.
Cần phải nhìn thẳng vào thực tế rằng, trong tình yêu, sự hiện diện của những món quà là điều không thể chối cãi. Nhưng tặng quà gì, cho ai và như thế nào thì hãy chuẩn bị thật kĩ càng để về sau không phải nuối tiếc bạn nhé!
Theo Blogtamsu
Chỉ là hoang mang thôi hay đang lạc lõng rồi?
Hoang mang vì đang vui vẻ mường tượng diễn biến tương lai ngọt ngào say đắm hay hoang mang vì lạc lõng không biết cuộc đời sẽ đi về đâu cũng vẫn là cảm xúc chung của giới trẻ ngày nay, trong đó có tôi...
Cuộc sống tấp nập quá, xô bồ quá khiến đôi chân ta như lạc vào một thế giới khác...Thế giới ấy có biết bao điều khó nói và không biết phải chia sẻ như thế nào, chia sẻ với ai!
Chúng ta ai cũng vậy, khi càng trưởng thành chúng ta càng dồn vào tâm mình biết bao nỗi niềm và lo lắng. Ta lo cho công việc thực tại, hạnh phúc thực tại và cũng không khỏi liên tưởng cho cái tương lai vốn dĩ đã khó hình dung. Những điều ấy đến cũng là lúc chúng ta nhận ra áp lực đè nặng đôi vai. Không còn cười thỏa mái, không còn đàn đúm tụ tập bạn bè và các cuộc chơi du lịch phượt đường dài quanh đất nước. Phải chăng những cái thở dài hàng ngày lại bắt đầu khi ta biết suy nghĩ, biết lo xa và lớn khôn? Tôi cho là vậy!
Tất thảy ai cũng sẽ hoang mang và sợ biết bao điều. Giới trẻ cơ mà, lo là phải thôi. Hành trang bước vào cuộc đời còn chưa đủ thì kinh nghiệm dày dạn đôi khi chưa chạm tới. Tôi gọi là non nớt đúng hơn. Hoang mang vì đủ thứ chuyện, công việc sẽ ổn phải không, khi có câu trả lời là ổn thì cái tiếp tục trong suy nghĩ lại vang lên: ơ thế còn tình yêu và hạnh phúc gia đình thì sao? Thật sự nó vẫn là nỗi ám ảnh của giới trẻ khi bước chân từ sự hồn nhiên, ngây thơ, đáng yêu, vô ưu vô lo để khe khẽ mở cửa đón lấy cái hiện hữu của thực tại chính là tương lai của hiện tại, tương lai của quá khứ. Hoang mang vì đang vui vẻ mường tượng diễn biến tương lai ngọt ngào say đắm hay hoang mang vì lạc lõng không biết cuộc đời sẽ đi về đâu cũng vẫn là cảm xúc chung của giới trẻ ngày nay, trong đó có tôi. Lạc lõng khi đôi chân và con tim chưa tìm thấy điểm dừng...
Có thể mọi thứ chỉ là hoang mang thôi hay đang lạc lõng rồi?
Để trả lời tôi thấy rất khó và bối rối! Tôi phân vân và lặng lẽ nhìn cuộc sống xung quanh đang thay đổi từng ngày nhưng tại sao tôi vẫn vậy. Tìm một lí do chính đáng cho câu hỏi không có câu trả lời, đúng là rất khó khăn. Hoang mang và lạc lõng luôn là cảm xúc vô thường mà ai cũng sẽ gặp phải trong đời. Ta chấp nhận hay từ chối chúng cũng là do cách nghĩ, cách làm của ta khi đối mặt với mọi khó khăn, thách thức. Cuộc đời sẽ luôn đổi thay và xoay vần qua từng ngày, từng năm tháng! Đằng sau "hoang mang" hay "lạc lõng" sẽ có một dấu chấm khi ta biết và hiểu chính bản thân ta cần gì, muốn gì và khát khao đến đâu. Đó chính là mấu chốt!
Đi đến quãng này, ta bình sinh hiểu ta đã trưởng thành rồi và để mọi thứ trở nên dễ dàng mộc mạc hơn ta khép "hoang mang", "lạc lõng" vào dấu chấm than: "Bâng khuâng, băn khoăn, phiền muộn" ta tạm chuyển thể "đúng đường, đúng hướng, đúng lối đi"!
Hoang mang và lạc lõng đôi khi chỉ là cảm giác nhất thời chúng ta có và rồi khi hiểu được toàn vẹn, sâu sắc mọi vấn đề thì mọi thứ sẽ được tháo gỡ và lại trở về đúng vị trí vốn có của nó mà thôi. Hãy nói tạm biệt chúng và tự kéo bản thân ta về với thực tại.
Nhớ rằng: "hạnh phúc là một cuộc hành trình chứ không phải điểm đến"!
Theo Blogtamsu
Với phụ nữ, im lặng cũng là một thứ trang sức... Đôi khi im lặng lại là một điều kì diệu dành tặng cho những ai không muốn phân bua phải trái. Nói ra được thì tốt, nhưng có khi im lặng lại tốt hơn. Ta nên học lắng nghe để hiểu, dừng lại để thương. Khó đấy, bài học này chỉ dành tặng cho những ai đã biết buông bỏ ngạo mạn, biết...