Nhà này có “dớp” b.ỏ c.hồng?
“Tương gia đinh no thê nao, chư canh me goa, con côi ngheo kiêt xac như thê thi đên vơi con cung chi vi tiên ma thôi”. Câu noi đo la cua me anh – ngươi đan ông tôi yêu va chon lam chông đa đên tai me tôi khiên ba phan đôi kich liêt cuôc hôn nhân cua tôi va anh.
Ảnh minh họa
Tôi sông trong môt gia đinh không tron ven. Bô bo me con tôi khi tôi mơi vưa tron 3 tuôi. Chi gai xây dưng gia đinh khi mơi bươc sang tuôi 18. Tôi sông vơi me va la hy vong duy nhât cua me.
Ngay tôi co giây bao đô Đai hoc, me đa câm đi khoe khăp xom va tô chưc môt buôi liên hoan linh đinh cho tôi. Bao hy vong me đăt hêt vao tôi, bơi chi gai tôi đa thât bai ơ cuôc hôn nhân đâu tiên.
Tôi đi hoc đươc vai thang thi chi gai tôi tai hôn. Tư khi lây chông chăng bao giơ thây chi cươi. Môi lân vê găp chi la môi lân tôi thây chi buôn phiên, hêt than ngăn, lai thơ dai: “Chông đâu thi nghiên ma tuy, găp chông sau tương la hanh phuc se mim cươi ai ngơ, lai la ngươi ham mê cơ bac đên quên đêm, quên ngay, quên ca vơ. Khi duc vong lên cao thi đan đum vơi ban be tim gai đưng đương đê thoa man” – Chi gia đi trông thây ơ cuôc hôn nhân thư hai nay. Tôi va me lai khuyên chi l.y h.ôn đê tim cơ hôi mơi cho minh.
Thây hôn nhân cua chi dang dở, tôi tư nhu long cô găng hoc tôt va tim cho minh môt ngươi đan ông ly tương, hy vong se không đi theo vêt xe đô trong hôn nhân giông như chi gai. Nhât la sau thât bai ơ cuôc hôn nhân thư hai cua chi cang khiên tôi xa lanh sư quan tâm cua nhưng người ban khac phai.
Video đang HOT
Tuy vây, me vân rât lac quan va tin tương vao môt tương lai tôt đep hơn se đên vơi hai chi em tôi. Sư lac quan cua me khiên không khi gia đinh bơt am đam hơn, chi gai cung co me la chô dưa nên không con buôn như khi ơ nha chông nưa. Va cung đa săn sang cho cuôc hôn nhân mơi nêu co thê.
Con tôi, vân cô găng chuyên tâm hoc tâp tôt va kêt qua la tâm băng đai hoc loai gioi đê vê khoe me . Niêm vui nôi tiêp niêm vui, ngay khi tôi ra trương chi gai tôi cung đông y lâp gia đinh vơi môt ngươi đan ông khac. Me vân rât hanh diên vi hai cô con gai cua minh – Môt đưa co chông va môt đưa co viêc lam ôn đinh.
Công viêc đa ôn đinh nhưng tôi chăng muôn nghi đên chuyên chông con, vi tôi cam thây thât kho đê tim đươc môt ngươi đan ông phu hơp vơi minh. Ban be khuyên cư châp nhân môt ai đo rôi tư tư hoa hơp, nhưng nhin vao tâm gương cua chi gai tôi biêt răng minh thât kho đê sưa chưa nhưng sai lâm nêu qua vôi vang trong chuyên hôn nhân. Va, thât bai ơ cuôc hôn nhân thư 3 sau 1 năm chung sông cua chi la minh chưng ro rang nhât cho quan điêm cua tôi. Chi vê nha ơ vơi me cung vơi đưa con gai mơi đươc 4 thang tuôi vi không chiu đươc môt ngươi chông vu phu như anh rê. Me lai thơ dai va đon nhân đưa con gai lâm lơ.
Con tôi, me giư như bau vât, co chang trai nao đên dom ngo la me nhin ngang, nhin doc rôi lăc đâu chê bai. Vi thê, khi ơ tuôi 25 tôi quyêt đinh chon anh – môt ngươi đan ông đa qua môt lân đo la môt cu sôc lơn đôi vơi me. 2 năm chung tôi yêu nhau la 2 năm dong ca tôi va anh phai cô găng vươt qua sư can ngăn cua gia đinh hai bên. Chung tôi quyêt đinh lam đam cươi khi tuôi 27 cua tôi gân trôi qua. Nhưng moi chuyên chăng đươc như y minh. Ngay gia đinh anh đên thăm nha tôi, me anh đa keo anh vao môt goc va thi thâm “Tương gia đinh no thê nao, chư canh me goa, con côi ngheo kiêt xac như thê thi đên vơi con cung chi vi tiên ma thôi”. Câu noi ây vô tinh lot vao tai me tôi, ba nôi giân va không ngân ngai đuôi gia đinh anh ra khoi nha. Tôi khoc, me vân luôn an ui tôi răng “Con xinh, co hoc thưc thiêu gi ngươi theo đuôi. Con gai co gia lăm con a. Như chi may đây 3 đơi chông rôi ma giơ vân có người tử tế và đang yêu thương no đấy”. Tôi biêt me noi đung, nhưng tôi cung biêt chi co anh mơi la ngươi đan ông cho tôi hanh phuc.
Rôi ca tôi, ca anh bât châp sư can ngăn cua gia đinh hai bên, chung tôi đi đăng ky kêt hôn va sông vơi nhau ma không tô chưc đam cươi. Khi tôi sinh môt be trai đươc 2 thang tuôi thi mơi đươc bô me anh công nhân la dâu con. Chông tôi vân noi vơi tôi răng “Vơ anh la vô gia”. Va giơ đây tôi thây hanh phuc khi sông cung gia đinh nha chông.
Hanh phuc la thê, đôi khi ngươi ta phai đanh đôi rât nhiêu thư hoăc phai theo đuôi đên cung mơi co đươc no. Tôi va chi gai tôi la minh chưng cho điêu ây. Hay tin tương răng hanh phuc luôn đên vơi ta, nêu ta biêt cô găng va trân trong no.
Theo VNE
Hết yêu nhưng không thể chia tay
Sẽ là quá tàn nhẫn nếu tôi chia tay người con gái đã yêu và chờ đợi mình 8 năm qua.
Thấm thoát đã hơn 8 năm tôi và cô ấy gắn bó bên nhau. Tôi biết cả gia đình tôi và gia đình cô ấy đều trông chờ một đám cưới diễn ra, nhưng tôi cố gắng trì hoãn nó vì tôi thấy sợ. Tôi biết sẽ là quá tàn nhẫn nếu giờ đây tôi không cưới người con gái đã yêu mình, chờ đợi mình 8 năm qua. Nhưng tôi phải làm sao đây khi tình yêu trong tôi không còn? Một cuộc hôn nhân phải chăng sẽ trở thành bi kịch với cô ấy khi mà ngay từ đầu người đàn ông sẽ sống cùng cô ấy cả đời không còn yêu thương cô ấy nữa? Tôi phải làm sao mới đúng đây?
Gắn bó với nhau hơn 8 năm nhưng tôi chỉ yêu cô ấy 3 năm đầu. Đó là những ngày tháng sinh viên đi học xa nhà. Vì cùng quê, nhà cách nhau chỉ một con phố nên từ tình đồng hương, chúng tôi cảm mến và yêu thương nhau. Với tôi đó là những tháng ngày đáng trân trọng vì chúng tôi đã ở bên nhau, yêu thương và giúp đỡ nhau vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống xa nhà. Cô ấy chăm lo cho tôi mọi điều, từ miếng ăn, giấc ngủ, quan tâm và săn sóc tôi chẳng khác nào một người vợ. Tôi cảm động và biết ơn cô ấy rất nhiều!
Nhưng cùng với thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy tình yêu của mình nhạt dần. Cô ấy và tôi quá khác biệt. Cô ấy là một người sống không cần biết đến điều gì khác ngoài tôi. Dường như thế giới của cô ấy là tôi và cô ấy không có một nhu cầu nào khác. Cô ấy là người có năng lực, có rất nhiều cơ hội để cô ấy có thể làm ở một môi trường tốt nhưng cô ấy chỉ xin làm một chân văn thư thật nhàn hạ ở trường tiểu học. Sở dĩ cô ấy làm như vậy là vì muốn có thời gian chăm lo cho tôi.
Xin mọi người đừng nói tôi là kẻ không biết trân trọng cô ấy khi mà cô ấy nghĩ về tôi nhiều như vậy. Tôi trân trọng cô ấy nhưng chỉ có điều chúng tôi quá khác biệt về suy nghĩ. Tôi muốn một người vợ năng động, hoạt bát một chút. Cô ấy cũng cần phải sống cho cuộc sống của mình nhưng cô ấy từ bỏ mọi thứ. Cô ấy trở nên nhàm chán và đơn điệu đến tẻ nhạt. Tôi đã nói và động viên cô ấy rất nhiều lần rằng hãy làm mới cuộc sống của cô ấy lên và tôi sẽ luôn ở bên để giúp đỡ, ủng hộ cho cô ấy nhưng cô ấy khước từ tất cả.
Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động (Ảnh minh họa)
Dù chưa là vợ tôi nhưng cô ấy tự nguyện tới nhà chăm sóc bố mẹ tôi, coi mọi việc của gia đình tôi như là của cô ấy. Cả khu phố nơi tôi và và cô ấy sống đều coi cô ấy như đã là vợ tôi. Cô ấy không quản ngại mọi người dị nghị chuyện chưa cưới nhau mà đã tự coi mình như dâu con trong nhà. Hết năm thứ 3 đại học, tôi đã dần cảm thấy tình yêu trong mình phai nhạt và muốn chia tay nhưng chính tình yêu quá mức mà cô ấy dành cho tôi khiến tôi không dám nói lên điều đó.
Gia đình cô ấy và gia đình tôi mặc định rằng ra trường chúng tôi sẽ cưới nhau. Cả hai bên coi chúng tôi như con cái trong nhà. Tình cảm đó khiến tôi không dám nói lời chia tay dù tình yêu không còn. Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động, không còn cảm giác yêu đương với cô ấy mà thôi. Hơn 3 năm yêu cô ấy, tôi vẫn luôn trân trọng và giữ gìn cho cô ấy chứ không một lần đòi hỏi. Và khi tình yêu không còn, tôi lại càng không muốn làm điều đó vì tôi sợ có thể một ngày tôi sẽ rời xa cô ấy thì cô ấy sẽ khổ nhiều lắm.
Thực sự khoảng thời gian đó tôi khủng hoảng vô cùng. Tôi đã phải đấu tranh dữ dội cho việc có nên chia tay hay không. Tôi quý trọng gia đình cô ấy, cũng trân trọng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi nên tôi không muốn làm cô ấy bị tổn thương. Giữa lúc không thể tìm ra lối thoát cho mình, tôi đã quyết định đi du học 5 năm với hi vọng thời gian xa cách sẽ khiến cô ấy quên tôi đi và tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Khi biết tôi đi xa, cô ấy đã đau khổ rất nhiều nhưng không hề cấm cản. Tôi ra nước ngoài học, cô ấy ở nhà làm việc và tiếp tục chăm lo cho bố mẹ tôi. Lần nào điện thoại về tôi cũng thấy mẹ nhắc nhở tôi không được phụ cô ấy vì cô ấy quá tốt với gia đình tôi. Đi học xa nhà, tôi cũng có tình cảm với người con gái khác nhưng tôi không dám tiến lại gần người ta. Tôi cứ như một kẻ đã có vợ dù chưa từng kết hôn. Tôi bị đè nặng bởi cái trách nhiệm phải cưới cô ấy nên tôi không dám bày tỏ tình cảm của mình với người tôi yêu.
Hơn 5 năm xa nhà, tôi trở về và cô ấy vẫn chờ đợi tôi như xưa. T.uổi của cô cũng ngày một nhiều. Cô ấy cũng đã từ chối nhiều người, chỉ đợi tôi. Với cô ấy, dường như tôi đã là một người chồng cho dù chưa có sự cưới xin hợp pháp. Về nước sau 5 năm xa cách, biết rằng có người con gái chờ đợi mình tôi không hề cảm thấy vui mà ngược lại mà thấy đau khổ vô cùng. Tôi biết cô ấy yêu tôi, đó mới là điều khiến tôi đau khổ. Nếu không thì tôi đã chia tay lâu rồi.
Giờ đây tôi không còn có thể trì hoãn được nữa. Tôi phải đưa ra quyết định hoặc là cưới hoặc là chia tay. Chia tay đồng nghĩa với việc sẽ tạo ra một cú sốc quá lớn với cô ấy vì cô ấy đã dành trọn những năm tháng t.uổi xuân vì tôi. Nhưng nếu cưới tôi sợ rằng tôi sẽ là người chồng không ra gì vì tôi không yêu vợ. Mà như vậy thì cả tôi và cô ấy cùng đau khổ. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chồng một bên... tình nhân một bên Chồng yêu thương tôi nhưng người đàn ông đó lại có thể cho tôi cuộc sống no đủ, sung sướng. Tôi năm nay 31 t.uổi và đã kết hôn được 5 năm. Vợ chồng tôi đã có với nhau một cháu trai 5 t.uổi. Chồng tôi là người đàn ông hiền lành và rất thương vợ nhưng anh lại không có đủ điều...