Nhà tôi phá sản bố chồng ép ly hôn, tôi nói đúng 4 từ ông bà liền sang tên đất
Bản thân tôi trước đó ỷ vào nhà đẻ có điều kiện nên không chịu nỗ lực làm việc, chỉ làm một công việc bình thường nhàn tản với mức lương chưa đến 10 triệu/tháng.
Khi tôi kết hôn với chồng, ai cũng nói rằng gia đình anh không môn đăng hộ đối với nhà tôi. Quả thật nhà tôi có điều kiện hơn nhà chồng nhưng nhà chồng cũng không phải nghèo khó gì, thuộc mức bình thường.
Vì trên cơ chồng nên cuộc sống làm dâu của tôi vô cùng thoải mái và dễ chịu. Bố mẹ chồng rất nâng niu, chiều chuộng, chồng tôi cũng nể và nghe lời vợ. Khi mọi thứ đang rất tốt đẹp thì đùng một cái biến cố xảy đến, gia đình tôi phá sản.
Nhà tôi phải bán gần như hết sạch tài sản để trang trải nợ nần, chỉ còn lại đúng căn nhà nhỏ cho bố mẹ sinh sống. Bố mẹ tôi không có lương hưu, công việc kinh doanh đã đổ bể, ông bà đành đi vay tiền mở quán hàng tạp hóa nhỏ, kiếm những đồng bạc lẻ duy trì cuộc sống.
Bản thân tôi trước đó ỷ vào nhà đẻ có điều kiện nên không chịu nỗ lực làm việc, chỉ làm một công việc bình thường nhàn tản với mức lương chưa đến 10 triệu/tháng. Trước đó, tháng nào mẹ tôi chẳng cho thêm vài chục triệu chi tiêu. Bây giờ thậm chí ông bà còn cần tôi chu cấp, số tiền 10 triệu thực sự quá ít ỏi.
Tôi quá choáng váng trước sự lật mặt của nhà chồng. (Ảnh minh họa)
Giữa lúc tôi đang đau đầu tìm cách kiếm thêm thu nhập thì bố mẹ chồng tuyên bố muốn vợ chồng tôi ly hôn. Ông bà bảo chuyện đã thế này rồi, tôi nghĩ xấu về họ hay trách móc ra sao cũng được. Nhà tôi đã xuống dốc, tôi không còn phù hợp với chồng nữa, cần thiết phải ly hôn.
Chồng tôi yếu ớt phản đối song trước áp lực từ bố mẹ, cuối cùng anh cũng im lặng. Anh còn bảo tôi may sao chúng tôi chưa có con, chia tay nhẹ nhàng không ràng buộc. Anh rất thương tôi nhưng một bên hiếu một bên tình, anh chỉ có thể chọn một.
Video đang HOT
Tôi quá choáng váng trước sự lật mặt của nhà chồng. Tôi hỏi mọi người rằng lẽ nào trong mắt họ chỉ có tiền bạc, còn con người tôi thì không đáng giá chút nào ư? Ngần ngừ một lát, bố chồng mới thở dài tuyên bố một chuyện không ngờ nổi:
- Thôi chuyện đã đến nước này thì bố mẹ phải công khai thôi. Thực sự cũng vì bất đắc dĩ chứ bố mẹ không muốn làm vậy. Trong trường hợp này thì tiền bạc thực sự rất quan trọng với bố mẹ và thằng Tiến (tên chồng tôi)…
Khi ấy tôi mới biết thì ra là chồng tôi khó có con. Bảo sao mà chúng tôi cưới nhau gần 2 năm nay vẫn chưa mang thai. Nhưng vì hai đứa tuổi còn trẻ, chưa sốt sắng chuyện sinh con nên mặc kệ tùy duyên. Bố mẹ chồng tôi biết vấn đề từ trước đám cưới, trong 1 lần tình cờ cả gia đình đi khám sức khỏe ở bệnh viện, nơi người quen của bố chồng làm việc. Lúc nhận kết quả ông đến nhận thay chồng tôi và giấu anh không cho biết.
Chồng tôi khó có con tự nhiên, nếu muốn làm bố thì chỉ còn cách thụ tinh ống nghiệm. Số tiền cần ít nhất cũng phải vài trăm triệu, đó là thành công ngay, còn không thì con số rất khó nói trước. Gia đình chồng không đủ điều kiện nên buộc lòng phải tìm bên thông gia giàu có mới lo được chi phí lớn ấy.
Nghe ông bà nói xong, tôi mỉm cười thốt lên bốn chữ mà cả nhà chồng hóa đá, lập tức thay đổi thái độ:
- Con có thai rồi.
Thực ra tôi thử thai mấy hôm trước, biết mình đã có bầu nhưng vì chuyện nhà đẻ nên tôi bận rộn, lo lắng nhiều thứ quá, không còn tâm trạng mà công bố rộng rãi. Lại nghĩ cứ để qua 3 tháng chắc chắn thì tuyên bố tin vui vẫn chưa muộn. Ai mà ngờ được nhà chồng lại ép vợ chồng tôi phải ly hôn.
Bố mẹ chồng cũng ý thức được nếu không đền bù thì tôi sẽ không để yên. (Ảnh minh họa)
Lúc này đứa cháu rõ ràng quan trọng hơn vấn đề nhà tôi phá sản. Bởi vậy bố mẹ chồng lập tức rối rít hỏi han đồng thời xin lỗi tôi. Tất nhiên tôi tha thứ cho họ, vì không muốn con sinh ra không có bố. Chồng tôi hơi yếu đuối nhưng cũng là người tốt chẳng đến nỗi nào. Tuy nhiên qua chuyện này tôi đã nhận ra một điều, đó là chỉ khi mình còn có giá trị, nếu không sẽ bị đá bay như một cái giẻ.
Nhưng chuyện này tôi cũng không thể bỏ qua cho nhà chồng được. Thế là tôi nói thẳng ông bà phải để hết tài sản cho cháu, không được chuyển cho chồng, nhỡ đâu anh ta ngoại tình đi theo người khác.
Bố mẹ chồng cũng ý thức được nếu không đền bù thì tôi sẽ không để yên. Cho cháu thì vẫn là máu mủ nhà họ. Bởi vậy ông bà lập tức đồng ý sang tên căn nhà và mảnh đất hiện tại cho cháu, khi nào đứa bé chào đời. Lúc ấy tôi mới hài lòng mãn nguyện.
Lo con dâu tương lai 'đào mỏ', mẹ chồng giả vờ phá sản và cái kết rơi nước mắt
Tôi chỉ có duy nhất một người con trai nên mong con gặp được cô gái thực sự yêu thương nó chứ không phải vì ham mê của cải nhà tôi.
Cả cuộc đời vợ chồng tôi lăn lộn kinh doanh nên khi về già chúng tôi cũng gọi là có chút của cải với căn nhà vườn rộng gần 300 mét vuông trong trung tâm thành phố. Ngoài ra, chúng tôi còn vài mảnh đất ở ngoại thành gọi là của để dành cho con cháu sau này.
Mặc dù có của cải nhưng vợ chồng tôi chưa bao giờ sống xa lánh hàng xóm hay người nghèo. Bởi lẽ chúng tôi hiểu rằng mỗi nhà mỗi cảnh, con người rồi ai cũng phải chết, chỉ có tình người mới đáng để nhớ về nhau.
Vợ chồng tôi chỉ có duy nhất một người con trai nên quan tâm, cưng chiều con từ nhỏ. Tới lúc trưởng thành con vẫn rất ngoan, có lối sống lành mạnh nên chúng tôi an tâm phần nào.
Thời điểm con trai tốt nghiệp đại học cũng là lúc chia tay mối tình đầu kéo dài hơn 1 năm. Tôi từng ra sức phản đối cô gái này vì tính cách quá ăn chơi, giỏi tiêu tiền của bạn trai. Ban đầu con không nghe lời khuyên răn của tôi, chỉ khi con nhận ra bộ mặt thật của người yêu thì mới dứt khoát chia tay.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, ở đời đúng là tránh vỏ dưa thì lại gặp vỏ dừa. Chia tay cô gái thực dụng kia được khoảng nửa năm thì con trai tôi lại chết mê, chết mệt với cô gái tên Quyên - hơn thằng bé 4 tuổi và đã ly hôn chồng, có một đứa con riêng.
Tất nhiên, tôi không đồng ý cô gái này vì thực sự nó không xứng với con trai tôi, rồi sau này cưới nhau về con anh, con tôi sẽ rất mệt mỏi.
Con trai nói với tôi rằng nó yêu Quyên, cảm thấy đó là một cô gái hiền hậu, tốt tính. Vậy nhưng qua tiếp xúc vài lần thôi tôi cứ có cảm giác không tốt về Quyên.
Đến khi con trai tôi thông báo sẽ dẫn Quyên về ra mắt và xin cưới, vợ chồng tôi đành chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc sẽ có một cô con dâu "đào mỏ" trong nhà mình. Vậy là tôi bàn với chồng về việc thử lòng con dâu tương lai.
Hôm ấy, nhằm lúc Quyên đang trên đường đi làm thì tôi cố tình dàn dựng cảnh mình bị dân xã hội đòi nợ 6 tỷ đồng. Tôi vờ khóc lóc xin khất để con dâu tương lai tin là thật.
Tối hôm ấy, khi con trai dẫn Quyên về chính thức ra mắt, tôi lại giả vờ nghe điện thoại và nói rằng tôi vay tiền khắp nơi để đầu tư bất động sản lướt sóng nhưng bị lừa và giờ thành trắng tay, còn nợ dân xã hội.
Tôi đinh ninh con bé nghe thấy thế sẽ "chạy mất dép" và xa rời con trai tôi ngay lập tức. Con gái thời nay mấy đứa chấp nhận chịu khổ cùng gia đình chồng, nhất là cô gái từng trải như Quyên.
Thế nhưng, hôm sau, con trai tôi đi làm về sớm và mang về hơn 1 tỷ đồng. Thằng bé bảo tôi cầm tạm trả nợ, còn lại thằng bé sẽ lo tiếp. Tôi hối hả hỏi nó lấy đâu ra số tiền lớn thế thì thằng bé ngập ngừng nói đó là tiền phòng thân của hai mẹ con Quyên. Cô ấy thấy gia đình chồng sắp cưới gặp nạn nên đưa số tiền ấy ra giúp đỡ.
Tôi xúc động quá liền bảo con trai đưa Quyên đến nhà. Tôi ôm con dâu tương lai thật chặt và nói lời cảm ơn. Sau đó, tôi nói hết sự thật cho hai đứa cùng nghe.
Giờ thì Quyên đã trở thành con dâu chính thức của chúng tôi, cháu vừa sinh cho chúng tôi một đứa cháu trai kháu khỉnh.
Ngày về thăm bố chồng bị ngã, mẹ chồng tuyên bố chia tài sản luôn, số tiền bà cho khiến chúng tôi thảng thốt Nếu chúng tôi không đáp ứng được điều kiện của mẹ chồng thì ngôi nhà sẽ thuộc về anh cả. Chúng tôi đang học năm 3 đại học thì lỡ có bầu. Vậy là tôi phải nghỉ học để lấy chồng sinh con. Sau khi cưới, chồng tôi chán chẳng muốn học cái ngành mà anh ấy không thích nữa. Với lại số...