Nhắm mắt cất bằng tốt nghiệp loại giỏi để tập trung nuôi con chăm chồng,…
Đã sống với nhau 5 năm và có hai con nhưng đối với chồng, tôi chẳng khác gì một người giúp việc không công cho gia đình anh.
ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau ngày còn học đại học, anh trên tôi một khóa. Ngày ấy, chúng tôi là những sinh viên xuất sắc của trường và cùng nhau tham gia rất nhiều hoạt động thanh niên. Tình yêu của tôi và anh cũng bắt đầu từ đó, yêu nhau hơn một năm thì chúng tôi kết hôn.
Với kết quả học tập tốt, vợ chồng tôi đều xin được việc ở những công ty lớn và có mức lương khá. Thời gian đầu khi kết hôn, cuộc sống chúng tôi khá hạnh phúc, vì là người tự lập từ nhỏ nên kiếm được bao nhiêu tôi tự chi tiêu cho bản thân mà không cần phiền đến anh. Thậm chí, chi tiêu sinh hoạt hàng ngày tôi cũng có thể tự lo liệu vì nhà chỉ có hai vợ chồng.
Một thời gian sau tôi có thai, vì ốm nghén quá mệt mỏi nên tôi đành phải nghỉ việc. Thời gian đó tôi nghỉ ở nhà không có lương, mọi chi tiêu trong gia đình đều do anh gánh vác. Lúc còn đi làm, tôi cũng kiếm được một khoản kha khá nhưng do chi tiêu cho gia đình và mẹ cần tiền sửa nhà nên đến khi nghỉ việc tôi cũng chẳng còn bao nhiêu.
Quê tôi ở xa và mẹ thì còn bận công việc ở nhà nên thời gian ốm nghén cho đến khi sinh nở một mình tôi phải tự xoay xở mọi thứ. Chắc ai làm mẹ cũng hiểu rằng, sinh con rất nhiều thứ cần chi tiêu nào sữa, nào bỉm, nào quần áo chưa kể những lúc ốm đau thế nhưng cứ hễ tôi cần tiền để lo cho con thì anh lại khó chịu.
Vì con còn quá nhỏ và tôi còn yếu nên tôi cũng không thể làm thêm việc gì. Con lớn hơn chút, tôi cũng dần quen với việc chăm sóc con và quán xuyến việc nhà, tôi cũng nghĩ để mình anh gánh vác cũng vất vả nên muốn phụ giúp anh về kinh tế bằng cách bán hàng online.
Video đang HOT
Thế nhưng khi tôi bàn với anh, anh liền gạt đi nói rằng không có vốn và chỉ cần tôi lo chu toàn việc gia đình là được. Nghe anh tôi cũng không đề cập đến chuyện đó nữa.
Hàng ngày, công việc của tôi chỉ loanh quanh chăm con rồi dọn dẹp. Thời gian qua đi, tôi cũng quên luôn chiếc bằng cử nhân loại giỏi của mình, vốn tiếng Anh cũng đã mấy năm không dùng đến.
Một thời gian sau, con cứng cáp tôi định cho con đi học và mình đi làm nhưng anh không đồng ý, anh nói rằng đi học tốn kém mà tôi đã nghỉ việc lâu bây giờ cũng không còn nhanh nhẹn để tìm công việc tốt. Nhìn con tôi thấy thương mà cũng muốn hai vợ chồng vui vẻ nên tôi tiếp tục ở nhà thêm một năm nữa.
Nhưng chưa được bao lâu sau, tôi lại mang bầu đứa thứ hai, giống như đứa trước, tôi mang thai vô cùng khổ sở, không thể ăn uống được gì và ốm liên miên. Tôi đã đề nghị với anh cho đứa lớn đi học hoặc thuê giúp việc theo giờ được không vì bây giờ tôi không đủ sức để vừa chăm con vừa lo việc nhà nữa. Nhưng anh không những không đồng ý mà còn chỉ mặt tôi và nói: “Cả ngày chỉ việc ở nhà ăn với ngủ mà đòi giúp việc, đòi gửi con đi học, tôi không có tiền cưới vợ chỉ để vợ chơi, cô chỉ là đồ ăn bám thôi. Hiểu chưa?”
Nghe anh nói vậy, tôi đau khổ vô cùng. Tôi cũng có hoài bão, cũng có ước mơ chứ, giá như anh hiểu tôi đã khát khao được sống với nghề thế nào? Nhưng vì anh, vì con, tôi đã hy sinh lùi về phía sau để khi anh trở về là một mái ấm. Vậy mà, sau tất cả với anh, tôi chỉ là một kẻ ăn bám. Hóa ra bấy lâu nay, anh cần một người giúp việc chứ không phải một người vợ.
Theo 2sao
9 năm lập gia đình tôi mới mang thai đứa con đầu tiên, vậy mà chị chồng nghiễm nhiên nhờ vả như thế này đây!
Tôi lo cho con mình quá, đáng lẽ ra tôi nên cương quyết không nhận trông con giúp chị chồng.
Nếu biết trước ở nhà mọi chuyện trở nên thế này thì tôi sẽ không vội vàng xin nghỉ việc. Bây giờ tôi đang ở nhà chồng, muốn đi làm lại cũng khó khăn, nhưng nếu cứ tiếp diễn những ngày tháng như vậy thì thật sự quá mệt mỏi.
Chuyện là vợ chồng chúng tôi kết hôn 9 năm mới có con. 9 năm qua, vợ chồng tôi mong con nhưng dùng đủ mọi biện pháp đều không hiệu quả. Sang đến năm nay, tôi đã 34 còn chồng cũng ngoài 40. Vì thế vợ chồng tôi quyết định thụ tinh trong ống nghiệm mong có chút hy vọng.
May mắn là tôi có thai ngay từ lần đầu thụ tinh. Chồng tôi mừng lắm, vừa biết tin có thai anh đã bắt tôi xin nghỉ việc ở chỗ làm để ở nhà tĩnh dưỡng. Lúc ấy tôi đang trong giai đoạn 3 tháng đầu. Tôi bị ốm nghén, không ăn uống được gì nên người gầy rộc. Sợ đi làm vất vả, thể trạng lại đang không tốt nên tôi nghe lời chồng nghỉ việc ở công ty. Đối với tôi lúc ấy, tiền bạc dù nhiều đi chăng nữa cũng chẳng thể bằng được đứa con trong bụng.
Vậy mà chúng về mách mẹ, ngày hôm sau mang con sang gửi, chị chồng liền dằn mặt tôi ngay. (Ảnh minh họa)
Thời gian đầu tôi ở nhà khá thoải mái. Bố mẹ chồng tôi rất quý cháu nên hầu như tôi không phải làm việc gì, đến cái bát tôi cũng không phải rửa. Vậy nhưng từ khi tôi bước sang tháng thứ 5 và hết ốm nghén, chị chồng tôi liền mang 2 đứa con của chị sang nhà tôi nhờ trông hộ để chị đi làm cho một công ty gần nhà.
Thú thật lúc đầu tôi không nghĩ là trông trẻ con lại vất vả như thế nên đã nhận lời đồng ý ngay. Ai ngờ con của chị chồng tôi rất nghịch ngợm, lại đang tuổi ăn tuổi chơi nên chúng nghịch cả ngày mà không biết mệt. Bố mẹ chồng tôi đã già nên chơi với cháu một chút đã mệt. Lũ nhỏ cũng không thích chơi cùng ông bà vì ông bà không còn nhanh nhẹn nên chỉ muốn chơi với tôi.
Từ khi có thêm 2 đứa con của chị chồng, buổi trưa tôi muốn nghỉ lưng cũng không được. Có hôm tôi vừa nằm xuống giường đã bị 2 đứa con chị chồng kéo dậy chơi. Chưa kể có những buổi cả 2 đứa nô đùa, đứa lớn trêu đứa bé rồi đuổi nhau thế nào lại lao thẳng vào bụng tôi.
Tôi lo cho con, lại giận các cháu nên đã lỡ tay đánh vào mông mỗi đứa vài cái. Vậy mà chúng về mách mẹ, ngày hôm sau mang con sang gửi, chị chồng liền dằn mặt tôi ngay. Tính tôi cả nể nên không dám nói lại, tôi kể với chồng thì anh thương cháu nên chỉ nói tôi bỏ qua đừng chấp lũ nhỏ.
Tôi lo cho con mình quá, đáng lẽ ra tôi nên cương quyết không nhận trông con giúp chị chồng. (Ảnh minh họa)
Từ đợt ấy tôi đã không muốn trông con cho chị chồng nữa. Nhất là tuần trước, con của chị chồng tôi bị thủy đậu. Vừa phát hiện đứa lớn bị thủy đậu, tôi đã nói với chị chồng đừng mang qua cho tôi giữ. Nói thật nếu tôi lây cũng không sao, tôi chỉ lo cho đứa con trong bụng mình sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng sáng hôm sau chị vẫn chở con sang cho tôi giữ cháu. Còn chắc nịch là làm gì có chuyện dễ lây như thế. Cuối cùng thì hôm kia tôi cũng mọc lấm tấm vài nốt thủy đậu. Khi biết tôi bị thủy đậu, chị chồng còn chê tôi đề kháng yếu vì không chịu vận động.
Tôi lo cho con mình quá, đáng lẽ ra tôi nên cương quyết không nhận trông con giúp chị chồng. Chỉ hy vọng con tôi sẽ không sao. Còn chị chồng tôi vẫn đưa con đến nhà tôi chơi. Bây giờ chị nói là nhờ ông bà giữ nhưng thực chất tôi vẫn phải trông lũ trẻ.
Tôi thật sự quá mệt, chồng tôi cũng không tìm được giải pháp để nói chị chồng đừng đưa con đến nhà. Giờ chỉ còn cách nhờ bố mẹ chồng tôi, tôi nên nói thế nào cho khéo để bố mẹ chồng can thiệp giúp mình đây?
Theo Afamily
Cái kết đắng của cô gái cướp người yêu bạn thân nhưng lại có bầu với người yêu cũ Tìm mọi cách để có được Toàn nhưng cuối cùng Như lại ăn quả đắng vì chính những tính toán của mình. Ảnh minh họa Như và Linh ở cùng phòng ký túc xá đại học với nhau nên cũng coi như là khá thân thiết. Thế những, tính cách hai người lại hoàn toàn trái ngược. Trong lúc Như hiếu thắng và...