Nhắn lại cho con gái xong, mẹ nghèo tay xách nách mang lên thành phố đỡ đần con gái…
Bấm chuông mãi mới có người mở cửa. Mắt bà đỏ hoe khi người mở cửa là Lan, con gái bà gầy gò, xanh xao như tàu lá héo. Bà chưa kịp nói gì thì mẹ chồng Lan đã léo nhéo…
Bà Nga sững sờ, bà có thể đoán được con gái bà đã phải sống những tháng ngày vô cùng khổ cực rồi. (Ảnh minh họa)
Con gái lấy chồng giàu, bà Nga chẳng thấy vui, thấy mừng chút nào. Nhìn vẻ mặt của bà, mọi người lại đùa bà đúng là già sinh lẩm cẩm. Chẳng có người mẹ nào lại không muốn con gái mình được vào nhà cao cửa rộng mà sống hết cả. Đằng này, bà Nga lại có vẻ như muốn ngăn cản Lan vậy.
Bà đã trải đời 50 mươi mấy năm trời, chồng mất sớm, một mình lăn lộn với cái nghề ve chai để nuôi con gái khôn lớn, trưởng thành. Bà hiểu, giàu và nghèo là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, mãi không thể có điểm chung. Bà lo con gái bà về đó sống, sẽ phải chịu sự coi thường, ánh mắt khinh miệt của gia đình chồng. Nhưng con gái bà:
- Mẹ yên tâm, anh Hoàng yêu con lắm, anh ấy sẽ bảo vệ, yêu thương, che chở cho con mà.
Lan đã quyết tâm, bà Nga biết mình có cố thuyết phục cũng không thành công. Nhất là khi Hoàng, bà đã có cơ hội gặp gỡ và nói chuyện, Hoàng rất khéo miệng, còn khẳng định, thề thốt rằng:
- Bác cứ yên tâm, bác đồng ý gả Lan cho cháu, cháu sẽ yêu thương Lan cả đời.
Bà chỉ sợ Hoàng yêu con gái bà chỉ vì sự xinh đẹp của nó mà thôi.
Video đang HOT
Còn Lan, sau đêm tân hôn, Lan mới thấy thấm những lời mẹ nói. (Ảnh minh họa)
Ngày cưới con gái, nhà trai đến, nhìn gia cảnh nhà bà, nhiều người bĩu môi lắm, nhất là mẹ Hoàng. Bà ta thậm chí còn không thèm ngồi xuống ghế, có vẻ như bà ta đang sợ bẩn thì phải. Tiễn con gái đi, bà ngậm ngùi, không dám rơi nước mắt.
Không có ngày lại mặt, Lan gọi báo nhà chồng bận công việc. Bà không nói gì, chỉ dặn con gái giữ sức khỏe. Còn Lan, sau đêm tân hôn, Lan mới thấy thấm những lời mẹ nói.
Nhà chồng Lan ghê gớm vô cùng, toàn soi mói, móc máy Lan. Còn Hoàng, lời hứa vẫn chỉ là lời hứa mà thôi. Có được Lan rồi, Hoàng lộ nguyên hình là gã cả thèm chóng chán. Lan tủi nhục lắm mà không dám nói với mẹ. Mỗi lần gọi về cho mẹ, cô đều nói cuộc sống của mình rất tốt.
Tết đang về rất gần…
Từ ngày lấy chồng đến giờ cũng đã ngót nghét nửa năm Lan không về thăm mẹ. Lý do chẳng có gì khác ngoài chuyện gia đình chồng cấm cản. họ sợ Lan lén lút mang tiền về cho mẹ, chặt chẽ với Lan từng xu. Lan ở đó, chẳng khác gì con ở, mà có khi còn chẳng được tôn trọng bằng 1 đứa con ở.
Lan nhớ mẹ, nhớ vô cùng, tủi thân cũng chỉ dám lén khóc. Không về được, Lan đành nhắn tin cho mẹ: “Mẹ ơi, năm nay con không về Tết được rồi. Nhà chồng nhiều việc quá! Mẹ giữ gìn sức khỏe mẹ nhé! Con nhớ mẹ nhiều!”. Gửi xong tin nhắn, nước mắt Lan rơi lã chã.
Bà Nga nhìn dòng chữ con gái gửi, thấy thương con gái vô cùng. Bà run tay ấn từng chữ: “Con gái ngoan, cố lên con nhé. Tết này lạnh, con nhớ mặc nhiều áo ấm nhé! Sau Tết về với mẹ cũng được. Mẹ nhớ con nhiều!”. Nước mắt người mẹ cũng rơi xuống.
Tối đó bà Nga cứ trằn trọc mãi, Lan không về được, bà sẽ lên thăm Lan. Bà nhớ con gái quá rồi mà bà cũng muốn lên xem cuộc sống của con gái vẫn luôn nói là tốt thế nào. Bà đâu ngờ…
Tay xách nách mang lên thành phố, lạ đường lạ xá nhưng cuối cùng bà cũng tìm được đến nhà chồng con gái. Bà định gọi con gái đón nhưng bà muốn xem lời con gái nói có đúng không?
Bấm chuông mãi mới có người mở cửa. Mắt bà đỏ hoe khi người mở cửa là Lan, con gái bà gầy gò, xanh xao như tàu lá héo. Bà chưa kịp nói gì thì mẹ chồng Lan đã léo nhéo:
- Mày ngủ ngoài đấy à con kia, mau vào lau nốt nhà đi!
Bà Nga sững sờ, bà có thể đoán được con gái bà đã phải sống những tháng ngày vô cùng khổ cực rồi. Rồi Hoàng cũng trong nhà lao ra. Thấy mẹ vợ, Hoàng không chào mà túm tóc tát Lan vì tội Lan để mẹ chồng gọi lâu. Nhìn con gái bị chồng tát cháy má, máu vương nơi khóe miệng, lòng bà Nga đứt từng đoạn.
Bà Nga xót con lao ngay vào ngăn Hoàng. Xô đẩy, co kéo bà ngã nhào xuống, đập đầu vào cánh cổng, máu tứa ra. Lan hốt hoảng lao đến đỡ mẹ. Bà Nga nhìn con gái, rơi nước mắt rồi lịm đi. Lan nhìn Hoàng bằng ánh mắt căm hận hét lớn:
- Tôi sẽ ly hôn với anh.
Tiếng xe cứu thương inh ỏi ngày cận Tết, tiếng nức nở như mưa. Bi kịch này là do Lan hay do lòng người đây!
Theo blogtamsu
Vừa nhắn tin có bầu, nhận lại 1 câu cụt lủn của bạn trai mà tôi đau điếng
Anh ta không bỏ tôi nhưng đến tình cảnh này chính tôi lại không muốn cưới. Một con người tàn nhẫn với chính con mình như thế làm sao chấp nhận nổi...
Những ngày này tôi sống trong tâm trạng hoang mang, mệt mỏi vô cùng. Cái thai trong bụng được gần 3 tháng kéo theo những cơn nghén nhưng điều khiến tôi mệt mỏi hơn cả chính là cái quyết định có nên cưới anh ta làm chồng hay không.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ mới được nửa năm. Quả đúng là cuộc tình này có quá nhiều điều vội vã nên hậu quả bây giờ một mình tôi gánh chịu. Tôi cũng đã cứ nghĩ tìm được một người tử tế để yêu thương và trao gửi cuộc đời, nhưng có lẽ tôi nhầm.
Yêu nhau mới được tầm 3 tháng thì chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tôi không dám biện minh gì cho việc vội vã của mình. Nói chung, cũng tại tôi buông thả quá nên giờ mới bị người ta coi thường, con thì bị người ta nghi ngờ.
Cũng tại tôi buông thả quá nên giờ mới bị người ta coi thường, con thì bị người ta nghi ngờ. (Ảnh minh họa)
Sau khoảng thời gian gần nhau, tôi phát hiện mình có bầu. Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho anh thông báo. Những tưởng anh cũng sẽ vỡ òa niềm vui giống như tôi khi biết mình được làm cha, nào ngờ, anh chẳng những không điện thoại mà chỉ nhắn tin lại một dòng cụt lủn: "Đúng của anh không?" khiến tôi chết lặng. Tôi không phản hồi, tắt điện thoại đi nằm mà nước mắt không ngừng rơi lã chã.
Sáng hôm sau anh đến nhà tìm tôi, đưa tôi đi khám. Bác sĩ thông báo tôi có bầu. Anh cũng có vẻ phấn khởi nhưng tôi thì buồn lắm. Anh nói với tôi rằng, chính vì chúng tôi quen nhau chưa lâu nên việc tôi có bầu như thế khiến anh không chuẩn bị được tâm lí, do đó đã nói những câu như vậy.
Về phía gia đình anh, bố mẹ anh cũng rất háo hức đón cháu nhưng mẹ anh nói thẳng với tôi một câu rằng: "Không muốn mang theo nỗi hoài nghi, vì vậy sau khi tôi sinh con xong sẽ làm xét nghiệm, nếu đúng là máu mủ của nhà, nhất định sẽ chiều thương mẹ con tôi hết mực. Làm như vậy không phải là nghi ngờ mà chính là để giải tỏa mối nghi ngờ".
Tôi yêu người gia đình giàu có, mà mới có vài tháng trời quen nhau đã để chửa, họ nghi ngờ là đương nhiên. Mặc dù tôi không có ý gì nhưng chính việc thiếu kiểm soát của tôi khiến người ta không thể không nghĩ ngợi. (Ảnh minh họa)
Tôi đau đớn lắm. Tôi đã định bỏ không cưới xin gì nữa gì nghĩ người ta khinh thường mình... nhưng mẹ tôi thì phân tích, lỗi là tại tôi. Tôi yêu người gia đình giàu có, mà mới có vài tháng trời quen nhau đã để chửa, họ nghi ngờ là đương nhiên. Mặc dù tôi không có ý gì nhưng chính việc thiếu kiểm soát của tôi khiến người ta không thể không nghĩ ngợi.
Mẹ khuyên tôi nên chấp nhận cưới, đợi sau khi sinh con thì làm xét nghiệm, miễn là mình ngay thẳng thì không việc gì phải sợ. Làm như thế con cái mới có gia đình, được bên bố, bên mẹ, có ông bà yêu thương chăm sóc. Chứ giờ tôi tự ái thì chẳng được gì, bỗng nhiên không chồng mà chửa, rồi con sinh ra không có ai nhận... người ta sẽ mãi nghĩ tôi muốn "úp sọt" nhà họ mà thôi.
Tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo Khampha
Những sự cho đi dễ dàng thường nhận lại phũ phàng Tôi hỏi "Đã bao giờ anh mua cho chị thứ gì?", chị cười trừ "Ôi dào! Quà cáp tốn kém, với lại anh có biết chị thích gì đâu". Tôi hỏi "Anh có biết chị bị viêm đại tràng cả năm nay?", chị cười buồn "Chị có nói nhưng hình như anh quên". Ảnh minh họa Còn biết bao nhiêu người phụ nữ...