Nhắc nhở chi tiêu hợp lý vợ cho là keo kiệt
Cô ấy gằn giọng cho rằng tôi ky bo, tính toán, “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”. Ăn uống phải thoả mái…
Vợ chồng tôi kết hôn đến nay đã 6 năm. Trước khi quyết định làm đám cưới chúng tôi cũng có quãng thời gian hơn hai năm tìm hiểu, yêu đương. Chung sống bấy lâu tôi cũng hiểu nhiều điều về vợ mình. Mặt tốt cũng có, mà mặt xấu cũng không phải là không. Có điều tôi vẫn e ngại nhất là tính tiêu tiền không hợp lý của cô ấy.
Nhắc nhở chi tiêu hợp lý vợ lại cho rằng tôi keo kiệt (Ảnh minh họa)
Cả nhà tôi và bên gia đình nhà vợ đều không có điều kiện về kinh tế. Thế nên khi cưới nhau về vợ chồng tôi chẳng có một thứ tài sản gì đáng giá. Cái duy nhất vợ tôi mang theo sau khi cưới là chiếc xe máy tàu dùng để đi làm.
Lương của hai vợ chồng lúc mới cưới cộng lại vẻn vẹn có chưa đầy 8 triệu. Thế nhưng tháng nào vợ tôi cũng rủ chồng đi siêu thị, rồi thấy cái gì bắt mắt là mua. Khi thì cái áo, cái quần, lúc thì thỏi son, hộp phấn…
Mua về mà vợ tôi dùng thì không nói làm gì, đằng này mặc được một, hai lần thấy người khác chê bai hoặc không thích là cô ấy đem ra làm khăn lau. Thấy vậy tôi có nói thì vợ tôi cho rằng tôi khó tính, tiếc một hai trăm bạc…
Video đang HOT
Đồ ăn thức uống cũng vậy, lần nào đi chợ cô ấy cũng mua tràn lan, ăn uống một bữa thì không hết, đồ ăn cất tủ lạnh, đến bữa sau đem ra hâm lại thì nhạt miệng không thể ăn được thế là lại đem đổ đi, thật là hoang phí.
Nhìn thế tôi có góp ý để vợ rút kinh nghiệm mà chi tiêu trong gia đình hợp lý hơn. Vậy mà cô ấy gằn giọng cho rằng tôi ky bo, tính toán, “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”. Ăn uống phải thoả mái, còn cứ lo hoang phí thì chỉ có nhịn luôn cho rồi.
Đến khi vợ tôi sinh em bé cô ấy lại rục rịch mua sắm biết bao là quẩn áo cho con. Một số chị sinh con trước nói muốn cho bé ít đồ cũ thì vợ gạt phắt đi bảo không lấy, mua đồ mới. Nhưng khi mua về rồi có mặc hết đâu, vài ngày con lớn lại bỏ. Có bộ quần áo may vài trăm nghìn nhưng con chưa mặc lần nào mà đã ngắn phải bỏ…
Chính vì cái cách ăn tiêu không biết cân đối cho hợp lý như vậy nên 6 năm qua vợ chồng chẳng tiết kiệm được đồng nào. Mặc dù thời gian gần đây lương hai vợ chồng có tăng lên ít nhiều nhưng gia đình vẫn luôn trong tình trạng thiếu trước hụt sau. Có những tháng tiêu hết tiền trước phải đi vay mượn bạn bè để chi tiêu.
Trong khi cái tính hoang phí của vợ thì vẫn cứ thế không sửa tí nào. Tôi mà có nói thì vợ chồng lại thành ra to tiếng. Không muốn con cái khổ cực nên tôi lại phải căng mình ra để tìm thêm công việc gì đó làm kiếm thêm tiền trang chải cuộc sống. Nhiều khi cảm thấy cuộc sống chản nản, stress vì áp lực tiền nong, kinh tế gia đình.
Vậy nhưng vợ tôi cũng chẳng thèm để ý, không biết trân trọng những đồng tiền do tôi khó nhọc kiếm được. Nhiều khi cô ấy còn đem so sánh tôi với chồng đứa bạn thân. “Chồng người ta kiếm 10 triệu – 15 triệu đồng, sắm xe nọ, xe kia, đằng này chồng mình làm chả đủ tiêu”, rồi khinh thường tôi ra mặt.
Tôi cũng chán ngán, vợ chồng to tiếng thì con cái nhìn vào sẽ nheo nhóc nên “một điều nhìn bằng chín điều lành”. Nhưng cứ như thế này mãi chắc cũng không ổn. Xin được chia sẻ với mọi người, xin cho tôi lời khuyên để trị tính tiêu hoang, không hợp lý của vợ được không? Xin cảm ơn!
Theo Đất Việt
Ức chế với cách tiêu tiền của vợ
Sẵn tiền chồng làm ra, vợ tôi chi tiêu bạt mạng. Đồ ăn mua về thường xuyên phải bỏ đi vì không còn hạn sử dụng.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau cũng gần 10 năm, vợ tôi kém tôi 5 tuổi. Cưới xong, bố mẹ tôi mua nhà cho ở riêng, hiện chúng tôi đã có 2 con, một lên 3 và một lên 7 tuổi.
Làm được 4 triệu/1 tháng nhưng không tháng nào vợ không mua vài bộ quần áo hàng hiệu (Ảnh minh họa)
Tôi không phải là một người đàn ông keo kiệt, nhưng quan điểm của tôi về chi tiêu cũng rất rõ ràng, không quá tiết kiệm nhưng cũng đừng phung phí để trở thành lãng phí, bởi đồng tiền kiếm ra không phải dễ dàng.
Tôi làm việc cho một công ty của Nhật Bản đầu tư tại Việt Nam, so với mặt bằng thu nhập chung thì lương của tôi vào loại khá, (hơn 20 triệu/1 tháng), nhưng để có được mức thu nhập ấy tôi phải làm việc rất vất vả. Còn vợ tôi làm cho một cơ quan hành chính sự nghiệp, thu nhập chỉ 4 triệu đồng/ tháng.
Nhà cửa thì bố mẹ tôi đã mua cho, thu nhập của tôi cũng đủ lo cho vợ con cuộc sống tương đối, nên tôi cũng không đòi hỏi vợ phải lo lắng quá nhiều về chuyện kinh tế. Chưa bao giờ tôi so sánh thu nhập của mình đối với vợ. Thu nhập hàng tháng của tôi được bao nhiêu tiền tôi cũng công khai, giữ lại 2 triệu chi tiêu cá nhân còn đưa cả cho vợ giữ và chi tiêu.
Không biết có phải là vì không phải đồng tiền mình kiếm ra, nên không biết nỗi vất vả hay không mà tôi có cảm giác vợ tôi không biết cách tiêu tiền. Mỗi lần đi chợ, cô ấy mua đồ ăn tống đầy vào tủ lạnh, có lần ăn không hết, hết hạn tôi lại phải tự tay vứt bỏ đồ ăn ra thùng rác.
Nhiều lần thấy có quá nhiều xúc xích, phô mai, váng sữa,... cô ấy mua cho con ăn đã hết hạn sử dụng, tôi cố tình nói vợ dọn tủ lạnh, mục đích để tự cô ấy vứt đồ ăn đi cho cô ấy nhớ mà lần sau đừng mua nhiều, nhưng dường như vợ tôi không có ý thức phải rút kinh nghiệm. Nói ra thì vợ tôi lại cho rằng tôi keo kiệt, rồi sinh ra vợ chồng bất hòa nên tôi cũng không muốn đề cập nhiều.
Quần áo cũng vậy, vốn là người ưa hình thức, lúc nào cũng muốn mình phải đẹp, nên vợ tôi mua rất nhiều quần áo, mà toàn quần áo hàng hiệu. Có những bộ mua xong chỉ mặc 1-2 lần rồi chán, cô ấy lại chất đống trong tủ, rồi có khi giấu giếm mang đi cho ai đó, tôi mà có nói thì cô ấy nói cô ấy mua quần áo bằng tiền lương của cô ấy, không phải ngửa tay xin chồng, nhưng thử hỏi, lương mỗi tháng 4 triệu đồng lại không có khoản gì thêm, trừ xăng xe, điện thoại, ăn uống thì liệu có đủ không mà tháng nào đến kỳ lương vợ tôi cũng mua vài bộ quần áo mới?.
Tôi cũng nói với vợ chi tiêu khoản gì cứ chịu khó ghi ra giấy hoặc đánh ra máy tính để cuối tháng hai vợ chồng xem lại rồi rút kinh nghiệm, nhưng vợ tôi từ chối không làm, cô ấy nói thời gian đó dành để chăm con, chứ nghi từ 2.000 tiền rau ra giấy cô ấy không làm được. Nếu không tin tưởng vợ, cô ấy sẽ nhường cho tôi đi chợ và giữ tiền.
Cứ tình trạng này, sắp tới tôi cũng chỉ đưa cho cô ấy một phần thu nhập, còn giữ lại trong tài khoản, chứ tôi không yên tâm tý nào về cách tiêu tiền của vợ.
Theo Đất Việt
Chồng lười khốn khổ một đời Thu nhập 5 triệu một tháng nhưng chồng tôi cũng không muốn làm thêm, anh bảo còn dành thời gian nghỉ ngơi... Ảnh minh họa Tôi rất thông cảm với hoàn cảnh của chị Vân, vì tôi cũng đang rơi vào hoàn cảnh tương tự như chị. Nhưng còn không được may mắn như chị, tôi đang ở chung cùng với bố mẹ...