Nhà nghèo, tôi quyết chỉ lấy trai giàu
Bạn bè tôi khi thấy tôi nhanh chóng thay đổi từ một cô gái nhà quê thành một cô sành điệu, dùng toàn hàng xịn đã nhìn tôi với ánh mắt khác.
ảnh minh họa
Ghen tị có, thương cảm có, khinh bỉ có… Tôi xấu hổ? Không, tôi thấy tự hào thì đúng hơn. Lúc đó tôi đã nghĩ, chỉ vì họ ghen tị với mình nên mới như vậy.
Sinh ra trong một gia đình thuần nông tại miền trung du, tôi là một trong số hiếm hoi những cô gái được học đại học. Khi đi nhập học, hành trang của tôi chỉ là mấy bộ quần áo cũ và mấy trăm nghìn của mẹ đưa cho.
Trong suốt quàng thời gian đi học, trong khi các cô gái khác được “nước Hà Nội” rửa trắng da, xinh hơn với những bộ quần áo điệu đà, đắt tiền thì tôi vẫn nhà quê với những bộ quần áo cũ từ ngày xưa hồi học cấp 3 đến giờ. Hiếm hoi lắm, sau khi lĩnh tiền học bổng, tôi mới mua cho mình chiếc áo mới. Mấy cô bạn gái cùng phòng đôi khi còn tặng lại tôi quần áo của họ. Sau vài phút ngượng ngùng tôi thấy vui vì khoản tiền lẽ ra phải dành mua quần áo đã được cất đi dành việc khác.
Tôi có một tình yêu sâu nặng dành cho một người bạn cùng Đại học. Nhưng anh ấy nhanh chóng rời bỏ tôi sau khi ra trường. Anh ấy đã bỏ tôi để chạy theo một cô gái giàu có, sành điệu chứ không quê mùa như tôi. Điều này tôi đã lường trước được khi cảm nhận thấy sự lành lùng, xa cách của anh. Tôi đau khổ nhưng vẫn luôn cố tỏ ra như không có gì.
Khi nghe thấy các cô bạn gái cùng lớp khoe người yêu nhà giàu, đẹp trai, thành đạt… tôi đã nghĩ rằng nếu mình chẳng thể lấy người mà mình yêu thì hãy lấy người có thể cung cấp cho tôi một cuộc sống sung túc nhất. Tôi biện hộ rằng với ngành học của mình, tôi có thừa khả năng kiếm một anh chàng giàu có, lắm tiền. Cách duy nhất để ở lại mà không vất vả, không phải chịu cảnh ở trọ chật chội, bẩn thỉu là kiếm lấy một anh thật giàu, có nhà cửa đàng hoàng.
Video đang HOT
Cơ hội dành cho tôi đã đến khi bạn tôi giới thiệu cho tôi một người quen của nó. Đó là một anh con trai vừa có nhà, vừa có đất, vừa có xe đẹp. Tôi tự nhủ với mình rằng nếu tôi bỏ lỡ cơ hội này thì tôi sẽ mãi mãi chẳng có gì nên hết sức cố gắng. Anh ấy không phải là mẫu người lí tưởng của tôi vì khá thấp, không học hành gì, ăn nói rất thô nhưng lại rất giàu.
Bố mẹ anh ấy tỏ ra rất quý mến tôi, chỉ sau khi ra mắt vài ngày, bên ấy đã đồng ý giao chìa khoá chiếc xe máy tay ga xịn cho tôi đi, mua cả laptop mới cứng cho tôi dùng. Còn quần áo, tôi muốn bao nhiêu cũng được. Đó thực sự là một điều bất ngờ lớn, niềm mơ ước của tôi từ rất lâu trước đó. Nhưng đối với nhà bên ấy thì lại chỉ là “một món quà nhỏ”.
Tôi cũng nhận thức được rằng tất cả những món quà đắt tiền tôi nhận đều có lí do. Gia đình anh ấy muốn anh lấy một cô vợ có học thức, là gái quê còn “zin”… Còn tôi thì “thừa” khả năng đáp ứng các yêu cầu đó. Tôi chỉ nghĩ được có thế và chấp nhận thế. Tôi tự nhủ với mình rằng có lẽ tôi chỉ khác gái bao ở việc bố mẹ anh ấy đồng ý cho anh ấy “bao” tôi mà thôi.
Bạn bè tôi khi thấy tôi nhanh chóng thay đổi từ một cô gái nhà quê thành một cô sành điệu, dùng toàn hàng xịn đã nhìn tôi với ánh mắt khác. Ghen tị có, thương cảm có, khinh bỉ có… Tôi xấu hổ? Không, tôi thất tự hào thì đúng hơn. Lúc đó tôi đã nghĩ, chỉ vì họ ghen tị với mình nên mới như vậy.
Nhưng thật trớ trêu thay, sau khi trao cho tôi những món đồ đắt tiền, anh ấy nói rằng: “Sớm muộn chúng ta cũng sẽ lấy nhau nên chi bằng về ở cùng một nhà luôn cho tiện”. Lúc ấy, tôi dĩ nhiên là đồng ý. Ở chung một nhà và có cả bố mẹ của anh ấy thì có khác gì dâu con đâu.
Chúng tôi sống như vợ chồng son trong ngôi nhà ấy được gần một năm thì anh ấy nói rằng chúng tôi không hợp nhau và muốn chia tay. Tôi bàng hoàng, sửng sốt vì cữ ngỡ rằng không đời nào anh ấy bỏ tôi khi đã đưa tôi về sống cùng với bố mẹ anh ấy. Nhưng khi anh ấy nói chuyện với bố mẹ của mình thì họ chẳng phản đối, cũng chẳng bênh vực tôi mà nói: “Hai đứa thấy không hợp nhau, không ở được với nhau thì cũng không nên níu kéo, ràng buộc nhau làm gì. Trước đây, bố mẹ không cấm đoán chúng mày thì giờ chúng mày chia tay nhau, bố mẹ cũng không có lí do gì bắt chúng mày ở với nhau”.
Tôi cứ ngỡ rằng như vậy đã là tột cùng của đau khổ rồi nhưng không. Họ còn nghĩ ra mọi cách để lấy lại những thứ mà họ đã cho tôi.
Tôi rời căn nhà ấy với hai bàn tay trắng như khi tôi bước vào. Hoá ra trong thời gian qua, tôi đã là một cô gái bao, một cô ôsin sống trong nhà của người mà tôi nghĩ là người yêu để rồi bị hất ra đường không thương tiếc.
Các bạn có ai đang ở trong hoàn cảnh giống tôi không? Hãy cho tôi 1 lời khuyên để tiếp tục bước tiếp trong cuộc đời này.
Theo VNE
Đẹp trai, xe xịn, gái nào chả theo
Nói ra những điều này, các chị em sẽ nghĩ tôi là loại đàn ông không ra gì nhưng chị em cũng nên thừa nhận rằng, chẳng có ai không muốn lấy chồng giàu lại đẹp trai.
Tôi không phải tự cao, tự đại về mình vì tôi chẳng có gì. Tôi chỉ là một chàng trai nghèo, công việc bình thường, thu nhập đủ tiêu và dành dụm chút ít. Nếu để tôi có thể mua nhà, mua xe với công việc này thì chuyện đó quá xa vời. Chỉ là khi tôi nhìn thấy những anh chàng hào nhoáng, đẹp trai, có tiền, được chị em theo đuổi, bám riết, tôi lại nghĩ về phận mình. Thật quá buồn khi cái nghèo khiến tôi không có nhiều cơ hội để chọn người yêu.
Nhiều cô gái cứ nói, khi yêu chẳng quan trọng giàu nghèo, chỉ cần một người yêu mình chân thành, thế là đủ. Nhưng sự chân thành biết đong đếm thế nào? Khi người ta chẳng có gì ngoài tình yêu, sự chân thành sẽ rất lớn. Nhưng người ta có nhiều tiền bạc, có nhiều thú vui và nhiều cô gái vây quanh, tất nhiên sự chân thành sẽ khó lòng mà giữ được.
Trước đây tôi cũng nghĩ, tình yêu chỉ cần sự chân thành là có được, nhưng tôi càng ngày càng hiểu, nếu tôi chỉ là một gã kiết xác, các cô gái sẽ không chọn tôi. Nếu tôi xấu trai hơn gã đi cùng, các cô gái sẽ chẳng chú ý đến tôi. Và điều đó làm tôi nghĩ, tình yêu cũng cần có tiền bạc, sự sang trọng.
Anh bạn tôi may mắn được sinh ra trong gia đình giàu có, vừa ra trường đã có xe đi, nhìn oai phong vô cùng. (ảnh minh họa)
Anh bạn tôi may mắn được sinh ra trong gia đình giàu có, vừa ra trường đã có xe đi, nhìn oai phong vô cùng. Anh còn có cả một gia tài mà bố mẹ anh để lại cho. Tuy không phải là quá giàu nhưng ngần ấy thôi cũng đủ để anh có được cơ hội để các cô gái vây quanh. Nghe nói, anh này đã trải qua phải chục mối tình, trong đó có 6-7 mối tình chính thức. Các cô người yêu cứ chết mê chết mệt anh này. Chỉ cần là anh ta có tiền, có xe, tình yêu dù bền vững hay không, anh ta cũng giải quyết khâu oai cho mấy cô nàng thích khoe mẽ.
Thế là, đương nhiên anh ta có cả một gia tài các cô người yêu, mà cô nào cũng xinh đẹp nhé. Khổ là, nhiều lần tôi đi cùng với anh ta, gặp nhiều cô bạn gái, họ cũng nói chuyện với tôi thoải mái lắm, vui vẻ lắm nhưng họ sẽ chẳng chọn tôi để yêu mà phải là anh bạn tôi, dù họ biết rõ anh ấy có người yêu rồi. Thế mới khổ, vì cái nghèo nó làm cho tôi thua kém người khác, làm mất cơ hội của tôi. Và từ đó tôi nghĩ, đàn ông giàu có lại đẹp trai thì gái nào chẳng theo. Bây giờ thì, chỉ cần đàn ông có tiền thì con gái theo mà thôi, kể cả họ giàu hay không, thậm chí cả khi họ đã có vợ...
Anh bạn tôi tự cao tự đại lắm. Anh ấy tha hồ yêu, tha hồ ba hoa này kia với các chị em và không cần dừng chân ở nơi đâu cả. Vì anh ấy biết, sau những cô gái này, anh ấy còn rất nhiều cơ hội với những cô gái khác nữa. Người đàn ông giàu có, nhiều tiền bạc lại đẹp trai chẳng bao giờ lỗi mốt đối với chị em. Nhưng một gã nghèo như tôi thì mỏi mắt cũng khó lòng tìm được một mối tình mà tôi ưng ý.
Tôi nói như vậy để cảnh tỉnh chị em, đừng cứ chỉ chọn những gã đàn ông đẹp mã, giàu có và rồi lại ngồi than phiền là họ này kia phản bội mình. (ảnh minh họa)
Phụ nữ chọn đàn ông giàu vì họ muốn đảm bảo tương lai vững chắc, muốn một cuộc sống hạnh phúc, sung túc, đầy đủ với con cái sau này. Cái đó không trách họ. Nhưng, đồng tiền không dễ chơi, với những người tham vàng bỏ ngãi, kết cục có tốt đẹp hay không cũng thực sự rất khó nói. Đi bên cạnh những gã đàn ông giàu, có phải những người nghèo như tôi chẳng bao giờ có cơ hội hay chỉ làm nền cho họ mà thôi?!
Chẳng phải thế mà người ta có câu chuyện, anh chàng đi xe dream bị người yêu đá sao? Bây giờ con gái thực dụng lắm, họ thích những gã giàu, họ muốn oai khi đi cùng bạn trai, họ muốn có được cuộc sống sung túc và thích người khác gật đầu, tấm tắc khen ngợi người yêu hay chồng của họ. Nghèo không phải là cái tội, sinh ra trong một gia đình nghèo cũng chẳng có tội gì nhưng cái nghèo khiến nhiều người coi chúng ta như tội đồ...
Tôi nói như vậy để cảnh tỉnh chị em, đừng cứ chỉ chọn những gã đàn ông đẹp mã, giàu có và rồi lại ngồi than phiền là họ này kia phản bội mình. Vì nếu có cái ngày đó thì tất cả cũng là do chị em đã chọn đi con đường này mà thôi!
Theo VNE
Phân loại 'trai giàu' của cô gái sinh ra là đã được làm 'trứng vàng' 23 tuổi, thừa nhận bản thân có chút may mắn khi sinh ra đã được làm "trứng vàng", cô gái này từ bé đã được biết rất nhiều người có máu mặt nên chia sẻ 4 loại trai giàu mà cô tự phân loại. Em thừa nhận bản thân mình có chút may mắn khi sinh ra đã được làm "trứng vàng". Vì...