Nhận được lời đề nghị sốc óc từ anh chồng, tôi “đốp” thẳng khiến cả nhà anh cứng họng
Tôi cứ nhẫn nhịn, nhân nhượng để rồi ngày càng bị nhà chồng “bắt nạt”.
Bố chồng tôi bị liệt nửa người sau một vụ ta.i nạ.n vào năm ngoái. Từ một người khỏe mạnh, nay bị liệt nên tính tình ông cũng khó chịu, luôn cáu gắt. Bố mẹ chồng sống với vợ chồng anh trai. Lúc ông nằm viện một tháng để điều trị, vợ chồng tôi thay phiên anh trai chồng đến viện thăm nom, chăm sóc. Anh chồng bảo không có tiề.n, tôi sẵn sàng chi tiề.n đóng hết các khoản viện phí, phẫu thuật. Đến khi bố xuất viện, tôi đã tiêu tốn hơn 100 triệu đồng. Chuyện tiề.n bạc, tôi cũng không muốn nói nhiều vì dù sao, bố chồng cũng là người có công sinh ra, nuôi lớn chồng tôi. Báo hiếu cho ông là điều nên làm.
Vì bố bị liệt nên cần phải có người túc trực chăm sóc 24/24. Mẹ chồng tôi sức khỏe yếu, thường bị rối loạn tiề.n đình nên không chăm được. Gia đình bàn đi tính lại, quyết định thuê người chăm sóc ông ban ngày. Tối thì chồng tôi và anh trai chồng chia nhau ra canh bố.
Tiề.n thuê người là 10 triệu/tháng, vợ chồng tôi giàu có hơn nên chấp nhận chi 7 triệu. Anh trai chồng chỉ lo 3 triệu thôi. Tôi thấy mình làm thế là đã quá tốt, hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu rồi.
Vào tháng 11 năm 2024, tôi xin phép công ty cho làm việc online tại nhà vì sức khỏe yếu. Mọi chuyện rắc rối từ đây. Chị dâu thấy tôi ở nhà thì tị nạnh việc chăm sóc bố chồng. Chị ấy nói tôi chỉ ở nhà thì phải đến chăm bố, còn không thì bỏ hết tiề.n thuê người chứ vợ chồng chị không có tiề.n. Lần đó, dù rất bực tức vì chồng không có chính kiến, không biết bảo vệ vợ nhưng tôi vẫn chấp nhận bỏ 10 triệu chi cho người chăm sóc bố. Anh chồng chỉ lo việc ăn uống, sữa bỉm của ông thôi.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
29 Tết, người chăm sóc bố chồng tôi bảo tính ông khó chịu, thường mắng chị ấy nặng lời quá nên chị ấy xin nghỉ làm. Mấy ngày Tết, dù nhà tôi cách nhà chồng 5km, mỗi ngày, chồng tôi vẫn phải về nhà để lau mình, thay quần áo cho bố.
Hôm qua, anh chồng đưa ra yêu cầu khiến tôi sốc óc. Anh ấy nói tôi đang làm việc ở nhà, thời gian rảnh rỗi nhiều thì nên chăm sóc bố chồng. Mùng 10, anh ấy sẽ đưa bố sang nhà tôi ở một thời gian. Mỗi tháng, anh ấy gửi cho tôi 2 triệu tiề.n ăn và sữa bỉm của bố.
Tôi chờ đợi sự phản bác từ chồng mình. Nhưng không, anh im lặng. Tôi bức xúc “đốp” thẳng: “Em đã hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu rồi. Em lo tiề.n bạc đầy đủ. Bố nằm viện một tháng, tiề.n viện phí, tiề.n ăn của anh lúc anh đến viện chăm bố cũng do em trả. Bố về, em trả toàn bộ tiề.n thuê người chăm sóc. Trong khi đó, tài sản, nhà cửa bố mẹ đều để hết cho vợ chồng anh. Vợ chồng anh đùn đẩy, thiếu trách nhiệm. Bố là bố ruột của anh, nếu anh không chăm được thì thôi, em sẽ không chăm. Em ở nhà nhưng vẫn làm việc online, vẫn kiếm ra tiề.n nhiều hơn chồng em. Em còn 2 đứa con nữa, không rảnh rỗi để chăm bố. Anh bảo vợ anh nghỉ làm mà chăm”.
Cả nhà chồng đều cứng họng. Tôi cũng chẳng cả nể nữa mà dẫn con ra xe ô tô, tự lái xe đưa con về nhà luôn. Tôi tức nhà chồng một thì tức chồng mình đến 10. Anh nhu nhược, không dám bảo vệ vợ con, cũng không nghĩ đến vợ. Tôi có nên làm căng vụ này để “dạy” chồng một bài học không?
Em chồng hay tin vợ chồng tôi định mua xe liền mang qua cho 300 triệu, nhưng khi biết được nguyên nhân tôi liền lên cơn đau tim
Tôi ngồi nghe em chồng nói mà sững người. Đến tối về nhà, chồng tôi mới ấp úng nói ra hết sự thật.
Lấy nhau đã 7 năm nhưng tính đến thời điểm này, ngoài hai đứa con, vợ chồng tôi chỉ có căn chung cư trị giá hơn một tỷ. Nhìn lại những người bạn xung quanh, đôi lúc tôi lại cảm thấy chạnh lòng. Cùng tuổ.i vợ chồng tôi, giờ phút này họ đã có nhà có xe, cuộc sống sung túc. Còn gia đình tôi thì chỉ ở mức đủ ăn mà thôi.
Chồng tôi có cô em gái. Cô ấy vừa ly dị chồng năm ngoái. Sau khi chia tay, cô ấy mua được một căn hộ 3 phòng ngủ với khá nhiều tiện ích. Nhìn vào mặt này, cô ấy hơn hẳn chúng tôi.
Đợt này chồng tôi vừa có quyết định chuyển công tác. Chỗ làm mới xa hơn, đi xe máy khá bất tiện. Thương chồng, tôi dự tính vay mượn để mua cho anh chiếc ô tô. Vậy mà chưa kịp làm đơn vay tiề.n gửi lên ngân hàng, tôi đã nhận được 300 triệu của em chồng.
Chiều qua cô ấy đến nhà, tận tay đưa cho tôi 300 triệu. Cô ấy còn cảm ơn tôi rối rít:
"Anh chị cứ dùng mà mua xe, không cần gửi lại em. Năm ngoái bố mẹ bán đất, anh chị cho em cả, số tiề.n này có thấm là bao đâu".
Tôi ngồi nghe em chồng nói mà sững người. Đến tối về nhà, chồng tôi mới ấp úng nói lúc đó em gái vừa l.y hô.n, anh thương quá. Bố mẹ bán đất chia đôi tiề.n, anh không nói với tôi đã chủ động cho em gái tất cả. Nếu không phải em chồng tự nói ra, có lẽ cả đời này tôi cũng không biết mình đã từng có một số tiề.n lớn như thế.
Vậy đấy mọi người ạ, đáng lẽ phần của chúng tôi là gần 2 tỷ. Cuối cùng lại chẳng có gì. Dù chuyện đã rồi nhưng tôi vẫn muốn làm cho ra lẽ. Tôi có nên yêu cầu họp gia đình để chia lại số tiề.n thuộc về mình không?
Chồng mất tròn năm, hôm ấy nghe lời đề nghị của anh chồng, tôi giật mình không tưởng Hôm vừa rồi, anh chồng đến nhà em và đưa một lời đề nghị làm em mất ngủ suốt mấy đêm liền. Bế cháu trên tay, anh nhìn thẳng vào mắt em và nói: Em biết sau khi em quyết định, mọi người sẽ trách tại sao lại làm như vậy. Nhưng trong lúc này, em chẳng thể nghĩ được nhiều hơn ngoài...