Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư viết về ngày 8/3: Phụ nữ tự tại và tự trọng không phải ngồi chờ được tặng quà!
“Tôi thích những người phụ nữ tự tại và tự trọng đến mức coi như đàn ông biến mất rồi. Họ làm đẹp vì chính họ chứ không vì ánh nhìn của đàn ông, để quyến rũ đàn ông; họ làm việc vì họ muốn chớ không phải chứng tỏ mình cũng mạnh mẽ”.
8/3 là một ngày lễ đặc biệt dành riêng cho phái nữ, nhận được rất nhiều sự quan tâm ở Việt Nam. Tuy nhiên, vào ngày này đã có không ít những cuộc tranh luận đã nổ ra xoay quanh việc “đòi quà” của phụ nữ, cũng như là việc hô hào bình quyền, bình đẳng của chị em. Nhiều người cho rằng, phụ nữ ngày nay đã có đầy đủ mọi quyền lợi như đàn ông nên không cần phải kêu gọi chi thêm nữa, hoặc chừng nào phụ nữ còn chăm chăm đòi hỏi các ông, các anh phải thế này thế nọ với mình vào 8/3 tức là tự bản thân đang hạ thấp cán cân bình đẳng vốn có…
(Ảnh minh họa)
Cũng nằm trong đề tài trên, mới đây, một trang fanpage lớn trên MXH đã chia sẻ lại bài viết của nữ nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đến với mọi người. Bài viết này được chị viết trên trang blog cá nhân vào năm 2012. Dù qua một khoảng thời gian dài nhưng những gì mà chị đề cập vẫn còn nguyên vẹn giá trị, chưa bao giờ cũ đi. Điều này được minh chứng bằng số lượng người tiếp cận bài viết mới đây, hàng ngàn người đã quan tâm và lập tức nhấn nút share về trang cá nhân, mượn văn thay lời muốn nói.
Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.
Toàn bộ bài viết có nội dung như sau:
“NHÂN DỊP CHỊ EM ĐÒI QUÀ
Má tôi cả đời sống ở nông thôn. Bà chưa từng nhận hoa hay lời chúc tụng nào vào 8/3 hay 20/10. Nhưng má không buồn. Đám ruộng má tôi coi năm nào cũng trúng mùa hơn những đám ruộng trong xóm, vốn được chăm sóc bởi những ông nông dân thứ thiệt. Bà nhạy cảm với cây cỏ, nắng mưa, không chống chỏi thiên nhiên mà nương theo nó. Má tôi nổi tiếng coi trời giỏi, làm ruộng mà đoán định được thời tiết coi như chắc ăn một nửa mùa rồi. Bác Tám, dượng Hai, chú Sáu… ai cũng nể trọng má tôi, cũng ngóng coi má tôi rục rịch làm gì với đám lúa để học theo, chuyện gì có tay má là ngon lành cả. Má xa lạ với cái câu mà những người phụ nữ quê khác hay thở dài ở đầu môi, “cái phận đàn bà mình…”.
Video đang HOT
Chị tôi thì lấy chồng về chợ đã hai mươi tám năm. Chị chưa từng nhận hoa hay những lời chúc tụng vào 8/3 hay 20/10. Chị cũng không buồn. Chồng chị tử tế nhưng cù lần, nghĩ cứ thương nhau là được, cần gì phải bày nhiều trò. Chị giúp anh coi xưởng đồ gỗ, quản hơn hai chục nhân công, lúc rảnh còn thiết kế ra nhiều hoa văn, chi tiết khá đẹp. Đồ gỗ của xưởng anh chị, vì vậy được ưa chuộng bởi tính độc đáo. Chị nói ít, không hay lườm nguýt nhưng làm gì chắc đó nói gì chắc đó, vậy mà chuyện lớn nhỏ gì chồng cũng tham khảo, và nếu có tranh cãi cũng trên tinh thần tương kính. Chưa có việc gì mà chị phải trông chờ chồng, với cái lý do người ta hay viện đến “bởi mình là đàn bà mà…”.
(Ảnh minh họa)
Hai người phụ nữ này, tôi nghĩ, không cần ai giải phóng, bởi họ đã giải phóng mình rồi. Tôi hay thấy trên mạng những câu được cho là đầy nữ quyền, kiểu như “bạn có thể biến đàn ông thành nô lệ chỉ với chiếc xương quai xanh g.ợi tình”, mắc cười vì rốt cuộc chị em vẫn cứ đánh giá cao đàn ông, vẫn cứ lao tâm khổ trí làm sao để đánh gục được họ, đè đầu cưỡi cổ họ. Rốt cuộc phụ nữ luôn nói rằng mình giỏi nhưng khi ra bãi gửi xe vẫn chờ người đàn ông nào đó dắt xe ra giùm. Chờ đợi, kiểu gì thì cũng dở, dù là chờ đợi một cử chỉ ga lăng của người khác.
Tôi nghĩ rằng phụ nữ chỉ thực sự mạnh mẽ khi họ không còn ý thức cái sự-phụ-nữ của mình nữa. Mở báo ra thấy viết về những người phụ nữ làm phu hồ, làm cửu vạn, đạp xích lô… chúng ta hay kêu lên không thể như thế được họ là phụ nữ mà, nhưng biết đâu người trong cuộc ấy vặn lại “sao lại không?”. Cái tâm lý nháo nhác chờ quà tặng, đợi tiệc tùng vào những dịp 8/3, chị em dần đánh đồng ý nghĩa của “giải phóng” chính là “nổi loạn”, “đòi quyền lợi”.
(Ảnh minh họa)
Cảm giác như một màn diễn đông người sau tiếng hô “action”, cứ 8/3 đàn ông bắt đầu nịnh nọt chiều chuộng quà cáp, phụ nữ tụ tập rủ nhau ngồi quán bia, tự huyễn hoặc mình là đang được coi trọng đã được giải phóng. Nhưng năm ba ngày thì thấm tháp vào đâu so với 365 ngày? Chính vì không thật lòng tôn trọng nên giờ đám đàn ông bắt đầu so đo, ủa sao không có ngày nào cho tụi tui? Dĩ nhiên đàn ông so đo thì cũng chẳng ra gì.
Tôi thích những người phụ nữ tự tại và tự trọng đến mức coi như đàn ông biến mất rồi. Họ làm đẹp vì chính họ chứ không vì ánh nhìn của đàn ông, để quyến rũ đàn ông; họ làm việc vì họ muốn chớ không phải chứng tỏ mình cũng mạnh mẽ. Họ trèo thang tre xóc nóc lại mái nhà, bưng bê vô đất mấy chậu cây, đóng đinh lên tường treo mấy cái ảnh… Thích gã nào thì cứ chạy đến bảo em thích anh rồi đó, anh nghĩ sao? Trong đầu họ không có khái niệm trâu và cột.
Sống được như thế thì không phải ngồi chờ được tặng quà”.
Theo helino
(Ảnh minh họa)
Đôi nét về tác giả:
Nguyễn Ngọc Tư (sinh năm 1976 tại xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau) là nữ nhà văn nổi tiếng của Việt Nam với hàng loạt tác phẩm được yêu thích như: Cánh đồng bất tận, Ngọn đèn không tắt, Sông, Khói trời lộng lẫy, Đong tấm lòng, Không ai qua sông,… Đặc biệt, truyện ngắn Cánh đồng bất tận đã được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên của đạo diễn bởi Nguyễn Phan Quang Bình năm 2010.
Với văn phong giản dị, đậm chất Miền Tây Nam Bộ và gắn liền với hình ảnh con sông, cánh đồng, những con người ở vùng đất phù sa nên các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư luôn được đánh giá là gần gũi, đầy hoài niệm mà cũng lắm chông chênh man mác buồn. Trong suốt sự nghiệp gần 20 năm cầm bút, chị đã đoạt rất nhiều giải thưởng cả trong và ngoài nước.
Mới đây, Nguyễn Ngọc Tư còn lọt vào danh sách 50 người phụ nữ ảnh hưởng nhất Việt Nam năm 2019 do tạp chí Forbes Việt Nam bình chọn.
Phan Văn Đức chúc mừng năm mới bằng tấm hình 'đè đầu cưỡi cổ' Duy Mạnh
Không chỉ đá bóng giỏi, các cầu thủ của chúng ta còn rất giỏi trong việc bắt trend.
Được biết đến là một đội tuyển sở hữu dàn cầu thủ đẹp trai cũng vô cùng hài hước, lầy lội và vui tính. Các chàng trai của đội tuyển Việt Nam không những tài giỏi mà còn rất được lòng người hâm mộ. Chính vì vậy, nhất cử nhất động của các chàng trai đều được cư dân mạng chú ý.
Mới đây trên trang cá nhân của mình, cầu thủ Phan Văn Đức đã gửi lời chúc mừng năm mới tới gia đình, cha mẹ, người thân và toàn bộ người hâm mộ. Kèm theo lời chúc là bức ảnh rất bắt trend 'xếp hình đỉnh cao cùng hội bạn thân' đến từ các cầu thủ Văn Đức, Hồng Duy, Duy Mạnh, Huy Hùng.
Bức ảnh bắt trend 'xếp hình đỉnh cao cho hội bạn thân' gây bão cộng đồng mạng.
Sau khi đăng tải, bức ảnh đã lọt ngay vào tầm ngắm của cư dân mạng. Mọi người nhanh chóng để lại rất nhiều bình luận bày tỏ sự thích thú của mình. Kèm theo đó là những lời chúc mừng năm mới gửi đến với các chàng trai của đội tuyển Việt Nam.
Trong bức ảnh, ai cũng rất đẹp trai, rất 'thần thái'. Tuy nhiên điều làm người hâm mộ chú ý nhất chính là vị trí của các cầu thủ.
Có thể dễ dàng nhận thấy Duy Mạnh ở vị trí thấp nhất, đảm nhận 'trọng trách' làm trụ, gánh gần như toàn bộ trọng lượng của mọi người. Chính vì vậy nhiều người cho rằng nhìn Duy Mạnh rất 'đáng thương' và có phần hơi 'thảm'.
Tuy phải gánh 'trọng trách' nặng nề nhưng Duy Mạnh vẫn rất vui vẻ.
Bạn Bùi Thị Nga chia sẻ: 'Ảnh hot nhất năm đây rồi. Nhưng sao các anh nỡ lòng nào bắt anh Mạnh của em ngồi cuối cùng vậy? Chắc tại anh Mạnh nặng cân nhất nên ngồi cuối'.
Bạn Mai Thu hài hước để lại bình luận: 'Sao các anh lại 'đè đầu cưỡi cổ' anh Mạnh thế? Nhìn mấy anh đáng yêu quá'.
Bạn Thùy Linh bình luận: 'Khổ thân anh Mạnh, sướng nhất anh Đức'.
Theo sunseetime.com
... .
Nỗi lòng của thanh niên sau khi lấy vợ "nó sắm mình về để rửa bát cho nó cả ngày" Thân trai 12 bến nước, tưởng lấy vợ về được cơm bưng nước rót, ai ngờ ngày rửa bát 3 bữa, đều như vắt chanh! "Phận làm trai 12 bến nước, trong nhờ đục chịu biết vào tay ai", ông bà đã phán như vậy rồi nên mấy ông chồng đành phải cắn răng cam chịu số phận hẩm hiu của mình, chịu...