Nhà trai ngăn cản đám cưới dù chưa gặp mặt con dâu tương lai
Tôi là một cô gái bình thường trên tất cả mọi mặt, hoàn cảnh, trình độ, ngoại hình. Tôi chỉ tự tin ở mình là sự chân thành và chung thủy với anh.
“Tôi 23 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường Đại học. Anh hơn tôi 4 tuổi, công việc khá tốt, tương lai còn thăng tiến nhiều tại một công ty nước ngoài” – Bùi Thị Thu Thuỷ, sinh viên trường Đại học Ngân hàng chia sẻ.
Anh hầu như chẳng bao giờ nói dối ai cả, dù là những chuyện vặt, dù làm phật ý người khác, nhưng anh lúc nào cũng thành thật, đó là điều làm tôi yêu và trân trọng nhất ở anh.
Tuy điều kiện gia đình anh rất tốt, cũng như tài năng của anh khi đã đạt được nhiều thành tích trong học hành và công việc, nhưng anh sống rất giản dị, hòa đồng. Quan điểm của anh là luôn coi trọng sự cố gắng, nỗ lực trong cuộc sống là trên hết, những yếu tố hoàn cảnh, địa vị hay hình thức con người không quan trọng bằng.
Tôi thực sự còn rất yêu anh, nhưng để tiếp tục thì tôi sợ sau này lại thêm một lần nữa bị gia đình anh phản đối nhận tôi về làm dâu
Từ khi quen anh, tôi cũng thấy bản thân còn thiếu sót nhiều điều và tự nhủ cố gắng để có thể độc lập, tự chủ không làm gánh nặng cho anh nếu tiến tới hôn nhân. Tôi và anh yêu nhau hơn một năm thì có một biến cố lớn xảy ra với chúng tôi… Tôi có thai. Mặc dù đã dùng biện pháp tránh thai, nhưng có lẽ đây là cái duyên của chúng tôi. Khi biết có con, chúng tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì chúng tôi đến với nhau tự nguyện và đó là kết quả tình yêu thực sự của chúng tôi. Nhưng lo hơn cả, vì hai đứa chưa chuẩn bị sẵn sàng để kết hôn, và làm mẹ ở độ tuổi còn khá trẻ như tôi.
Vì không muốn làm chuyện có lỗi với con, hơn nữa cả anh và tôi vẫn đang rất yêu thương nhau, chúng tôi đã nói chuyện với gia đình anh trước. Ban đầu, anh chỉ nói với bố mẹ anh là muốn cưới tôi, vì rất yêu tôi và vì tôi có khá nhiều điểm tốt, hợp nhau.
Video đang HOT
Nhưng bố mẹ anh không hề đồng tình và càng ngày càng gay gắt phản đối chúng tôi, vì tôi không có gì nổi trội, gia cảnh bình thường, không xứng với nhà anh. Bố mẹ anh cho rằng nếu lấy nhau, tôi sẽ là gánh nặng của anh, vì tôi không tài giỏi. Tôi và anh đã rất đau khổ vì sự phản đối này, hai đứa tôi đã khóc rất nhiều và nhờ thêm sự trợ giúp của chị gái anh để thuyết phục bố mẹ anh. Nhưng kết quả vẫn không chuyển biến.
Hơn nữa, bố mẹ anh lại khóc lóc, đau buồn về chuyện này và tạo thêm áp lực cho anh khi nói với anh đại ý là :bố mẹ già rồi không còn sống được bao lâu nữa; bố mẹ không ăn ngủ được vì con không nghe lời… Tất cả mọi chuyện diễn ra cho đến thời điểm đó, bố mẹ anh còn chưa gặp tôi 1 lần… Tôi nghe được bố mẹ anh nói qua điện thoại với anh: “không cần gặp nó, thấy bề ngoài con người, hoàn cảnh chẳng có gì nổi trội, cũng chỉ học một trường dân lập, trình độ có hạn… khỏi cần gặp nữa”.
Chúng tôi không biết phải làm sao, dù anh đã ra sức thuyết phục. Anh có nỗ lực để chúng tôi được cưới nhau, nhưng anh chưa hề nói ra cho bố mẹ anh biết tôi đã có bầu. Vì anh sợ bố mẹ anh nghĩ anh bị tôi lừa, ép anh cưới chạy bầu, anh muốn chứng tỏ chúng tôi muốn cưới vì yêu nhau, chứ không phải vì có bầu.
Tuy vậy, bố mẹ anh đã đoán được tôi có bầu nên anh mới đòi cưới như vậy, mắng anh nặng lời. Dù đã rõ tôi đang mang trong mình máu mủ của anh, họ vẫn không thừa nhận cháu, và không hề đả động gì đến tôi. Chỉ nói anh chấm dứt với tôi và hãy tỉnh ngộ. Cuối cùng, anh bỏ cuộc, anh nói muốn tôi bỏ con vì không còn cách nào cả, anh không ngại khổ sở khi chăm con, lo cho gia đình, nhưng cố đến với nhau mà bố mẹ khổ sở, tôi cũng bị bố mẹ anh dằn vặt và khinh miệt về sau thì anh không thể.
Anh chấp nhận hy sinh tình yêu của anh. Tôi như cùng cực của nỗi đau, khổ sở vì bị đánh giá thấp, bị phản đối, và vô cùng đau đớn khi người yêu bất lực không che chở được cho tôi. Tôi còn đang đi học, cũng thương bố mẹ ở quê có tiếng là nhà gia giáo, được mọi người kính nể. Bây giờ bố mẹ có con gái không chồng mà chửa về quê, tôi sợ rằng bố mẹ cũng khổ sở không kém. Vì suy nghĩ vậy, tôi đã làm cái chuyện thất đức đó là bỏ đi đứa con của mình. Trước ngày đi bỏ con, tôi đã gặp anh và xin anh cho tôi được gặp mặt bố mẹ anh 1 lần, dù là cơ hội được chấp nhận rất thấp, nhưng dù cơ hội nhỏ, tôi vẫn không muốn bỏ qua để giữ lại được con tôi, nhưng anh đã không đồng ý. Vậy là, tôi đã đi bỏ con của mình.
Một tháng trôi qua kể từ biến cố đó xảy ra, tôi không nguôi nghĩ về sự vô cảm của gia đình anh, bất lực của anh và tội lỗi mình gây ra. Tôi dằn vặt bản thân nhiều. Tôi không ngụy biện gì cho mình cả, bây giờ tôi chỉ biết năng đi chùa để cầu cho con sớm siêu thoát và làm việc thiện để bớt đi phần nào lỗi lầm của mình. Còn chuyện tôi và anh, chúng tôi còn rất yêu nhau, tôi cảm nhận được sự chân thành của anh. Chỉ là con người của anh quá yêu thương bố mẹ. Anh nói, muốn cả hai tiếp tục và cố gắng hơn nữa, để khi hai đứa điều kiện tốt hơn, tự lo được cho nhau thì bố mẹ anh không còn lo lắng.
Tôi thực sự còn rất yêu anh, nhưng để tiếp tục thì tôi sợ sau này lại lặp lại thêm một lần nữa. Tôi không biết làm gì để 2 đứa rời xa nhau lúc này? Còn tiếp tục tình yêu với anh cũng đầy day dứt…
Theo Dantri
Tôi nhiều lần làm 'chuyện ấy' với chị vợ
Tôi không biết viết như thế nào để nói cho hết tâm sự của lòng tôi đây. Còn nếu không nói ra thì lương tâm tôi dằn vặt không nguôi.
Tôi không biết viết như thế nào để nói cho hết tâm sự của lòng tôi đây. Còn nếu không nói ra thì lương tâm tôi dằn vặt không nguôi. Nếu như mọi người thích thì cho tôi lời khuyên chân thành. Còn không thích thì xin đừng ném đá xỉ vả tôi và chị vợ thêm một lần nữa.
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả. Nhà tôi có một công ty chế biến và xuất khẩu thủy hải sản. Ba tôi là người khó tính và gia giáo phong kiến (vì ông nội tôi là một điền chủ thời xưa). Mọi việc trong nhà đều do ông quyết định.
Năm tôi học lớp 12, tôi có yêu một cô bạn. Cô ấy rất đẹp và tính tình hiền lành. Thời gian chúng tôi yêu nhau không lâu thì kì thi tốt nghiệp đã đến. Khi chúng tôi ra trường, vì hoàn cảnh em khó khăn nên không học tiếp. Còn tôi thì ba lo cho đi du học bên Úc. Ba tôi muốn tôi sau này là người thay thế ông quản lý công ty.
Năm tôi học lớp 12, tôi có yêu một cô bạn. Cô ấy rất đẹp và tính tình hiền lành. Thời gian chúng tôi yêu nhau không lâu thì kì thi tốt nghiệp đã đến (Ảnh minh họa)
Ngày cuối cùng hai chúng tôi gặp nhau, cô ấy đã khóc rất nhiều và hứa sẽ đợi chờ tôi. Tôi ra đi trong lòng nặng trĩu và tự nhũ rằng sẽ cố gắng học tập trở về quê hương để cưới em. Rồi thời gian trôi qua, ngày về quê hương đã đến. Khi đến sân bay, tôi được gia đình đón mừng còn riêng em không có mặt. Khi tôi hỏi thì mọi người cho biết là em đã có chồng rồi. Khi nghe được tin ấy, lòng tôi đau lắm. Tôi dự định tìm em để hỏi cho ra sự việc nhưng ba tôi và mọi người trong gia đình khuyên răn nên tôi bỏ ý định đó.
Về công ty phụ giúp ba được vài năm, thấy tôi không có bạn gái nên ba tôi cậy nhờ người mai mối hỏi vợ cho tôi. Khi biết được vợ sắp cưới là em ruột của người yêu cũ, tôi không đồng ý thì bị ba tôi mắng cho một trận. Ông nói "Cha mẹ đặt đâu thì con ngồi đó". Ngày xưa ông nội tôi cưới vợ cho ba tôi cũng vậy.
Thế là ngày cưới đã đến, đám cưới được tổ chức long trọng dưới sự chứng kiến của nhiều người. Mọi người đều vui vẻ mừng cho hạnh phúc của chúng tôi. Riêng chị vợ (người yêu cũ tôi) hơi buồn buồn. Sau 3 ngày là lễ khai trầu nên tôi và vợ về nhà vợ. Hôm đó chị vợ cũng có mặt, nhà vợ có làm mâm cỗ cúng.
Trong lúc ngồi ăn cỗ chung với mọi người, tôi có uống vài lon bia. Và gia đình rủ nhau đi siêu thị chơi, tôi không đi vì thấy hơi say và đưa xe cho tài xế chở mọi người đi. Hôm đó chị vợ cũng không đi vì không đi được xe hơi.
Khi mọi người đi hết chỉ còn tôi và chị vợ ở nhà. Tôi không nói chuyện với chị vì trong lòng tôi còn giận chị nhiều lắm. Chị chủ động đến gần tôi và nói lời xin lỗi. Chị mong tôi tha thứ vì hoàn cảnh nên chị phải thất hứa không đợi chờ tôi được.
Chị kể, lúc tôi đang du học, chị có đi dự tiệc sinh nhật của người bạn. Do lỡ uống quá chén nên đã lên giường với chồng chị bây giờ và hai người đã kết hôn. Chứ thật ra đến giờ chị còn thương tôi rất nhiều. Nói xong chị khóc rất nhiều.
Tôi đến choàng tay lên vai chị và an ủi. Chị ôm chặt lấy tôi và nói yêu tôi. Mọi cảm xúc trong tôi bừng dậy, tôi ôm chị và làm chuyện ấy nhiều lần với chị.
Hai chúng tôi thỏa thuận rằng giữ kín bí mật này, cứ xem như không có chuyện gì xảy ra, nhà ai nấy ở. Nhưng chuyện không như ý muốn, chị vợ đã có thai với tôi. Tôi không biết thời gian sắp tới tôi phải tính như thế nào khi đứa bé sinh ra. Nếu tôi không nhìn nhận thì tội nghiệp con, còn nhìn nhận thì hạnh phúc của chị cũng như tôi bị đổ vỡ.
Thật sự giờ tôi rối lắm không biết phải làm sao. Mong mọi người chỉ cho con đường sáng!
Theo Tintuc
Nhìn cách chồng chiều chuộng mình mà tôi chỉ muốn khóc thật to vì tất cả chỉ là giả dối Nói ra thì chẳng ai tin nhưng tôi đang phải gồng mình cố chịu đựng cuộc hôn nhân vội vã này. Tôi có ngoại hình tương đối xinh đẹp nên không thiếu những chàng trai vây quanh. Nhưng tôi không ưng ý ai vì muốn tìm một người có đủ điều kiện để lo cho cả mẹ tôi. Tôi là đứa trẻ không...