Nhận mình yếu sinh lý, bạn gái bảo: ‘Em chỉ cần chồng, không cần lên giường’
Tư nhân minh la ngươi yêu sinh ly, nhưng khi hoi ban gai co con muôn cươi nưa không thi nhân đươc câu tra lơi khiên tôi không thê tin nôi.
Trươc nay, tôi la môt ngươi đan ông trâm tinh va it noi. Cung bơi thê nên tôi không phai ngươi đươc nhiêu con gai vây quanh. Tinh cach co phân lanh lung va khac ngươi môt chut khiên tôi kho co ngươi yêu. Ban thân cung la chang trai ưa nhin nhưng tôi lai luôn măc cam vi chuyên gân gui cua minh không đươc tôt lăm. Đo đươc xem như la yêu đôi vơi đan ông chư không phai la binh thương.
Nhưng rôi may măn la tôi vân co ngươi yêu. Quen nhau qua mai môi nên cung không quan tâm qua nhiêu vê nhau, đươc cai thi cô gai đo cung ngoan ngoan va biêt nghe lơi. Con tôi thi cung chi cân môt ngươi vơ như vây chư co cân gi hơn đâu. Thê la chung tôi quyêt đinh tiên đên xa hơn.
Ngay trươc khi yêu nhau tôi va em chưa tưng đi qua giơi han. Bơi thê nên tôi không hê biêt em con trong trăng hay không. Nhưng ma tôi thây em đươc nên cung hi vong em se ưng thuân minh. Noi thât la tôi ngai cưc ki khi chia se vê nhưng vân đê tê nhi cua ban thân. Kê ca co la đôi vơi ngươi yêu va chuyên đo la môt chuyên cân thiêt thi tôi cung cam thây vô cung kho chiu khi băt buôc phai noi.
(Anh minh hoa)
Thê rôi vi quyêt đinh đi đên hôn nhân nên tôi hi vong minh se đươc ngươi yêu châp thuân vơi vân đê sinh ly yêu cua minh. Trươc khi câu hôn tôi đa thưa nhân vơi em chuyên minh yêu. Cư tương em se noi vơi tôi bo tôi đi mât, nhưng không ngơ câu tra lơi cua em lai la:
- Em chỉ cần chồng, không cần lên giường.
- Em noi thê la sao? Tai sao không cân lên giương?
Video đang HOT
- Anh co muôn nhin chô nay không?
- Chô nao cơ?
- Chô nay trên cơ thê em la môt điêm khiêm khuyêt. Ai cung thây em ngươi đep dang cao nhưng rôi cơ thê em lai không đươc hoan thiên vơi môt bên ngưc vi bênh đa bi căt đi. Chi con lai môt bên thôi anh a.
Cô ây ven ao lên cho tôi xem. Tôi điêng ngươi khi nhin thây thân thê đep đe cua em ma lai bi khiêm khuyêt đo. Tôi nhin em ma chi cam thây thương em hơn. Khi đo em bât khoc noi:
- Cung co nhiêu ngươi tim hiêu em. Nhưng khi nhin thây môt bên ngưc không con thi ho không con muôn bên em nưa. Anh co vi vây ma bo em đi không?
(Anh minh hoa)
- Anh không, anh se ơ bên em, chăm soc em.
- Em biêt ơn anh lăm, vi đươc trơ thanh vơ cua anh.
Tôi ôm chăt lây ngươi con gai đo đang nâc lên tưng tiêng. Thât sư ma noi thi con ngươi ta không co ai đươc hoan hao ca. Bơi thê, vơi cơ thê không đươc hoan hao đo đa khiên em tư ti lăm rôi. Tai sao tôi lai co thê bo măc em đươc cơ chư.
Bơi vi tôi hiêu, ban thân minh cung co đươc hoan thiên đâu. Tôi châp nhân cươi em, lam chông cua em va chăm soc cho cuôc sông cua em sau nay. Đên nay, chung tôi đa lam vơ lam chông đươc đên 10 năm, co vơi nhau 2 măt con chung va tôi tư hao vơi lưa chon cua minh.
Nêu cư mai ơ đo đưng nui nay trông nui no, co le tôi đa không thê nao co đươc môt ngươi vơ đam đang va tôt bung như bây giơ. Co khiêm khuyêt nhưng vơi tôi cô ây la ngươi phu nư hoan hao. Bai viêt nay tôi chi muôn gưi găm lơi cam ơn cua minh đên vơi vơ.
Cam ơn vi em đa đên, đa châp nhân la vơ cua anh đê anh co cơ hôi đươc bên em. Bai viêt cung như môt lơi nhăn nhu đên canh may râu. Đan ông thơi nay đưng nhin vao bê ngoai ma hay nhin vao tâm hôn cua ngươi phu nư đê lưa chon ngươi phu nư ơ bên đơi minh. Hay lưa chon sang suôt va thông minh đê co đươc môt gia đinh hanh phuc.
Theo Thê thao xa hôi
Tan nát cõi lòng khi chồng lao ra đỡ lấy con bé ô sin rồi ôm chặt, mặc kệ vợ ngã ngồi dưới
Nhìn cảnh chồng lao ra đỡ con bé ô sin rồi ôm chặt mà tim tôi dường như vỡ vụn thành trăm mảnh...
Ảnh minh hoạ
Tôi chấp nhận ký đơn ly hôn bởi nhận ra chồng đã không còn chút tình cảm nào với mình nữa. Trong giờ khắc quyết định này, chợt nhận ra trong lòng chồng, tôi đã không còn giá trị...
Tôi và chồng cưới nhau hơn chục năm, có một con gái lên 9 tuổi. So với nhiều bạn bè đồng trang lứa, tôi là người phụ nữ thành đạt, viên mãn, gia đình hạnh phúc. 35 tuổi, tôi ngồi ở vị trí mà rất nhiều người mơ ước với mức thu nhập cao.
Thế nhưng được cái này thì mất cái kia, tôi bận rộn vô cùng, gần như không có thời gian dành cho gia đình nữa. Chồng tôi là kiến trúc sư, tuy cũng bận lắm nhưng anh còn có thời gian ở nhà nhiều hơn tôi.
Tôi thuê giúp việc từ khi mới sinh con, lúc đầu là mấy người lớn tuổi, nhưng nói chung nhiều tuổi thường chậm, nấu ăn lại không ngon nên nhà tôi thay giúp việc liên tục. Gần đây nhất là con bé ở quê ra mới 19 tuổi.
Đợt mới về nhà tôi, Phương (tên con bé) nhìn gầy gò, đen nhẻm, được cái nhìn hiền lành, ngoan ngoãn. Ở độ 2 tháng nhìn đúng là thay da đổi thịt, con bé tăng cân, trắng ra, cũng biết ăn mặc nên nhìn chả khác gì gái phố cả. Mấy người bạn đến nhà tôi chơi, nhìn con bé xong rỉ tai cẩn thận mà mất chồng đấy, giờ không chủ quan được đâu. Tôi thì cứ hỉ hả vô lo vô nghĩ, chưa bao giờ nghĩ tới việc chồng sẽ đổ đốn hư hỏng cả.
Cho đến hôm đi làm về sớm, đúng vào giờ nấu cơm, tôi bước vào và thấy cảnh chồng cùng con bé ô sin đang cơm nước, con gái tôi thì quấn quýt chạy quanh, tự dưng thấy nơm nớp giật mình. Tự dưng ngẫm lại, tôi mới thấy đúng là chồng tôi lúc nào cũng tấm tắc khen con bé ngoan ngoãn, nấu ăn ngon. Con gái tôi cũng suốt ngày luôn miệng chị Phương thế nọ, chị Phương thế kia.
Một lần Phương đi chợ, tôi vào phòng con bé kiểm tra thì phát hiện ra có sợ dây chuyền rất đẹp giấu trong hộc tủ. Linh tính mách bảo sợ dây này là do chồng tôi tặng, vì con bé ở quê nhà nghèo lắm, lấy đâu ra, mà từ khi lên đây nó chẳng đi đến đâu, chỉ loanh quanh ở nhà thì ai tặng.
Cách đây cỡ 1 tháng, tôi nghỉ ở nhà vì thấy trong người không khỏe. Con bé xách làn đi chợ, chợ gần nên đi bộ cũng tới nơi. Vậy mà được 5 phút, tôi thấy chồng kiếm cớ ra ngoài. Nghi ngờ nên tôi đi theo, quả nhiên tôi thấy chồng đi theo con bé, hai người trông rất tình tứ.
Lúc đó máu ghen tuông, tức giận nổi lên, tôi mới xông ra tát cho con bé một cái, giằng co nhau, con bé mất đà ngã chúi xuống, vừa khóc vừa xin lỗi, còn tôi cũng ngã ngồi ra sau. Chồng tôi lao vào, nhưng thay vì đỡ vợ, anh ôm chặt con bé vào rồi đỡ dậy. Vằn mắt nhìn tôi, tức giận: "Cô bị điên à?". Lúc đó, trái tim tôi dường như vỡ nát.
Cuối cùng chồng cũng thú nhận có tình cảm với con bé, là do tôi vô tâm, không quan tâm tới anh, tới gia đình nên anh mới thế. Tôi buồn kinh khủng, thực sự anh cũng có ý không muốn lý hôn, nhưng bản thân tôi thấy khó lòng mà chấp nhận được. Tôi không biết quyết định ly hôn của mình có vội vàng quá không nhưng hiện giờ tôi không thể làm gì khác nữa...
Theo Phunutoday
Chồng nhất định đòi ly dị khi tôi phải chữa bệnh tâm thần cho con Chồng thú nhận đã yêu và đi quá giới hạn với người con gái khác một năm liền. Anh còn định cưới cô ta và về nhà ép tôi ly dị, đòi chia tài sản cho dù chẳng làm ra mấy. ảnh minh họa Tôi là một người phụ nữ 40 tuổi, có hai con, một trong số các bé bị bệnh tâm...